Vô Tận Đan Điền

Chương 2841: Lợi hại Hỏa Độc (1)



Lần này tốc độ vừa nhanh, lực lượng lại mạnh, ai cũng không nghĩ tới hắn lại đột nhiên xuất thủ.

- Ngươi muốn làm gì?

Con ngươi của Bích Nhi co rụt lại, vội vàng lui về phía sau.

Chẳng lẽ người trước mắt này, muốn cứng rắn tới?

Nói thật, nói trị liệu, đã quyết định để vị trí bí mật nhất của mình cho đối phương nhìn, chuyện như vậy đối với nữ hài mà nói, coi như là nhượng bộ lớn nhất, lại còn muốn được voi đòi tiên... Nếu không, hắn đột nhiên xuất thủ là có ý gì?

- Đáng ghét, không nghĩ tới là một gia hoả đạo mạo nghiêm trang...

Trong lòng nổi lên hỏa khí, Bích Nhi xấu hổ đan xen.

Trước đối với thiếu niên trước mắt này, nàng vẫn rất có hảo cảm, nếu quả thật trị liệu, tất nhiên nhìn hết toàn thân mình, động tình lấy thân báo đáp, cũng không phải không thể nào!

Người này lại vô sỉ như vậy, còn chưa nói trị liệu, liền trực tiếp xuất thủ, để cho hảo cảm của nàng hạ xuống đến băng điểm.

Vù vù!

Nhiếp Vân không biết trong lòng nàng nghĩ cái gì, lông mày nâng lên, năm ngón tay như điện.

Tí tách tí tách!

Lực lượng toàn thân bắn tán loạn, giống như đâm rách không khí trước mắt, thời gian nháy con mắt, năm đạo kiếm khí chia từ năm ngón tay bắn ra, trong nháy mắt hoàn toàn bao phủ Bích Nhi.

Bích Nhi vốn tưởng rằng thực lực của nàng vượt qua đối phương, đối phương chẳng qua là chiếm tiên cơ, chỉ cần lực lượng của nàng hoàn toàn triển khai, sẽ chuyển bại thành thắng, ai ngờ lực lượng của đối phương hoàn toàn thi triển ra, nàng lập tức giống như lâm vào biển khơi mênh mông, muốn giãy giụa lại không thể ra sức.

- Đáng ghét...

Không nghĩ tới thực lực của đối phương đạt tới loại trình độ này, Bích Nhi tiểu thư có chút luống cuống, lực lượng hỏa diễm trong cơ thể lập tức từ trong khiếu huyệt bắn tán loạn, hơi nóng trong nháy mắt thiêu đốt kiếm khí hầu như không còn.

- Phiền toái...

Không nghĩ tới Bích Nhi tiểu thư phản kích lợi hại như vậy, Nhiếp Vân có chút buồn bực, cười khổ lắc đầu, thân thể thoáng một cái, lấn người đi tới bên cạnh.

Đổi thành người khác, cho dù là Vương cảnh viên mãn, gặp phải Bích Nhi toàn lực thi triển hỏa diễm, cũng sẽ tạm lánh mủi nhọn, cấp tốc lui về phía sau, hắn bất đồng, Diễm Hỏa đan điền lên cấp, để cho hắn có Hỏa Thần khí, loại trình độ hỏa diễm này, đối với hắn không được chút tác dụng nào.

- Cái gì...

Bích Nhi hiển nhiên không nghĩ tới hắn lại đột nhiên đi tới bên cạnh, con ngươi co rụt lại, muốn né tránh đã không còn kịp rồi, chỉ cảm thấy cái ót đau nhói, trước mắt tối sầm, phốc… té xuống đất.

- Hô!

Đánh Bích Nhi bất tỉnh, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía thân thể mềm mại trên đất, đi tới.

- Ngượng ngùng...

Đi tới bên cạnh Bích Nhi, Nhiếp Vân ngồi xuống, bàn tay trảo một cái, nắm lấy cổ tay của đối phương.

Đánh xỉu Bích Nhi tiểu thư, tự nhiên không phải vì chuyện xấu xa gì, mà thật sự chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.

Không muốn bại lộ Hỏa Thần hỏa diễm tinh thuần nhất, lại không muốn cùng nữ hài trước mắt này mập mờ không rõ gây ra thân mật quá mức, chỉ có thể ra hạ sách này.

Chỉ cần đánh bất tỉnh nha đầu này, bí mật là có thể giữ, không đến mức tiết lộ.

Chuyện này vẫn không thể trước thời hạn nói, cô nam quả nữ, sống chung một phòng, đánh nữ hài bất tỉnh... Ai biết ngươi muốn làm gì?

