Nghe được Công Tôn Trường Phong nói, Diệp Kiếm Tinh lần nữa cuồng phun máu tươi.
Lần này không chỉ thân thể bị thương, trên tâm lý cũng bị hung hăng đả kích, để cho cả người hắn rơi vào đáy cốc, toàn bộ lòng tự tin bị phá hủy.
- Ta thua... Tâm phục khẩu phục!
Diệp Kiếm Tinh chống trường kiếm, ánh mắt lộ ra vẻ tro tàn, lần thất bại này đối với hắn đả kích quá lớn, kiếm tâm tựa hồ có chút sụp đổ.
- Thừa nhận là tốt rồi, từ hôm nay trở đi, không còn cái gọi là tuyệt đại Song Kiêu nữa, chỉ có tuyệt đại thiên kiêu, là Công Tôn Trường Phong ta!
Công Tôn Trường Phong cười ha ha, phong độ nhẹ nhàng.
Trải qua mấy hơi thở, hắn không biết phục dụng đan dược gì, thể lực tựa hồ khôi phục không ít, tuy còn không có đạt tới thời kỳ toàn thịnh, nhưng không kém nhiều rồi.
Đan dược rất nhanh khôi phục thể lực, tuy vô cùng trân quý, nhưng một ít đại đệ tử tông môn vẫn có, cũng không kỳ lạ quý hiếm.
- Mọi người còn không bái kiến minh chủ?
Hoắc Vũ thừa cơ quát.
- Bái kiến minh chủ!
Tuy mọi người khinh thường Công Tôn Trường Phong vô sỉ, nhưng thực lực của hắn ở đó, chỉ có thể cúi đầu.
- Ha ha, không tệ. Hiện tại ta là minh chủ liên minh vây quét Yêu nhân lần này, vì liên minh đoàn kết, ta đưa ra ba yêu cầu, thứ nhất, trước khi liên minh không có giải tán, tất cả mọi người phải vô điều kiện nghe theo mệnh lệnh của ta! Thứ hai, các ngươi mỗi người có thực lực, có năng khiếu gì toàn bộ nói cho ta biết, sau đó bảo vật trên người từng người, lấy ra do ta thống nhất phân phối! Như vậy mới có thể để cho liên minh của chúng ta càng thêm hợp lý, càng cường đại hơn! Thứ ba, sau khi đánh chết Yêu nhân đạt được bảo tàng, phải do ta thống nhất phân phối, an bài, yên tâm, ta sẽ dựa theo công lao mỗi người phân phối, tuyệt không thiên vị!
Công Tôn Trường Phong lên làm minh chủ, một hơi đưa ra ba yêu cầu.
- Cái gì? Vô điều kiện nghe theo mệnh lệnh? Chúng ta cùng khôi lỗi có cái gì khác nhau?
- Bảo bối trên người do ngươi phân phối, ngươi là vơ vét chúng ta sao?
- Lấy được bảo vật do ngươi an bài, ngươi muốn cho ai liền cho ai, chúng ta cửu tử nhất sinh lấy được bảo bối cho ngươi, dựa vào cái gì?
Nghe ba điều kiện này, tất cả mọi người liền tạc mở nồi.
Ba điều kiện này quá hà khắc rồi, căn bản không phải yêu cầu mà minh chủ đưa ra, mà là tất cả mọi người trở thành nô lệ, khôi lỗi!
- Công Tôn Trường Phong, chúng ta đề cử ngươi làm minh chủ, chỉ là bởi vì thực lực ngươi mạnh, ở thời điểm săn giết Yêu nhân, chúng ta có thể an toàn một ít, Nhưng bây giờ ngươi đi ngược lại, coi thiên hạ anh hùng trở thành nô lệ, ta rời khỏi liên minh!
Mạc Long thét dài một tiếng.
Bản thân hắn là cái tính tình bạo, nghe an bài như vậy, làm sao nuốt được, cái thứ nhất đứng dậy.
- Ngươi muốn rời khỏi liên minh? Ngươi xác định?
Công Tôn Trường Phong còn chưa nói, Hoắc Vũ trước hết hô lên.
- Đúng vậy, ta rời khỏi liên minh, Yêu nhân ta sẽ tự mình đi giết, không cùng các ngươi chung một chỗ!
Mạc Long hô.
- Tốt, tốt, đã như vầy... Vậy ngươi đi chết a!
Đột nhiên Hoắc Vũ ra tay!
Mọi người lần thứ nhất chứng kiến thủ đoạn của Hoắc Vũ, duỗi tay ra, giống như Quỷ Trảo, trảo qua Mạc Long.
