Vô Tận Đan Điền

Chương 3208: Mang thai



Người khác có thể nghĩ thông suốt xảy ra chuyện gì, hắn tự nhiên càng thông suốt, hắn có phần không dám tin được.

- Xảy ra chuyện gì? Ta còn muốn hỏi Văn gia các ngươi đấy? Tốt cho Văn tiểu thư hiền lương thục đức... Gả nữ nhân mang thai vào Hạo gia chúng ta, khi dễ Hạo gia chúng ta sao?

Hạo Nhiên phẫn nộ quát.

- Nói bậy, muội muội ta chân không bước ra khỏi nhà, chưa bao giờ tiếp xúc người khác phái, làm sao lại mang thai?

Văn Thiểu phản bác.

- Mù mắt sao, không thấy sao? Nghiệt chủng trong bụng đã lớn như thế, ít nhất bảy, tám tháng, chẳng phải gả vào Hạo gia ta ba tháng sao?

Hạo Nhiên chỉ vào quan tài và nói.

- Tất cả im miệng cho ta!

Sắc mặt trầm thấp, hắn nhìn chằm chằm vào nữ thi, thân thể run nhè nhẹ, hắn tức giận không nhỏ, vẫn cảm thấy mất mặt, một lát sau Văn Đào tộc cũng áp chế lửa giận, ánh mắt nhìn về phía Hạo Long tộc trưởng mang theo lạnh lùng.

- Cho dù con gái của ta mất nữ tắc, chưa kết hôn mà có con... Đó là Văn gia chúng ta quản giáo vô phương, Hạo gia các ngươi đưa một lá thư hưu thê là được, sau khi giết nàng còn mang thi thể về, có phải quá không đặt Văn gia ta vào trong amwts hay không?

Cho dù Văn tiểu thư chưa kết hôn mà có con, không tuân thủ nữ tắc, tối đa cứ bỏ nàng, nếu giết nàng lại mang thi thể tới, Hạo gia làm như vậy quá phận rồi.

Vốn có lý lại biến thành vô lý, hai đại gia tộc gây chuyện không tốt còn quyết liệt với nhau.

- Chém giết? Nàng tự mình chết thì liên quan gì tới Hạo gia?

Hạo Nhiên khẽ nói.

- Tự mình chết? Cường giả Hoàng cảnh mang thai sinh con, ta lần đầu tiên nghe nói có tử vong... Mặc dù con gái của ta không đúng, Hạo gia các ngươi cũng không có quyền giết nàng, thậm chí còn hại chết cháu ngoại của ta!

Sắc mặt Văn Đào tộc trưởng âm trầm đáng sợ, khí tức trên người bộc phát đáng sợ, dường như tùy thời sẽ bộc phát.

Hắn là cường giả Hoàng cảnh viên mãn, lực lượng vốn cường hãn, lúc này lửa giận thiêu đốt, mặt đất dưới chân rạn nứt, vết rách không ngừng lan ra bốn phía, xem bộ dạng của hắn nếu không có câu trả lời thuyết phục sẽ đánh ra một kích cực mạnh.

- Văn tiểu thư thật sự tự chết vì khó sinh, hài tử cũng không bảo trụ được.

- Chuyện này Văn Đào tộc trưởng không tin, có thể tìm người nghe ngóng, mặc dù Hạo gia chúng ta khó chịu khi Văn gia các ngươi giấu diếm chuyện nàng mang thai nhưng cũng không tới mức hại chết nàng và hài tử.

Hạo Long tộc trưởng mở miệng.

- Chết vì khó sinh? Ha ha, ta lần đầu tiên nghe có cường giả Hoàng cảnh chết vì khó sinh!

Nghe hắn nói như thế, Văn Đào tộc trưởng không tin nửa câu.

Cường giả Hoàng cảnh đã lĩnh ngộ giới vực của mình, thân thể tổn hại cũng có thể trọng sinh huống chi là sinh con.

Khó sinh chỉ xuất hiện trong tình hình của người bình thường thực lực không đủ mà thôi, cao thủ Hoàng cảnh hoàn toàn có thể mở lỗ thủng trên bụng mang hài tử ra, khó sinh mà chết... Tuyệt không khả năng!

- Sự thật chính là như thế, tin hay không tùy ngươi, ta không nói lần thứ hai.

Hạo Long tộc trưởng khoát tay.

- Không nói lần thứ hai, rất tốt... Xem ra Hạo gia các ngươi thật sự có ý quyết liệt với Văn gia chúng ta.

