Vô Tận Đan Điền

Chương 1702: Đột phá Tiên Quân



Lúc này Lăng Nguyệt bị hào quang trắng noãn bao phủ vào trong, nàng nằm trong cái kén với gương mặt vui vẻ, khí chất linh hồn tỏa ra hào quang ấm áp và tăng vọt nhanh chóng, ngay cả hình thái tính mạng của nàng cũng thay đổi thật nhanh.

Vương Tiên đến Tiên Quân có khác nhau về bản chất, cấp độ hai tánh mạng hoàn toàn khác nhau, giống như Toái Thần Cảnh và Tiên Lực Cảnh, đó chính là chênh lệch giữa phàm và tiên.

Cường giả Tiên Quân bằng vào ý niệm hình thành uy áp có thể ép chết cường giả Vương Tiên cảnh đỉnh phong, đây chính là chênh lệch (Trừ Nhiếp Vân ra).

Đạm Thai Lăng Nguyệt thân là thiên đạo sư, thiên phú rất cao, đột phá cực kỳ khó khăn, từ khi ra đời đến bây giờ, tu luyện không biết bao nhiêu năm nhưng vẫn bị giam ở Vương Tiên đỉnh phong nửa bước Tiên Quân cảnh, không nghĩ tới kết hôn với Nhiếp Vân cho nên tâm linh thả lỏng, cho dù tinh thần hay thân thể đều được tinh lọc, trực tiếp đột phá gông cùm xiềng xích bước qua tầng thứ cao hơn.

Từ thượng cổ Tu La Vương đại náo Linh giới đến nay, cả thiên địa lục đạo chỉ có một ít người đột phá Tiên Quân, hơn nữa số lượng đếm được trên đầu ngón tay, tuy không giống như trong truyền thuyết chỉ có một mình Thanh Long Hoàng đột phá, trên thực tế số lượng công lại không vượt qua hai bàn tay.

Thời gian trăm triệu năm còn chưa đủ mười người đột há, từ đó có thể thấy độ khó lớn cỡ nào!

Tuy Đạm Thai Lăng Nguyệt bằng vào thân phận thiên đạo sư khống chế Thiên Đạo có sức chiến đấu không kém gì thượng cổ Tiên Quân, bản thân lại không phải cường giả Tiên Quân, vốn tưởng rằng trừ phi hóa thân Thiên Đạo thì không còn khả năng đột phá, lại không nghĩ rằng lúc này nước chảy thành sông, một lần hành động thành công!

- Đã đột phá Tiên Quân?

Đạm Thai Lăng Nguyệt một lần hành động đột phá Tiên Quân, Nhiếp Vân ở bên cạnh nàng cũng có lợi ích không nhỏ, không phải thực lực tấn chức mà là cảm ngộ tới từ tâm linh.

Đột phá Tiên Quân vạn năm không gặp một lần, có thể quan sát khoảng cách gần như vậy sẽ có chỗ tốt lớn lao.

Nhất là thân là kẻ có được thiên phú võ đạo sư, chỗ tốt càng thêm rõ ràng, trong tối tăm có một tầng ngăn cách nhưng nó ngày càng gần với Nhiếp Vân, chỉ cần xuất hiện cơ hội phù hợp thì hắn sẽ lập tức đột phá Tiên Quân.

Tân hôn hai người cũng không có triền miên quá độ, ngược lại đồng thời lâm vào trong tu luyện.

Không biết qua bao lâu, vào lúc ánh mặt trời ló dạng ở phía đông, hai người lúc này mới đồng thời mở to mắt, cả hai nhìn nhau, trong mắt mang theo mừng rỡ rõ ràng.

Một đêm tu luyện, cảm ngộ có trợ giúp rất lớn với hai người, nhất là Đạm Thai Lăng Nguyệt, thành tựu Tiên Quân đại vị, thực lực nàng gia tăng lần nữa, vận dụng Thiên Đạo càng như cá gặp nước, trước kia đấu với Nhan Chi cần thời gian mấy ngày mới có thể phân ra thắng bại, mà bây giờ, hoàn toàn có thể nghiền áp!

Thiên đạo sư đạt tới cảnh giới Tiên Quân mới hiển lộ rõ thực lực đáng sợ làm cho cả thiên địa run rẩy!

- Vô vi nơi có nơi không! Ngươi tu luyện vô tình Thiên Đạo, thế gian cho rằng ngươi không có tính mạng, thủy triều lên xuống có quan hệ gì tới ngươi, bản thân nó là sai lầm!

- Ở cùng với ta, trong lúc vô hình ngươi từ vô tình chuyển hóa thành hữu tình, lúc này mới có thể đột phá!

Nhiếp Vân tươi cười đứng dậy.

