Trước đó bọn hắn từ trong này tiến vào Thần giới, cũng không cảm thấy hai thế giới tốc độ thời gian trôi qua có khoảng cách, mà bây giờ có thể rõ ràng cảm nhận được, hai thế giới thời gian hoàn toàn không giống.
- Một so với một ức lần!
Nhiếp Vân nói.
Trước đó thực lực quá yếu, không cảm thụ được, nhưng bây giờ trở thành tồn tại cao nhất Thần giới, tốc độ chảy thời gian của hai thế giới, vẫn là rất dễ dàng có thể cảm thụ được.
Một so với một ức!
Nói cách khác, Thần giới qua một năm, Tam Giới qua trên triệu năm!
- Đoán chừng bọn hắn cũng chờ sắp tuyệt vọng...
Nhớ tới thân nhân của mình đợi bọn hắn vượt qua hai ức năm, trong lòng Nhiếp Vân liền sinh ra cảm giác áy náy nồng nặc.
Vốn cho rằng hai thế giới tốc độ thời gian trôi qua tương đương, bọn hắn cũng đợi hơn hai năm, dù sao đối với tu luyện giả mà nói, hai năm không tính là gì, ai ngờ nằm mơ cũng không nghĩ đến để bọn hắn đợi hơn hai trăm triệu năm.
Khó trách hắn ở thế giới này sống hơn ba vạn tuổi, tiến vào Thần giới, vô luận người lợi hại như thế nào nhìn, hắn cũng không đến hai mươi, có loại tốc độ chảy kém này, hơn ba vạn tuổi, ở Thần giới cũng chỉ là mấy ngày mà thôi, đương nhiên không nhìn ra.
- Bọn hắn ở đó, đi qua đi!
Đình chỉ cảm khái, tinh thần khẽ động, linh hồn cường đại bao phủ toàn bộ Tam Giới ở bên trong, ba người đồng thời phát hiện đám người Nhiếp Khiếu Thiên, Lạc Khuynh Thành, nhẹ nhàng cười một tiếng, thuấn di biến mất.
- Đã nhiều năm như vậy, không biết bọn hắn như thế nào!
Trong đại điện, trong mắt Nhiếp Khiếu Thiên tràn đầy lo lắng.
Hơn hai trăm triệu năm đi qua, hiện tại Nhiếp Khiếu Thiên cũng đạt tới Phong Vương cảnh, mặc dù chỉ là sơ kỳ, nhưng ở Tam Giới, đã là tồn tại đỉnh phong nhất.
- Phụ thân, ngài yên tâm đi, bọn hắn sẽ không có chuyện gì, Nhiếp Vân phân thân vẫn còn, nói rõ chắc chắn sẽ không có việc!
Lạc Khuynh Thành cười nói.
Lúc trước khi Nhiếp Vân rời đi, dùng Nhất Khí Hóa Tam Thanh lưu lại một phân thân, bởi vì vách ngăn quá mạnh mẽ, phân thân cùng bản tôn căn bản không cảm ứng được, bất quá nếu phân thân còn, nói rõ bản tôn sẽ không có chuyện gì.
- Chỉ hy vọng như thế, thế nhưng mà những dị tộc kia ngươi cũng thấy, lợi hại như vậy, ta sợ bọn hắn đi qua, sẽ gặp được nguy hiểm!
Nhiếp Khiếu Thiên lắc đầu.
Không phải không tin tưởng nhi tử, mà là theo bọn hắn nghĩ, người dị giới thật quá đáng sợ, từng cái cường đại làm người ta hoảng hốt.
Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng, Đạm Đài Lăng Nguyệt đi thế giới như vậy, ai có thể cam đoan an toàn?
Ai cũng cam đoan không được!
- Ta tin tưởng Tu La cùng Nhiếp Vân, vô luận bên kia là dạng thế giới gì, bọn hắn cũng có thể ứng phó!
Một thanh niên ngồi ở phía sau đám người cười nói.
Thanh niên này khuôn mặt có chút lạ lẫm, nhưng thực lực lại giống như Nhiếp Khiếu Thiên, đã đạt tới Phong Vương cấp.
- A Dục Vương, ta tin tưởng phán đoán của ngươi, nhưng mà đã nhiều năm như vậy, làm sao không hề có một chút tin tức nào? Theo lý thuyết, hơn hai trăm triệu năm, vô luận bên kia như thế nào, cũng phải có tin tức truyền về a!
Mẫu thân Nhiếp Linh ở một bên nói.
Người thanh niên này lại là A Dục Vương năm đó hóa thân phong ấn, lại phục sinh sống lại!