Văn Đào tộc trưởng cười lạnh, nhìn quanh một vòng và mang theo sát cơ:

- Hạo Kiền đâu rồi? Nữ nhi của ta chết, ngươi đường đường tộc trưởng cũng tới, hắn là con rể không tới? Có phải hắn giết Yến Bình nên không dám gặp ta?

Hạo Kiền chính là thiếu gia Hạo gia, là phu quân của Văn Yến Bình, ca ca của Hạo Nhiên.

- Ca ca ta hắn... Chết rồi!

- Vào mấy ngày hôm trước, ngươi nói bị hắn giết Văn tiểu thư, ta còn cảm thấy là Văn tiểu thư giết hắn đấy!

Hạo Nhiên tiến lên, vành mắt đỏ rực.

- Hào Kiền thiếu gia chết?

Nghe nói như thế, đám người Văn Đào cũng sững sờ.

Trước kia không nhìn thấy Hạo Kiền tới Văn Đào còn cảm thấy tức giận, nằm cũng không nghĩ tới con rể chết rồi, nghe khẩu khí còn chết trước con gái của hắn.

- Từ khi Văn Yến Bình gả đến, Hạo gia chúng ta không có ngày yên ổn, mỗi ngày đều có người tử vong!

- Hạo Kiền biết rõ nàng hoài thai người khác nhưng vẫn sủng ái có thừa, thậm chí còn cố ý giấu diếm tin tức không cho chúng ta biết... Nằm mơ cũng không ngờ lại tử vong vào ba ngày trước, toàn thân khô quắt, một thân tu vi bị người ta hút khô!

- Chuyện này còn không tìm Văn gia của ngươi hỏi cho rõ, các ngươi lại tới hỏi ta.

- Vậy thì tốt, hôm nay Văn gia các ngươi phải cho ta câu trả lời.

Nói đến nhi tử, sắc mặt Hạo Long tộc trưởng kích động, hắn mang theo tức giận lên tiếng.

Không riêng con gái đối phương chết, con của hắn cũng chết!

Còn không có tìm đối phương gây phiền toái, đối phương ngược lại luôn mồm đổ lên người bọn họ, bọn họ tức giận có thể nghĩ.

- Việc này...

Đám người Văn Đào tộc trưởng vốn hùng hổ dọa người, nghe được Hạo Kiền cũng chết liền nhìn nhau, tất cả đều sững sờ.

Bọn họ tổn thất con gái, đối phương tổn thất càng lớn, đó là thiếu gia kế thừa gia tộc đấy.

- Hạo Kiền thiếu gia bị giết, chuyện lớn như thế tại sao các ngươi không nói lời nào? Hiện tại đánh chết tiểu thư, đây là thật hay giả?

- Không sai, Hạo gia các ngươi có ý gì? Dù sao ta không tin!

- Ta thấy Hạo Kiền giết Văn tiểu thư, sau đó sợ chúng ta truy cứu cho nên mới giết hắn.

Đám người Văn gia không tin Hạo Long nói chuyện cho nên quát tháo.

- Nói bậy!

- Chẳng lẽ chúng ta còn làm giả?

- Đáng giận!

Nghe có người nghi vấn Hạo gia bọn họ, đám người Hạo gia tức giận, lúc này hai bên vô cùng căng thẳng.

- Ha ha, mọi người đừng cãi, làm người đứng ngoài, có thể cho ta nói một câu hay không?

Thời điểm hai gia tộc tùy thời sẽ đại chiến, lúc này có tiếng cười vang lên.

Lời nói này vang lên khi mọi người cãi nhau, tất cả mọi người nghe rành mạch, nghe rất rõ bên tai.

Ầm ầm ầm!

Tất cả mọi người đều sững sờ, dừng lại, đồng loạt nhìn sang người nói chuyện.

Nói chuyện là thiếu niên không lớn, hiện tại hắn tươi cười đi tới.

Thiếu niên này có thực lực Vương cảnh viên mãn, cũng không có gì đặc thù nhưng đối mặt với nhiều Hoàng cảnh viên mãn, đỉnh phong như thế nhưng không có chút biến hóa gì, vẻ mặt bình thản.

Sau lưng của hắn có một thiếu niên và lão giả, xem thực lực cũng không quá cao.

- Ngươi là người nào? Đây là Văn gia và hạo gia sự tình, tốt nhất không muốn lẫn vào!

Văn Thiểu nhướng mày, hắn tiến lên quát lớn.

Tuy hắn không nhìn ra vì sao đối phương đi tới nhưng cũng biết khẳng định có chỗ dựa, lúc này nói chuyện cũng lưu không ít chỗ trống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.