Vô Tận Đan Điền

Chương 884: Đạm Đài tiên tử (2)



- Ta biết, vị Đạm Đài tiên tử này là đệ tử thân truyền của Đông trưởng lão, người ta cao ngạo cũng rất bình thường. Bất quá Tang Hồng Y ta cũng không phải ai cũng vừa ý. Ta không giống như những người khác, chỉ cần ra tay, nhất định có thể thu được tâm mỹ nhân dễ dàng.

Tang Hồng Y cười nhạt một tiếng, trong mắt lóe lên quang mang tự tin.

- Vậy ta chúc mừng ngươi trước....

Hồ Khuê cười ha ha nói.

Không để ý tới lời chúc mừng của đối phương Tang Hồng Y lần nữa nhìn về phía Bao Đồng, nói.

- Sao vậy? Có Địa mạch tinh thạch hay không?

- Có, có. Ta đi mang tới cho tiền bối.

Bao Đồng vội vàng gật đầu rồi quay người phân phó một tiếng. Chỉ trong chốc lát thuộc hạ đã mang theo Linh binh phi hành tới. Hắn xóa ấn ký linh hồn bên trên rồi đưa qua.

- Được rồi.

Tang Hồng Y quét qua linh binh phi hành, trên mặt hiện lên nụ cười vui vẻ.

- Không tệ, năm trăm khỏa tinh thạch, một khỏa ta trả ngươi giá cả bình thường, mười khỏa linh thạch thượng phẩm. Đây là năm ngàn khỏa linh thạch thượng phẩm.

Bàn tay khẽ lật, trên mặt đất lập tức xuất hiện một đống linh thạch thượng phẩm chồng chất như núi nhỏ. Khí tức cuồn cuộn, linh khí tràn ra bốn phía.

- Đa tạ.

Bao Đồng hưng phấn nói.

Địa mạch tinh thạch là một loại khoáng thạch đặc thù, trong đó có năng lực di chuyển không gian. Là nguyên vật liệu chủ yếu để luyện chế Dời Thiên phù lục. Cái giá mà Tang Hồng Y cho hắn tuy rằng không cao, tuy nhiên vẫn có thể tiếp nhận. Dù sao nếu như đối phương lấy mạnh hiếp yếu để đoạt, hắn cũng không có cách nào phản kháng.

- Tuy rằng năm trăm khỏa không ít, thế nhưng đối với ta mà nói vẫn không đủ. Nếu như ngươi còn có thì ta có thể tiếp tục mua.

Lấy Địa mạch tinh mạch trong Linh binh phi hành ra, Tang Hồng Y nói.

- Địa mạch tinh thạch, Huyền Kim thành chúng ta quả thực không còn, tuy nhiên...

Đột nhiên nhớ tới một chuyện, Bao Đồng có chút do dự nói.

- Tuy nhiên cái gì?

- Đoạn thời gian trước đó đệ tử Tiên Võ tông tới lấy một khỏa Địa mạch tinh tủy, muốn đấu giá, hiện tại đang nhờ bán đấu giá... Nếu không ta thay tiền bối mang về, về phần đấu giá mua, ta lại nghĩ biện pháp khác...

Bao Đồng nói.

- Địa Mạch tinh tủy? Đây chính là đồ tinh thuần hơn địa mạch tinh thạch gấp trăm lần sao? Rất tốt, rất tốt.

Tang Hồng Y nghe được thậm chí còn còn địa mạch tinh tủy định bán đấu giá, hai mắt hắn thoáng cái sáng ngời, không còn vẻ bình tĩnh trước đó nữa. Toàn thân cao thấp đều lộ ra lửa nóng, tuy nhiên, một tia lửa nóng này nhanh chóng bị sự bình tĩnh, tỉnh táo thay thế.

- Không cần lấy trước, đệ tử Tiên Võ tông cũng thuộc một trong tám đại tông môn như Hóa Vân tông ta, ngươi trực tiếp lấy về, về sau nếu nwh bị hắn biết chắc chắn phiền toái không nhỏ. Đến lúc đó ta sẽ tham dự đấu giá để mua, quang minh chính đại mua thứ này lại.

- Đa tạ nhị vị tiền bối thông cảm.

Nghe thấy hai người không giống như đệ tử tông môn khác, lại còn cân nhắc thay mình, Bao Đồng thở dài một hơi.

- Tiền bối, nếu như không có chuyện gì khác mời nhị vị tới Nhất túy lâu dùng bữa. Nhất túy lâu là tửu lâu lớn nhất trong Huyền Kim thành chúng ta, rượu ngon nhiều vô số kể. Mà ngay cả Tuyết quả tửu cũng có.

