Vô Tận Đan Điền

Chương 845: Duyên kiếp sau (1)



Bất kể thế nào nàng cũng là cường giả Phá Không cảnh, bị tát chỉ cần không bị thương nặng thì sẽ không chết.

- Vậy ngươi trở về đi.

lão giả này dừng lại, mở miệng.

- Cái gì?

Vân Huyên lại sững sờ, lão giả trước mắt này không phải tu luyện tới điên rồi đó chứ? Dễ dàng để cho nàng đi như vậy sao?

Ầm ầm...

Không để ý tới nàng đang nghi hoặc, lão giả này vung tay vẽ một cái, không gian lần nữa xuất hiện trận pháp, giống vừa rồi như đúc.

- Đi.

Tuy rằng không biết hắn có ý gì, nhưng mà Vân Huyên cũng biết lần này mình đã thất bại. Đối phương nhất định sẽ không trợ giúp mình. Nàng cũng không do dự mà thả người nhảy lên trên thông đạo. Nàng vừa mới nhảy thì đã thấy có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh úp lại, lập tức, khí hải vang vọng tiếng nổ.

- Ngươi... ngươi hủy khí hải của ta.

Vân Huyên cảm nhận một chút, thiếu chút nữa tức mà chết.

Vừa rồi lão giả kia tiện tay đánh ra một chưởng, đánh cho khí hải nàng bị hủy, tu vi mất hết.

Lão giả này căn bản không để ý tới nàng mà tiếp tục tùy ý lắc bàn tay.

Sưu.

Ngay trong ánh mắt không cam lòng của Vân Huyên, thân thể nàng theo thông đạo bay ra ngoài. Lập tức, thông đạo đóng lại, không còn khí tức gì khác.

Đánh Vân Huyên liên tục như là một con chó, lại phá khí hải của nàng, phế đan điền, lão giả này lẳng lặng ngồi tại chỗ một hồi rồi mới chậm rãi đứng dậy, bàn tay duỗi về phía trước, lần nữa kiến tạo một trận pháp rồi đi vào.

- Nhiếp Vân, kiếm đạo sư. Xem ra ta phải mau mau tới xem một chút.

Nương theo bóng người biến mất, một đạo thanh âm nhàn nhạt vang vọng dưới gốc cây Thiên quế không thôi...

Bắc Thần thành là chỗ giao giới quản lý giữa Kiếm Thần tông và Hóa Vân tông, có thể nói là lãnh địa của Kiếm thần tông mà cũng có thể coi là lãnh địa của Hóa Vân tông. Hai thế lực lớn kiêng kị, kiềm chế lẫn nhau cho nên nơi này lại trở thành một nơi không có ai chưởng quán. Tám đại tông môn ngư long hỗn tạm, người nào cũng có, là chợ đêm nổi danh trong phương viên ức vạn dặm chung quanh.

- Một cân, hai cân, ba cân, năm cân... Một trăm hai mươi bảy cân... Phá bí pháp này mỗi một lần thi triển không ngờ lại phải bố trí nhiều đồ dong dài như vậy, thực sự là phiền phức.

Trong một cái hẻm nhỏ không người của Bắc Thần thành có một thân thể hơi gầy gò, lấy ra một cái trận kỳ không lớn, tay lại vò đâu, xem ra muốn bố trí một trận pháp nào đó.

- Tiểu tử này cũng đáng giận, chạy so với thỏ còn nhanh hơn, làm hại bản... công tử đuổi theo thời gian dài như vậy. Để ta xem ngươi liên tục ngồi truyền tống trận chạy nhiều ngày như vậy có dừng lại để nghỉ ngơi hay không.

Không biết nhớ tới cái gì, người này tức giận dậm chân một hồi, lúc này trận kỳ cũng đã được bày xong, ngón tay đưa vào miệng, cắn một cái, bắn ra một giọt máu tươi.

Ông.

Trận kỳ bị máu tươi nhuộm đỏ, lập tức phát ra thanh âm run rẩy. Lập tức, tất cả những lá cờ nhỏ này đồng loạt chỉ về một hướng.

- Ha ha, lần này rất gần a. Nhìn phương hướng ước chừng không hơn mười dặm nha.

Nhìn thấy bộ dáng của trận kỳ như vậy, hai mắt người này sáng ngời, bàn tay quét một cái, lập tức thu lại toàn bộ trận kỳ, chỉ để lại một cái ở giữa.

