- Về phần có thức tỉnh hay không ta cũng không biết, thực lực cụ thể mạnh mẽ bao nhiêu, cũng không rõ ràng. Bất quá, Cừu Thiên, người mạnh nhất trong đám người đi tới đây lần này, ngay cả một chiêu trong tay hắn cũng không tiếp nổi!
- Cừu Thiên kia có thực lực gì?
- Bản thân Cừu Thiên có thực lực Hai ngàn sáu trăm bảy mươi đầu đại đạo!
Củng Học nói.
- Cường giảHai nghìn bảy trăm sáu mươi đại đạo mà ở trong tay hắn ngay cả một chiêu cũng không tiếp được?
Nhiếp Vân kinh ngạc, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Có thực lực Hai ngàn bảy trăm sáu mươi đầu đại đạo mà không ngờ ngay cả một chiêu cũng không chịu được. Thực lực của vị Mặc Nghiêu này nhất định đã vượt qua Hai ngàn tám trăm!
Không phải Thiên đạo đều có chế ước hay sao? Tại sao có thể đem thực lực tu luyện tới loại cấp bậc này chứ? Mà còn giấu diếm được thiên đạo?
Dựa theo tình huống bình thường mà nói, đem tu vi áp chế ở dưới Hai ngàn đầu đại đạo, có sức chiến đấu Hai ngàn bảy trăm đầu đại đạo đã coi như là cực hạn, Quy Khư Hải cũng ở trong cực hạn này, cho nên, cho dù đám người tu Phùng Tránh luyện như thế nào cũng không thể đột phá gông cùm xiềng xích này mà trùng kích lên thực lực mạnh hơn.
Bằng không, nhất định sẽ gặp phải thiên địa chế tài, bị ép đột phá.
Mặc Nghiêu này làm sao có thể có vượt quá hai ngàn Hai ngàn tám trăm đầu đại đạo, mà chuyện gì cũng không có cơ chứ?
Chuyện này có chút không phù hợp đạo lý!
- Ta chỉ biết là có liên quan tới Thần chi di tích, những chuyện khác cũng không biết rõ ràng cho lắm.
Củng Học nói.
- Xem ra chỉ có tiến vào Thần chi di tích mới có thể tìm hiểu được nhiều chuyện hơn!
Nhiếp Vân gật đầu, không có tiếp tục hỏi nữa mà chỉ nói.
- Vấn đề ngươi vừa mới nói, có đúng là đại năng chuyển thế đầu thai hay không ta cũng không biết. Bất quá, thuần phục ta, sau này nhất định sẽ có chỗ tốt của ngươi, đi thôi!
Nhiếp Vân có thể khẳng định hắn không phải là đại năng chuyển thế, đại năng cho dù có chuyển thế thì cũng phải ở trong Tà Nguyệt Chí tôn vực chứ? Làm sao có thể ở một góc hẻo lánh như Quy Khư Hải?
- Được!
Củng Học cũng biết chuyện phải phụng dưỡng hắn là chủ nhân đã không có cách nào thay đổi, mặc kệ đối phương có đúng là đại năng chuyển thế hay không đều phải triệt để thuần phục. Cho nên lúc này hắn cũng không nhiều lời mà thả người bay theo.
Chui ra khỏi mặt đất, nhìn thoáng qua Kim Lăng thảo mà Thiên Tâm Đằng dùng để câu dẫn tu luyện giả, hắn nhanh chóng thu lấy.
Nếu như Thiên Tâm Đằng đã bị hắn luyện hóa, như vậy gốc Kim Lăng thảo dùng để hấp dẫn người khác này cũng sẽ không còn có tác dụng. Dù sao Thiên Tâm Đằng đã trở thành yêu sủng của hắn. Bằng vào thực lực của mình nhất định hắn sẽ không ngừng ban cho nó mỹ vị. So với việc nó một mình ở đây còn thuận lợi tăng cấp hơn nhiều.
Dù sao đã có thực lực Hai ngàn bảy trăm đầu đại đạo, nếu như muốn đột phá thì chỉ có thể thôn phệ người mạnh hơn nó. Mà ở Quy Khư Hải người cường đại như vậy chỉ có trưởng lão, một khi trưởng lão biến mất. Bị truy ra, sợ rằng cũng khó thoát khỏi kiếp nạn.
