Vô Tận Đan Điền

Chương 1766: Xích Thiên cảnh (1)



- Cái này...

Nghe được Thích Già Phật tổ quyết định, nhìn thoáng qua bọn người Tu Du Tẩu và Nhan Chi, trong nội tâm Nhiếp Vân ê ẩm, có chút khó chịu.

Những người này không hổ là Thượng Cổ đại năng, vì toàn bộ Linh giới, cái gì cũng nguyện ý, dù hi sinh mình cũng không tiếc! Còn có Tiêu gia... Ân, không đúng!

- Gia gia, nếu như ngươi sớm biết rõ ta là kẻ có được thiên phú thứ nhất, vì sao thập đại gia tộc...

Nhiếp Vân kì quái.

Đạm Thai Tu Du làm lão tổ của Đạm Đài gia tộc, thống lĩnh thập đại gia tộc, sao sẽ làm ra sự tình bức bách mình?

- Là vì tôi luyện ngươi, nếu như không thông qua loại tôi luyện này, ngươi làm sao có thể nhanh chóng lớn lên như thế?

Đạm Thai Tu Du nói ra kết quả.

- Bất quá chuyện này, chỉ có Đạm Thai Sang Vũ cùng Đạm Đài Mạc Vân biết rõ, những người khác một mực không biết, cho nên, những người khác ra tay với ngươi, là thật sự, may mắn thực lực ngươi đủ mạnh, phát triển rất nhanh, cuối cùng nhất đi đến trình độ hôm nay!

- Cố ý tôi luyện ta...

Nhiếp Vân xấu hổ.

Hắn vẫn cảm thấy đầu óc của Đạm Thai Sang Vũ có vấn đề, nói không giữ lời, có chút vấn đề, hiện tại xem ra là cố ý a.

Cố ý để cho mình tức giận, sau đó dựa thế đột phá, chỉ là mình không có nghĩ đến điểm này, đánh hắn nửa chết nửa sống, một chút tình cảm cũng không lưu...

- Bọn hắn đi vây quét Liên Nguyệt Các, trên đường trở về giống như bị Tu La Vương phục kích...

Nhiếp Vân nghĩ đến một sự kiện, sắc mặt khó coi.

Trước kia không biết mục đích của Đạm Thai Sang Vũ, Đạm Đài Mạc Vân, không quan tâm cũng thôi, hiện tại biết rõ, nhớ tới bọn hắn có khả năng bị Tu La Vương đánh chết, sắc mặt có chút khó coi.

- Lần hạo kiếp này, mỗi người đều chết, không chỉ bọn hắn, ngay cả chúng ta chỉ sợ cũng trốn không thoát!

Tu Du Tẩu lắc đầu.

- Bất quá ngươi yên tâm đi, trước khi hai người bọn họ đi, không cùng những người khác một đường, bởi vậy không có nguy hiểm!

- Tu Du Tẩu, đây là ngươi không có suy nghĩ rồi, biết rõ lần kia gặp nguy hiểm, sớm để cho Đạm Thai Sang Vũ cùng Đạm Đài Mạc Vân ly khai, lại làm cho đồ nhi ta bị giết, ngươi cũng hơi quá đáng a!

Đột nhiên, Thích Già Phật tổ quay đầu quát.

Tu Du Tẩu không có để cho Đạm Thai Sang Vũ cùng Đạm Đài Mạc Vân theo bọn người Đà Sơn Phật tổ một đường, miễn bị sát hại, bọn người Đà Sơn Phật tổ lại chết rồi, cũng khó trách hắn mất hứng.

- Ngươi quá coi trọng ta! Tuy ta là Thiên Cơ sư, nhưng chỉ cần liên lụy đến Tu La Vương, ta đều tính toán không ra, Mạc Vân cùng Sang Vũ có thể tránh thoát một kiếp, không phải ta sớm tính ra, mà là còn có sự tình khác để cho bọn hắn làm, sớm đi trước mà thôi...

Tu Du Tẩu cười khổ.

Nghe hắn nói như vậy, Thích Già Phật tổ cũng minh bạch đây là sự thật, nếu như có thể tính ra hành tung của Tu La Vương, cũng không đáng sợ như vậy rồi!

Bởi vì đối với cử động của hắn hoàn toàn không biết gì cả, cái này mới đáng sợ!

- Có sinh có tử, Phật môn chúng ta đã sớm làm tốt chuẩn bị, tuy Đà Sơn là đồ nhi ta yêu thích nhất, nhưng ta cũng sẽ không thiên vị, có thể chết ở trong tay Tu La Vương, tính là tâm nguyện cuối cùng của hắn!

