Vô Tận Trùng Sinh

Chương 177: Lại qua sáu năm



Hôm nay là chủ nhật, Khương Thần quyết định dạy cho tiểu nha đầu tu luyện nguyên thuật. Hắn cũng không tiếc rẻ dạy cho nàng Thái Dương Thiên Mộc Quyết. Mặc dù việc này sẽ phải cắt nhiều tài nguyên cho nàng tu luyện hơn, sẽ ảnh hưởng tới bản thân hắn, nhưng như vậy thì sao chứ?

Muội muội của mình chứ ai mà phải tiếc rẻ.

Vốn tiểu nha đầu này đầu óc chậm chạm, hay suy nghĩ ngốc nghếch, thế nhưng từ khi có tinh huyết tẩy rửa huyết mạch, thiên tư trở nên sáng dạ, bởi vậy Khương Thần mới quyết định dạy nàng tu luyện vào thời điểm sớm nhất có thể.

Bình thường ở Đại Thiên Nguyên Giới, tiểu hài tử từ ba đến năm tuổi đã bắt đầu tu luyện. Ba đến năm tuổi, thời điểm cốt linh chưa vững chắc, thể chất có thể thay đổi lớn. Đó là thời điểm chín mọng nhất để mộ cá nhân bắt đầu tu luyện nguyên thuật.

Giả sử như người đến tuổi vị thành niên mới tu luyện, khi đó cốt linh vững chắc, ngươi đã bỏ lỡ mất cơ hội quý giá nhất rồi.

Ban đầu, Khương Thần cũng không dám dạy nàng quá nhiều, chủ yếu dạy qua cách thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí thông qua việc hô hấp thông thường.

Tiểu nha đầu bình thường tính khí ham chơi, thế nhưng đối với việc này lại chú tâm vô cùng. Bởi vì Khương Thần dụ dỗ rằng nếu như làm tốt nàng có thể tự mình bay lên không trung được.

Đối với việc bản thân mình có thể bay được như chim, tiểu nha đầu chính là vô cùng mong ngóng, bởi vậy luyện tập vô cùng chăm chỉ.

Chỉ qua một vài ngày, nàng đã bắt đầu có thể hoàn thành một vòng tuần hoàn trong quá trình đưa Hỗn Nguyên Chi Khí đi khắp cơ thể.

Cứ như thế, Khương Thần âm thầm dạy nàng những thứ nàng có thể tu luyện trong vô thức chờ đợi nàng hiểu chuyện một chút sẽ dạy nàng những thứ phức tạp hơn.

Thời gian lại thấm thoắt trôi qua…



Sáu năm sau

Sáu năm này Khương Thần sống dưới thân phận một người bình thường. Thậm chí bình thường không thể bình thường hơn.

Thường thường hắn chỉ đi dạo phố, kiếm một chút công việc làm thêm trong thời gian rảnh rỗi cảm thấy chán nản. Đêm xuống lại phục dụng đan dược tu luyện.

Hiện tại hắn đã không còn sinh sống tại Thiên Độ quốc nữa mà chuyển tới một nơi ở mới nằm tại Thiên Linh quốc.

Những năm này cũng có không ít chuyện xảy ra.

Xa xa liền là cách đây một năm rưỡi, một lão nhân lúc trước thường xuyên đánh cờ cùng với Khương Thần, cũng là người đầu tiên chê Khương Thần là

chiếu mới chưa trải, lâm trọng bệnh rồi qua đời.

Thậm chí mấy ngày trước Khương Thần trở về Thiên Độ quốc một chuyến tham dự đám tang của vị thứ hai ra đi.

Hắn có thể khiến cho bọn họ sống lâu hơn. Mười hai mươi năm sự tình chỉ một viên đan dược là có thể giải quyết. Thế nhưng hắn không muốn làm vậy.

Sinh lão bệnh tử, sinh mệnh có số, hắn không muốn can dự vào chuyện này quá nhiều.

Nếu như để cho những chuyện này khiến cho bản thân phải bận lòng, có lẽ hắn đã chân chính trở thành một người bình thường mất rồi.

“Ca ca, hôm nay là cuối tuần, chúng ta có đi ăn nhà hàng nữa không?” Khương Y Na vừa mới bước vào trong nhà đã kêu lên.

Trước đây mỗi cuối tuần, Khương Thần lại dẫn nàng cùng với một nhà ba người họ Mộ đi ăn nhà hàng. Chuyển chỗ ở mới cách xa ba người kia, hắn vẫn giữ lại thói quen này.

Dường như thời điểm về nhà mở ra một câu đó cũng chính là thói quen của Khương Y Na vậy.

“Tất nhiên là có rồi.” Khương Thần mỉm cười xoa đầu nàng.

Tiểu nha đầu ngốc nghếch năm xưa nay đã trở thành một tiểu cô nương hoạt bát đáng yêu.

Nàng không còn vẻ mũm mĩm ục ịch như xưa nữa thay vào đó là một tiểu nữ hai mười ba tuổi dáng người dong dỏng cao.

Hiện tại bản thân mặc dù mới bước đầu bước vào quá trình phát triển hoàn thiện cơ thể thế nhưng từ những đường nét sắc xảo trên khuôn mặt kia đã chú định nàng tương lai là một tiểu mỹ nhân bại hoại.

Đại nữ thập bát biến!

Đợi trôi qua thêm một lần sáu năm nữa, chắc chắn Khương Y Na sẽ còn khác xa hơn nhiều so với bây giờ.

Hiện tại mặc dù nàng mới chỉ mười ba tuổi thế nhưng không thể không nói lối suy nghĩ cùng hành động lại có vẻ người lớn hơn tuổi rất nhiều.

