Vô Tận Đan Điền

Chương 3629: Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên thần phục



Bất quá, còn không có động thủ, thiên địa chấn động, quang mang thất thải biến mất, Phù Thế tháp triệt để từ trong hư không xuất hiện, mang theo khí tức bao trùm vạn giới.

Phù Thế tháp triệt để xuất thế!

Hô hô hô hô!

Ngay thời điểm Phù Thế tháp xuất hiện, không gian trước mắt không ngừng vặn vẹo, hơn mười thân ảnh đột ngột xuất hiện, đồng thời bắt tới tháp cao.

Những người này gần như đồng thời xuất thủ, từng cái lực lượng to lớn đến cực điểm, thủ đoạn càng quỷ dị khó lường, tựa hồ có được thực lực không kém gì Hiên Viên Đại Đế.

- Là những lão quái vật kia!

Nhiếp Vân nhận ra được.

- Hừ! Một mực giấu ở bên cạnh, lúc này đi ra, xem ra muốn các ngươi cũng không có tác dụng gì, cùng chết đi!

Nhìn thấy những lão quái vật nhiều kỷ nguyên này, vừa rồi thời điểm Đế thú giết tới không lộ diện, Phù Thế tháp xuất hiện, lại từng cái xuất hiện, sắc mặt Nhiếp Vân âm trầm, Thánh Sơn lần nữa đập tới.

Ầm ầm!

Hơn mười thân ảnh còn không có cầm được Phù Thế tháp, liền cảm thấy phía sau rét lạnh, trong nháy mắt da đầu nổ lên, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ trở tay công kích.

Mặc dù thực lực các lão quái hơn xa đám người Hiên Viên Đại Đế, nhưng uy lực của Thánh Sơn quá mạnh, để bọn hắn hoảng sợ!

Ầm ầm!

Tất cả lực lượng công kích ở trên Thánh Sơn, chỉ để đại sơn dừng lại một chút.

- Ân?

Không nghĩ tới chỉ mười Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên, liên hợp sinh ra công kích liền vượt qua hơn sáu mươi vị Đại Đế công kích, Nhiếp Vân hơi sững sờ, bất quá không thèm để ý chút nào, lực lượng trên tay gia tăng.

Lạch cạch!

Hơn mười vị Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên không chịu nổi, giống như rất nhiều Đại Đế lúc trước, đồng loạt quỳ rạp xuống đất.

- Cái này...

- Quá cường đại...

Đám người Hiên Viên Đại Đế, Phổ Thiên Đại Đế trợn mắt hốc mồm, sắp điên rồi.

Hơn sáu mươi vị Đại Đế, bị một chiêu chém giết, hồn phách không chạy ra được, hơn mười vị Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên, vậy mà cũng một chiêu miểu sát, thực lực của Nhiếp Vân nên mạnh bao nhiêu?

Thần giới làm sao có thể sinh ra người cường đại như vậy?

- Muốn hiện tại chết, hay cùng ta chung một chỗ chống lại Thiên Đạo!

Một chiêu đè xuống nhiều Đại Đế, Nhiếp Vân lạnh lùng nhìn qua.

Những Đại Đế này sống nhiều kỷ nguyên, thủ đoạn bảo mệnh rất nhiều, thực lực cũng mạnh, có thể giúp đỡ chống lại Thiên Đạo mà nói, tuyệt đối là một giúp đỡ lớn.

- Chúng ta...

Hơn mười vị Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên vốn nghĩ xuất hiện cướp được Phù Thế tháp xong liền đi, nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại bị trấn áp tại chỗ, từng cái cắn răng kiên trì, trên mặt đều do dự.

Bọn hắn sống thời gian lâu dài, thấy qua vô số Đại Đế chống lại Thiên Đạo, đều biến mất ở trong dòng chảy lịch sử, biết kết cục chống lại Thiên Đạo, cảm xúc càng sâu.

- Ba tức thời gian, không đáp ứng, chết ngay bây giờ!

Thấy bọn họ do dự, Nhiếp Vân cũng lười nói nhảm, dù sao hơn sáu mươi Đại Đế cũng giết, lại giết nhiều mấy cái cũng không có gì.

- Ba!

- Hai!

Khuôn mặt của Nhiếp Vân như băng, lạnh lùng nhìn đám người bị Thánh Sơn đè ở phía dưới:

- Một! Tốt đã đến giờ, chung một chỗ chống lại Thiên Đạo hay chết? Làm ra lựa chọn đi!

- Ta... Biết Thiên Đạo lợi hại, ta không đối nghịch với nó...

Một vị Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên quát.

