Vô Tận Đan Điền

Chương 775: Hết sức chân thành trung tâm (2)



Ngụy trang thành Văn Siêu, cho dù giống như đúc nhưng cũng không phải đệ tử Kiếm Thần Tông, trong chưởng giáo ấn khẳng định không có dấu vết linh hồn của hắn, một khi bị phát hiện muốn chạy trốn cũng khó, hiện tại nghĩ biện pháp tiếp cận vách tường, có lẽ còn có một lần cơ hội.

- Văn Siêu sư đệ, ngươi như thế nào, tại sao sắc mặt không đúng?

Vừa hoạt động hai bước, chợt nghe âm thanh nghi hoặc vang lên, âm thanh không lớn nhưng trong kiếm chi thông đạo yên tĩnh lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Người nói chuyện chính là Đoạn Tiếu sư huynh.

- Ngươi...

Nghe nói như thế, nhìn thấy chung quanh có hàng loạt ánh mắt nhìn lên người mình, toàn thân Nhiếp Vân chấn động, suýt nữa hắn thổ huyết.

Đúng là sợ cái gì thì cái đó sẽ tới, vừa rồi nên biến Đoạn Tiếu thành khôi lỗi là được rồi, bằng không cũng không xuất hiện biến hóa này.

- Đi!

Biết rõ bị mọi người chú ý, tương đương tiết lộ thân phận, Nhiếp Vân lúc này muốn tiến vào trong vách tường, tuy còn chưa động đã cảm thấy có khí tức cường đại bao phủ, chưởng giáo ấn của Vân Huyên đã áp xuống.

Bị áp lực bao phủ, Nhiếp Vân có cảm giác giống như lần trước bị giam cầm trong hỗ phách, động cũng không thể động đậy, càng đừng nói đào tẩu.

- Vậy ta kiểm tra ngươi trước, ngươi có phải gian tế của Di Thần Tông trà trộn vào hay không.

Hừ một tiếng, hai mắt Vân Huyên bắn ả hào quang, ngón tay điểm tới và chưởng giáo ấn nhanh chóng thả ra hào quang màu trắng, dưới hào quang màu trắng chiếu vào, Nhiếp Vân cảm thấy thiên phú ngụy trang mất đi tác dụng, có cảm giác mình như đang khỏa thân trong Kiếm Chi Đại Điện.

- Xong...

Cảm giác thiên phú ngụy trang không thể kiên trì nổi, nội tâm Nhiếp Vân cảm thán, đang định sử dụng thiên phú diễm hỏa sư đốt cháy gông cùm xiềng xích, dùng thi thể Di Hoằng Cương ngăn cản Vân Huyên để đào tẩuvào lúc này vũ kỹ chi tủy của Trần Văn Húc chấn động.

Ầm ầm ầm...

Vũ kỹ chi tủy run rẩy, thời gian trong nháy mắt, hào quang màu trắng từ chưởng giáo ấn chiếu xạ lên người hắn cũng biến mất giống nhưu chưa từng xuất hiện dị thường.

- Ân? Xem ra ngươi không phải gian tế, là đệ tử tông môn,...

Thấy trên người Văn Siêu cũng không cảm ứng vấn đề gì khác, Vân Huyên gật gật đầu, đang muốn thu hồi chưởng giáo ấn đột nhiên nhìn thấy chưởng giáo ấn chấn động, toàn thân Nhiếp Vân phóng ra hào quang màu đỏ.

Đạo hào quang này mang theo kiên định hóa thành thành kính với kiếm ý.

- Hết sức chân thành trung tâm!

Dĩ nhiên là hết sức chân thành trung tâm?

- Khẳng định không phải gian tế, có thể hết sức chân thành trung tâm với Kiếm Thần Tông, cả tông môn cũng không vượt qua mười người.

- Không nghĩ tới Văn Siêu sư đệ trung thành với tông môn như thế...

Nhìn thấy hòa quang màu đỏ trên người của Nhiếp Vân làm sắc mặt tất cả mọi người biến hóa và ngạc nhiên lên tiếng.

Trong truyền thuyết, đệ tử trung tâm với tông môn tới mức nhất định, sau khi chưởng giáo ấn khảo nghiệm thì toàn thân tỏa ra hào quang màu đỏ, loại tình huống này gọi là hết sức chân thành trung tâm, nói rõ đệ tử này không có ý khac với tông môn, trung tâm không hai.

Thực lực Văn Siêu không được tốt lắm, chỉ có Nguyên Thánh cảnh nhưng không ai nghĩ tới hắn lại trung thành chân thành với tông môn như thế!

