Lần nữa run lên, lại có mấy loại độc phấn rải vào trong đó, giống như trước, những độc phấn này đều rất nhanh bị hóa giải.
- Huyết dịch của hắn thật không sợ kịch độc, chẳng lẽ... trong sách ghi lại là thật... Nếu như có thể bắt những cá này, ăn hết, nhất định có thể lên cấp Tiên Thiên độc thể, đến lúc đó trùng kích Đại Đạo cũng không phải không thể nào...
Thấy máu dịch trong tay có thể hóa giải kịch độc, Nam Hoa lão tiên hưng phấn.
Thần giới có truyền thuyết, lúc thế giới vừa thành, từng ra đời một ít sinh mệnh Tiên Thiên, loại sinh mệnh này vừa sinh ra liền chưởng khống một loại Đại Đạo!
Kịch Độc Linh Ngư chính là một loại trong đó!
Nghe nói loại Thần thú này, Tiên Thiên liền nắm giữ kịch độc chi đạo, lấy thôn phệ kịch độc mà sống, vô luận độc lợi hại như thế nào, ở trong mắt chúng đều là thức ăn, không cách nào tổn thương.
Năm đó hắn từng nhiều lần tìm vật này, hao tốn không ít thời gian, nhưng một mực không tìm được, cảm thấy vật này giả dối hư ảo, không phải thật, lúc này nghe đối phương nói nhiều như vậy, lại tận mắt thấy huyết dịch của đối phương thần kỳ, ý niệm trong lòng kia khó có thể ngăn chặn nữa!
- Ân? Không đúng... Thiếu chút nữa bị tiểu tử này lừa...
Thời điểm trong lòng Nam Hoa lão tiên hưng phấn, muốn tìm Kịch Độc Linh Ngư, trong lòng thoáng qua một đạo linh quang, nghĩ tới điều gì.
- Kịch Độc Linh Ngư thuộc về thần vật Tiên Thiên Đại Đạo, ta tìm nhiều năm như vậy cũng không được, làm sao có thể để cho hắn gặp? Chỉ sợ đối phương là từ nơi nào nghe nói qua vật này, cố ý dẫn ta mắc câu, sau đó tìm cơ hội động thủ!
Nam Hoa lão tiên tỉnh táo lại:
- Hơn nữa, Kịch Độc Linh Ngư lợi hại như vậy, làm sao có thể tùy ý chém giết, bị nấu ăn? Buồn cười hơn là, loại thần vật Tiên Thiên Đại Đạo này, có thể có một hai con đã coi như không tệ, nếu nhiều, sẽ gặp phải Thiên Đạo ghen tị, xuất hiện thiên kiếp, hắn lại còn nói có rất nhiều... rõ ràng là tự mâu thuẫn!
Sắc mặt của Nam Hoa lão tiên càng ngày càng lạnh.
- Xem ra người này đã đoán được ta giấu ở bên ngoài Hồng Hà Môn, mới vừa rồi nếu không chịu nổi đầu độc đi theo, bây giờ làm không tốt sẽ rơi vào bẫy rập, khó trốn thoát nữa...
- Bất quá... tiểu tử, ngươi không nghĩ tới a, thông minh quá sẽ bị thông minh hại, ý nghĩ của ngươi mặc dù rất tốt, nhưng ở trước mặt ta, lại quá non nớt! Cho dù không chiếm được Linh Ngư, nhưng nuốt huyết dịch của ngươi, khẳng định cũng có thu hoạch không tưởng được... cũng có thể vạn độc bất xâm!
Nam Hoa lão tiên lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
Cho dù tiểu tử trước mắt này chưa thấy qua Kịch Độc Linh Ngư, cũng nhất định là có qua cơ duyên đặc thù!
Nếu không, không thể nào không cần giải dược, chỉ bằng vào huyết dịch liền có thể tùy ý hóa giải kịch độc!
Mặc dù mới vừa rồi hắn bỏ ra những độc phấn kia không tính quá mạnh mẻ, nhưng cũng có thể độc chết không ít cường giả của Thần giới, loại kịch độc này cũng có thể tùy ý hóa giải, đủ để chứng minh huyết dịch đặc thù.
Loại thể chất hóa giải vạn độc này của đối phương, hắn hết sức hâm mộ, chuyện Kịch Độc Linh Ngư, mười phần là giả, nếu như vậy, còn không bằng uống sạch máu trên người đối phương!
Máu của hắn có thể hóa giải kịch độc, uống hết mà nói, mình khẳng định cũng sẽ có loại thể chất này!