Thấy đối phương xong chuyện, Bao Đồng vội vàng nịnh bợ nói.

- Ồ? Có rượu của Kỵ Tửu nhân gia hay sao? Như vậy hai huynh đệ chúng ta cũng muốn đi thử một chút, ngươi dẫn đường đi.

Hai mắt Tang Hồng Y sáng ngời.

- Nhị vị tiền bối, mời. Chư vị đệ tử tiên môn, mời.

Thấy bọn hắn đồng ý, Bao Đồng thở dài một hơi, hai vị đệ tử hạch tâm Hóa Vân tông này trên cả Phù Thiên đại lục cũng vô cùng nổi danh. Có thể nịnh bợ bọn hắn, về sau địa vị của hắn sẽ càng thêm củng cố. Thậm chí nếu như vận khí tốt, đạt được ban thưởng nào đó, thwujc lực tăng thêm một giai cũng không biết chừng.

- Được.

Hồ Khuê và Tang Hồng Y đồng thời gật đầu, mang theo rất nhiều sư huynh đệ sua lưng theo sát Bao Đồng bay về phía Nhất túy lâu.

- Các vị, ngại quá. Hôm nay thành chủ muốn mở tiệc chiêu đãi khác quý ở tửu lâu chúng ta. Kính xin mọi người rời đi, toàn bộ phí tổn hôm nay tính lên trên người chúng ta. Thực sự xin lỗi chư vị.

Vừa mới thu Ngũ trảo Kim long uống say vào trong động phủ, Nhiếp Vân lắc đầu, đang định uống tiếp thì chợt nghe trong tửu lâu vang vọng một đạo thanh âm vô cùng áy náy. Nghe thấy đạo thanh âm này, hai hàng lông mày của hắn không nhịn được nhíu lại.

Hồ Khuê và Tang Hồng Y cũng có mặt mũi quá lớn a, đi tới đâu cũng bị đuổi.

- Đi thôi, khách quý của thành chủ, nhất định là mấy vị đệ tử hạch tâm của Hóa Vân tông vừa rồi.

- Loại đại nhân vật này chúng ta không thể trêu vào, vẫn nên rời đi thì hơn.

- Ài, ăn cơm cũng phải nhìn sắc mặt người khác, mặt mũi đệ tử Hóa Vân tông thật lớn a.

Người trong tửu lâu nghe thấy thanh âm áy náy này, tất cả đều lắc đầu, quay người đi ra bên ngoài.

Tuy rằng người có thể tiêu phí ở đây đều có địa vị không thấp, nhưng mà so với loại tông môn đệ nhất thiên hạ như Hóa Vân tông mà nói, vẫn còn kém xa.

Rất nhanh, cả đại sảnh chỉ còn lại một mình Nhiếp Vân.

- Vị khách quan kia, kính xin rời đi, phủ thành chủ muốn chiêu đãi khách quý, ngươi xem...

Chủ tửu lâu nhìn thấy thiếu niên này uống từng ngụm rượu, không có ý tứ rời đi. Hắn biến sắc, vội vàng đi tới.

- Uống rượu ở chỗ các ngươi chẳng lẽ còn phải xem thân phận cao thấp hay sao? Đừng có nói nhảm, mang rượu tốt nhất của các ngươi ra đây.

Nhiếp Vân nhướng mày, hừ lạnh một tiếng. Thực lực Hạp Hư cảnh sơ kỳ đỉnh phong trên người lập tức không hề giữ lại mà phóng thích ra.

Cho dù hắn không muốn gây chuyện, nhưng mà hắn cũng muốn nhìn xem đám tiểu nhân kiếp trước hại tính mạng hắn, ngày hôm nay đã có thành tựu gì.

Mặc kệ kiếp trước Hồ Khuê, Tang Hồng Y tự nguyện đầu nhập vào Yêu tộc hay là bị ép yêu linh phụ thể. Kiếp trước nếu như không phải vì hai người bọn chúng thì hắn tuyệt đối sẽ không thê thảm như vậy. Mặc dù kiếp này khác kiếp trước, nhưng mà sự khúc mắc trong lòng cũng không phải nói bỏ là bỏ một cách đơn giản được.

Lại nói, thành chủ Bao Đồng dám làm như vậy, đuổi tất cả khách nhân ra, nhất định cũng được đối phương gật đầu đồng ý.

Hóa Vân tông gần đây tự cho mình là danh môn chính phái, chú trọng danh dự, lần này lại phô trương lớn như vậy thì có khác gì những thiếu gia ăn chơi và đám tà ma ngoại đạo kia cơ chứ?

Xem ra hai người này cũng không có biết điều giống như biểu hiện trước mắt hắn

kiếp trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.