Bất quá, tiếng hô của hắn còn không có kết thúc, toàn thân đột nhiên bành trướng.

Ầm!

Một tiếng oanh minh kịch liệt, tại chỗ nổ thành thịt nát.

- A...

Nhìn thấy lão quái vật sống hơn một kỷ nguyên tử vong, ngay cả phản ứng cũng không phản ứng kịp, những người khác phát mộng.

- Những người khác thì sao? Ta không có quá nhiều kiên nhẫn!

Nhiếp Vân tiếp tục nhìn tới.

- Ta đồng ý cùng ngươi chung một chỗ chống lại Thiên Đạo!

- Ta qua đủ loại thời gian trốn đông trốn tây này rồi, chung một chỗ phản kháng Thiên Đạo, tranh thủ quang minh chính đại sống sót!

- Ta cũng vậy!

Biết thiếu niên sẽ thực hạ sát thủ, các Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên khác đều cắn răng đồng ý.

Giờ phút này đã đâm lao phải theo lao, không đồng ý cũng không được.

Có thể đoán được chỉ cần không đáp ứng, thiếu niên này nhất định sẽ để bọn hắn chết tại chỗ.

- Hiến tế linh hồn đi!

Thấy bọn họ đáp ứng, Nhiếp Vân thản nhiên nói.

- Hiến tế linh hồn?

Rất nhiều Đại Đế sầm mặt lại.

Linh hồn hiến tế, chẳng khác nào tính mệnh bị người khác khống chế, không có cách nào phản kháng.

- Ta đáp ứng ngươi, nhưng không hiến tế, nhiều kỷ nguyên như vậy ta cũng không khuất phục Thiên Đạo, làm sao có thể khuất phục ngươi...

Một vị Đại Đế quát.

- Tốt!

Nhiếp Vân nhíu mày.

Ầm!

Vị Đại Đế này đồng dạng chưa nói xong, liền nổ thành thịt nát, chết không thể chết lại.

Giết chết vị Đại Đế này xong, Nhiếp Vân giống như làm một sự tình không có ý nghĩa, tiếp tục nhìn mấy người còn lại:

- Còn có không muốn hiến tế sao?

- Không có... Không có!

Đại Đế khác sợ choáng váng, lại không nói nhảm, trực tiếp hiến tế linh hồn.

Không hiến tế không được a!

Hiến tế còn có thể sống, không hiến tế lập tức chết ngay, người ngu đi nữa cũng biết lựa chọn ra sao.

- Như vậy cũng được...

Đám người Hiên Viên Đại Đế không ngừng nuốt nước bọt.

Đại Đế là tồn tại đỉnh phong của Thần giới, là một đám người kiêu ngạo nhất, có thể sống nhiều kỷ nguyên càng là Đế Cảnh đỉnh phong trong đỉnh phong, ngay cả Thiên Đạo cũng không khuất phục, giờ phút này lại phải khuất phục một nhân loại.

Bất quá... nếu như đổi lại bọn họ gặp được loại tình huống này, có khuất phục hay không?

Nghĩ nghĩ chỉ có thể cười khổ lắc đầu.

Nhất định sẽ khuất phục!

- Nguyên Dương, vẫn là ánh mắt của ngươi tốt, sớm cùng hắn giao hảo, nếu không chúng ta khả năng đều đã chết...

Phổ Thiên Đại Đế lắc đầu, nhìn về phía Nguyên Dương Đế Quân.

Sở dĩ hắn coi trọng Nhiếp Vân, chính là bởi vì Nguyên Dương đề nghị.

Hiện tại xem ra, vẫn là ánh mắt của đối phương tốt, đã sớm biết thiếu niên này không giống bình thường.

Nếu không sớm thành bằng hữu, hiện tại bọn hắn chắc chắn sẽ không tốt hơn Đại Đế khác, không phải hiến tế linh hồn, chính là bị giết.

Rất nhanh, rất nhiều Đại Đế hoàn tất hiến tế linh hồn, lúc này cổ tay của Nhiếp Vân mới rung lên, thu hồi Thánh Sơn.

Hô!

Áp lực tiêu hết, rất nhiều Đại Đế cười khổ một tiếng, đứng dậy, ngoan ngoãn đứng ở trước mặt Nhiếp Vân.

Hoàn toàn thần phục, biết sinh mệnh đều ở một ý niệm của đối phương, đào tẩu cũng vô ích, giãy dụa còn không bằng an tâm tiếp nhận.

- Yên tâm, ta tất nhiên có thể hủy diệt Thiên Đạo! Để Thần giới đạt tới vĩnh hằng chân chính!

Thấy tinh thần của mọi người đê mê, Nhiếp Vân khoát tay áo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.