- Ngay vừa rồi, tất cả thế lực nhất lưu của Thiên Địa lục đạo đều nhận được thông tri, hơn nữa, bọn hắn còn nói từ hôm nay trở đi, Nho giới bế quan toả cảng, không cùng người năm đạo khác liên hệ, đồng dạng, có người xâm nhập Nho giới, sẽ bị đánh chết!
Tiêu Nhiên nói ra tin tức lấy được.
Liên Nguyệt Các có Xi Vưu Thần Thú tọa trấn, hiện tại lại có Nhiếp Vân, Đạm Đài Lăng Nguyệt cùng Tứ đại hung thú, ở Thiên Địa lục đạo tuyệt đối là thế lực siêu nhất lưu, cho dù là Nho giới cũng không dám đắc tội, chỉ có thể sớm thông tri.
- Xâm nhập Nho giới sẽ bị đánh chết? Nho giới xem ra là chân tâm thật ý đầu nhập vào Tu La Vương rồi!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Ở vòng xoáy Hắc Phong giết chết Kha Thánh tôn giả, cộng thêm vây khốn Khâu Thánh Tôn Giả, thiếu chút nữa đánh chết hắn, đã chứng minh cùng Nho giới xuất hiện cục diện không chết không ngớt, lại muốn hòa hoãn, không có khả năng rồi!
Bất quá, Nho giới công nhiên đầu nhập vào Tu La Vương như vậy, là hắn không thể tưởng tượng nổi.
Làm như vậy tương đương đối nghịch năm đạo khác, công nhiên phản bội Nhân loại.
- Đối với sự kiện này, năm đạo khác có tỏ thái độ hay không?
Nhiếp Vân hỏi.
- Năm đạo khác tạm thời còn không có tin tức, Phật giới bế quan toả cảng, không cùng chúng ta trao đổi, Yêu giới Thiên Yêu Thánh hoàng không có mặt, Linh giới thập đại gia tộc ý kiến không thống nhất, về phần Ma giới... Long Hoàng chưa trở về, hiện tại Quần Long Vô Thủ, càng không rảnh chủ ý!
Tiêu Nhiên lắc đầu.
Nho giới là đại thế giới, cao thủ nhiều như mây, lại phối hợp Tu La, tùy tiện tiến công mà nói, khẳng định được không bù mất, hiện tại ngũ giới khác không thể nhất trí, thật đúng là không có biện pháp gì.
- Ngũ giới khác không có tin tức, chúng ta cũng không đi quản, chờ bọn hắn truyền tin tức cho chúng ta lại nói!
Trầm tư thoáng một phát, Nhiếp Vân khoát khoát tay.
Đối với sự tình Nho giới, Tu Du Tẩu nhất định sẽ có kế sách, hắn không cần phải xen vào nhiều như vậy.
Lại nói, một Nho giới to lớn, cũng không phải Liên Nguyệt Các của hắn có thể đánh bại.
- Đúng rồi, Nhiếp Vân, hai vị Tiên Quân của Ma giới đã sớm tới rồi, một mực chờ muốn gặp ngươi, chỉ là ngươi bề bộn nhiều việc, không có thời gian, mới kéo đến bây giờ...
Biết rõ ý tứ của Nhiếp Vân, Tiêu Nhiên cũng không nhiều lời, đột nhiên nhớ tới một sự kiện, cười nói.
- Ma giới Tiên Quân? Là ai?
Đối với Ma giới Tiên Quân, Nhiếp Vân một cái cũng không nhận ra, qua tìm mình làm gì?
- Là Ngọc Long lão tổ cùng Ma Chấn Tử... Hai vị này là Tiên Quân từ Thượng Cổ sống sót đến nay, tìm ngươi hẳn là vì sự tình Long Hoàng a!
Tiêu Nhiên suy đoán.
- Ah!
Nhiếp Vân gật đầu.
Vì Long Hoàng liền nói thông, Long Hoàng là thủ lĩnh Ma giới, bọn hắn biết rõ đối phương phục sinh, tới tìm cũng rất bình thường, chỉ là không nghĩ tới hai Thượng Cổ Tiên Quân sẽ có kiên nhẫn như thế, một mực dừng lại ở Liên Nguyệt Các chờ đợi.
- Để cho bọn họ tới a!
Nghĩ vậy, Nhiếp Vân cười gật đầu.
- Ân, ta đi gọi bọn hắn!
Tiêu Nhiên đi ra ngoài, qua một lát liền dẫn hai vị lão giả tới.
- Tại hạ Ngọc Long (Ma Chấn Tử) bái kiến Nhiếp Vân Các chủ!
Hai người vừa đi vào phòng, vội vàng cúi đầu.