- Còn tự xưng thông minh tuyệt đỉnh, mỗi ngày đều coi ta là trẻ con. Hừ, ta cảm thấy ngươi là tên đần a. Ta bằng vào bí pháp có thể đơn giản tính toán vị trí của ngươi. Ngươi chỉ có thể đoán ra phạm vi đại khái. Đợi lát nữa gặp lại lần nữa, để xem ta làm ngươi mất mặt thế nào.

Cầm trận kỳ trong lòng bàn tay, nhìn phương hướng trận kỳ chỉ, người này cười hắc hắc, dường như đang làm một chuyện cực kỳ tự ngạo, vẻ mặt đắc ý vô cùng.

Cầm lá cờ đi trên đường, mỗi lần tới chỗ ngoặt trận kỳ đều sẽ đưa ra lựa chọn. Chỉ trong chốc lát đã đi tới trước một tửu lâu cực lớn.

- Lai Thế duyến? Cái tên thật cổ quái...

Trên bảng của tửu lâu có ba chữ cực lớn, người này liếc mắt nhìn, khẽ nhướng mày rồi nhẹ giọng nói thầm.

Tửu điếm người ta đều đặt là Kim sinh duyến, hữu bằng tụ, minh nguyệt các, hào khí lâu... không ngờ tửu lâu này lại đặt là lai thế duyến, thực sự là đủ xui.

Kiếp sau mới hữu duyên, có duyên phận thì cần gì đợi tới kiếp sau, ở kiếp này không được sao?

- Nói cái gì đó? Lai thế duyến trong Bắc Thần thành là tửu lâu lớn nhất, tiêu phí không nổi thì cút sang một bên, không nên tìm chết ở đây.

Thanh âm của người này không nhỏ cho nên lập tức khiến cho tiểu nhị đi ra ngoài tửu lâu bất mãn. Mọi người nhìn y phục có chút bình thường trên người hắn, vẻ mặt xem thường không thôi.

- Tiêu phí không nổi? Cô... Gia gia ta hôm nay nhất định sẽ tiêu pha ở đây một phen.

Nghe thấy lời của tiểu nhị, hai hàng lông mày của người này nhếch lên, ống tay áo hất lên, nhanh chóng đi vào bên trong.

- Cô gia gia?

Lần đầu tiên nghe thấy xưng hô này, tiểu nhị này thiếu chút nữa cười rũ người. Hắn từng nghe nói người ta xưng là gia gia, thiếu gia, lão tử, thực sự đây là lần đầu tiên nghe thấy người ta tự xưng là cô gia gia.

- Cô gia gia? Ngươi là cô gia nhà ai? Không phải là cô gia của nữ ăn xin đầu đường kia đó chứ... ha ha...

Tiểu nhị nói xong lập tức chỉ về phía trước. Vừa vặn đầu đường có một nữ nhân ăn xin rất béo, chừng hơn ba trăm cân, đi tới đâu mặt đất rung chuyển tới đó, trên đầu đầy ruồi vờn quanh, khiến cho người ta vừa mới nhìn thấy lần đầu đã không muốn nhìn thấy lần hai.

- Làm can.

Nghe thấy mình bị coi là cô gia của nữ nhân này, tiểu tử này nhướng mày, bàn tay duỗi về phía trước, một đám tinh thạch sáng long lanh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

- Mở mắt chó của ngươi ra mà xem thứ này, xem đây là cái gì?

- Linh thạch tuyệt phẩm? Ah... Mời cô gia gia vào bên trong.

Nhìn thấy đồ trong lòng bàn tay đối phương, tiểu nhị giật mình, trong mắt hiện lên một tia tham lam, tuy nhiên lại bị hắn lập tức áp chế xuốn,g vội vàng mới người nọ vào bên trong.

Linh thạch tuyệt phẩm ẩn chứa linh khí tinh thuần, giá trị vô cùng cao. Bởi vì số lượng rất thưa thớt cho nên mỗi một khỏa ở chợ đêm đều bị đẩy cao giá. Cho dù là mấy đại gia tộc khống chế quyền lợi ở Bắc Thần thành này cũng không có mấy khỏa. Người này không ngờ lại có, không làm cho tiểu nhị này giật mình mới là lạ. Thái độ của hắn lập tức quay ngoắt một trăm tám mươi độ.

- Như vậy còn không sai biệt lắm...

Nhìn thấy bộ dáng tiểu nhị như vậy, người này hất mặt lên, tay vẫn cầm lá cờ như trước, lại nhấc chân đi vào trong tửu lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.