Vô Tận Đan Điền

Chương 2621: A Dục Vương đã xảy ra chuyện (Thượng)



Bởi vì, cho dù là trận pháp hoàn mỹ đi chăng nữa cũng sẽ có thiếu sót. Tu La vương có thể khiến cho tam vương khác kiêng kỵ, không tiếc mọi thứ để liên thủ, đủ để thấy được điểm cường đại của hắn. Trận pháp do chính hắn sáng tạo ra. Nhất định hắn sẽ quen thuộc nhất. Nếu dùng cái này để đối phó với hắn, một khi bị hắn phá vỡ, chẳng phải sẽ xôi hỏng bỏng không hay sao?

Đương nhiên cũng có một loại khả năng, đó chính là trận pháp này đã không còn có chút thiếu sót nào. Cho dù là Tu La vương sáng chế ra nó thì cũng sẽ không có biện pháp phá hỏng!

Trong lòng mang theo sự nghi hoặc, Nhiếp Vân lại tiếp tục nhìn tiếp.

Càng nhìn sắc mặt hắn ngày càng ngưng trọng.

Điều kiện tiên quyết của trận pháp này là tìm được một cỗ thân thể cường đại, đem trận pháp không gian vây quanh rồi tiến vào ba mươi sáu tử huyệt trí mạng trên toàn thân, người bày trận tiến vào bên trong trận pháp không gian. Mỗi một người tu luyện công pháp lực lượng khác biệt, ở dưới mệnh lệnh thống nhất, lại dựa theo quy luật đặc thù rót lực lượng của bản thân vào trong kinh mạch.

Bởi vì thực lực của mỗi người, công pháp đều khác biệt. Cho nên thân thể sẽ mượn những lực lượng này tạo ra động tác khác nhau, phát huy ra uy lực càng thêm cường đại hơn!

Người bày trận đều ẩn giấu ở bên trong thân thể xác thịt. Nếu như muốn chém giết, nhất định sẽ phải phá hỏng thân thể! Linh hồn chém giết thì cũng cần phải phá vỡ phòng ngự mà bọn họ liên thủ thì mới có thể đắc thủ. Cho nên, trước khi không có đánh bại thân thể, muốn thông qua những phương pháp khác để phá trận, rất khó có khả năng!

Nói cách khác, Tu La bổ thiên trận này đã không có bất kỳ khuyết điểm nào nữa!

Ít nhất, dùng thực lực của hắn như vậy, căn bản không thể tìm ra được một chút vấn đề nào!

Chẳng lẽ...Bởi vì A Dục Vương biết rõ điểm này cho nên mới bình tĩnh như vậy. Hắn ta biết rõ trận pháp này là do Tu La Vương sáng chế ra mà vẫn dám sử dụng là bởi vì trận pháp không còn khuyết điểm?

- Tĩnh Tâm, trận pháp này ngươi có thể phá được không?

Bản thân không phá giải được, Nhiếp Vân đành phải quay đầu nhìn về phía Tĩnh Tâm.

- Trận pháp này có thể phân tích cơ thể con người hết sức thấu triệt, ba mươi sáu hình người thành một chỉnh thể, ta cũng không phá giải được!

Tĩnh Tâm lắc đầu.

- Ngươi mà cũng phá không giải được?

Nhiếp Vân cũng không hỏi thêm nữa.

Hiện tại hắn đã xác định, cho dù trận pháp này có thiếu sót thì cũng không phải là loại người cấp bậc như hắn có thể phá giải. A Dục Vương dựa vào điểm này cho nên mới định dùng trận pháp Tu La vương tự nghĩ ra để vây giết hắn.

- Ngươi đang lo lắng A Dục Vương sẽ dùng trận pháp này để đối phó với Tu La vương sao?

Dường như Tĩnh Tâm đã nhìn thấu nỗi băn khoăn trong lòng hắn, cho nên mới truyền âm nói.

- Đúng vậy!

Nhiếp Vân cũng không có phản bác, mà chỉ gật đầu một cái:

- Trước tiên không quản nhiều như vậy a, chúng ta cũng diễn tập trận pháp này cho tốt, nhìn một chút xem có thể phát huy ra thực lực mạnh mẽ tới đâu. Đến lúc đó lại đi nghĩ biện pháp!

Nếu như nghiên cứu không ra được thiếu sót của trận pháp này, cũng không phá giải được. Như vậy bây giờ chỉ có thể nghĩ biện pháp học tập, biết được thực lực chân chính của thi thể sau khi khu động. Thậm chí còn nghĩ biện pháp đem đem quyền chủ động của cỗ thi thể này nắm vào trong tay trong tay bản thân mình!

