Vô Tận Đan Điền

Chương 1681: Thủ đoạn cuối cùng (2)



- Tới a!

Tựa hồ Nhiếp Vân sớm biết rõ hắn sẽ có loại chiêu này số, cũng không quay đầu lại, tay trảo một cái, một cổ Thôn Phệ Chi Lực bắn tới Thần Thụ Tiên.

Hắn không phải đẩy ra, mà là mạnh mẽ lôi kéo!

PHỐC!

Cũng trong lúc đó, thân thể nhoáng một cái, tránh đi mũi nhọn đâm trúng chỗ hiểm, Thần Thụ Tiên vốn cực nhanh, lần này lại bị lôi kéo, trong nháy mắt đâm thủng lồng ngực của Dương gia lão tổ.

Bành!

Dương gia lão tổ nổ thành thịt nát.

Bất quá, cường giả Tiên Quân cơ hồ đều có Bất Tử Chi Thân, tuy bị đâm thủng, thân thể nổ tung, nhưng Dương gia lão tổ vẫn không chết, bất quá Nguyên Khí tổn thương, muốn khôi phục ít nhất cần không biết mấy trăm năm, hơn một ngàn năm.

- Tiểu tử, ngươi đùa nghịch lừa dối?

Thấy Nhiếp Vân di hoa tiếp ngọc kích thương Dương Chân, Đạm Đài Mạc Vân giờ mới hiểu được, đối phương đây là hoàn mỹ mượn thiên phú Nguyên Khí sư, đối kháng Thần Thụ Tiên của mình!

Tuy đối phương cũng có đại sát khí Bắc Đẩu kiếm, nhưng tiếc tu vi bản thân quá thấp, không cách nào hoàn mỹ sử dụng Tạo Hóa Tiên khí, nhưng Nguyên Khí đan điền bất đồng, chính là lực lượng của hắn, có thể hoàn mỹ khống chế, xuất kỳ bất ý mà nói, hoàn toàn có thể quyết định chiến cuộc, để cho người sợ ném chuột vỡ bình, sợ đầu sợ đuôi!

Đây tuyệt đối là phương pháp tốt nhất trước mắt để chiến đấu với hắn, đã có thể đối phó mình, lại có thể để cho Tiên Quân khác bị thương tổn.

Nếu một lão quái vật sống mấy vạn năm, có thể nghĩ ra loại phương pháp này thì thôi, hắn một thiếu niên mười tám mười chín tuổi, làm sao sẽ trong thời gian ngắn ngủi nghĩ ra phương thức chiến đấu hoàn mỹ như thế?

Ở dưới mình bức bách, còn có thể thành thạo như thế, chẳng lẽ người này thật sự là thiên tài chiến đấu?

- Chẳng lẽ hắn còn có được... thiên phú Võ Đạo sư?

Trái tim mạnh mẽ co lại, ý nghĩ nổ tung.

Đạm Đài Mạc Vân có chút điên rồi.

Có thể ở trong thời gian ngắn ngủi như thế, nghĩ ra loại phương thức chiến đấu này, còn áp dụng vào thực tiễn, không hề có cảm giác không lưu loát, trừ có được kinh nghiệm chiến đấu hơn người, thì chỉ có một khả năng!

Đối phương có được thiên phú Võ Đạo sư xếp hạng thứ mười!

Một người thân kiêm hai thiên phú đặc thù xếp hạng Top 10? Điều này sao có thể?

Bất quá, Đạm Đài Mạc Vân kinh ngạc còn không có chấm dứt, sự tình để cho hắn nổi điên lần nữa xảy ra.

Chỉ thấy thiếu niên vừa mới mượn tay hắn tổn thương Dương gia lão tổ, thân thể nhoáng một cái, đột nhiên xuất hiện ở giữa đại sảnh, năm ngón tay kết thủ ấn cổ quái, miệng đọc thanh âm cổ quái để cho người khủng hoảng.

- Người vi phạm quy tắc Thiên Địa, Nhiếp Vân ta dùng danh nghĩa Linh Hồn sư tiến hành triệu hoán các ngươi, cho các ngươi biết đắc tội Linh Hồn sư phải trả giá như thế nào...

Thanh âm để cho linh hồn người ngủ say phảng phất như lực lượng đặc thù quấy Hỗn Độn, từng tiếng vang lên, phát ra ngôn ngữ đặc thù.

Trong thanh âm, tất cả mọi người phảng phất như thấy được một bàn tay cự đại lăng không mà đến, triệu hoán bọn hắn.

Đối mặt loại triệu hoán này, linh hồn của mọi người thật giống như tùy thời có thể thoát ly thể xác, du lịch ra ngoài, nghe đối phương sử dụng cùng phân công!

- Là thiên phú Linh Hồn sư! Hắn làm sao còn có thiên phú Linh Hồn sư!

