Vô Tận Đan Điền

Chương 3506: Trở lại Phổ Thiên Hoàng cung



Đương nhiên, đây là không có lấy ra Viêm Hoàng điện cùng Thánh Sơn, tế Thánh Sơn ra mà nói, chỉ sợ cường giả Đại Đế cũng có thể chiến một trận.

- Bất quá... cấp bậc của Thánh Sơn quá cao, mặc dù ta luyện hóa, cũng không thể hoàn toàn sử dụng, hơn nữa một khi đưa vào Thần giới, rất dễ dàng bị Thần giới Thiên Đạo trấn áp, tốt nhất ít dùng!

Nhiếp Vân cũng rõ ràng.

Thần binh mạnh đi nữa cũng không trọng yếu bằng thực lực của mình.

Mặc dù Thánh Sơn cường đại, cũng có rất nhiều cấm chỉ.

Rất nhiều Đại Đế luyện chế Thánh Sơn chính là vì chống lại Thiên Đạo, một khi sử dụng bị Thiên Đạo phát hiện, nhất định sẽ đứng mũi chịu sào, trở thành mục tiêu phong tỏa trọng yếu nhất.

- Thiên Đạo vẫn muốn hủy diệt Thánh Sơn, nhưng tiếc từ đầu đến cuối không có làm được, cho nên đến Thần giới, ngươi phải cẩn thận không thể để Thiên Đạo phát giác ngươi luyện hóa Thánh Sơn, một khi bị phát giác, lại muốn đột phá Đế Cảnh sẽ cực kỳ khó!

Bạch Tu Ông tựa hồ biết hắn nghĩ cái gì, ân cần bàn giao:

- Muốn sử dụng cũng được, chờ ngươi đạt tới Đế Cảnh, coi như Thiên Đạo biết được, cũng không thể làm gì!

- Ân!

Nhiếp Vân gật đầu.

Đột phá Đế Cảnh, chẳng khác nào vượt qua Thiên Đạo, coi như Thiên Đạo muốn hạ xuống Thiên Đạo hạo kiếp, cũng không thể làm gì.

Không có đột phá mà nói, ở thời điểm đột phá hạ xuống hạo kiếp cường đại, coi như tích lũy lại hùng hậu, chỉ sợ cũng khó mà siêu thoát.

Đế Cảnh, là cửa ải trọng yếu nhất ở Thần giới, không đạt đến mà nói, tùy tiện tiết lộ tin tức Thánh Sơn bị bản thân luyện hóa, Thiên Đạo ghi hận, lại nghĩ trùng kích, gần như không có khả năng.

Nói trắng ra chính là, trước khi tấn cấp Đại Đế, tốt nhất đừng bại lộ Thánh Sơn, nếu không, chẳng khác nào bản thân hủy con đường Đại Đế của bản thân.

Coi như Đại Đế cũng không thể chống lại Thiên Đạo nổi điên, chớ nói chi là còn không có đạt tới Đế Cảnh.

- Ta có thể biết cũng chỉ như vậy, nên nói cũng đã nói, ngươi là tiếp tục lưu lại Vô Biên Thâm Uyên hay trở về Thần giới, đều do ngươi! Chỉ bất quá, hi vọng ngươi mỗi trăm năm có thể tới nơi này một chuyến, trợ giúp Thần thú nơi này tịnh hóa lực lượng trong cơ thể, nếu không, bọn chúng thực sẽ bạo thể mà chết!

Bạch Tu Ông nói.

- Những Thần thú này làm sao thiên kì bách quái như thế?

Nói tới Thần thú, Nhiếp Vân hỏi.

Thần giới Thần thú hắn gặp qua không ít, nhưng chưa bao giờ thấy qua huyết mạch lộn xộn hỗn loạn như thế, luyện chế Thánh Sơn để vô số Đại Đế tịch mịch đến đi làm những chuyện bậy bạ kia sao?

- Những Thần thú này kỳ thật đều là thí nghiệm thất bại... Là một vị Đại Đế ở kỷ nguyên trước hoang đường cấu tứ... được rồi, chuyện này về sau ngươi sẽ biết, nói nhiều cũng không có ý nghĩa!

Bạch Tu Ông lắc đầu, tựa hồ có chuyện bí ẩn gì không muốn nói ra.

Thấy hắn như vậy, Nhiếp Vân cũng không hỏi thêm nữa.

Hoàn toàn chính xác, rời Thần giới thời gian có chút dài, đã tám chín tháng, cách Vô Biên Thâm Uyên không thể nào thông tin, không biết Phổ Thiên Hoàng triều phát sinh nhiễu loạn gì không!

Là thời điểm về xem một chút.

- Đi!

Đưa tay thu Bạch Tu Ông vào Thánh Sơn, tinh thần của Nhiếp Vân khẽ động, sau một khắc đã xuất hiện ở biên giới.

