Xẹt!
Từ trên không trung, một đạo lôi điện bắn thẳng xuống Ẩn Giao Vương!
Ẩn Giao Vương vội vàng lùi tránh, nhưng đáng tiếc vẫn chậm hơn một chút, tuy tránh được tia sét chính nhưng vẫn bị những tia nhỏ xung quanh đánh trúng. Xẹt xẹt mấy tiếng, lôi quang chói loà trên Giao Vương Kim Thân, cả kim thân gần như bị đánh tan tành.
- Lôi Điêu!
Ẩn Giao Vương nghiến răng, hai mắt như toé lửa.
Ting ting ting!
Thiên Âm Môn chủ không ngừng gảy đàn, sóng âm công kích liên tiếp lên Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương.
Rắc rắc
Giao Vương Kim Thân phát ra âm thanh rắc rắc, dường như sắp vỡ tung ra.
Ẩn Giao Vương lúc này không hận Tẩy Nguyệt mà hận Lôi Điêu Vương đến cực điểm!
Tẩy Nguyệt dù sao cũng là người Thiên Âm Môn, cũng coi như có ân oán với Ẩn Giao Vương hắn. Tẩy Nguyệt công kích cũng là chuyện bình thường, nhưng Lôi Điêu Vương cùng là một trong Thập Đại Yêu Thánh lại không nể tình, giúp đỡ Thiên Âm Môn kích sát Ẩn Giao Vương. Trong khi đó Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương sợ nhất là sấm sét, bị Lôi Điêu Vương công kích mấy phát như vậ, Giao Vương Kim Thân gần như bị tan biến rồi. Trong tình huống này sao Ẩn Giao Vương không phẫn nộ?
- Lôi Điêu, nếu hôm nay bản toạ thoát được, sau này chắc chắn sẽ giết ngươi!
Ẩn Giao Vương gầm lên.
Uỳnh uỳnh!
Giao Vương Kim Thân vừa tránh công ích của Lôi Điêu Vương và Tẩy Nguyệt, vừa vung hai tay tạo những bức tường nước cao, hoặc dùng chắn công kích hoặc tấn công Lôi Điêu Vương, định tấn công ba vị trưởng lão Thiên Âm Môn và Minh Giao, phá vỡ Thiên Âm Toả Môn Trận.
Uỳnh uỳnh!...
Thế nhưng Giao Vương Kim Thân một mình địch hai căn bản không phải đối thủ của Lôi Điêu Vương và Tẩy Nguyệt.
Một đạo lôi đình đánh trúng Giao Vương Kim Thân.
- Khốn kiếp! Cứ thế này thì bản toạ bị lôi đình của Lôi Điêu đánh chết mất.
Ẩn Giao Vương gầm lên liên hồi, muốn tháo chạy nhưng đáng tiếc không gian xung quanh đã bị Thiên Âm Toả Môn Trận của bốn vị Võ Thánh Thiên Âm Môn phát động khoá chặt, cho dù có Thập Phương Cà Sa cũng khó lòng mở hư không để chạy trốn.
- Liều thôi!
Đột nhiên, hai mắt Ẩn Giao Vương sắc lẹm, dường như đã quyết định điều gì đó.
- Tẩy Nguyệt, Lôi Điêu, các ngươi tưởng Thiên Âm Toả Môn Trận có thể nhốt bản toạ sao? Thiên Âm Toả Môn Trận, tám cái kim toả, vốn dĩ cần tám Võ Thánh cùng phát động, Võ Thánh đỉnh phong cũng bị nhốt chặt. Nhưng đáng tiếc, Thiên Âm Môn các ngươi không có nổi tám người, bốn Võ Thánh các ngươi phát động Thiên Âm Toả Môn Trận sẽ có sơ hở…Nó không thể giữ chân được bản toạ đâu!
Ẩn Giao Vương vừa tránh sóng âm, lôi đình vừa hét lớn.
- Phá cho ta!
- Phá! Phá! Phá!
Ẩn Giao Vương thét lên, hoả diệm trên Giao Vương Kim Thân đột nhiên bùng phát.
- Là…Huyền Âm Hoả?
Thấy ngọn hoả diệm trắng đang cháy trên Giao Vương Kim Thân, ngay Lôi Điêu Vương cũng thần sắc thay đổi.
- Ẩn Giao Vương vốn tu luyện Huyền Thuỷ Ngưng Thân Quyết hấp thụ âm khí, ngưng tụ Huyền Âm Hoả. Giờ hắn dùng Giao Vương Kim Thân làm nguyên liệu đốt, phát động Huyền Âm Hoả phá vỡ Thiên Âm Toả Môn Trận của chúng ta!
Lôi Điêu Vương ngưng trọng nói.