Thấy một màn như vậy, Đạm Đài Mạc Vân triệt để điên rồi.

Thiếu niên trước mắt này thi triển ra lại là thiên phú Linh Hồn sư xếp hạng thứ tám!

Có thể sử dụng thiên phú Nguyên Khí sư, thiên phú Võ Đạo sư thì thôi, hai loại thiên phú này Linh giới chưa bao giờ xuất hiện qua, nhưng thiên phú Linh Hồn sư đã có Nhan Chi, tại sao lại xuất hiện một người khác có thể sử dụng?

Thiên phú đặc thù bài danh Top 10 không phải chỉ có một cái sao?

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!

- Mặc kệ ngươi đến cùng làm cái quỷ gì, hôm nay ngươi cũng phải chết cho ta!

Đạm Đài Mạc Vân cắn chót lưỡi, mới chặn được linh hồn triệu hoán, hai mắt hiện lên một đạo hào quang tàn nhẫn, tay run lên, Thần Thụ Tiên lần nữa vung qua.

Rầm ào ào!

Chiêu này hắn mang theo lực lượng toàn thân, trường tiên còn chưa tới trước mặt, liền kích động ra uy thế làm cho không người nào có thể kháng cự.

- Người khinh nhờn Linh Hồn sư này cường đại, các ngươi còn không ngăn cản hắn!

Nhiếp Vân cũng không né tránh, đột nhiên bàn tay chiêu một cái, nhìn các Tiên Quân quát.

Thanh âm này mang theo năng lực khống chế linh hồn chỉ Linh Hồn sư mới có cùng lực lượng Tiên Âm, Đầu Độc, trực tiếp tiến vào trong óc, để cho bọn hắn lâm vào trạng thái hôn mê.

- Dám khinh nhờn Linh Hồn sư, ngươi đáng chết!

- Súc sinh, còn không quỳ xuống nhận lầm! Khẩn cầu Linh Hồn sư đại nhân tha thứ, chẳng lẽ ngươi muốn chết sao!

- Cút ngay cho ta!

...

Ầm ầm!

Thời gian nháy con mắt, ngoại trừ Dương gia lão tổ bị trọng thương mất sức chiến đấu, tám vị Tiên Quân còn lại đồng thời lao đến, phát ra gào thét kịch liệt, nhao nhao ra tay với Đạm Đài Mạc Vân.

Thời gian nháy con mắt, lực lượng như mưa, khí tức như cầu vồng, mặc dù thực lực của Đạm Đài Mạc Vân mạnh, cũng bị triệt để vây khốn, không cách nào tiến thêm một bước.

- Ha ha, các ngươi đánh trước đi, ta liền không phụng bồi!

Chứng kiến Đạm Đài Mạc Vân bị các lão tổ cuốn lấy, Nhiếp Vân cười lạnh một tiếng, một kiếm đâm tới phong ấn bên ngoài Cửu Tiêu Cung, muốn đâm thủng phong ấn ly khai.

- Đáng giận, các ngươi đều bị mê hoặc, hắn căn bản không phải là Linh Hồn sư, Thiên Đạo chi châu, chiếu tỉnh thế nhân, thanh tỉnh cho ta!

Thấy Nhiếp Vân sắp ly khai, Đạm Đài Mạc Vân tức giận đến phổi muốn nổ, liên tục ngăn cản tám vị lão tổ vây tới, ngón tay điểm một cái, một viên Minh Châu xuất hiện ở trong đại sảnh.

Minh Châu này mang theo khí tức huyền ảo, vầng sáng xoay tròn, thời gian nháy con mắt, liền bao phủ tám vị lão tổ lại.

Hô!

Bị vầng sáng chiếu qua, tám vị lão tổ phảng phất như tỉnh táo lại, đồng thời lắc đầu, trong ánh mắt lộ ra vẻ mờ mịt.

- Lão gia hỏa kia rõ ràng còn có loại vật này...

Chứng kiến một màn này ở trong mắt, trong nội tâm Nhiếp Vân cả kinh.

Cái này gọi là Thiên Đạo chi châu, có thể thoáng một phát để cho nhiều Tiên Quân như vậy tỉnh táo lại, tuy uy lực không bằng Đại Minh Tĩnh Tâm Châu, nhưng xem ra cũng không xê xích gì nhiều.

Xem ra hoàn toàn chính xác không thể coi thường nội tình của bất luận một vị cường giả Tiên Quân nào, ít nhất bọn hắn sống trăm triệu năm, bảo vật cùng bí pháp trên người, không phải là mình có thể so sánh.

Hắn tự nhiên không có thiên phú Linh Hồn sư, sở dĩ có thể thi triển, là vì trong cơ thể còn có Linh Hồn chi khí, dưới tình thế cấp bách thiêu đốt một đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.