Vị trưởng tôn này rất có tiền, cho nên một khoáng thạch này chẳng đáng là gì với hắn.
Sau khi mua được Thái Cực Vạn Động Tinh Kim này về hắn có thể luyện được một thanh huyền binh tam giai trung cấp, nhất định sẽ không bị thiệt thòi.
Trưởng Tôn thế gia rất lớn, nếu như Trưởng Tôn Kiếm Bạch có được một thanh huyền binh tam giai trung cấp thì thực lực của hắn sẽ tăng vọt.
Chỉ sợ sau này vị trí của hắn sẽ đứng thứ nhất ở trong ngoại tông.
- Tám nghìn hai trăm huyền tinh, tám nghìn hai trăm huyền tinh lần một, tám nghìn hai trăm huyền tinh lần hai, tám nghìn hai trăm huyền tinh lần ba. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Ở trên đài đấu giá, vị đấu giá sư tóc trắng không ngừng hô giá. Khối Thái Cực Vạn Động Kim Tinh này chính thức đã thuộc về Trưởng Tôn Kiếm Bạch.
Tiếp theo chính là đồ vật trân quý cuối cùng.
- Tam Sắc Vũ Băng chi.
Diệp Bạch Diệp Khổ hai người liền động tâm, nhìn theo vẻ kinh ngạc của mọi người bọn họ đưa mắt nhìn lên trên đài.
Đây chính là sự khác nhau giữa đệ tử thế gia và đệ tử tông môn. Những đệ tử Tử Cảnh Cốc xung quanh cho dù là đệ tử thấp nhất cũng lộ ra một biểu lộ kinh ngạc, thậm chí hai đệ tử ở gần Diệp Bạch Diệp Khổ còn thốt lên: Tam giai đỉnh cấp bảo vật. Những chữ này, Diệp Bạch Diệp Khổ lần đầu tiên nghe nói tới.
- Không biết đây rốt cuộc là vật gì, tam giai đỉnh cấp bảo vật xem ra có vẻ không tầm thường.
Diệp Bạch, Diệp Khổ hai người liếc nhìn nhau một cái rồi nói.
Ở phía trên đài, vật đấu giá này chính là một đoạn san hô, thỉnh thoảng lại có quang hoa bắn ra, vô cùng huy hoàng, hoặc lam hoặc hồng, mỹ lệ chói mắt. Ở dưới ánh đèn nó lộ ra một vẻ tinh khiết, tựa hồ như là long giác, lại giống như là mai chi.
Vị đấu giá sư tóc trắng hướng về phía mọi người mà nhìn hồi lâu, sau đó lão liền cất tiếng:
- Các vị, Tam Sắc Vũ Băng Chi các vị chưa từng gặp qua nhưng hẳn là đã nghe nói tới. Đây chính là bảo vật tam gaii đỉnh cấp, có thẻ nói nó là một thứ vô cùng quý giá. Đừng tưởng rằng nó chỉ là một cây san hô, mọi người đã sai rồi, ngay cả một thanh huyền binh tam giai trung cấp cũng không thể so sánh với nó. Lực công kích của nó rất lớn, lại có tác dụng nhiếp hồn, làm thay đổi phương hướng, có tác dụng rất hiệu quả.
- Đồng thời nó cũng có thể là một kỳ dược, dùng nó nghiền ra làm thuốc có thể giữ cho tuổi thanh xuân được hai mươi năm, dung nhan không thay đổi, lưu thông máu, bách bệnh không thể xâm nhập, đối với làn da của phái nữ thì có hiệu quả thần kỳ.
- Đồng thời nó cũng là một tài liệu phụ trợ tu luyện thần kỳ, dùng nó thân thể có thể bình tâm định thần, hoàn toàn không thể phát sinh chuyện tẩu hỏa nhập ma. Đồng thời nó còn có thể khiến cho người ta nhập định nhanh hơn, tinh thần ngưng tụ, tâm trí kiên định, phẩm chất huyền khí tu luyện ngày càng tăng cao, diệt hết tạp chất.
- Được rồi, tại hạ không nhiều lời nữa, tác dụng chính thức của nó thế nào các vị cứ đích thân trải nghiệm sẽ biết, tin rằng mọi người đã sớm nghe danh của nó, đây chính là do một vị trưởng lão nội tông ở tận sâu trong Băng Vụ Đại Hạp cốc, trong một huyệt động vô danh mà phát hiện ra. Thứ này sinh trưởng ở trong một quái hồ bích lục, ở trong hồ nước toàn bộ đều thấp nhất là nhị giai đê cấp.
