Trở thành Quy Khư Hải Thái Thượng trưởng lão mà mình không biết, đúng là đủ khôi hài, nghĩ vậy Nhiếp Vân lắc đầu, hắn nói với người hầu:
- Chúng ta có thể ở lại nơi này?
- Ah... Có thể, đương nhiên có thể...
Người hầu trực tiếp khóc lóc đáp lời, ngươi lợi hại như vậy, giả thành người bình thường làm gì, muốn chơi ta sao?
Không có ngăn cản, thuận lợi tiến vào biệt viện Khanh Nguyên Các, đám người Nhiếp Khiếu Thiên, Lạc Khuynh Thành lúc ban đầu còn không thích ứng, không đến cả buổi đã triệt để quen thuộc thời không pháp tắc của Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, thậm chí thực lực mơ hồ có đột phá.
Ngày thứ ba mọi người đã hoàn toàn thích ứng Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, đám người tiểu Long đột phá đầu tiên trở thành cường giả Tru Thiên Cảnh,đaám người Nhan Chi, U Minh Hoàng Vương kế sau đó.
Nhìn thấy tốc độ tấn cấp của bọn họ, Nhiếp Vân lại có ý niệm thiên địa lục đạo khác với các tiểu thế giới khác.
Mặc dù là người sinh ra trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cũng không có tiến bộ nhanh như thế, hơn nữa quan trọng hơn một điểm, người Tà Nguyệt chí tôn phải lĩnh ngộ đại đạo mới có thể tấn cấp, mà bọn hắn mặc dù không có lĩnh ngộ đại đạo đều có thể đột phá, đây là việc đáng suy nghĩ.
Tuy không biết tại sao lại có chuyện như thế nhưng hắn vẫn cảm thấy khẳng định có quan hệ lớn với Tu La Vương.
- Đi, chúng ta đi Quy Khư Hải a, ta đoán hiện tại bọn họ sắp xuất phát rồi.
Điều chỉnh đến ngày thứ năm, thấy tu vi mọi người được củng cố, Nhiếp Vân biết rõ thời gian không sai biệt lắm cho nên triệu tập mọi người.
Tam giới chiến trường không biết nằm ở nơi nào nhưng khẳng định cách nơi này rất xa, cần hành tẩu một thời gian ngắn, hiện tại chỉ còn lại hơn hai mươi ngày, đám người Cổ Ung tông chủ cũng nên xuất phát, nếu không quay về sẽ không theo được bọn họ.
- Tốt!
Biết rõ Nhiếp Vân có chuyện quan trọng cần làm, mọi người đều gật đầu đồng ý.
- Trước khi đi Quy Khư Hải ta phải bàn giao vài câu.
Nhiếp Vân nhìn về phía mọi người:
- Trước khi tiến vào tam giới chiến trường, ta tận lực không thu các ngươi vào thiên địa lục đạo, nên ọoạt động nhiều trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực và cảm ngộ pháp tắc.
- Cho nên tiến vào Quy Khư Hải nhất định phải dẫn theo các ngươi, vì tránh phiền toái không cần thiết, thứ nhất, sau khi tiến vào tông môn không thể tùy tiện đi lại.
- Thứ hai, thực lực đệ tử Quy Khư Hải đều không kém, tận lực không nên tạo thành xung đột với bọn họ.
- Thứ ba, một khi phát sinh chuyện gì, chờ ta trở lại nói sau!
Thấy ánh mắt mọi người nghi hoặc, Nhiếp Vân cười nói:
- Quy Khư Hải môn quy nghiêm khắc, không cần phải nói, không nên đụng vào, lúc trước ta và Nhiếp Đồng phải tốn thời gian khảo hạch rất lâu mới có thể tiến vào trong đó.
Trưởng lão Quy Khư Hải rất dễ nói chuyện, có chút đệ tử rất khó chịu, lúc trước hắn mới vừa gia nhập Quy Khư Hải đã bị nhiều người làm khó dễ, cuối cùng vẫn do Nhiếp Đồng lẻ loi một mình giết đối phương sợ, lúc này mới thôi.
Mặc dù thực lực đám người Lạc Khuynh Thành có đột phá nhưng vẫn kém đệ tử Quy Khư Hải quá lớn, tuy gây ra mâu thuẫn hắn cũng không sợ hãi nhưng vạn nhất chiếu cố không kịp, tổn thương mọi người thì được không bù mất.