Có được đệ tử hết sức chân thành trung tâm đều là tử sĩ đáng sợ được tông môn bồi dưỡng, cũng làm bất cứ chuyện gì cho tông môn, hơn nữa tuyệt đối không phản bội, loại người này nếu là gian tế, những người khác không cần sống tiếp nữa.

- Là hiệu quả vũ kỹ của Trần Văn Húc.

Người khác ngạc nhiên lên tiếng cũng lọt vào trong tai Nhiếp Vân, nội tâm của hắn cũng hiểu xảy ra chuyện gì.

Vừa rồi thiên phú ngụy trang sắp không chịu nổi và bại lộ, vũ kỹ chi tủy được Trần Văn Húc lưu lại vận chuyển bất ngờ.

Hắn trung tâm với Kiếm Thần Tông như một, loại trung thành này giống như với kiếm thuật, tất cả đều dung nhập vào cốt tủy, vào lúc chưởng giáo ấn kiểm nghiệm liền phóng thích ra ngoài, từ đó biểu hêện ra Nhiếp Vân vô cùng trung thành với Kiếm Thần Tông!

Cũng đúng, nếu như không phải người quyến luyến và trung thành với tông môn như vậy, tình yêu với Trương Huệ Tử cũng không gian nan như thế, cuối cùng song song chết đi.

- Tốt, không sai!

Nhìn thấy hào quang trên người Nhiếp Vân bay lên, nội tâm nghi hoặc của Vân Huyên cũng biến mất, nàng gật gật đầu thu giam cầm trên người hắn, lúc này quay đầu nhìn về phía những người khác, cũng kiểm tra bọn họ.

Lúc này các đệ tử ở kiếm chi thông đạo đều bị kiểm tra một lần, cũng không phát hiện bất cứ dị thường nào, chân mày Vân Huyên vốn giãn ra lại cau có.

Vốn cho rằng đầu độc các đệ tử sau đó kiểm tra một lần là có thể bắt Nhiếp Vân ra, hiện tại không phát hiện cái gì cả, hắn có thể đi tới nơi nào chứ? Có lẽ không có khả năng nhanh chóng rời đi như vậy, bởi vì thời gian quá ngắn, bắt được ứng Long, hơn nữa chạy trốn ra ngoài tông môn không đơn giản như thế.

Xoa xoa mi tâm, trong đầu Vân Huyên có hào quang tỏa sáng, đột nhiên nghĩ đến một việc.

- Nhiếp Vân có được địa hành chi khí, thần thâu chi khí, chẳng lẽ thật có quan hệ với hắn? Hoặc là cả hai đều đi vào Kiếm Thần Tông?

Nghĩ tới hai điểm đáng ngờ lớn như thế, thứ nhất, vết kiếm lưu trên Kiếm Ngấn Thạch chắc chắn là kiếm đạo sư, bằng không nhiều nâất chỉ có thể lưu kiếm chiêu, không có khả năng lưu lại chữ viết.

Mà vị kiếm đạo sư này rốt cuộc là ai? Thật sự là Nhiếp Vân hay sao, hắn có địa hành chi khí và thần thâu chi khí ở nơi nào, còn thuận lợi trộm Kiếm Thần Chi Kiếm?

Một người đồng thời có được ba loại thiên phú thần thâu sư, địa hành sư và kiếm đạo sư khả năng không lớn, thần thâu chi khí, cả đại lục Phù Thiên trừ chính mình cũng chỉ có người kia mới có.

Chẳng lẽ Nhiếp Vân quen biết Thiên Huyễn?

Thứ hai, ai bắt đi hoặc giết Ứng Long?

Nàng mới gặp Nhiếp Vân mấy ngày hôm trước, nàng cũng biết rõ thực lực của hắn, Vân Huyên biết rõ thời gian ngắn như vậy không thể gia tăng thực lực quá nhiều, hơn nữa còn có thể không một tiếng động bắt lấy Ứng Long đã mở hình thái thứ ba của phòng ngự sư đi là ít có khả năng!

Tất cả những điểm này đưa ra một kết luận, có khả năng Thiên Huyễn và Nhiếp Vân đồng thời tiến vào nơi đây, mà Ứng Long bị Thiên Huyễn ra tay.

Dù sao Ứng Long có thù oán với hắn, Nhiếp Vân là kẻ mới tới đại lục Phù Thiên không lâu, có lẽ không thể cùng xuất hiện liên quan với nhau mới đúng.

- Đồng tử kia...

Nghĩ đến khả năng Nhiếp Vân quen biết Thiên Huyễn, Vân Huyên lại nhớ tới ngày đó ở thành Thiên Diệp, đồng tử ở bên cạnh lão tửu quỷ có hành động dị thường.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.