Như vậy cũng có thể biết được thực lực của những thi thể khác trước một bước, cũng coi như là biết địch biết ta.

Mặc dù Tu La bổ thiên trận có nhiều hạn chế phức tạp, thế nhưng mọi người đều là thiên tài, năng lực lĩnh ngộ của bản thân cũng nhanh, hơn nữa lại có thêm đám người Mông Tử tận tình chỉ bảo. Không tới thời gian ba ngày, tất cả mọi người đã học được bảy tám phần, hai người Nhiếp Vân và Tĩnh Tâm còn đã hoàn toàn nắm giữ.

- Nếu như tất cả mọi người đã học được. Như vậy chúng ta sẽ thí nghiệm uy lực của trận pháp một chút a.

Thấy đám người mới như Nhiếp Vân cũng đã học không sai biệt lắm, Mông Tử triệu tập lại toàn bộ ba mươi sáu người.

- Được!

Những người khác không biết đã tu luyện được bao lâu, vẫn luôn bởi vì số người không đủ cho nên không có cách nào thử nghiệm được uy lực. Trong lòng cả đám đã sớm ngứa ngáy khó nhịn. Vừa nghe hắn nói như vậy, cả đám lập tức lên tiếng đồng ý.

- Trước khi thử nghiệm trận pháp, ta thông báo một chuyện trước!

Mông Tử nhìn quanh một vòng. Chỉ về phía Nhiếp Vân một cái rồi nói:&- Vị trí của ta nhường cho vị Vân Đồng này. Sau này các ngươi nhất định phải nghiêm túc thi hành mệnh lệnh của hắn!

Ba mươi sáu người khống chế thi thể, tạo thành Tu La bổ thiên trận. Nhất định phải có một người dẫn đầu, hơn nữa nhất định tất cả mọi người phải nói gì nghe nấy đối với người này, không thể vi phạm mệnh lệnh một chút nào. Chính vì vậy, những người này mới cố ý làm khó xử người mời. Đánh rớt ngạo khí thiên tài của bọn họ. Biến thành binh lính hoàn toàn chỉ biết nghe theo mệnh lệnh, nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh.

Mông Tử chính là người dẫn đầu của trận pháp này, chỗ mấu chốt. Hắn vừa mới mở miệng nói đem vị trí của mình nhường cho Nhiếp Vân, lập tức dẫn tới một mảnh xôn xao.

- Nhường cho hắn? Tại sao chứ?

- Lão đại, ngươi đừng có đùa giỡn a! Hắn chỉ là một tân binh thì biết gì chứ? Đem vị trí của lão đại nhường cho hắn, sẽ phá hỏng trận pháp. Khiến cho tất cả cố gắng của chúng ta trước đó đều bị uổng phí a!

- Đúng vậy, Mông Tử lão đại, ngươi phải nghĩ lại chuyện này.

...

Toàn bộ mọi người đều nhìn về phía Mông Tử, vẻ mặt không thể tin được.

Bọn họ không biết đã huấn luyện được bao lâu, vị Mông Tử lão đại này lại là người có thực lực mạnh nhất trong đám. Vì sao phải vô duyên vô cớ đem vị trí khống chế trận pháp nhường cho tên người mới này chứ.

- Đủ rồi! Ngày đầu tiên đi tới đây ta cũng đã nói rồi, các ngươi chỉ có thể thi hành mệnh lệnh. Không được có nghi ngờ và phản bác, chẳng lẽ toàn bộ những lời này các ngươi đều quên rồi sao?

Mông Tử vung tay lên. Hai hàng lông mày nhướng lên, hai mắt giống như sấm sét lập lòe.

Thông qua giao thủ trước đó, hắn biết thực lực của Nhiếp Vân đã vượt xa hắn. Người chủ trì trận pháp thực lực càng mạnh thì trận pháp cũng càng thêm lợi hại. Cho nên hắn cũng không tự đại mà chủ động đem vị trí này nhường lại cho đối phương.

- Vâng!

Nghe thấy hắn ra lệnh như vậy. Mọi người cũng không dám nói lời nào nữa.

Trải qua không biết bao nhiêu năm trui luyện cùng nhau, những thiên tài này đã biến thành binh sĩ chỉ biết thi hành mệnh lệnh, chỉ cần là mệnh lệnh thì bọn hắn sẽ không chút nghi ngờ, chỉ biết thi hành mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.