- Yên tâm đi!
Tất cả mọi người là nhân vật trải qua sóng gió, chuyện này cũng không có gì, đồng thời gật đầu.
- Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi.
Sau khi bàn giao xong, Nhiếp Vân vẫy tay đang muốn mang Phá Thần Chu ra ngoài liền cau mày, chợt nghe bên ngoài có tiếng bước chân vang lên.
- Nhiếp Vân đại nhân, có người tìm ngươi...
Tên người hầu lúc trước đi tới biệt viện và cung kính lên tiếng.
- Ân...
Vừa dứt lời, Nhiếp Vân nhìn thấy tình huống bên ngoài và ngạc nhiên, chỉ thấy đám người tông chủ Cổ Ung, Cửu Tiên trưởng lão đang đứng bên ngoài biệt viện đợi chờ mình triệu hoán.
- Nhanh cho bọn họ vào.
Nhiếp Vân vội nói, vội vàng đi ra ngoài, vừa đi ra đã thấy bọn họ tiến vào.
- Tông chủ, Cửu Tiên trưởng lão, các ngươi làm sao tới đây...
Nhìn thấy cấp bậc lễ nghĩa của đối phương, Nhiếp Vân kinh ngạc.
Đường đường tông chủ tông môn, thập đại trưởng lão Quy Khư Hải đều tới làm cho hắn có cảm giác thụ sủng nhược kinh.
- Nhiếp Vân mấy vị này là...
Tu Du Tẩu đi tới.
- Đây là tông chủ Quy Khư Hải...
Nhiếp Vân giới thiệu.
- Tông chủ? Thập đại trường lão?
Đám người Tiểu Long đều sững sờ.
Vừa nói quy củ Quy Khư Hải rất sâm nghiêm, bảo bọn họ tới Quy Khư Hải phải cẩn thận, đảo mắt tông chủ, thập đại trường lão tự mình tới bái kiến nghênh đón... Trùng kích thật sự quá lớn.
Hàn huyên vài câu, Nhiếp Vân mới hiểu ra.
Sau khi thành chủ rời đi liền truyền tin tức hắn trở lại về Quy Khư Hải.
Đám người tông chủ Cổ Ung lập tức tổ chức trưởng lão hội nghị, cuối cùng nhất trí cùng đi nghênh đón!
Sở dĩ Quy Khư Hải tao ngộ ba đại tông môn khác ngấp nghé cũng bởi vì lão tổ rời đi, cả tông môn không có siêu cấp cường giả tọa trấn, hiện tại Nhiếp Vân có thể giết ra giết vào Kiền Huyết hoàng cung, thực lực mạnh tới mức uy chấn chư thiên, làm tốt quan hệ, tuyệt đối có thể chấn nhiếp bọn đạo chích, từ đó làm bọn chúng không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Căn cứ vào các loại cân nhắc, mọi người nàodám do dự, trực tiếp rời khỏi Quy Khư Hải, do tông chủ tự mình dẫn đội nghênh đón.
Sau khi hiểu ra chuyện này, Nhiếp Vân cũng phải lắc đầu.
Nói thật, cho dù ở nơi nào thực lực chính là trọng yếu nhất, không có thực lực, tất cả đều là giả!
- Tông chủ, tam giới chiến trường mở ra khi nào? Ta ý định đi cùng các ngươi.
Hàn huyên hoàn tất, Nhiếp Vân nói thẳng.
- Vậy thì tốt, chúng ta vừa vặn có ý định đi tam giới chiến trường, vậy thì cùng đi.
Cổ Ung liền vội vàng gật đầu, đôi mắt tỏa sáng.
Trước kia lo lắng, lúc này nghe được hắn nói muốn đi thì lập tức đáp ứng.
- Đi thôi!
Đám người Cổ Ung sớm chuẩn bị đi tam giới chiến trường cho nên động tác rất nhanh.
- Cửu Tiên trưởng lão, mấy vị này là thân hữu của ta, tam giới chiến trường nguy hiểm, ta không thể dẫn bọn họ vào, ngươi đưa bọn họ mang về Quy Khư Hải đi!
Vào lúc sắp xuất phát, Nhiếp Vân suy nghĩ một lúc và quyết định để đám người Lạc Khuynh Thành lưu tại Quy Khư Hải.
Quy Khư Hải là một trong bốn đại tông môn, địa thế hiểm yếu, dễ thủ khó công, tuyệt đối an toàn!