Tuy bọn hắn cũng là Tiên Quân, nhưng kiến thức qua Nhiếp Vân cường đại, biết chắc người trước mắt này là tồn tại có thể đối kháng Tu La Vương, nào dám thất lễ, thái độ cung kính, không dám qua loa chút nào.
- Ân, các ngươi chờ ở chỗ này là vì Long Hoàng?
Nhiếp Vân chẳng muốn nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề.
- Ách, phải, chúng ta biết tin tức Long Hoàng trọng sinh, nên đến đây tham kiến...
Ngọc Long lão tổ không dám nói bậy, vội nói.
- Như vậy a, Tiểu Long không có đi cùng với ta, hắn...
Nói lên Tiểu Long, Nhiếp Vân liền bất đắc dĩ.
Thằng này nhìn thấy U Minh Hoàng Vương rõ ràng như gặp quỷ, trốn không biết tung tích, xem ra hai người thật có quan hệ nói không rõ, về phần là cái gì, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được.
Nhất định là lúc trước Long Hoàng phụ người ta, lúc này mới chật vật như thế.
- Hì hì, ai muốn gặp ta?
Nhiếp Vân đang do dự có nên nói ra tin tức này không, một âm thanh vui cười vang lên, bên ngoài đại điện lập tức lộ ra cái đầu, nhìn chung quanh một vòng, phát hiện không có người khả nghi nào, lúc này mới như làn khói lẻn vào.
Đúng là Tiểu Long!
- Ngươi quay trở lại rồi!
Thấy hắn cẩn thận như vậy, Nhiếp Vân mỉm cười lắc đầu.
- Lão đại, sự tình ngươi uy phong ta đã nghe nói, có thể đánh bại Tu La Vương, lợi hại!
Vừa đi vào phòng cũng không để ý tới hai người Ngọc Long lão tổ, nhìn về phía Nhiếp Vân, vẻ mặt hưng phấn.
- Mấy ngày nay ngươi chạy đi đâu? Thời khắc mấu chốt lại không thấy bóng dáng!
Nhiếp Vân nói.
Thời điểm chiến đấu với Tu La Vương, nếu Tiểu Long có mặt, nhất định có thể giúp đỡ, kết quả thằng này đi mất tiêu!
- Còn không phải... Ân, hai người các ngươi tới làm gì vậy?
Tiểu Long mặt lộ vẻ xấu hổ, vội vàng nói sang chuyện khác, nhìn về phía Ngọc Long lão tổ cùng Ma Chấn Tử, sắc mặt trầm xuống.
Trí nhớ của Tiểu Long khôi phục không ít, hai vị Tiên Quân này đều là từ Thượng Cổ, tự nhiên nhận thức.
- Bái kiến Long Hoàng đại nhân!
Ngọc Long lão tổ cùng Ma Chấn Tử vội vàng đi tới.
- Tốt rồi, đừng làm những cái này, không có tác dụng đâu, ta hỏi các ngươi tới tìm ta làm gì?
Tiểu Long khoát tay.
- Ma giới không thể một ngày vô chủ, chúng ta hi vọng Long Hoàng có thể trở về chủ trì đại cục...
Ngọc Long lão tổ vội nói.
- Chủ trì đại cục? Các ngươi không phải có Thanh Long Hoàng sao? Tìm ta làm gì?
Tựa hồ Tiểu Long vẫn còn sinh khí, khẽ nói.
Sau khi Tiểu Long cùng Tu La Vương chiến đấu chết trận, Thanh Long Hoàng mưu quyền soán vị, trở thành Ma giới Chi Chủ, nếu như không có hai người này cho phép, bằng vào thực lực của đối phương, không phải muốn chết sao!
- Ách... Lúc ấy sau khi Long Hoàng rời đi, Ma giới rung chuyển, chúng ta cũng không thích hợp quản lý, Thanh Long nhảy ra muốn làm Ma giới Chi Chủ, nói là phụng lệnh của ngươi, chúng ta vì Ma giới ổn định, liền đồng ý! Về phần sự tình về sau, chúng ta thực không rõ lắm...
Ngọc Long lão tổ lau mồ hôi lạnh.
- Không rõ lắm? Kim Long nhất tộc chúng ta bị giết không sai biệt lắm, ngươi còn nói không rõ ràng!
Tiểu Long nháy con mắt, trong ánh mắt mang theo sát cơ.
Kim Long nhất tộc cơ hồ bị Thanh Long Hoàng giết tuyệt, đây là sự thật không tranh cãi, hai lão gia hỏa này này rõ ràng một câu không rõ ràng lắm liền muốn hồ lộng qua, quả thực muốn chết!