Vô Tận Đan Điền

Chương 2692: Khải linh thảo tới tay (thượng) (2)



- Thê tử? Ngươi đã có thê tử rồi sao?

Tinh Liên ở bên cạnh nghe thấy hắn nói như vậy, sắc mặt lập tức tái nhợt, có chút ngẩn ngơ.

Trong Tam giới truyền lưu nhiều chuyện về Nhiếp Vân Chúa Tể rất, thế nhưng nàng chưa từng nghe nói hắn đã có thê tử a?

- Đúng vậy, ta đã có thê tử, hơn nữa còn rất yêu nàng!

Thấy dáng vẻ này của Tinh Liên, Nhiếp Vân đã đoán ra nàng đang nghĩ cái gì, hắn cười nhạt một tiếng.

Có Đạm Đài Lăng Nguyệt, bất kỳ nữ tử nào cũng không thể để lại được quá nhiều gợn sóng ở trong lòng hắn, huống chi chỉ là một người mới quen?

- Thì ra là như vậy... Nếu như nàng biết ngươi yêu nàng như vậy, nhất định nàng sẽ rất hạnh phúc...

Hít sâu một hơi, Tinh Liên nở nụ cười.

Kỳ thực cũng không phải là nàng thích Nhiếp Vân, chẳng qua là từ trước đó đã tò mò, sau khi biết được thân phận thì lại sùng bái. Mà bây giờ nghe hắn lại có tình cảm cố chấp như vậy. Lại rất yêu thương thê tử của mình, mặc dù trong lòng nàng có chút mất mát, thế nhưng cũng không thể coi là quá thương tâm.

- Hóa thân thiên đạo? Con người có thể hóa thân thiên đạo hay sao?

Đối với tâm tư của Tinh Liên, Bích Dao cung chủ cũng không có chỉ trích, mà nàng nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt mang theo vẻ nghi ngờ.

Con người mà cũng có thể hóa thân thành thiên đạo sao? Chuyện này... Sao nàng chưa từng nghe nói qua chứ?

- Mang ta đi tìm Khải linh thảo đi!

Nhiếp Vân cũng không giải thích với nàng mà đổi chủ đề.

Chí Tôn vực tu luyện đại đạo, cho dù có tu luyện đại đạo thiên đạo đến mức tận cùng thì cũng không thể nào hóa thân thành thiên đạo được. Đây là chuyện mà người người đều biết, nếu như hắn giải thích, nhất định sẽ dính dáng tới bí mật của Thiên Địa lục đạo. Cho nên Nhiếp Vân cũng không muốn nhiều lời.

- Đi bên này!

Thấy thái độ của hắn như vậy, Bích Dao cung chủ biết rõ đối phương không muốn nói. Nàng cũng không nói nhiều mà đi trước dẫn đường.

Mấy người đi ra khỏi cung điện, lần nữa đi tới vị trí của dược viên.

Lúc này dược liệu ở trong dược viên so với lúc trước Nhiếp Vân nhìn thấy còn càng thêm uể oải. Dường như tùy thời cũng sẽ khô héo mà dẫn tới tử vong.

Phá vỡ Cửu Cung Thâu Thiên trận, Bích Dao cung chủ đi vào trong dược viên.

- Khải linh thảo đang ở bên trong dược viên hay sao?

Nhìn thấy nàng tới đây, Nhiếp Vân có chút kỳ quái. Trước đó chỗ này hắn đã cẩn thận quan sát qua. Cũng không có phát hiện ra được Khải linh thảo, chẳng lẽ nơi này còn có thứ gì có thể ngăn cản được tầm mắt của hắn sao?

Trong lòng có chút kỳ quái, bất quá hắn cũng không có đi hỏi, mà vẫn đi theo sau lưng đối phương, một mực đi về phía trước.

Đi một lát, Bích Dao cung chủ đã đi tới vị trí trung tâm nhất của dược viên, bàn tay lập tức kết xuất vô số thủ ấn ở trên không trung.

Ông!

Một đạo quang mang thất thải từ trên đầu ngón tay của nàng bắn ra, rơi vào trung tâm của dược viên. Mặt đất lập tức có quang mang đại thịnh, một cái cửa ánh sáng trong nháy mắt xuất hiện trước mặt mọi người.

- Chuyện này...

Thấy cánh cửa này, trong mắt Nhiếp Vân hiện lên vẻ khiếp sợ.