Thứ Tam Sắc Băng Vũ Chi này sinh trưởng ở trong một hàn động lạnh giá, ở trên thạch nhũ mấy trăm năm, hấp dẫn vô số linh khí mà ngưng tụ thành. Đây chính là thiên tài địa bảo, những vật tầm thường khác hoàn toàn không thể so sánh được. Đồ vật này được đấu giá bằng điểm cống hiến, giá khởi điểm là một vạn điểm cống hiến mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một trăm điểm cống hiên.
Ở phía dưới đài mọi người đều hít từng hơi dài, hiển nhiên bọn họ sớm đã nghĩ tới giá trị của nó là bất phàm, nhưng ai cũng không ngờ tới giá khởi điểm của nó là một vạn điểm cống hiến, đây quả là một cái giá trên trời.
Ở ngoại tông có bao nhiêu đệ tử kiếm được từng này điểm cống hiên.
Quả nhiên, ở dưới đài mọi người vốn rục rịch nhưng lúc này đã im lặng. Không ít người lộ ra vẻ không cam lòng, trong phòng đấu giá nhất thời trở nên yên tĩnh.
Vị đấu giá sư tóc bạc nhìn mọi người, lão cũng biết số tiền này có hơi cao. Thật sự với trình độ của những người này thì hầu hết không thể mua được, lão gõ bàn nói:
- Có ai muốn mua không? Một vạn điểm cống hiến, bảo vật tam giai đỉnh cấp này chỉ có thể ngộ không thể cầu, nếu như vị trưởng lão kia không phải vì có nhu cầu điểm cống hien cấp bách thì cũng không mang tới hội đấu giá này. Giá trị thực của thứ này, hoàn toàn không thua ba vạn điểm cống hiến.
Qua nửa ngày, vẫn không có ai lên tiếng, đúng lúc lão tuyên bố lưu lại thì ở trong các có một thanh âm do dự truyền tới:
- Một vạn năm trăm điểm cống hiến, ta mua.
Tất cả ánh mắt của mọi người đều đưa về phía hắn, đây chính là người ngồi ở vị trí thứ hai, không ngờ lại là Yến Đường.
Vừa rồi hắn đã mua quyển bí kíp lục giai, bây giờ lại mua cả bảo vật tam giai đỉnh cấp.
Chỉ là đại bộ phận mọi người ở đây đều biết hắn không giàu có, hắn sở dĩ có được từng này điểm cống hiến là do tích góp từng chút một. Nghe nói hắn đã đạt tới hai vạn điểm cống hiên, định khi đạt tới ba vạn điểm thì đổi lấy một quyển bí kíp lục giai cao cấp.
Ở trong Tử Cảnh Cốc bí kíp lục giai cao cấp có giá ba vạn điểm cống hiến, nếu như là tinh thạch thì cũng phải tới năm vạn huyền tinh.
Yến Đường tuy xuất thân là người của Yến gia nhưng trên người hắn cũng không hề có tinh thạch. Trong năm năm, hắn tốn không biết bao nhiêu công sức, trải qua biết bao nhiêu nguy hiểm, bao nhiều lần đối mặt với sự sống cái chết mới có được hai vạn điểm cống hiến này.
Yến Đường vốn định để dành điểm cống hiến để mua một quyển bí kíp lục giai cao cấp, nếu có được bí kíp này thực lực của hắn nhất định sẽ tăng được gấp đôi.
Bí kíp lục giai cao cấp tuy quan trọng nhưng hiện tại hắn muốn có được thì phải vào tận sâu trong Băng Vụ Hạp Cốc, mạo hiểm kiếm điểm cống hiến, phải chờ ba năm nữa.
Khi đó thực lực của hắn dù cao tới đâu thì có ích gì?
Đám người Diệp Bạch Diệp Khổ cũng kinh ngạc nhìn về phía người ở vị trí thứ hai. Bọn họ cũng đã nghe chuyện của Yến Đường, ngoại trừ thân phận Yến gia thì cái gì hắn cũng không có.
Ở trên lầu, sau khi thanh âm này phát ra thì không gian đột nhiên trở nên sôi trafo.
- Không ngờ lại là hắn, Yến Đường mua thứ này để làm gì?
Không ít người nghi hoặc nói.
Mà Diệp Bạch, Diệp Khổ ở bên cạnh cũng nghi hoặc. Đột nhiên một đệ tử nhớ tới điều gì đó đột nhiên mừng rỡ kêu lên:
- A, ta biết rồi, ta biết hắn vì sao lại làm vậy rồi?
- Tại sao?
Vị đệ tử bên cạnh hỏi.
- Lý Khinh Thiền, chính là vì Lý Khinh Thiền.
Vị đệ tử Tử Cảnh Cốc này lại cất tiếng nói.