Nghe được cái này, ánh mắt vốn tràn đầy mong đợi lần nữa ảm đạm xuống, Bích Lạc tiên tử nói:
- Hoàng tử của Phổ Thiên hoàng triều, huyết mạch dung nhập vào Thôn Phệ Đại Đạo, đúng là có thể lấy ra Hỏa Độc trong cơ thể ta, bất quá loại độc khí này quá mức cường đại, không có biện pháp loại bỏ, nếu quả thật làm như vậy, tương đương với chuyển độc trong người ta tới trên người hắn, không những không có tác dụng gì, còn hại người, tốt hơn là không làm!
- Cái này…
Bích Nhi vẫn luôn cho là, năng lực Thôn Phệ của hoàng tử Phổ Thiên hoàng triều có thể Thôn Phệ Hỏa Độc ra, không nghĩ tới còn có loại thuyết pháp này, không nhịn được mặt đầy luống cuống.
Nhiếp Vân là nàng tìm tới, vạn nhất bởi vì cứu người dính phải kịch độc, muôn lần chết cũng khó hết tội! Không cứu mà nói, sư phụ lại không sống hơn ba tháng
Trong lúc nhất thời lo lắng trăm bề, không biết nên làm gì bây giờ.
Không giống nàng nghĩ, nghe nói như vậy, Nhiếp Vân nhìn về phía Bích Lạc tiên tử, trong mắt mang ý kính nể.
Thật ra thì những Hỏa Độc này quá mạnh mẻ, rất khó loại bỏ, chuyện này hắn không biết, Bích Nhi cũng không biết, hoàn toàn có thể không nói, chỉ cần không nói, một khi mình trị biết thì đã trễ!
Bất quá làm như vậy, độc trong người đối phương nhất định có thể giảm bớt không ít, tương đương với sống sót.
Mặc dù vô hậu, lại có thể bảo toàn bản thân!
Trước mắt vị Bích Lạc tiên tử này, biết rõ thời gian không dài, lúc này có hi vọng sống, lại còn cự tuyệt, đủ thấy nhân phẩm.
- Nếu như là Thần Nông truyền nhân, thì không thành vấn đề!
Bích Lạc tiên tử lắc đầu một cái, vẻ thất vọng dật vu ngôn biểu:
- Chỉ tiếc Thần Nông truyền nhân, đã không biết bao nhiêu năm chưa từng nghe qua!
Mới vừa rồi nghe thiếu niên một hơi nói ra thời gian nàng còn có thể sống, cho rằng đối phương là Thần Nông truyền nhân, cao hứng hụt một trận, cũng phải, Thần Nông truyền nhân đã không biết bao nhiêu năm không có xuất hiện qua, làm sao có thể để nàng tùy tiện gặp phải.
- Thần Nông truyền nhân?
Nhiếp Vân nhìn tới.
- Là truyền nhân của Thần Nông Đại Đế, ta điều tra lịch sử, lần trước xuất hiện, là ở năm nghìn vạn năm trước! Người này y thuật thông thiên, đừng nói Hỏa Độc nho nhỏ, cho dù biến thành một đống bạch cốt, cũng có thể để cho sống lại... Chỉ tiếc, thiên tài như vậy, một lần thám hiểm bí cảnh, ngoài ý muốn vẫn lạc, sau này không nghe qua nữa...
Trên mặt Bích Lạc tiên tử lộ ra vẻ thất vọng nhàn nhạt.
Nhân vật như vậy, tới chỗ nào cũng sẽ được tôn kính, chín thế lực lớn bất kỳ một cái nào cũng sẽ kính như thượng tân, đáng tiếc... Trời ghen tỵ anh tài, tuổi còn trẻ liền bỏ mình.
- Ta không phải Thần Nông truyền nhân, bất quá, thử một chút cũng không sao, gặp nguy hiểm có thể nửa đường dừng lại!
Bất kể Thần Nông truyền nhân hay cái gì, cũng cách mình rất xa, Nhiếp Vân do dự một chút nói.
Cho dù Hỏa Độc lợi hại, cùng lắm thì trước thử một chút, chân thực không được lại nói.
Có Vô Tận đan điền, có thể tùy ý sao chép thiên phú, cộng thêm Diễm Hỏa đan điền, Kiếm Đạo đan điền lên cấp, hắn vẫn có tự tin rất lớn.
- Được rồi, Hỏa Độc đáng sợ hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều, nếu như có thể tùy tiện háo giải, bằng vào thực lực của ta, đã có thể sớm luyện hóa...
