Vô Tận Kiếm Trang

Chương 207: Trận Tâm



Kiếm lão không để ý tới Diệp Bạch nữa mà chỉ vào Lam sắc Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận mà nói tiếp:

- Cuối cùng chính là Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận này, đây chính là một trong ba kiếm trận công kích, đồng thời cũng là một trong những kiếm trận công kích tinh thần, vô cùng trân quý, nó có thể so sánh với những kiếm trận tử sắc trong truyền thuyết.

Diệp Bạch nghe đến đó thì lộ ra một vẻ ngưng trọng, Kiếm lão thỏa mãn gật đầu rồi tiếp tục nói:

- Kiếm trận này đặc thù chính là nó chẳng những dùng kiếm bày trận, đồng thời trong Tam Điệp Cầm âm kiếm trận ngoại trừ kiếm còn cần một thứ gì nữa ngươi biết không?

- Trận Tâm sao?

Diệp Bạch hơi nghi hoặc mà thì thào hai câu, đột nhiên hai mắt hắn sáng lên mà lớn tiếng nói:

- Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận, ngoại trừ iêm còn có cầm.

Kiếm Lão cười ha hả nói:

- Không sai, kiếm trận này ngoại trừ kiếm còn cần cầm, cầm chính là trận tâm của kiếm trận này, gọi là nhãn trận, linh hồn của trận. Có thể nói đây là một kiếm trận biến dị, kiếm chỉ là trụ cột, cầm mới là chủ sát, cho nên muốn tu luyện kiếm trận này ngoại trừ phải đạt tới tinh thần lực cấp thứ ba còn cần phải có một thanh hảo cầm. Quan trọng nhất là…

Nói đến đây lão nhìn Diệp Bạch mà nói:

- Quan trọng nhất là ngươi còn phải học được cầm là thế nào, chỉ có hiểu cầm mới có thể phát huy uy lực chân chính của kiếm trận này, cũng mới có thể không bôi nhọ thân phận của Lam sắc truyền kỳ kiếm trận này.

Nghe đến đây, Diệp Bạch giương mắt kinh ngạc lên nói:

- Phải, phải học cầm sao?

Nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Bạch, Kiếm lão đột nhiên phá lên cười, trong lòng lão cảm thấy đắc ý, kỳ thật lão cũng không biết kiếm trận này tu luyện có cần hiểu cầm hay không hay là không cần. Bởi vì kiếm trận công kích chỉ có mấy âm phù mà thôi, học được mấy âm phù, âm tiết đặc thù của cầm là có thể phát ra công kích rồi.

Nhưng lão cũng không kìm được mà trêu đùa Diệp Bạch, đây cũng là tại hắn có vật khí quá tốt, tinh thần lực mới đạt tới tầng thứ hai mà đã có một cái kiếm trận như vậy, quả là quí giá.

Hơn nữa mạc dù kiếm trận này không yêu cầu hiểu cầm nhưng sau khi hiểu cầm nhất định có chỗ tốt, không chừng lực công kích sẽ lại gia tăng. Đương nhiên, điều này Kiếm lão cũng không tin tưởng mười phần, bởi vì trước qua hắn chưa từng học kiếm trận này cho nên cũng không hiểu rõ. Chỉ là nghĩ tới Diệp Bạch một ngày nào đó vừa cầm kiếm vừa đánh đàn thì nhất định sẽ rất thú vị, nhất định đáng giá để xem.

Nghĩ tới đây, lão đột nhiên không kìm được, muốn xem xem, Diệp Bạch sẽ học kiếm trận này ra sao.

Mà Diệp Bạch hoàn toàn không biết Kiếm lão đang đùa cợt mình, trong lòng hắn chỉ có một câu:

- Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận, thật là đặc biệt.

- Cuối cùng.

Kiếm lão cuối cùng cũng tổng kết mà nói:

- Ba kiếm trận này, Ngũ Hành Cấm Pháp kiếm trận chủ động công kích, sát thương sắc bén, Ngũ Hành trận pháp làm có sở, nhất định phải học tập cho thật tốt. Mà Tiểu Hư Di kiếm trận là trụ cột của kiếm trận huyền kỹ, là đơn giản của Tử Vụ Hư Di kiếm trận, không thoát khỏi liên quan với một chữ huyễn, hiệu dụng vô cùng, có thể mê hoặc trốn địch, đối với ngươi là một trận pháp trọng yếu, phải học tập cho thật tốt. Sau đó chính là lam sắc truyền kỳ kiếm trận, Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận này.