Lần này Đạm Thai Lăng Nguyệt đột phá nói là ngẫu nhiên nhưng trên thực tế là tất nhiên, nàng vẫn tu luyện vô tình chi đạo, đột nhiên chuyển hóa thành nhu tình mật ý, đột phá gông cùm xiềng xích, đột phá cũng là chuyện nước chảy thành sông.

Năm đó Nhiếp Vân từng chỉ điểm Bách Hoa Tu, thứ hai cũng bởi vậy có đột phá nên công lực tinh tiến.

- Thực lực ngươi đột phá, vừa vặn cẩn thận củng cố một chút, ta đi cùng Tiêu Nhiên tìm vài thứ, sẽ nhanh chóng quay về.

Đạm Thai đột phá, hắn cũng phải gia tăng tốc độ, chỉ có mau chóng đột phá mới có thể cứu đệ đệ.

- Ta muốn đi cùng với ngươi!

Đạm Thai Lăng Nguyệt nói.

- Không cần, Liên Nguyệt Các vừa mới thành lập, khẳng định có không ít người nhắm vào nó, ngươi thành tựu Tiên Quân, ở chỗ này có lực chấn nhiếp bọn chúng.

Nhiếp Vân nói.

Hắn đại náo Linh giới, đánh sập Thiên Đạo Sơn, thập đại gia tộc tuyệt đối sẽ không trơ mắt hắn càng ngày càng cường đại, chỉ sợ bọn chúng đang chuẩn bị mưu kế nào đó, chuẩn bị tìm phiền toái.

Đạm Thai Lăng Nguyệt có cảnh giới Tiên Quân tọa trấn thì khác, thân là thiên đạo sư, thực lực có thể so với thượng cổ Tiên Quân, cho dù đối phương có tới cũng phải trả cái giá bằng máu mới được.

- Vậy được rồi!

Đạm Thai Lăng Nguyệt gật đầu.

- Tốt, ta đi trước!

Nói đi là đi, Tu La Vương càng cường đại, đệ đệ càng nguy hiểm, thời gian không đợi người, Nhiếp Vân cũng không chậm trễ, thân thể hắn biến mất trong chốc lát, hắn xuất hiện trước mặt Tiêu Nhiên.

- Đi, mang ta đi nơi ngươi nói có khoáng thạch đặc thù kia!

Biện pháp gia tăng thực lực tốt nhất chính là gia tăng đan điền và tấn cấp pháp quyết vô danh, đan điền càng nhiều, thiên phú càng nhiều, thực lực càng mạnh, Tiêu Nhiên tặng lễ vật có chứa khoáng thạch đặc thù, Nhiếp Vân sẽ không buông tha cơ hội này.

- Đi như vậy? Vừa mới kết hôn...

Tiêu Nhiên có phần không rõ gì cả.

- Đi thôi!

Nhiếp Vân cũng không giải thích, hắn mang theo đối phương ra khỏi Liên Nguyệt Các.

- Khoáng thạch đặc thù ở cách nơi đó không xa!

Thấy thái độ kiên quyết của hắn, Tiêu Nhiên không hề hỏi nhiều, nhìn quanh một vòng sau đó chỉ về một hướng.

Hai người một đường phi hành, lúc này bay tới một sơn mạch nguy nga.

- Ân, đây là...

Nhiếp Vân nháy mắt mấy cái, vẻ mặt kỳ quái.

- Nơi này không phải là ngọn núi có hàn tuyền dưới lòng đất sao?

Lúc trước hắn và Hứa Hinh Thiên tới đây, trong ngọn núi này có một cái ao do lôi điện hàn băng hình thành, đề phòng có hàn khí tiết ra ngoài cho nên chuyên môn bố trí đại trận, vốn định về sau thực lực tăng lên nghiên cứu một chút, không nghĩ tới Tiêu Nhiên đạt được khoáng thạch đặc thù tại nơi này.

- Ngươi đã tới nơi này?

Tiêu Nhiên sững sờ một lúc, đột nhiên hắn nói:

- Chẳng lẽ trận pháp bao phủ hàn tuyên là do ngươi bố trí sao?

Nhiếp Vân gật đầu

- Vào xem!

Tiện tay điểm ra một đạo địa hành chi khí, lúc này hắn chui vào bên trong.

Qua một lúc hai người không ngừng chui vào bên trong.

- Ta cũng không động tới phong ấn của ngươi, nước suối quá rét lạnh, ta cũng không muốn tiến vào trong đó, những khoáng thạch này ta phát hiện trên vách tường của nước suối.

Tiêu Nhiên nhìn cái ao nước trước mặt.

- Phát triện trên vách tường?

Nhiếp Vân sững sờ, hắn vung tay thu hồi phong ấn lúc trước, lúc anfy quan sát và sững sờ một lúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.