Di Thần Tông Vô Thượng tuyệt kỹ, U Minh Quỷ Trảo!
Di Thần Tông chú ý công phu trên tay, tựa như cường giả Thiên Kiều Cảnh trước kia đuổi giết Nhiếp Vân, sử dụng Đại Quy Minh Chưởng, trảo một cái có thể nhấc lên mặt đất phạm vi hơn ngàn dặm, đổi lại cường giả Thiên Kiều Cảnh bình thường, căn bản làm không được!
- Ngươi dám động thủ với ta?
Mạc Long không nghĩ tới Hoắc Vũ dám trực tiếp ra tay, tức giận đến oa oa gọi bậy, đang định tế luyện ra móc sắt, đã cảm thấy sau lưng tê rần, bị một chưởng ấn đánh trúng!
Trên đài cao minh chủ Công Tôn Trường Phong ra tay!
Hắn thừa dịp lực chú ý của Mạc Long đều bị U Minh Quỷ Trảo của Hoắc Vũ hấp dẫn, đánh lén sát chiêu!
Bành!
- Ngươi... Hèn hạ...
Thi thể Mạc Long ngã trên mặt đất, hai mắt trợn tròn, lộ ra không cam lòng nồng đậm, hắn nằm mộng cũng nghĩ không ra đường đường minh chủ, vậy mà đánh lén sát nhân, thủ đoạn tàn nhẫn, cùng Yêu nhân không có khác nhau chút nào!
- Cái này...
Chứng kiến Mạc Long trực tiếp tử vong, ngay cả trở tay cũng không kịp, tất cả mọi người giật nảy mình.
- Tốt rồi, về sau ta lại nghe được có ai nói rời khỏi liên minh, cái này là kết cục!
Công Tôn Trường Phong hừ lạnh.
- Ngươi... Công Tôn Trường Phong ngươi dám đối phó chúng ta như vậy, chẳng lẽ muốn tám đại tông môn đại chiến sao?
Trong đám người có một người thét dài.
- Tám đại tông môn đại chiến? Ha ha, người của tám đại tông môn sẽ không biết, cho dù bọn hắn biết, cũng nghĩ các ngươi bị Yêu nhân giết chết, cùng ta có quan hệ gì đâu!
Công Tôn Trường Phong mở ra quạt xếp, cười nhạt một tiếng.
- Ngươi...
- Không cần nhiều lời, chung quanh đã bị ta dùng đại trận phong tỏa, các ngươi là không cách nào truyền lại tin tức đi ra ngoài, hiện tại cho các ngươi hai con đường, thứ nhất, quy thuận ta, nuốt vào đan dược ta cho các ngươi, triệt để nghe theo mệnh lệnh của ta, trở thành một phần tử trung thực của liên minh, sau khi đánh chết Yêu nhân, sẽ có chỗ tốt của các ngươi, thứ hai, chính là phản bội liên minh, bị ta đánh chết!
Công Tôn Trường Phong xé rách sắc mặt, cười lạnh một tiếng, vung tay lên, trên đài cao liền xuất hiện mấy bình ngọc.
Trong những bình ngọc này chứa một viên đan dược màu đỏ sậm, xem xét liền biết là kịch độc!
- Nhanh phục dụng a, chỉ cần các ngươi trung tâm, minh chủ sẽ cho các ngươi giải dược!
Hoắc Vũ lạnh lùng nhìn mọi người, bất quá vừa quét một vòng, lập tức thấy được có nhiều chỗ không đúng.
Chỉ thấy một nam một nữ, lúc này đang đứng ở trước mặt Diệp Kiếm Tinh, mặt mũi tràn đầy ân cần nhìn đối phương, căn bản không có để lời của mình ở trong lòng!
Mình lại bị hai người này coi rẻ... Ah, hẳn là bỏ qua!
- Hai người các ngươi là tông môn nào? Lập tức tới đây, ăn đan dược, bằng không thì Mạc Long là kết cục của các ngươi!
Lửa giận chạy lên não, Hoắc Vũ rống to.
- Hoắc Vũ, Công Tôn Trường Phong, hôm nay các ngươi liên hợp xếp đặt thiết kế ta, ta thua tâm phục khẩu phục, ta cam nguyện ăn viên thuốc này, thành thuộc hạ của các ngươi, nhưng vị Vân Đồng và Dịch Thanh này, là bằng hữu của ta, hôm nay chỉ là theo ta qua dạo, không phải là vì gia nhập liên minh, kính xin để cho bọn hắn ly khai!
Nghe được tiếng hô của Hoắc Vũ, Diệp Kiếm Tinh đứng lên, ngăn ở trước mặt hai người.