- Lôi Điêu, ngươi biết cũng nhiều đấy! Bản toạ dù có phải thiêu rụi Giao Vương Kim Thân cũng phải phá vỡ Thiên Âm Toả Môn Trận của các ngươi! Khặc khặc, sau khi bản toạ thoát rồi, cùng lắm là mất ba mươi năm khổ tu, ngưng tụ lại Giao Vương Kim Thân khác, đến lúc đó Ẩn Giao Vương ta sẽ lại tfm đến Thiên Âm Môn các ngươi!
Ẩn Giao Vương dường như phát điên, thiêu đốt Giao Vương Kim Thân.
Phừng phừng phừng!
Dưới sự thiêu đốt của Huyền Âm Hoả, Thiên Âm Toả Môn Trận do bốn vị Võ Thánh Thiên Âm Môn phát động cuối cùng không chịu nổi, uỳnh uỳnh mấy tiếng bị phá vỡ.
Nhưng dù đã phá được Thiên Âm Toả Môn Trận, Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương cũng đã tiêu hao lượng lớn sức mạnh, từ cao hơn mười trượng giờ chỉ còn chưa đến hai trượng. Giao Vương Kim Thân hiện giờ luận riêng sức mạnh không thể tính là Võ Thánh kim thân, thậm chí Đại Tông Sư cũng không phải. Nhiều nhát cũng chỉ hơn kim thân Võ Tôn nửa tầng thứ mà thôi.
- Đi!
Phá được Thiên Âm Toả Môn Trận, Ẩn Giao Vương không chút chần chừ, dùng Thập Phương Cà Sa xé tan hư không, chui vào rồi biến mất…
- Chạy rồi?
Trên lưng Lôi Điêu Vương, năm cao thủ Võ Thánh của Thiên Âm Môn đều chau mày.
- Bản lĩnh chạy trốn của Ẩn Giao Vương quả nhiên cường đại. Năm người Võ Thánh chúng ta cũng không thể giết được hắn. Chẳng trách mà ba mươi năm nay hắn khiến Kim Phật Tự chó gà không yên. Đáng tiếc lần này chúng ta đã khiến Giao Vương Kim Thân của hắn tổn hại lớn, ít nhất cũng khiến hơn hai mươi năm khổ tu của hắn tan biến, đến khi hắn hồi phục nguyên khí thì có lẽ đến lượt Thiên Âm Môn chúng ta không được yên…
Tẩy Nguyệt sắc mặt lạnh lùng, khẽ thở dài.
Ba vị trưởng lão Thiên Âm Môn và Minh Giao nghe vậy cũng nhíu mày.
- Ẩn Giao Vương không thoát được đâu!
Đúng lúc ấy, Lôi Điêu Vương đột nhiên nói.
- Ẩn Giao Vương có Thập Phương Cà Sa có thể khoá mười phương, Lôi Điêu Vương ta tuy không có kỳ bảo như củ hắn nhưng Lôi Điêu thiên phú của ta cũng có thể khoá phương vị "trời", chỉ cần Ẩn Giao Vương hắn ở trên trời thì ta có thể đuổi được hắn!
- Nhưng một tháng ta chỉ thi triển được một lần, lần này bắt buộc phải bắt được hắn ngay, đến đó giết hắn!
Lôi Điêu Vương trầm giọng nói.
- Thiên Nhãn Thông!
Hô lên một tiếng, hai mắt Lôi Điêu Vương bắn ra hai tia sáng quét về hướng Ẩn Giao Vương vừa chạy trốn.
Tám nghìn dặm xa, trên hải vực Đông Hải.
Hư không toác ra một lỗ đen lớn, Giao Vương Kim Thân cao gần hai trượng của Ẩn Giao Vương thê thảm vạn phần chạy ra.
Thập Phương Cà Sa trên người hắn đúng là chí bảo, có thể biến đổi kích thước theo thể hình, lúc này vẫn mặc vừa vặn trên người Giao Vương Kim Thân.
- Thiên Âm Môn…
Ẩn Giao Vương nghiến răng.
- Chỉ trách ta quá tự đại, rõ ràng đã cảm nhận được nguy hiểm nhưng ỷ vào Thập Phương Cà Sa có thể chạy trốn bất cứ lúc nào nên bị mấy mụ đó làm khó…Không ngờ Thiên Âm Môn ra một lúc năm cao thủ Võ Thánh, đến Lôi Điêu cũng ra mặt. Đúng là muốn giết ta mà!
Ẩn Giao Vương chau mày.
- Hừ, Thiên Âm Môn, các ngươi có sát tâm với bản toạ, cũng dừng trách bản toạ trở mặt với các ngươi! Đệ tử thiên tài Tô Quân Ninh của các ngươi hôm nay chết đi!