Thế nhưng đi theo bên người Nhiếp Vân lại khác. Bằng vào thủ đoạn của hắn, muốn giết người trong vô hình, tuyệt đối sẽ không có ai phát hiện ra.
Bàn tay khẽ lật, lập tức thu Kim Lăng thảo ném vào Nạp Vật thế giới, giữ lại để sau này luyện chế đan dược. Sau đó hắn lại theo sát sau lưng Củng Học, cùng bay về phía trước.
Trong Hỗn Loạn sơn không chỉ khắp nơi đều là bẩy rập, không gian nghiền nát mà còn có vô số sinh mệnh Cổ hỗn độn, mấy thứ này có kịch độc. Cho dù là cường giả hơn hai ngàn đầu đại đạo dính vào cũng sẽ chết, có một ít thứ gặp người là giết, cuồng bạo vô cùng. Càng có một ít thần thú trời sinh sẽ bố trí một ít mê trận, khiến cho người ta rơi vào trong đ, quên đi tất cả, không có biện pháp chạy trốn.
Củng Học đúng như Nhiếp Vân phỏng đoán. Dường nưh đối với địa hình ở Hỗn Loạn sơn đã có lý giải nhất định, trong quá trình đi về phía trước, hắn cố gắng tránh xa nguy hiểm. Chừng nửa canh giờ sau, một thung lũng to lớn xuất hiện ở trước mặt hai người.
- Loạn Phong cốc!
Địa hồ hiện lên trong đầu Nhiếp Vân, bên trên có tên gọi của sơn cốc này.
Loạn Phong cốc, một hiểm địa nổi danh bên trong Hỗn Loạn sơn, trong đó có loạn phong khiến cho người ta chùn bước. Cho dù là cường giả hai ngàn bảy, hai ngàn tám đầu đại đạo rơi vào trong đó thì cũng sẽ choáng váng đầu óc, tinh thần khó có thể tập trung được.
- Trước đó chúng ta và Cừu Thiên tách ra, hắn nói muốn tới nơi này, tìm kiếm một thứ khác. Cho nên mang theo những người khác đi tới đây. Về phần tiến vào hay chưa ta cũng không rõ ràng cho lắm…
Đứng ở trước cốc, Củng Học do dự một chút, dường như có chút không dám tiến vào.
Loại địa phương như thế này, nguy cơ trùng trùng, không có nắm chắc tuyệt đối, một khi tiến vào bên trong ắt hẳn phải chết.
Tinh thần khẽ động, thiên phú Thiên Nhĩ sư tỉ mỉ nghe quanh, hắn phát hiện ra Củng Học cũng không có nói dối, toàn bộ lời nói đều là thật. Lúc này Nhiếp Vân mới gật đầu.
Dựa theo đạo lý mà nói, một khi hạ hỗn độn thệ ngôn, không có khả năng thi triển quỷ kế với chủ nhân, nhưng mà bởi vì an toàn cho nên hắn vẫn phải cẩn thận một ít.
Vạn Nhận sơn là đại tông môn mạnh nhất trong tứ đại tông môn Tà Nguyệt Chí tôn vực, đệ tử trong đó mỗi người thực lực đều mạnh mẻ, nhiều thủ đoạn, không thể chủ quan.
Sau khi xác định đối phương không có lừa gạt mình, thiên phú Thiên Cơ sư vận chuyển, bàn tay khẽ động, hai cái mai rùa xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Nhiếp vân nhẹ nhàng ném ra, trước mắt hiện lên bốn con đường tương ứng.
- Quả nhiên đám người này đang ở bên trong...
Lợi dụng thiên phú Thiên Cơ sư suy diễn, Nhiếp Vân lập tức xác định được.
Ở trong sơn cốc này quả thực có người của Vạn Nhận sơn, hơn nữa chí ít cũng có hơn ba người.
Đám người Vạn Nhận sơn kia không phải đi tìm bọn hắn, cướp giật ngọc bài hay sao? Sao lại chạy tới Loạn Phong cốc nguy cơ trùng trùng làm gì?
Lại suy diễn một chút, hắn không khỏi lắc đầu một phen.
Tuy rằng thiên phú Thiên Cơ sư có thể suy diễn ra họa phúc cát hung, tính toán theo công thức chu thiên. Thế nhưng vẫn có rất nhiều chuyện không làm được, giống như làm sao có thể khiến cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại, làm sao có thể tìm kiếm Hỗn Độn Vương Thạch, cứu sống đám người Tu Du Tẩu vậy.