Bích Lạc tiên tử tiếp tục lắc đầu, cũng không đồng ý thiếu niên trước mắt mạo hiểm.
Hoàng tử của hoàng triều, thật muốn xảy ra vấn đề gì, nàng cũng đảm đương không nổi.
- Nếu như vậy…
Thấy đối phương khẳng định, Nhiếp Vân đang muốn cự tuyệt, ngay sau đó thấy ánh mắt của Bích Nhi cầu trợ, trong lòng thở dài một tiếng:
- Nếu như tiền bối lo lắng, ta có thể trước giúp Bích Nhi tiểu thư trị liệu, Hỏa Độc trong cơ thể nàng hẳn không đáng sợ như của tiền bối, nếu có thể tùy tiện tống ra bên ngoài cơ thể, liền không cần lo lắng!
Thực lực của Bích Lạc tiên tử mạnh mẻ, Hỏa Độc thật quá lợi hại, tùy tiện thí nghiệm, làm không sẽ chết ở chỗ này. Bích Nhi bất đồng, thực lực của nàng cùng mình chênh lệch không bao nhiêu, trong cơ thể lại dung hợp Hỏa Long Chi Linh do mình luyện chế, cho dù Hỏa Độc đáng sợ, cũng có thể đối phó.
Thử một chút, nếu Hỏa Độc trong cơ thể Bích Nhi hắn cũng cảm thấy nguy hiểm, như vậy chỉ có thể buông tha.
Dù sao, cho dù hắn rất muốn cứu Bích Lạc tiên tử, cũng không thể nào cầm tánh mạng của mình ra đùa giỡn.
- Đúng vậy, sư phụ, để cho Nhiếp Vân trước thử với ta một chút, nếu như ta có thể trị liệu, liền có thể giúp ngươi trị liệu...
Nghe Nhiếp Vân nói như vậy, Bích Nhi lộ ra vẻ cảm kích, vội vàng nói.
- Cái này...
Bích Lạc tiên tử do dự một chút, nhìn về phía đệ tử, trong ánh mắt mang sủng ái:
- Hy vọng ngươi có thể giải Hỏa Độc trong cơ thể nàng, không thể cứu ta, cũng không có vấn đề! Một chi của chúng ta bi kịch, hy vọng có thể từ trên người nàng dừng lại...
- Được, bây giờ ta thử một chút, bất quá có thể thành công hay không, cũng không dám xác định!
Nhiếp Vân nói:
- Bất quá, ta muốn tìm một mật thất an tĩnh, không hy vọng bất kỳ người nào tới quấy rầy!
- Gian phòng kia là tĩnh thất của ta, chung quanh bố trí cấm chế, cho dù là ta, không đụng chạm cấm chế cũng không cách nào nghe lén, nhìn lén tình huống bên trong!
Bích Lạc tiên tử chỉ về phía trước, dừng lại một chút nói:
- Nếu như ngươi có thể giải quyết vấn đề trong cơ thể Bích Nhi, chuyện cứu người, ta có thể giúp ngươi xuất thủ!
- Đa tạ!
Không nghĩ tới đối phương cho loại cam kết này, Nhiếp Vân gật đầu.
Bích Lạc tiên tử này, thực lực phi phàm, có thể ra tay trợ giúp mà nói, nắm chặc cứu đệ đệ nhất định sẽ lớn hơn nhiều.
- Đi thôi!
Có đối phương cam kết, Nhiếp Vân yên tâm không ít, trước đi vào căn phòng.
Căn phòng không có vật tư nhân gì, cũng không giống khuê phòng của nữ tử, đeo đầy các loại hoa sức, đồ trang sức, chỉ có một cái giường, một cái bàn, giống như Bích Lạc tiên tử, sạch sẽ đạm nhã, mang mùi hương thoang thoảng.
- Bây giờ liền bắt đầu... trị liệu sao?
Hai người tiến vào phòng, trận pháp phía ngoài lập tức khởi động, không chỉ người bên ngoài không nghe được chuyện gì xảy ra bên trong, người ở bên trong cũng không thấy được bên ngoài.
Mới vừa rồi Bích Nhi tiểu thư vì để cho sư phụ tin tưởng, nói muốn Nhiếp Vân trị liệu, lúc này đơn độc cùng với hắn, nghĩ đến bộ vị mà Hỏa Độc ở, sắc mặt lập tức trở nên đỏ tươi.
Cái vị trí kia thực...
- Bây giờ liền trị liệu!
Nhiếp Vân gật đầu một cái, nhìn nữ hài một cái, khẽ mỉm cười, đột nhiên năm ngón tay mở ra, chợt bắt xuống.&