Vô Tận Đan Điền

Chương 3431: Tác dụng của thiên phú Võ Đạo sư (1)



Mới đầu tu luyện Phong Thần Quyết, cảm thấy bản thân pháp này đã trình bày Phong Hành Đại Đạo thập toàn thập mỹ, qua ba ngày tu luyện mới phát hiện, còn có chỗ thiếu sót, không nghĩ tới quả nhiên có đệ nhị trọng.

Không nghĩ nhiều nữa, con mắt rơi vào trên công pháp.

Tinh thần không ngừng thôi diễn, có tầng thứ nhất làm cơ sở, tu luyện tầng thứ hai liền đơn giản hơn không ít, rất nhanh liền cảm thấy toàn thân thông suốt, Phong Hành Đại Đạo chảy xuôi ở trong thể, không có gông cùm xiềng xích.

Sắc mặt vui vẻ, biết đệ nhị trọng cũng tu luyện tới cảnh giới đại thành, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn phía trước.

Giống như khảo hạch ải thứ nhất, đồng dạng là Phệ Thiên Đằng cản đường, lần này khe hở càng nhỏ hơn, chỗ trống cũng càng ít.

Nhiếp Vân liên tục vượt ba lần, lần thứ tư hắn tìm được lộ tuyến chính xác, thành công thoát ly Phệ Thiên Đằng phong tỏa.

Đi vào cửa ải cuối cùng của Phù Thiên Kiều, Nhiếp Vân như trước dừng lại ở trước mặt bia đá.

Phong Thần Quyết đệ tam trọng!

Tầng này đại biểu Phong Hành Đại Đạo đỉnh phong, thậm chí nội dung bên trong đã vượt qua phạm trù Thiên Đạo.

Siêu việt Thiên Đạo lý giải, đối với Nhiếp Vân hiện tại mà nói độ khó cũng rất lớn, khoanh chân ngồi ở trước tấm bia đá, liên tục tìm hiểu mười ngày, cũng chỉ đạt tới cảnh giới tiểu thành, cách đại thành còn có một khoảng cách rất lớn.

- Không được, cẩn thận tính toán đã đi tới Vạn Giới Động Thiên hơn hai tháng, tiếp tục tham ngộ xuống dưới, chỉ sợ còn cần thời gian mấy năm mới có thể đạt đến đại thành... Nhưng ta không có nhiều thời gian như vậy!

Đình chỉ lĩnh hội, Nhiếp Vân đứng dậy.

Đại Đạo siêu việt Thiên Đạo, với hắn mà nói vẫn còn có chút khó lĩnh ngộ, muốn luyện Phong Thần Quyết đệ tam trọng đến đại thành, coi như thiên phú của hắn, không có mấy năm là làm không được, nhưng Vạn Giới Động Thiên chỉ mở ra ba tháng, hiện tại đã qua hơn hai tháng, thời gian còn lại không dài.

Đến Vạn Giới Động Thiên mục đích là vì tấn thăng thế giới nạp vật, hội tụ giới vực hoàn mỹ, tự nhiên không thể bỏ qua cơ hội.

- Phải dành thời gian đạt được Hàn Băng Đại Đế truyền thừa rời đi nơi đây, tìm kiếm hạch tâm của bát đại khu vực Thôn Phệ, mới có thể trùng kích giới vực hoàn mỹ, nếu không, ba tháng đến, cưỡng ép bị chuyển di rời đi, lại muốn tìm loại khu vực hạch tâm này liền khó khăn!

Hiện tại phương pháp để thế giới nạp vật nhanh chóng lên cấp chỉ có một, Thôn Phệ hạch tâm của thế giới... giống như Thôn Phệ hạch tâm của Phần Thiên khu vậy.

Chỉ cần có thể thành công Thôn Phệ một cái, liền rất có thể để thế giới nạp vật tấn cấp đến trình độ giống như Thần giới, thành công ngưng tụ giới vực hoàn mỹ.

- Cho nên... Trước mắt quan trọng nhất là nghĩ biện pháp đột phá khốn trận của Phệ Thiên Đằng!

Nhiếp Vân ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước.

Giống như trước đó, cửa thứ ba vẫn là Phệ Thiên Đằng thủ hộ, bất quá so với hai cửa trước càng khủng bố hơn.

Ải thứ ba Phệ Thiên Đằng lít nha lít nhít bao phủ tất cả khe hở ở bên trong, từ nơi này nhìn, không có một chút đường ra.

- Không lưu một khe hở... Này làm sao thông qua?

Nhiếp Vân nhíu mày.

