- Phật môn có chút cao tăng, ngoài miệng nói rất nhân từ, trên thực tế không phải như thế, ngươi phải cẩn thận, lời của bọn hắn tốt nhất một câu cũng chớ tin!
Thấy Nhiếp Vân tuy bị thương, nhưng không quá nghiêm trọng, Đạm Đài Lăng Nguyệt nhẹ nhàng thở ra, vội vàng hô.
Phật môn, bề ngoài nhân từ hòa ái, trên thực tế một khi tin bọn hắn mà nói, chẳng khác nào bị tẩy não, biến thành nô lệ chỉ biết phục tùng giáo lí, không có tự do.
Loại kết quả này, trên thực tế so với đại ác nhân, đại hung tàn càng thêm tàn khốc.
Bởi vậy gặp được cao tăng miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, thường thường phải cẩn thận, nếu như nhất thời chủ quan, bọn hắn ở thời điểm tuyên dương nhân ái ra tay, ngươi chết cũng không biết chết như thế nào.
- Tốt!
Kiếp trước Nhiếp Vân không cùng tăng lữ Phật môn có quá nhiều giao tiếp, biết đến cũng không rõ ràng lắm, lúc này nghe được Đạm Đài Lăng Nguyệt nói, trong mắt hiện lên một đạo hung quang, lần nữa nắm Kiếm Thần chi kiếm, lòng bàn tay run lên, một đạo hào quang bảy màu lập loè, thi triển ra Đại Bi Thất Tiên Kiếm.
Đại Bi Thất Tiên Kiếm, mang theo Phật môn Áo Nghĩa, chú ý đại từ đại bi, nhưng kiếm chiêu lại cực kỳ tàn nhẫn, vừa xuất hiện liền đánh qua tăng nhân áo trắng vừa mới ra tay.
Xì xì xì xì...
Kiếm quang như nước, va chạm với chưởng pháp của tăng nhân áo trắng, ở trên không trung kích động ra từng dòng điện, xé rách không gian thành từng mảnh vỡ.
- Vô Thượng kiếm thuật rõ ràng không có hiệu quả?
Đại Bi Thất Tiên Kiếm bị đối phương ngăn trở, sắc mặt của Nhiếp Vân càng ngưng trọng.
Bằng vào thực lực của hắn bây giờ, thi triển Vô Thượng kiếm thuật, mặc dù bọn người Cát Hoan cũng phải tránh né mũi nhọn, mà tăng nhân áo trắng này rõ ràng không chút tránh né, chỉ bằng vào tay không có thể đánh nát kiếm quang, thật sự là đáng sợ!
Tuy Phật môn chú ý nhân nghĩa đạo đức, nhưng sức chiến đấu lại không phải giả dối.
Ầm ầm!
Thời gian không cho phép hắn đa tưởng, Đại Bi Thất Tiên Kiếm bị tăng nhân áo trắng thứ nhất ngăn trở, tăng nhân áo trắng thứ hai liền đánh tới một quyền.
Một quyền này to lớn, nắm đấm sinh ra chữ “Vạn”, khí tức cường đại đến cực điểm hội tụ, như hồng thủy vỡ đê, ầm ầm bắn ra.
Còn chưa tới trước mặt, liền chứng kiến quyền phong thành xu thế mang tất cả, bậc thang ở trên mặt đất, không gian cũng bị quấy thành bụi phấn.
- Linh hồn gia trì, Vô Thượng đại kiếm thuật!
Kiếm Thần chi kiếm vung lên, lực lượng linh hồn cường đại lập tức gia trì ở trên thân kiếm, kiếm đạo chi khí vận chuyển, lực lượng đâm thủng hư không từ mũi kiếm bắn ra.
Ầm ầm!
Hai đại công kích ở trên không trung giao kích, tăng nhân áo trắng thứ hai, tựa hồ cũng bị cổ lực lượng này rung động, lui về phía sau một bước.
Nhiếp Vân thì lui về phía sau bảy tám bước, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Tuy đánh ra Vô Thượng đại kiếm thuật, nhưng dù sao cũng là bị buộc thi triển ra, có chút vội vàng, chỉ ngăn cản đại bộ phận công kích của đối phương, vẫn có một phần nhỏ lực lượng tiến vào trong cơ thể, để cho hắn bị thương nhẹ.
Ầm ầm!
Tựa hồ nhìn ra Nhiếp Vân bị thương, hai đại tăng nhân mặt không biểu tình tiếp tục tuyên dương lấy Phật hiệu, bàn chân đạp mạnh, như độc xà đuổi theo.