- Tam Điệp Cầm Âm kiếm trân là kiếm trận tinh thần công kích, cực kỳ hiếm thấy, khó lòng mà phòng bị, huyền kỹ phòng ngự tựa hồ không có gì, ngăn cản không được cho nên lực sát thương rất mạnh, so với những kiếm trận bình thường còn mạnh hơn rất nhiều. Tuy nhiên kiếm trận này không dễ tu luyện, ngươi cần phải đột phá tới cảnh giới huyền sư, tới mức tinh thần lực cấp ba mới có thể học tập được. Đương nhiên trước đó ngươi cần phải có một thanh hảo cầm, học tập cầm thuật cho thật tốt thì sau này mới phát huy uy lực chân chính của kiếm trận này.

Nói đến đây, Kiếm lão nghiêm mặt lại, hiển nhiên không hề có vẻ trêu chọc Diệp Bạch mà là cực kỳ nghiêm túc.

Diệp Bạch biết rõ kỳ vọng của lão đối với mình rất cao cho nên lập tức gật đầu nói:

- Trong lòng Diệp Bạch sẽ ghi nhớ từng câu của Kiếm lão.

Kiếm lão nhìn sắc trời rồi nói:

- Thời gian đã không còn sớm, trận đấu của ngươi sắp diễn ra rồi, ta cũng không quấy rầy ngươi nữa, khuya hôm nay ta sẽ chính thức truyền cho ngươi tam đại kiếm trận này, tuy nhiện hiện tại ngươi không có cách nào sử dụng ba kiếm trận này, ngoài việc thiếu một cây đàn thì ngươi cũng cần phải gom đủ năm thanh kiếm để sử dụng Ngũ Hành kiếm pháp. Về phần Tiểu Hư Di kiếm trận và Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận thì không cần gấp, từ từ ta sẽ dạy cho ngươi.

- Hơn nữa ta cũng muốn nói cho ngươi biết một tin tốt chính là, ngươi nếu như cố gắn thì sớm ngày sẽ vượt qua tinh thần lực cấp thứ hai, lúc đó chẳng những có thể học được Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận, mà còn học được Phi Hành Kiếm trận.

Diệp Bạch ngây ngốc hỏi:

- Phi Hành kiếm trận?

Kiếm lão mỉm cười nói:

- Không sai, chính là ngự kiếm phi hành, trong nháy mắt có thể vượt qua tới nghìn dặm, đây chính là sự đặc biệt của kiếm trận sư, có thể ngự kiếm phi hành. Tuy nhiên để làm được như vậy thì ít nhất cũng phải là cường giả Huyền Tông, những thân pháp huyền kỹ bình thường chỉ là thân pháp, không tính là phi hành, sau khi đã vượt qua ngoài lục giai đại bộ phận kiếm trận đều có thể phi hành. Giống như Vĩnh Hằng Tinh Tú Kiếm trận của ta có thể một khắc vượt qua mấy nghìn dặm. Ngươi muôn học phi hành kiếm trận này thì phải tiến vào mức độ cường giả huyền sư, đạt tới tinh thần lực cấp thứ ba mới có thể, bởi vì kiếm trận phi hành thấp nhất cũng phải là tam giai đê cấp kiếm trận.

Trong lòng Diệp Bạch liền cảm thấy phấn chấn, phi hành kiếm trận, trong kiếm môn lại có một trận pháp hữu dụng đến thế, mình có thể ngự kiếm trận mà đi, trong nháy mắt có thể vượt tới nghìn dặm, thiên địa lúc đó chỉ là trong nháy mắt. Bây giờ hắn cảm thấy cảnh giới huyền sư này thật có ý nghĩ, hắn phải nhanh chóng phá bỏ để đạt tới nó. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Tuy nhiên, trung cấp huyền sĩ cùng với cường giả huyền sư cũng phải có tới ba mức kiểm soát, từ trung cấp tới cao cấp, từ cao cấp tới đỉnh cấp, rồi từ đỉnh cấp tới đê cấp huyền sư, thoạt nhìn thì đơn giản nhưng xem ra nó có vẻ rất khó khăn nặng nề. Tuy nhiên, Diệp Bạch có Cực Đạo Kim Đan cho nên tám phần khả năng sẽ đạt tới mức độ huyền sư.