- Ngươi muốn làm gì... Chỉ cần ngươi không giết ta... Ta có thể dẫn ngươi đi tìm những cá nhỏ kia...
Nhìn ánh mắt của đối phương càng ngày càng âm trầm, Nhiếp Vân sợ, giống như lời nói dối bị vạch trần, vẻ mặt khủng hoảng.
- Cá nhỏ? Hắc hắc, không nhìn ra, ngươi tuổi còn trẻ, bản lĩnh nói láo lại rất cao... chút tiểu thông minh ấy chớ sử dụng ở trước mặt ta, không biết từ nơi nào nghe được chuyện Kịch Độc Linh Ngư, cố ý nói cho ta nghe, là muốn dẫn ta qua, sau đó mai phục, thuận tiện chạy trốn, kế sách nhìn như thiên y vô phùng, đáng tiếc... lại gặp ta!
Cười ha ha, Nam Hoa lão tiên phân tích chuyện vừa rồi nói.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi...
Nghe được những lời này, thiếu niên giống như thấy quỷ, bị dọa đến sắc mặt thay đổi, nói liên tục ba chữ ngươi.
- Không cần ngươi ngươi nữa, nói cho ngươi biết, ta sẽ không mắc lừa, hơn nữa nếu ngươi phô bày huyết dịch lợi hại như vậy, ta liền từ chối thì bất kính, nếm thử mùi vị a!
Nam Hoa lão tiên mặt đầy dử tợn.
- Nếm thử, ngươi... muốn uống máu của ta? Không được... Không được... Máu của ta có độc, uống nhất định sẽ chết...
Nhiếp Vân bị dọa đến liên tiếp lui về phía sau, sắc mặt càng thêm khó coi.
- Bớt ở chỗ này giả trang, nói thật cho ngươi biết, ta chỉ thích có độc!
Thấy trong con ngươi đối phương lóe ra sợ hãi không giống giả bộ, Nam Hoa lão tiên cười ha ha một tiếng, tràn đầy đắc ý.
Không thể không nói tiểu tử này rất thông minh, mình thiếu chút nữa liền bị lừa, bất quá người mạnh còn có người mạnh hơn, một núi còn có một núi cao.
So đầu óc với lão quái vật không biết sống bao nhiêu năm như hắn... còn kém một ít!
- Van cầu ngươi đừng uống máu của ta... Chỉ cần ngươi không uống máu của ta, ta có thể làm thị vệ cho ngươi, làm gì cũng được...
Nhiếp Vân vội vàng hô, tràn đầy cầu khẩn, giống như bị bắt xương sườn mềm, không có bất kỳ biện pháp nào nữa.
- Thị vệ? Vương cảnh nho nhỏ mà thôi, ngươi cảm thấy ta dùng được sao? Bớt nói nhảm, ngoan ngoãn cho ta uống máu đi, yên tâm, ta thành tựu thể chất bách độc bất xâm, sẽ nhớ lòng tốt của ngươi...
Nam Hoa lão tiên cất tiếng cười to, bàn tay trảo một cái, mấy đạo ánh sáng bay về phía Nhiếp Vân, mỗi một đạo ánh sáng đều là một đạo kiếm khí, mấy chục đạo kiếm khí trong nháy mắt đâm rách da người, máu tươi phun trào.
Mặc dù thân thể của Nhiếp Vân phòng ngự lợi hại, nhưng ở trước mặt cường giả Hoàng cảnh viên mãn, lại cực kỳ đơn giản, tiện tay là có thể phá hỏng.
- A...
Máu tươi cuồng phun, sắc mặt của Nhiếp Vân giống như giấy trắng, trong đầu từng trận choáng váng.
Huyết dịch là gốc rể sinh tồn, cho dù lấy thực lực của hắn bây giờ, mất máu quá nhiều cũng sẽ chết.
- Đến đây đi... những huyết dịch này là của ta!
Không để ý tới Nhiếp Vân tùy thời sẽ chết, con ngươi của Nam Hoa lão tiên tràn đầy vẻ hưng phấn, duỗi bàn tay bắt tới huyết dịch ở trên không trung.
Những huyết dịch này có năng lực đặc thù, có thể giải vạn độc, chỉ cần thôn phệ, có thể đoán được, thể chất của hắn tuyệt đối sẽ tăng lên một bước dài, lấy độc nhập đạo, tiến vào Đế cảnh!
- Dừng tay!
Thời điểm tay của Nam Hoa lão tiên sắp tiếp xúc huyết dịch, đột nhiên một tiếng quát to vang lên, không gian trước mắt không ngừng nổ tung, một bóng người lấy tốc độ mắt thường không thấy được vọt tới.