Mọi người đều sững sờ, đồng thời quan sát dựa theo phương vị Kiền Huyết hoàng đế nói, lúc này sắc mặt bọn họ thay đổi.
Hoàng đế nói không sai, vị trí của Nhiếp Vân quả nhiên là nơi lực lượng Tứ Tượng trận khó gia trì và trọng điệp nhất.
Địa phương khác giúp lực lượng bốn người điệp gia, uy lực đại tăng, bộc phát lực lượng gấp mười gấp trăm lần, mà ở chỗ này lại là trung tâm, bốn người điệp gia lực lượng sinh ra cuồng bạo, hơn nữa hố nhỏ phá hư căn cơ trận pháp, chỉ cần hắn tại không di động, bốn người liên thủ chẳng những không có đáng sợ như vậy, ngược lại còn là nơi tùy thời sẽ phá trận.
Hơn nữa mặt đất chung quanh bị bảy người lúc trước chiến đấu phá hư, âm thầm chôn dấu một trận pháp hình tròn tiến hành kiềm chế Tứ Tượng trận, từ đó làm đám người Diêm Siêu khó tập trung.
- Chẳng lẽ hắn sớm nhìn rõ Tứ Tượng trận hay sớm nghĩ ra biện pháp phá trận.
Nhìn thấy thiếu niên đã tính trước, hắn đứng đó không quan tâm tới, một đại thần giật mình kêu lên.
Mặc dù là hắn, nếu như lâm vào cảnh tượng trước mắt, đào tẩu chính là biện pháp duy nhất, đối phương không quan tâm tới, bộ dạng như lão tăng nhập định, lại dụng địa hình chung quanh giống như đã tính trước, chẳng lẽ hắn sớm khám phá tung tích đám người Kiền Huyết Tứ công tử sau đó biểu hiện không phát hiện đối phương, trên thực tế lại đứng nguyên tại chỗ chờ đợi con mồi sập bẫy?
Thậm chí... Lúc chiến đấu với bảy người kia, dấu vết trên mặt đất là hắn cố ý lưu lại?
Thực là như thế này... Người này đáng sợ bao nhiêu?
Tư!
Đám đại thần nghĩ tới điểm này, những người khác cũng nghĩ đến, đồng thời hít khí lạnh liên tục.
Thời điểm đám người trong hoàng cung khiếp sợ không lâu đã nhìn thấy Nhiếp Vân ra tay.
Ô ô ô!
Một thanh Quỷ Đầu Đao mang theo âm thanh nứt nở nghẹn ngào lăng không đánh tới.
Tuy Nhiếp Vân am hiểu nhất là kiếm thuật nhưng có được thiên phú võ đạo sư, hắn sử dụng binh khí khác như hạ bút thành văn, hơn nữa còn vô cùng đáng sợ, hắn đạt được thanh Quỷ Đầu Đao trong thần chi di tích, là hỗn độn thần binh đỉnh phong, cùng cấp bậc với Hàn Dương Kiếm, Tri Thu Kiếm, tuy không thể so với Cương nhưng đối phó đám người trước mặt là dư xài.
Kiếm chủ nhẹ nhàng, đao chủ trầm trọng, thanh Quỷ Đầu Đao này nằm trong tay Nhiếp Vân liền có cảm giác như tu luyện qua trăm triệu năm, cho dù bổ, đâm, trảm, gọt... Đều hạ bút thành văn, không hề có lóng ngóng,lại cho người ta cảm giác hoa mỹ.
- Hảo đao pháp!
Kiền Huyết hoàng đế tán dương.
Hắn vốn cho rằng thiếu niên này có phải Nhiếp Vân ngụy trang hay không, nhìn thấy loại đao thuật này liền tiêu trừ nghi ngờ.
Đao kiếm có khác nhau, hơn nữa trái ngược cực mạnh, hắn tận mắt nhìn thấy kiếm thuật của Nhiếp Vân, đó là kiếm thuật đạt tới đỉnh phong nhất, loại người này khẳng định sẽ mang cả tính mạng nghiên cứu kiếm thuật, không có tinh lực nghiên cứu binh khí khác, đao thuật của thiếu niên này không kém gì kiếm thuật của Nhiếp Vân, đao thuật như thế không biết tôi luyện bao nhiêu năm mới thành, bởi vậy có thể thấy được hai người không phải cùng một người.
Xích có sở đoản phi đao có sở trường, cho dù thiên tài hơn nữa cũng không có khả năng chuyên tâm quá nhiều loại, không có khả năng đao kiếm cùng tu đạt tới trình độ như hiện tại.