Khó trách ban đầu hắn lại không có phát hiện ra được. Cánh cửa này đã đem không gian trong dược viên phân ra, tạo thành hai thế giới độc lậpi, trước đó hắn chỉ đem chú ý lực tập trung vào dược viên, mà cũng không chú ý tới nơi này còn ẩn giấu một chỗ như vậy.

- Có lẽ đây cũng là một tiểu thế giới a, nhìn dáng dấp của chỗ này. Dường như người bố trí có thực lực không kém ta!

Linh hồn quét qua trên cánh cửa ánh sáng một hồi, Nhiếp Vân không nhịn được nói.

Cánh cửa áng sáng trước mắt này phía sau kết nối với một tiểu thế giới, hơn nữa nhìn qua có lẽ là kết nối chặt chẽ với Tà Nguyệt Chí Tôn vực, người chế tạo ra nó, nhất định thực lực sẽ không thấp.

Đại thế giới như Tà Nguyệt Chí Tôn vực, trời sinh đã có lực bài xích cực lớn đối với tiểu thế giới. Vì vậy, cường giả lấy được tiểu thế giới, nhiều nhất cũng chỉ đem nó luyện chế thành binh khí, hoặc là dứt khoát mặc kệ, để ở trên người làm một chiếc nhẫn trữ vật. Nếu như muốn dung hợp hoàn mỹ với một đại thế giới, khiến cho ngay cả hắn nhìn qua một cái cũng không nhìn ra được. Muốn làm được vậy cần có thực lực cực kỳ cường hãn, ít nhất cũng phải đạt tới cấp bậc Chúa Tể.

- Đây là do Thần Quân Chúa Tể bố trí, nói là vì ngăn ngừa Khải linh thảo xuất hiện biến cố...

Bích Dao cung chủ nói.

Nhiếp Vân gật đầu, có lẽ đây là lời nói thật. Khải linh thảo có thể trợ giúp thiên đạo khai linh, đủ để thấy được nó đáng sợ thế nào. Nếu như đơn thuần để ở chỗ này, sợ rằng tinh khí thần của dược liệu trong chu vi ức vạn dặm sẽ bị hút hết, mà nơi này cũng sẽ biến thành một chỗ không người.!

Trong khi nói chuyện, cánh cửa ánh sáng kia hoàn toàn mở ra, Bích Dao cung chủ đi vào trước, những người khác thì theo đuôi phía sau.

Vừa mới tiến vào bên trong, Nhiếp Vân nhất thời cảm thấy tinh thần mình trở nên uể oải. Trong đầu choáng váng nặng nề có chút mệt rã mỏi.

- Ồ?

Ánh mắt hắn run lên, tinh thần vận chuyển, cảm giác mệt mỏi biến mất, tinh thần lại một lần nữa khôi phục.

Thực lực đạt tới loại cảnh giới này như hắn, cho dù là mười năm, trăm năm không ngủ thì cũng sẽ không mó mệt mỏi chút nào. Thế nhưng vừa mới tiến vào nơi này lại giống như người bình thường mấy ngày không ngủ vậy, chẳng lẽ đây chính là lực lượng của Khải linh thảo sao?

Như vậy cũng quá đáng sợ!

Trong lòng đang khiếp sợ, lại nhìn về phía những người khác, chỉ thấy ba người Tinh Liên, Vân Phi, Tiết Liêu hai mắt đã nhắm lại, thân thể không ngừng đung đưa. Dường như tùy thời sẽ bị ngã xuống đất vậy.

Bàn tay của Nhiếp Vân chộp ra một trảo, ba quang mang lập tức bao phủ bọn họ vào bên trong, đồng thời lại ban cho mỗi người một đạo mộc sinh khí, khôi phục thể lực.

Thực lực của hắn như vậy mà vừa mới tiến vào nơi này cũng cảm thấy mệt mỏi, thực lực của mấy người bọn hắn không cao, đương nhiên sẽ không chịu nổi. Nếu như không nhanh chóng ngăn cản loại lực lượng này, để cho bọn họ đứng đó lâu… Sợ rằng không chống đỡ được bao lâu sẽ giống như dược liệu trong dược viên vậy. Tinh khí thần bị mất đi, cuối cùng sẽ dẫn tới tử vong.

- Các ngươi không sao chứ?

Quang mang đã bao phủ ba người, tinh thần của bọn họ dần dần khôi phục, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm một hơi. Lại nhìn về phía Bích Dao cung chủ và Cổ Ung,

hai người này không ngờ lại không có một chút chuyện nào. Dường như cỗ lực lượng vừa mới chiếm đoạt tinh khí thần kia lại không có ảnh hưởng gì với bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.