Luyện hóa Thánh Sơn, hắn đã có thể làm được ở Vô Biên Thâm Uyên tự do di động, trước đó tiếp cận hai tháng mới đi qua khoảng cách này, giờ phút này trở nên vô cùng đơn giản, một cái hô hấp cũng không dùng.

- Vô Biên Thâm Uyên, cáo từ trước, về sau sẽ trở lại!

Cười cười nhìn thần bí chi địa để vô số Đại Đế cũng chùn bước, tinh thần khẽ động, sau một khắc xuất hiện lần nữa ở phạm vi Hãm Không thành.

- Về Phổ Thiên Hoàng triều!

Tinh thần khẽ động, sau một khắc xuất hiện ở Phổ Thiên Hoàng cung.

Thực lực đạt tới Ngũ Châu cảnh đỉnh phong, thuấn di khoảng cách so với Đại Đế cũng không kém chút nào, dù sao mặc dù Thần giới danh xưng phạm vi Cửu Châu, nhưng Cửu Châu cũng không phải là thẳng tắp sắp hàng nha.

- Ngươi rốt cục đã trở về!

Vừa tiến vào cung điện, lập tức thấy được Phổ Thiên Đại Đế, Nguyên Dương Đế Quân cùng Ngô Hoàng Tôn giả chờ ở trong đó.

- Để chư vị Đại Đế quan tâm!

Cùng phân thân giao lưu, hắn lập tức biết nửa năm qua như thế nào.

Thời điểm hắn mới vừa luyện hóa Thánh Sơn, phân thân còn có thể kiên trì, thậm chí thuận lợi kế vị, bất quá nương theo thời gian đưa đẩy, bản tôn thần trí mơ hồ, phân thân cũng không kiên trì nổi, tiến nhập tình huống hôn mê sâu.

Trong khoảng thời gian này, đám người Phổ Thiên Đại Đế thay nhau chiếu cố, mặc dù đến cuối cùng không có làm tỉnh lại, nhưng đủ thấy quan tâm.

- Không có việc gì liền tốt!

Phổ Thiên Đại Đế khoát tay áo.

- Vô Biên Hải Thương Lư Đại Đế một mực tìm ngươi, hiện tại ngươi trở về, muốn nhìn một chút hay không?

Thấy hắn không có việc gì, thậm chí thực lực còn tinh tiến, tất cả mọi người tràn đầy vui mừng, đột nhiên, Nguyên Dương Đế Quân nhớ tới một sự kiện.

- Thương Lư Đại Đế?

Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười một tiếng.

Đối phương tìm bản thân, tự nhiên biết là vì chuyện gì.

Lúc trước lực lượng lưu lại ở trong cơ thể Hãm Không Ma Thần, ngoại trừ chính hắn, toàn bộ Thần giới căn bản không người có thể giải, hắn muốn bảo trụ đứa con riêng này, cũng chỉ có thể tìm mình giải quyết.

Hãm Không Ma Thần muốn đối phó Bích Lạc tiên tử, nếu như không phải nàng có cơ duyên khác, chỉ sợ sớm đã thân tử đạo vẫn.

Cừu hận này khẳng định không thể tuỳ tiện hóa giải.

Đối mặt Thương Lư Đại Đế, không hảo hảo làm thịt một chút, thật có lỗi với chính mình.

- Đương nhiên phải gặp!

Nghĩ vậy, cười đáp ứng.

- Vậy ta liền nói cho hắn biết, để hắn tới nơi này!

Nguyên Dương Đế Quân chỉ biết hậu bối của đối phương bệnh nặng, lại không biết nguyên nhân gì, nghe hắn đáp ứng, tinh thần khẽ động, tựa hồ bắt đầu liên hệ với người của Vô Biên Hải.

Một lát sau, cười nhìn qua:

- Hắn nghe nói ngươi đã trở về liền cực kỳ hưng phấn, lập tức liền tới đây!

Vừa dứt lời, trong điện lắc lư, hai bóng người xuất hiện ở gian phòng.

Một cái nằm thẳng trên mặt đất, hình dung tiều tụy, tựa như lúc nào cũng sẽ tắt thở, một cái khác đầy vẻ lo lắng, khuôn mặt vàng như nến.

Tám chín tháng tra tấn, không chỉ Hãm Không Ma Thần sắp không chịu đựng nổi, ngay cả Thương Lư Đại Đế cũng khó có thể giữ vững được.

Bộ dáng này, nếu như duy trì một đoạn thời gian, hắn cũng nghi ngờ Thương Lư Đại Đế có thể tự tay giết đứa con trai này, để hắn ít tiếp nhận thống khổ hay không.

- Ngươi chính là Nhiếp Vân bệ hạ? Cầu ngươi mau cứu nhi tử ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.