Hai tay vung vẩy, liên tục kết xuất mấy chục pháp ấn, nhẹ nhàng điểm một cái, một đạo hỏa diễm khí dọc theo kinh mạch đối phương lan tràn qua.

Đạo hỏa diễm khí này, là sau khi Diễm Hỏa đan điền tấn thăng sinh ra, có thể so với đệ tử hạch tâm nhất của Hỏa Thần tông sinh ra hỏa diễm, mang theo lực lượng vô cùng tinh thuần, tựa như hoàng tử vi hành, vừa tiến vào trong cơ thể, tất cả lực lượng trong cơ thể Bích Nhi giống như thần tử quỳ nghênh, không có chút lực chống cự nào năng.

- Phương pháp khống chế hỏa diễm thật là kỳ quái...

Hỏa diễm khí dọc theo kinh mạch du tẩu, Nhiếp Vân tấm tắc lấy làm kỳ.

Kinh mạch trong cơ thể Bích Nhi, lớn có nhỏ có, con đường khác nhau, rắc rối phức tạp, bất quá, có một kinh mạch hết sức to lớn, nhìn một cái cũng biết là thường vận chuyển lực lượng đưa đến, mà cái kinh mạch này, đối với hắn mà nói, chưa bao giờ sử dụng qua, cực kỳ xa lạ.

Do dự một chút, không đi quản vấn đề của kinh mạch này nữa, khống chế hỏa diễm, du tẩu toàn bộ kinh mạch trong cơ thể một lần, thời gian không lâu, lựa chọn ra một đường đi rút lui.

Nếu Hỏa Độc được nói đáng sợ như thế, nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất loại bỏ ra mới là vương đạo, cho nên, nhất định phải lựa chọn một lối đi thích hợp nhất. Nếu không, Hỏa Độc trải qua toàn thân, cho dù hoàn toàn giải quyết tai họa ngầm, đối với Bích Nhi cũng sẽ mang đến tổn thương không thể nghịch chuyển.

Thầm thì thầm thì!

Mới vừa chọn lựa được lối đi an toàn, trong tai liền nghe được thanh âm lạ, một đạo hỏa diễm đen kịt, không biết từ chỗ nào toát ra, chậm rãi đi theo sau lưng hỏa diễm khí của Nhiếp Vân, giống như tửu quỷ tham lam thấy rượu ngon.

- Tới...

Nhiếp Vân biết Hỏa Độc được thuận lợi câu ra, liền tập trung tinh thần, cẩn thận khống chế hỏa diễm khí, chậm rãi đi tới đường lui mà mình chọn.

Tí tách tí tách!

Tựa hồ nhìn ra “thức ăn ngon” trước mắt này muốn chạy trốn, Hỏa Độc giống như rắn độc, phát ra thanh âm tức giận, chợt vọt về phía trước. Hỏa diễm khí lập tức bị độc khí ngăn trở đường đi.

Nhiếp Vân chỉ cảm thấy lực lượng của hỏa diễm khí giống như bị ném vào dầu sôi, một trận đau đớn, ngay sau đó mất đi liên lạc.

- Lợi hại...

Sắc mặt trầm xuống.

Mặc dù linh hồn lực của hắn không có đáng sợ như thân thể, nhưng ít nhất cũng đạt tới Vương cảnh trung kỳ, phân ra một tia gởi ở trong hỏa diễm khí, do hỏa diễm bảo vệ, dựa theo đạo lý, ít nhất có thể kiên trì một đoạn thời gian, không nghĩ tới ngay cả nửa cái hô hấp cũng không chịu đựng nổi, Hỏa Độc này, so với tưởng tượng còn đáng sợ hơn!

- Hừ!

Nhiếp Vân không có sợ hãi, ngược lại sinh ra ý chí chiến đấu, lông mày giơ lên, ngón tay nhắm Bích Nhi điểm liên tiếp ba mươi lăm chỉ!

Ba mươi lăm chỉ, phong bế ba mươi lăm đại huyệt, chỉ chừa một chỗ sinh môn!

- Thôn Phệ!

Ánh mắt đông lại, một đạo Thôn Phệ khí vô cùng hùng hậu từ trong cơ thể sinh ra, dừng lại ở chỗ sinh môn. Tựa như thao thiết há miệng, mang lực lượng Thôn Phệ cường đại.

Trước thương nghị phương án trị liệu, chính là câu Hỏa Độc ra, sau đó dùng lực lượng Thôn Phệ kéo ra.

Tí tách tí tách!

Thiên phú Thôn Phệ của Nhiếp Vân, vượt xa Diễm Hỏa, chỉ ở sau chủ đan điền cùng nạp vật đan điền, lực lượng cực kỳ to lớn, mặc dù Hỏa Độc đáng sợ, bị đạo lực lượng này kéo một cái, liền xuất hiện hốt hoảng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.