Mặc dù dung mạo có biến hóa, lại lờ mờ có thể nhìn ra là A Dục Vương anh dũng quả cảm năm đó.
- Nếu như thực quá lo lắng, ta liền đi qua nhìn một chút, năm đó đám người Nhiếp Vân có thể đi qua, ta cũng có thể!
Lạc Khuynh Thành kiên định nói.
Thực lực của nàng cũng đạt tới Phong Vương, thậm chí cao hơn đám người A Dục Vương, Nhiếp Khiếu Thiên một bậc.
- Không cần đi, chúng ta đã trở về!
Lạc Khuynh Thành vừa dứt lời, một tiếng cười vang lên, lập tức không gian trước mắt lắc lư, ba bóng người đột ngột xuất hiện.
- Nhiếp Vân? Nhiếp Đồng... Đạm Đài Lăng Nguyệt, các ngươi đã trở về!
Nhìn thấy ba bóng người, đám người trong đại điện hốc mắt phiếm hồng, mãnh liệt đứng lên, từng cái lộ ra tiếu dung.
Ấm áp tình huống kéo dài mấy tháng, lúc này đám người Nhiếp Vân mới nói cho đám người Nhiếp Khiếu Thiên sự tình đi vào Thần giới.
Không có quá nhiều do dự, đám người Nhiếp Khiếu Thiên vui vẻ đồng ý.
Thực lực của bọn hắn ở Hỗn Độn Hải Dương đã đạt đến đỉnh phong, không cách nào tiến bộ nữa, muốn trở nên mạnh hơn, chỉ có thể tiến vào Thần giới.
Chuẩn bị sẵn sàng, trở về thì đơn giản nhiều, Nhiếp Vân phất tay, thu người nguyện ý đi vào thế giới nạp vật, chạy về Thần giới.
Không có đạt tới Chúa Tể cảnh, căn bản không chống lại được áp lực của Thần giới, Nhiếp Vân liền thu bọn hắn vào thế giới nạp vật, chậm chạp cải biến áp lực của thế giới, để cho bọn hắn chậm rãi thích ứng.
Có người giàu có nhất Thần giới như Nhiếp Vân trợ giúp, thiên tài địa bảo muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, tốc độ đám người Nhiếp Khiếu Thiên tấn cấp cực kỳ tấn mãnh, tăng thêm thế giới nạp vật gia tốc thời gian, không đến mười năm, đám người Lạc Khuynh Thành liền trước sau đột phá Hoàng cảnh.
Lại tu luyện không đến trăm năm, đám người đều đạt đến cấp bậc Thiên Đạo Cửu Châu cảnh.
Không phải đám người thiên phú quá cao, mà là trong tay Nhiếp Vân có thiên tài địa bảo thực quá biến thái, tăng thêm hắn thân là truyền nhân của Thần Nông, đối với thân thể con người tấn cấp như thế nào không bị ảnh hưởng, là rõ như lòng bàn tay, giúp mọi người tấn cấp dễ như trở bàn tay.
Bất quá, hắn tạm thời không có để đám người trùng kích Đế Cảnh.
Chỉ cần trùng kích Đế Cảnh khẳng định có nguy hiểm, những người này không phải phụ mẫu chính là chí thân hảo hữu của hắn, Nhiếp Vân không bốc lên nổi cái nguy hiểm này, không bằng chờ lực lượng góp đủ, trực tiếp đột phá ở trong thế giới nạp vật a.
Dù sao ở trong thế giới nạp vật hắn là chưởng khống giả, muốn cho ai thành Đại Đế, người đó liền có thể trở thành Đại Đế, hơn nữa không có Thiên Kiếp.
Thần giới.
Đám người tụ tập dưới một mái nhà, trước đó Liên Nguyệt các vô cùng trống trải, giờ phút này kín người hết chỗ, khắp nơi mang theo hương vị vui mừng.
- Vân nhi, ngày mai Liên Nguyệt các yến khách, đã như vậy, không bằng làm luôn hôn sự của ngươi cùng Bích Lạc tiên tử, cũng nên sinh cháu trai cho ta a!
Mẫu thân Nhiếp Linh nhìn ba nữ tử mỹ lệ ở trong phòng, nhịn không được cười nói.
Ba con dâu này, nàng từng cái đều rất hài lòng, hơn nữa còn là loại hài lòng tới cực điểm kia.
- Ây...
Nghe được lời của mẫu thân, nhìn thấy tam nữ mang theo ánh mắt thu thuỷ, Nhiếp Vân xấu hổ, gãi đầu một cái: