Bắc Đẩu kiếm mang theo uy lực không ai sánh kịp, trực tiếp xuyên thấu khuôn mặt của Tiên Quân Phật môn, kêu thảm một tiếng, bắt đầu chậm rãi tan rã.
Tiên Quân biến ảo khuôn mặt, tuy không phải bản thể, nhưng cũng là một bộ phận của linh hồn, sau khi đánh chết đối với Tiên Quân cũng có tổn thương rất lớn.
Lúc này Tiên Quân Phật môn bị một kiếm xỏ xuyên qua, bản thể của hắn lập tức như bị kim đâm, mạnh mẽ nhảy lên.
- Đáng giận, tiểu tử, ta sẽ để cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Trong tiếng gầm gừ, bàn tay của Tiên Quân này vẽ một cái, xé rách không gian, thẳng tắp bay tới trên không.
- Tuy thực lực ngươi hội tụ không được tốt lắm, nhưng năng lượng lại không ít, Nguyên Khí đan điền, thôn phệ!
Một kiếm đánh chết Tiên Quân Phật môn hư ảnh, Nhiếp Vân không thể để cho những năng lượng này không công lãng phí, năm ngón tay mở ra, mạnh mẽ trảo tới.
Một tiếng nổ vang kịch liệt, gương mặt khổng lồ đã bị hắn thôn phệ sạch sẽ.
Lực lượng Phật môn tinh thuần nhộn nhạo, phát ra thanh âm giống như hoàng chung đại lữ.
Tiên Quân hội tụ loại hư ảnh này, so với nửa bước Tiên Quân cảnh bình thường còn lợi hại hơn, đủ thấy năng lượng tinh thuần như thế nào, bị Nhiếp Vân thôn phệ, Kim Cương Lưu Ly Thể vốn đạt tới đệ bát trọng sơ kỳ lần nữa vận chuyển, trên người Phật quang thiểm thước, bảo tướng trang nghiêm.
- Đáng tiếc...
Vận chuyển một hồi, Nhiếp Vân lắc đầu, thầm than một tiếng.
Mặc dù hư ảnh này ẩn chứa lực lượng Phật môn cực kỳ nồng đậm, nhưng mà hắn tích lũy thật sự quá hùng hậu, muốn Kim Cương Lưu Ly Thể đạt tới đệ bát trọng đại thành, còn có một chút khoảng cách, ít nhất lực lượng của một hư ảnh là xa xa chưa đủ!
- Ngươi rõ ràng giết ý chí của Tây Di Phật tổ? Quả thực tội không thể thứ, Phật môn là không thể nào bỏ qua cho ngươi, Đoạn Hiểu Sinh, chúng ta đi!
Nhiếp Vân đánh chết thôn phệ hư ảnh của Tiên Quân Phật môn chỉ là chuyện trong nháy mắt, Tiên Quân Nho môn không nghĩ đến thiếu niên này hung hãn như thế, quay người đào tẩu.
Đối phương ngay cả Tây Di Phật tổ cũng có thể giết, hắn tự nhiên cũng có thể giết!
Mặc dù muốn lấy được bảo vật trong tay đối phương, nhưng phải chờ bản tôn đến mới được.
- Muốn đi? Ta cho ngươi đi chưa? Ngươi cũng lưu lại cho ta!
Trảm thảo trừ căn, sát nhân giết sạch, đây là tôn chỉ trước sau như một của Nhiếp Vân, vừa rồi đối phương bức bách mình, nếu thực lực không đủ sớm đã bị giết, lúc này làm sao có thể để cho hắn đào tẩu, gầm lên giận dữ, sau lưng sinh ra hai cánh, mạnh mẽ vọt tới hư ảnh đào tẩu.
Ầm ầm!
Tam đại thiên phú đào tẩu phối hợp Phượng Hoàng chi dực, Tiên Thiên Long Thân, Lôi Điện sư, Phong Hành sư… cả người Nhiếp Vân phảng phất như hình người quái thú, lại giống như tia chớp, thời gian nháy con mắt liền đi tới sau lưng hư ảnh Tiên Quân Nho môn.
- Cái này... Ta không nhìn lầm a, đây không phải thật...
- Vương Tiên truy Tiên Quân đại nhân chạy trối chết?
- Trời ạ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra...
Nhìn một màn này ở trong mắt, bọn người Kiếm Sơ Phật chủ, Đoạn Hiểu Sinh ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, tất cả đều sắp điên rồi.
Cái này là chuyện gì a
Tiên Quân cùng Vương Tiên có bản chất sinh mệnh khác nhau, dù là Tiên Quân nhược tiểu nhất, bóp chết Vương Tiên cường đại nhất cũng vô cùng đơn giản.
Giống như con kiến cường đại hơn nữa, vẫn như cũ là con kiến, không có khả năng chiến thắng Nhân loại.
Mà bây giờ loại chuyện này trái ngược!
Vương Tiên cảnh nho nhỏ rõ ràng đuổi theo Tiên Quân giết, mà Tiên Quân chạy so với con thỏ còn nhanh, loại tràng cảnh này đã phá vỡ tất cả nhận thức cùng quan niệm.
Thế giới quan trước kia ầm ầm sụp đổ.
Vương Tiên có thể lợi hại như vậy? Thằng này đến cùng làm sao làm được?
Bọn hắn đều là Vương Tiên cảnh đỉnh phong, nửa bước Tiên Quân, thực lực không kém nhiều, làm sao tiểu tử này sẽ có thực lực như thế, chẳng những đánh chết một Tiên Quân, còn thôn phệ...
Bọn người Kiếm Sơ Phật chủ nhìn nhau, từng người từ trong mắt đối phương nhìn ra sợ hãi.
So với bọn hắn khiếp sợ, tốc độ của Nhiếp Vân gấp như lưu tinh đuổi theo Tiên Quân Nho môn, không chút do dự, một kiếm đâm ra.
PHỐC!
Một tiếng giòn vang, Tiên Quân Nho môn này cũng giống như Tây Di Phật tổ, bị giết chết tại chỗ, năng lượng bị cắn nuốt.
- Hoặc là không làm, đã làm thì làm tới cùng, dù sao Tiên Quân cũng giết, mấy người các ngươi cũng chớ đi nữa!
Đánh chết hai Tiên Quân, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía bọn người Kiếm Sơ Phật chủ, bàn tay trảo một cái, toàn bộ Bỉ Ngạn Lôi Vực lập tức bị hắn bao phủ ở bên trong, tinh thần khẽ động, thu toàn bộ vào Nạp Vật đan điền.
Mặc dù hắn không có cảm tình gì với những Phật chủ, cao thủ Nho môn này, nhưng cũng không phải người thích đại khai sát giới.
Bất kể nói thế nào những người này đều là trụ cột vững vàng của Thiên Địa Lục Đạo, đại nạn sắp tiến đến, giết toàn bộ, tương đương làm chuyện tốt cho Tu La, loại sự tình này Nhiếp Vân sẽ không làm.
Sở dĩ bắt lại, là vì hắn còn muốn thông qua Phật giới ly khai, vừa giết chết một Tiên Quân hư ảnh, vạn nhất bản tôn của đối phương tới, cũng có con bài tới quần nhau.
- Đi!
Lấy đi những Phật chủ, đệ tử Nho môn này, bàn tay của Nhiếp Vân nhẹ nhàng khẽ động, Lôi Vực đầy trời bị thu vào thân thể.
Sau khi luyện hóa Lôi Đình chi châu, Bỉ Ngạn Lôi Vực đều ở trong khống chế, tương đương biến thành pháp bảo của hắn.
Hô!
Nhiếp Vân chạy vội về phía Phật giới.
Hỗn Độn thế giới không có phương hướng thời gian cùng không gian, ở chỗ này không có khả năng tìm được Linh giới, muốn đi về, chỉ có thể thông qua Phật giới.
- Tiểu tử, ngươi cho rằng còn trốn được sao?
Ầm ầm!
Người mặc Cửu Thiên Huyền Y, mới từ ở chỗ sâu trong Hỗn Độn bay ra, chợt nghe một tiếng nổ vang kịch liệt, một bóng người chân trần đi nhanh đến, thanh thế làm cho người ta sợ hãi, không gian tầng tầng tan vỡ.
Tây Di Phật tổ!
Bản tôn đến rồi!
Hô...
Chứng kiến người này trích tinh đuổi nguyệt, vừa xuất hiện thời không văng tung tóe, giơ tay nhấc chân mang theo lực lượng làm cho người sợ hãi, Nhiếp Vân biết rõ cho dù trốn cũng trốn không thoát, trực tiếp ngừng lại.
- Tây Di Phật tổ đúng không! Hai người chúng ta vốn không oán không cừu, nếu không phải ngươi bức bách ta, thì không có khả năng giết chết hóa thân của ngươi, như vậy đi, nếu như bỏ qua, ta có thể thả bọn người Kiếm Sơ Phật chủ!
Hít sâu một hơi, Nhiếp Vân nói.
- Muốn ta buông tha ngươi cũng được, lấy Tạo Hóa Tiên khí kia ra cho ta, hơn nữa tự phế đan điền kinh mạch, có thể cân nhắc không giết ngươi...