Biết chuyện này cũng không phải Tu Du Tẩu cố ý, Thích Già Phật tổ niệm một tiếng A Di Đà Phật, không hề nhiều lời.

- Phật giới... Là bố trí như thế nào, lại làm sao bị Tu La Vương phá hư?

Thấy thái độ của hắn như vậy, Nhiếp Vân biết đối phương đã làm tốt chuẩn bị tử vong, không khỏi cảm động, chỉ là trong lòng còn có chút nghi hoặc.

- Phật giới bố trí chính là Tu La Vương tiến vào Phật giới, tất cả tăng chúng, ngay cả Phật tổ như ta, sẽ lấy thân hiến tế, dùng lực lượng toàn thân phong ấn cả Phật giới!

Thích Già Phật tổ như đang nói một sự tình cực kỳ bình thường.

- Chỉ tiếc, Tu La Vương phát hiện bí mật này, trộm đi Bồ Đề Thụ!

- Bồ Đề Thụ?

- Bồ Đề Thụ là một Thánh thụ trong Hỗn Độn, cả Phật giới là do nó chống đỡ, Phật môn lấy thân hiến tế, chính là hiến tế cây này, hiện tại cây bị trộm, kế hoạch tự nhiên thất bại...

Thích Già Phật tổ lắc đầu.

- Là như thế này a...

Sắc mặt Nhiếp Vân có chút hiểu ra.

Tuy hắn rằng chưa thấy qua Bồ Đề Thụ, nhưng có lẽ giống như đám người Nhan Chi đào tạo Hỗn Độn Kì Thụ, khó có thể lớn, phía trước Lôi Đình hải dương của Phật môn hẳn là câu thông Hỗn Độn, để nó tăng trưởng mà cung cấp năng lượng.

Không biết đào tạo bao nhiêu năm, mắt thấy sẽ thành công, lại bị Tu La Vương trộm đi, đối với sĩ khí tuyệt đối là đả kích thật lớn.

Xem ra Tu La Vương hẳn là phát hiện cái gì, bằng không, dựa theo thái độ của Phật môn, hắn không có khả năng cố ý tạo đại địch.

Phía trước Nhiếp Vân đã nghĩ vấn đề này, cảm thấy Tu La Vương trộm đi Bồ Đề Thụ có chút không sáng suốt, như vậy sẽ làm một chủng tộc trung lập hoàn toàn đối lập hắn, nguyên lai đối phương không phải không sáng suốt, mà là rất sáng suốt!

Không hổ là Tu La Vương, tồn tại làm cho Chư Thiên vạn giới sợ hãi, quả nhiên có bản lĩnh thông thiên!

- Đúng rồi, gia gia, Tu La Vương nói có thể sẽ đi Hồn Thiên thế giới, nghĩ biện pháp luyện hóa Ám Ma chi tâm, ngươi có biết làm sao đi Hồn Thiên thế giới không?

Không khí nặng nề một hồi, Đạm Đài Lăng Nguyệt hỏi.

- Đi Hồn Thiên thế giới?

Tu Du Tẩu nhíu mày.

- Vâng!

Nhiếp Vân gật đầu.

- Đây là ta nghe Tu La Vương chính mồm nói, không có sai!

Tin tức này đến từ Nhiếp Đồng, hắn sẽ không hoài nghi.

- Hồn Thiên thế giới trên thực tế là địa phương trung tâm nhất của Thiên Địa lục đạo, từ lúc Hồng Hoang đại lục ở thượng cổ vỡ tan lưu lại... Tu Du Tẩu lắc đầu, thấy mọi người có chút nghi hoặc, giải thích nói:

- Trước Kỷ Nguyên giới, Đạo tộc bị Tu La Vương chiến đấu đả bại, Hồng Hoang đại lục lâm vào vỡ tan. Vô số đại năng vì bảo tồn cơ nghiệp, liên thủ sáng tạo một thế giới, hơn nữa phong ấn, cũng chính là Linh giới hiện tại! Mà địa phương bọn họ đúc Linh giới chính là Hồn Thiên thế giới, trung tâm trọng yếu nhất của Linh giới!

- Linh giới là thượng cổ đại năng liên thủ sáng tạo?

Nhiếp Vân líu lưỡi.

Tin tức này rất rung động.

Vốn tưởng rằng Linh giới là thiên địa hình thành, cư nhiên là một ít siêu cấp cường giả kiến tạo, đáng sợ!

Bất quá cẩn thận tưởng tượng vẫn có dấu vết có thể lần theo, lúc trước thời điểm đến Linh giới, khí hậu không hợp, nếu không phải Nhân loại, như thế nào có thể tồn tại?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.