Vừa nói, Ẩn Giao Vương vừa đưa tay vào trong không gian Thập Phương Cà Sa.
Tô Quân Ninh và Dương Thạc ở trong không gian Thập Phương Cà Sa chỉ thấy bầu trời uỳnh uỳnh mấy tiếng, một bàn tay rộng đến ba bốn trượng thò ra, tóm lấy Tô Quân Ninh.
- Giao Vương Kim Thân của bản toạ tuy chưa được là Đại Tông Sư nhưng trong không gian Võ Sư này mọi thứ đều theo sự khống chế của ta, muốn bóp nát ai là bóp! Tiểu cô nương, đừng trách bản toạ dã man, chỉ trách sáu vị Võ Thánh của Thiên Âm Môn vây giết bản toạ, khiến Giao Vương Kim Thân của ta trọng thương, bản toạ và Thiên Âm Môn sẽ không yên đâu! Hôm nay bóp chết ngươi coi như thu chút lợi tức!
Ẩn Giao Vương nói rồi dùng lực siết tay lại.
- Á!!
Tô Quân Ninh thất kinh kêu lên.
- Hửm?
Nhưng đúng lúc Ẩn Giao Vương nói xong thì Dương Thạc cũng nhíu mày.
Cao thủ Thiên Âm Môn vây giết Ẩn Giao Vương, khiến Giao Vương Kim Thân của hắn trọng thương.
Ẩn Giao Vương muốn lấy Tô Quân Ninh trút giận sao?
Dương Thạc nhnah chóng hiểu ra sự tình.
- Tô Quân Ninh và mình không thể coi như bằng hữu, thậm chí cô ta đã giết sư phụ mình, Dũng Tín đại sư, có thể nói là kẻ thù. Nhưng dù sao cô ta cũng là sư tỷ của Tiểu Hoạch, mình không thể cứ giương mắt nhìn Ẩn Giao Vương giết cô ta được. Hơn nữa sau này mình phải tu luyện đến tầng thứ Võ Tôn, thật sự trấn áp được cô ta, bắt cô ta khấu đầu trước Xá Lợi của sư tôn tạ tội. Nếu giờ cô ta chết rồi, mình không làm được những điều đó, tâm cảnh khó lòng thông đạt, e là sẽ ảnh hưởng tu luyện sau này.
Dương Thạc nhanh chóng suy nghĩ.
- Thôi được, cứu vậy! Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng của mình vẫn còn nửa ngày nữa mới ngưng tụ thành công, chỉ còn thiếu bước cuối cùng thôi, không biết có chịu nổi áp lực mà chiếm cứ nhục thân của Ẩn Giao Vương không… Thử xem sao!
Dương Thạc nghĩ.
- Xá Lợi Tử!
Hơn mười viên Xá Lợi được Dương Thạc ném ra.
Ngay sau đó Thuần Dương Kim Thân xuất khiếu, dưới sự trợ giúp của khí tức Xá Loại, Thuần Dương Kim Thân biến to lên, chớp mắt đã cao năm sáu trượng rồi lao về phía nhục thân của Ẩn Giao Vương ở giữa dòng sông.
Uỳnh uỳnh!
Uy lực Võ Thánh trên người nhục thân Ẩn Giao Vương đè nặng lên Thuần Dương Kim Thân. Nhưng Thuần Dương Kim Thân Võ Tôn lại gần tu luyện thành Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng nên không sợ áp lực ấy, chỉ khẽ rung lên chứ không bị tiêu tan.
Ầm!
Thuần Dương Kim Thân chui thẳng vào trong nhục thân Ẩn Giao Vương.
Ngay sau đó, nhục thân Ẩn Giao Vương nằm giữa dòng sông bỗng mở to hai con mắt, bắn ra những tia sáng âm u.
Grào! Grào!
- Hửm? Tiếng gì vậy?
Ẩn Giao Vương bên ngoài không gian Thập Phương Cà Sa đang định bóp chết Tô Quân Ninh thì bõng nghe thấy âm thanh kia, người khựng lại.
Rồi một cảm giác nguy hiểm đến cực điểm, nguy hiểm hơn trăm lần so với khi sáu Võ Thánh ta vây giết, bỗng dâng lên.
- Nguy rồi? Sao lại có cảm giác nguy hiểm đến vậy? Bạn đang đọc chuyện tại
TruyenFull.vnẨn Giao Vương bỗng chốc thần sắc đại biến.
- Lôi Điêu Vương đuổi tới sao? Không đúng, Thiên Nhãn Thông của hắn thi triển phải mất đến mười bốn mười lăm hơi thở mới bắt được vị trí của ta. Giờ có lẽ hắn vẫn chưa…