Lúc này xuất hiện hắc mã lợi hại như thế, độc thân đối mặt Kiền Huyết tứ quân tử cũng không có biểu lộ chịu thua, thật sự là phúc của Kiền Huyết!
- Mọi người cẩn thận, đao pháp của gia hỏa này rất lợi hại!
Luân phiên thất bại, Tứ Tượng trận lại bị quấy nhiễu, Diêm Siêu công tử cũng biết người này đáng sợ, ánh mắt càng ngày càng ngưng trọng.
Kỳ thật không cần hắn nói mọi người cũng cảm nhận được, bốn đại cường giả cấp bậc tông chủ tạo thành trận pháp vây khốn đối phương, chiến đấu cả buổi nhưng không làm gì được đối phương, ngược lại đám người mình chật vật không chịu nổi... Đối phương có thực lực thế nào?
- Yểm hộ ta, ta có một tuyệt chiêu, cần có thời gian chuẩn bị mới được.
Độc Tấn cắn răng truyền âm cho ba người khác.
- Tốt!
Ba người khác đồng thời gật đầu.
Bọn hắn ở chung không biết bao nhiêu năm, thấyc Tấn nói như vậy liền vô cùng tín nhiệm, ba đại cao thủ đồng thời ra tay tiến công Nhiếp Vân.
Độc Tấn tích súc tuyệt chiêu nên không cách nào duy trì trận pháp, Tứ Tượng trận cũng bị phá vỡ mất đi tác dụng.
Đối mặt ba đại cao thủ đồng thời công kích, sắc mặt Nhiếp Vân không thay đổi, hắn hất tay lên, tay trái xuất hiện một thanh trường đao.
Hắn vận dụng thiên phú thiên thủ sư, hai thanh trường đao như hồ điệp vờn hoa, hai đạo đao quang phá không chém tới và quấy loạn hư không hình thành đao khí vừa thô vừa to, từ đó phá tan công kích của bọn họ liên thủ.
Hiện tại Nhiếp Vân không có thi triển thực lực nửa bước chúa tể, hắn dùng lực lượng tông chủ đỉnh phong, cho dù như vậy cũng không phải ba người có thể kháng cự, ba người Diêm Siêu, Mộc Huyền, Tư Mã Cung đồng thời phun máu tươi và lui về phía sau.
Tuy bọn họ đều là thiên tài trăm vạn năm khó gặp nhưng so sánh với Nhiếp Vân lại kém đi quá nhiều.
- Đoạn Long trảm!
Lui về phía sau vài bước, Diêm Siêu dừng lại, hắn ném mạnh binh khí trong tay về phía trước hình thành hào quang nửa vòng cung vô cùng sắc bén.
Đoạn Long trảm, đây là chiêu số có thể trảm long, vừa xuất hiện, không gian phát ra âm thanh nức nở nghẹn ngào giống như xé nát không gian.
Đây là công kích mạnh nhất của hắn, trong tình thế cấp bách thi triển đi ra, cường giả tông chủ đỉnh phong bình thường gặp được không cách nào ngạnh kháng.
Đáng tiếc Nhiếp Vân cũng không phải tông chủ đỉnh phong, hắn là nửa bước chúa tể, Quỷ Đầu Đao trong tay đổi trảm thành đâm, từ đó hình thành hào quang chém về phía trước, tuy hào quang sắc bén nhưng cũng rất bạc nhược yếu kém, bị Quỷ Đầu Đao đâm liền run rẩy sau đó biến mất trong không trung.
Đánh trúng sơ hở, cho dù công kích mạnh hơn nữa cũng sẽ không chịu nổi một kích.
- Nằm xuống!
Phá vỡ Đoạn Long trảm của đối phương, Nhiếp Vân liên tục chém hai đao, hai cánh tay và hai đùi Diêm Siêu đều bị chém rụng, tuy trên đao không mang theo lực lượng chặt đứt sinh mệnh nhưng vẫn làm đối phương giảm sút một nửa thực lực.!
Lần tổn thương này không tu luyện mấy ngàn năm rất khó triệt để khôi phục.
- Hai người các ngươi cũng nằm xuống đi.
Một đao trảm phế Diêm Siêu, Nhiếp Vân nhìn về phía hai người Tư Mã Cung, Mộc Huyền, đao khí vung vẩy liên tục và chém bọn họ thành nhân côn.
Nếu như không phải vì Kiền Huyết Long Ấn, chỉ sợ hắn đã sớm giết âấy gia hỏa này rồi, sẽ không lãng phí nhiều thời gian như vậy.