Kiếm lão nói:

- Đi hôi, chúng ta cần phải tham gia trận đấu cho thật tốt, hôm nay là thời gian quan trọng nhất trong đời của ngươi, bước ngoặt này so với việc bước vào kiếm trận sư cũng còn quý giá hơn.

Diệp Bạch nghiêm trang nói:

- Đệ tử nhất định sẽ quý trọng trận đấu này, sau đó đệ tử nhất định sẽ thỉnh giáo sư phụ về kiếm trận.

Kiếm lão vui mừng gật nhẹ đầu nói:

- Được ngươi đi đi, ta sẽ dốc sức truyền thụ, về phần học được nhiều hay ít còn phải dựa vào ngươi mà thôi, đi đi.

Diệp Bạch gật nhẹ đầu, hắn biết thời gian công còn nhiều, đúng lúc này tinh thần hắn động đậy, tất cả co rút lại, sau đó thiên hạ biến chuyển, tiếp theo linh hồn của hắn đã về lại trên người, Diệp Bạch từ từ mở mắt ra.

Diệp Khuyết, Diệp Bồng lai Diệp Thiên Nhi đã tỉ thí xong trở về, nhìn thấy Diệp Bạch tỉnh lại, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ quan tâm, nhìn hắn nói:

- Ngươi không sao chứ, tại sao lại lâu như vậy, xảy ra chuyện gì sao, trận chung kiết sắp bắt đầu rồi.

Diệp Bạch gật nhẹ đầu mà nói:

- Không có chuyện gì, ta đã hấp thụ xong rồi, hiện tại tinh thần của ta đã rạng rỡ, khôi phục tình trạng đỉnh phong, vừa rồi đột nhiên có chuyện không hiểu được, không dám bỏ qua, hiện tại đã giải quyết xong rồi.

- Vậy à.

Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai, bốn người đều gật nhẹ đầu, mọi người đều minh bạch, Diệp Bạch có lẽ đã gặp phải kỳ ngộ, chỉ là sự tình này mọi người cũng không gặp qua cho nên cũng không kinh ngạc. Những nghi hoặc về việc Diệp Bạch hấp thu dược lực lâu như vậy đều tiêu tan hết, tất cả đều quan tâm gật nhẹ đầu.

Diệp Bồng Lai cười nói:

- Thế nào, đối với một trận chiến này, ngươi có lòng tin hay không?

Diệp Bạch cười nói:

- Có một chút, nhưng thời gian ngăn skhoog ngộ được bao nhiêu, về phần trận chiến này chỉ có cách cố gắng hết sức thôi.

Diệp Khổ vỗ vỗ vai của hắn mà nói:

- Không sai, chỉ cần cố gắng hết sức là được rồi.

Diệp Bạch nhìn hắn một cái rồi gật nhẹ đầu, tất cả đều để ở trong lòng.

Phải biết rằng khi đã có được lam sắc truyền kỳ kiếm trận kia Diệp Bạch đối với tương lai đã tin tưởng hơn rất nhiều. Hiện tại hắn đã có một niềm tin mãnh liệt, trận chiến này chính là thời khắc đỉnh phong, là bước ngoặt.

Đối với Đạm Thai Tử Nguyệt, Diệp Bạch càng cảm thấy háo hức, nếu như người khác biết được ý nghĩ của hắn chắc chắn sẽ ngạc nhiên không nói ra lời.

Đấu với Đạm Thai Tử Nguyệt mà còn cảm thấy háo hức, có lẽ Diệp Bạch là người đầu tiên.

- Nếu như mình có được một bộ bí kíp tu luyện tinh thần lực thì tốt rồi, cho dù tăng trưởng từ từ thì tích lũy tháng ngày cũng là con số không nhỏ, mình có thể nhất định đạt tới tinh thần lực cấp ba nhanh chóng, nói không chừng có thể sớm học được Tam Điệp Cầm Âm kiếm trận và Phi Hành kiếm trận.

Đáng tiếc, Diệp Bạch biết rằng suy nghĩ này không thể có được, loại đồ vật đó rấ khó có, trên đại lục không có mấy người có được, một huyền sĩ đơn giản như hắn cũng chỉ tóc thể đặt ý nghĩ này ở trong đầu mà thôi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.