Tuy tăng nhân thanh y trước kia không nói gì, lại không hạ sát thủ, khắp nơi lưu sinh cơ, mà hai cái này, trong miệng tuyên dương chân thiện mỹ, ra tay lại không lưu tình chút nào, chẳng lẽ tu vi càng cao càng dối trá?
Cũng đúng, cái này giống như người có được quyền lực, địa vị càng cao càng dối trá, nói chuyện lại càng không có nhân vị, ngược lại dân chúng thấp cổ bé họng sống tự do tự tại, chắc hẳn cao tăng cũng như thế.
- Ma Ha thần chưởng, ngăn cản!
Bành!
Dưới tình thế cấp bách, hai tay cùng lúc đánh ra Ma Ha thần chưởng. Bất quá vừa đụng một cái, Nhiếp Vân lần nữa bay ngược ra ngoài, máu tươi tuôn ra.
Hai tăng nhân công kích thật quá đáng sợ, mặc dù thủ đoạn ra hết, cũng không phải đối thủ.
Bành! Bành! Bành!
Lại liên tiếp thi triển ra vài bộ đồ võ kỹ, nhưng mỗi một kích đều bị vô tình đánh nát, ba người giao chiến không đến một phút, Nhiếp Vân liền bay rớt ra ngoài bảy tám lần, nếu không phải Trị Liệu chi khí không ngừng vận chuyển, chỉ sợ hiện tại đã sớm như bùn nhão, trọng thương không dậy nổi rồi!
- Không được, đánh tiếp như vậy, nhất định sẽ bị đánh chết...
Nhiếp Vân suy tư.
Công kích đánh tới trên người đối phương, chuyện gì cũng không có, còn lực lượng đối phương đánh tới lại không chịu nổi, tiếp tục chiến đấu như vậy, thua nhất định là mình, không thể nghi ngờ.
- Đúng rồi, hai tăng nhân này đã giống như tăng nhân thanh y dưới núi, đều là khôi lỗi, như vậy nhất định sẽ có nhược điểm, nếu như nhìn ra, có thể Nhất Kích Tất Sát...
Trị Liệu chi khí khôi phục thương thế, tư duy của Nhiếp Vân nhanh chóng xoay chuyển.
Các đốt của tăng nhân thanh y vận chuyển không hoàn mỹ, cho nên mới bị đánh bại, những tăng nhân áo trắng này rất rõ ràng không tồn tại vấn đề đó, hơn nữa phòng ngự càng mạnh hơn nữa, bất quá mọi thứ lưu một đường, Thiên Đạo còn có khuyết điểm, khôi lỗi tuyệt đối không thể thập toàn thập mỹ, nhất định sẽ có chỗ thiếu hụt nào đó.
Một khi tìm được chỗ thiếu hụt, có thể đánh bại nó.
- Thiên Nhãn quan sát!
Dưới chân thi triển Tật Phong Huyền Thiên Bộ, không ngừng tránh né công kích, thi triển thiên phú Thiên Nhãn nhân nhìn sang hai tăng, nhưng chẳng biết tại sao lại cực kỳ mơ hồ, căn bản nhìn không ra vấn đề gì.
- Thiên phú Thiên Nhãn bài danh 18, không có khả năng cái gì cũng nhìn không tới, nhất định có thể...
Trước mắt mơ hồ, tinh thần của Nhiếp Vân càng thêm tập trung, Thiên Nhãn đan điền vận chuyển nhanh trước nay chưa có.
Thiên phú Thiên Nhãn là siêu cấp thiên phú bài danh 18, lúc ở Khí Hải đại lục thì có, nương theo mình thời gian dài như vậy, không có khả năng năng lực kém như vậy a!
Trong nội tâm cuồng hô, chưa bao giờ cấp bách muốn nhìn ra vấn đề như thế.
Ầm ầm!
Đột nhiên, trong mắt kim quang đại thịnh, hào quang sáng chói tựa như bầu trời đầy sao, trong chốc lát liền bao phủ hai tăng nhân áo trắng.
Răng rắc!
Chỉ cảm thấy Khí Hải chấn động, Thiên Nhãn đan điền phát ra một tiếng giòn vang, hai mắt của Nhiếp Vân tỏa sáng, hai tăng nhân áo trắng không hề trở ngại hiện ra ở trước mặt.
- Đây là đầu mối then chốt của trung tâm, không nghĩ tới rõ ràng ở sau gáy, nếu như không phải Thiên Nhãn chứng kiến, cho dù chiến đấu một năm cũng nhìn không ra...
Hai tăng nhân áo trắng ở trong mắt hắn không hề có Khí Hải, tất cả lực lượng đều từ một vật thể đen kịt ở sau gáy phóng ra.