Hai ải trước đó, mặc dù rất khó, nhưng chí ít Phệ Thiên Đằng còn có khe hở lần theo, chỉ cần tìm đúng vị trí, tăng thêm tốc độ, rất dễ dàng thông qua, nhưng bây giờ, ngay cả một khe hở cũng không có, làm sao xông vào!

Coi như xông vào, đụng đến dây leo liền thua, bị truyền tống về... Làm sao thông qua?

Hô!

Nhiếp Vân đi tới trước mặt dây leo, cẩn thận quan sát.

Nếu Hàn Băng Đại Đế lưu lại truyền thừa, khẳng định không có khả năng không người nào có thể thông qua, lần thứ nhất muốn thông qua là không khả năng, vừa vặn cẩn thận nghiên cứu một chút.

Nhiếp Vân không ngừng quan sát, hi vọng tìm được chỗ không đúng.

Nửa ngày sau, Nhiếp Vân ngừng lại.

- Dây leo chỗ này có chút không giống, hẳn là thông đạo...

Thân thể bỗng nhiên phóng tới dây leo trước mắt.

- Soạt!

Còn chưa tới trước mặt, dây leo bỗng nhiên co vào, xuất hiện thông đạo một người có thể thông qua.

- Quả thế!

Nhiếp Vân mừng rỡ.

Xem ra cửa thứ ba không phải không có thông đạo, mà là những thông đạo này ẩn núp, chỉ có tìm đúng phương hướng đi vào, mới có thể thuận lợi thông qua.

Thông qua khe hở này, Nhiếp Vân tiếp tục tìm kiếm khe hở thứ hai, lần này chỉ phí mấy trăm cái hô hấp liền tìm được, tiếp tục tiến lên.

Một chén trà sau.

Nhiếp Vân bị trận pháp truyền tống về điểm xuất phát.

Bởi vì một bên tiến lên một bên tìm kiếm khe hở, tốc độ của hắn không nhanh, tổng cộng chỉ mấy vạn dặm, so với ức vạn dặm thì kém nhiều lắm.

Thời gian uống cạn chung trà nhất định phải thông qua, phương diện tốc độ nhất định phải dùng hết toàn lực. Giống hắn một bên tìm kiếm khe hở một bên tiến lên, khẳng định là không thể nào thông qua.

- Chỉ cần ta nhớ khe hở trước đó, lần sau vọt qua là được, cùng lắm thì dùng nhiều chút thời gian ghi nhớ, nhớ càng nhiều, đi càng xa!

Trong lòng Nhiếp Vân suy tư.

Vì thông qua dây leo, hắn có thể nhớ kỹ mỗi một vị trí khe hở, chỉ cần nhớ kỹ, lần sau lúc tới sẽ không cần tìm, có thể tiết kiệm không ít phiền phức, nhiều nhất tốn hao chút thời gian, một khi nhớ kỹ tất cả khe hở, bằng vào tốc độ, liền có thể ở trong thời gian một chén trà thông qua.

- Thử lại lần nữa!

Nghĩ ra phương pháp phá giải, trong mắt Nhiếp Vân lần nữa khôi phục tự tin, thẳng tắp vọt tới.

Không phạm sai lầm, chỉ cần đi vào trước mặt, khe hở sẽ tự động mở ra, cho phép hắn thông qua.

Bành!

Ngay thời điểm Nhiếp Vân cho rằng xông qua, đầu đụng phải một vật cứng, sau một khắc thân thể bị một cỗ đại lực vặn vẹo, lần nữa về tới điểm xuất phát.

- Cái gì?

Mặc dù đụng ngã dây leo không chút đau đớn, nhưng nơi này không phải sẽ mở ra sao? Làm sao không có động tĩnh?

Sưu!

Lần nữa đi tới địa phương vừa rồi va chạm, Nhiếp Vân chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Sau một khắc, thi triển Không Gian chi lực của thế giới nạp vật, bao phủ dây leo trước mắt vào trong, một lát sau, thân thể lung lay, xém chút phun ra một ngụm máu.

- Dây leo chỉ có một khe hở, hơn nữa khe hở này mỗi lần đều không giống nhau, không ngừng biến hóa... nên làm sao thông qua?

Hắn rốt cuộc minh bạch vừa rồi vì sao không có cách nào thông qua được, khe hở không ngừng di động, cứ như vậy, kế hoạch mới vừa rồi liền thất bại, muốn nhớ kỹ mỗi một vị trí khe hở, căn bản là không thể nào.

Không nhớ được vị trí khe hở, mỗi lần đều phải tìm, cần tốn hao không ít thời gian, những thời giờ này chồng chất cùng một chỗ... Một chén trà muốn thông qua khu vực dây leo bao phủ, không thể nghi ngờ là khó như lên trời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.