Lại nói về việc tu luyện nguyên thuật. Thiên phú tu luyện của nàng không ngờ lại cao đến vậy. Điều này cũng khiến cho Khương Thần cảm thán không thôi.

Nếu như hắn không phải mang theo linh hồn sống trên vạn năm, trong đầu có vô vàn kiến thức tu luyện, tốc độ tu luyện của hắn chắc chắn thua xa nàng.

Sáu năm trôi qua, Khương Thần hiện tại thực lực vào khoảng Nguyên Đan Cảnh đỉnh phong, Khương Y Na thậm chí đã đạt tới Nguyên Đan Cảnh cách đây không lâu.

Hỗn Nguyên Chi Khí trên Lam Hải tinh đã bị cả hai người hấp thu gần như không còn. Hiện tại cả hai chỉ có thể sử dụng lượng đan dược Khương Thần tích trữ năm xưa để tu luyện.

“Đúng rồi ca ca, ta đột nhiên nghĩ tới một chuyện.” Khương Y Na sau khi thay đổi một bộ trang phục sạch sẽ, lúc này hướng tới Khương Thần nói.

“Có chuyện gì thế?” Khương Thần mỉm cười cưng chiều nhìn lấy nàng.

Mỗi lần nàng đặt ra loại câu hỏi này, hắn đều biết nàng định hỏi điều gì.

Chắc chắn sau đó nàng sẽ hỏi bao giờ cả hai liền được tới Đại Thiên Nguyên Giới.

Sáu năm nay hắn đã kể cho nàng nghe rất nhiều điều về Đại Thiên Nguyên Giới, thậm chí hắn đã tự bịa ra một câu chuyện cho bản thân mình đó là được một vị cao nhân nhận làm đệ tử.

Những điều này chính là lão nhân kia kể cho hắn. Tiểu nha đầu đối với chuyện này tin tưởng không chút nghi ngờ.

Quả nhiên Khương Thần lại đoán đúng.

“Ca ca ngươi nói bao giờ ta đạt tới Nguyên Đan Cảnh sẽ dẫn Y Na tới Đại Thiên Nguyên Giới chơi…hiện tại nguyên đan của Y Na đã hoàn thiện, lúc nào thì chúng ta sẽ đi?”

Trước câu hỏi này của nàng, Khương Thần hầu như sẽ tìm lý do nào đó để thoái thác, lần này cũng không ngoại lệ, hắn cười đáp:

“Đợi ca ca đột phá Nguyên Vương Cảnh chúng ta sẽ đi.”

“Nguyên Vương Nguyên Vương…lại là Nguyên Vương.” Khương Y Na vùng vằng vung vẩy tay chân nói: “Ca ca ngươi chậm trễ đã nửa năm rồi chưa đột phá, không muốn dẫn Y Na đi có phải không?”

“Ha ha…” Khương Thần nhìn bộ dáng hiện tại của nàng liền ngẩng đầu cười phá lên.

Tiểu nha đầu mỗi lần đột phá đều có Khương Thần cùng các loại đan dược hỗ trợ nên tấn cấp rất dễ nàng. Nàng hiện tại còn tưởng đột phá Nguyên Vương Cảnh rất dễ dàng đây.

Bắt đầu từ Nguyên Đan Cảnh trở đi, việc đột phá sẽ vô cùng khó khăn. Không phải cứ thôn nạp đủ lượng Hỗn Nguyên Chi Khí sẽ liền đột phá.

Đột phá Nguyên Vương hiện tại cần có tham ngộ, có độ thấu triệt đối với công pháp, với nguyên thuật, thâm chí đột phá Nguyên Vương bắt đầu dẫn đến Thiên Phạt. Nếu như trước đó không chuẩn bị kĩ lưỡng, thân tử đạo tiêu liền dễ như chơi.

“Cười…ta cho ca ca ngươi cười.” Khương Y Na nhìn thấy Khương Thần cười nhạo mình, nàng hùng hổ giương lên nắm đấm đấm thằng về phía hắn.

Không gian vang lên những tiếng nổ lốp bốp, quyền đầu mang theo phong bạo gào thét hướng về phía bụng của Khương Thần lao tới.

Bạo lực. Nàng chắc chắn là một nữ tử bạo lực.

Những năm này số lần Khương Thần bị nàng hướng nắm đấm tới đã không ít. Đối với chuyện này hắn thường thường sẽ đứng im cho nàng xả giận, thế nhưng hiện tại quyền đầu kia hắn không thể không né tránh.

Nói đùa, tiểu nha đầu này ra tay chưa bao giờ biết thu lại lực lượng. Hiện tại một quyền kia nếu như hắn đứng im đón đỡ chắc chắn sẽ xây xẩm mặt mày.

Nghĩ là làm, Khương Thần vội vàng rê bước chân khéo léo né đi quyền đầu.

Tiểu nha đầu một quyền không trúng đích, môi nhỏ khẽ bĩu lên. Nàng xoay mình lại một chưởng hướng về phía Khương Thần vỗ tới.

“Ca ca ngươi nói dối, mau mau tiếp nhận trừng trị.”

“Nữ vương đại nhân, cầu tha mạng, ta dẫn ngươi đi ăn.”

“Ăn gì? Mau nói.”

“Cá chiên cùng trứng ốp la.”

“Tốt lắm, bổn nữ vương tha ngươi khỏi chết. Thế nhưng tuyệt không có lần sau.”

“Nhất định.”



Khương Thần chậm trễ chưa đột phá không phải vì đột phá khó khăn, mà là hắn đang chờ đợi thời cơ chín muồi đột phá Thánh Đồng.

Lúc trước, khi mang trong mình huyết mạch cực phẩm, thân phận cao quý, hắn tu luyện một đường thẳng băng. Thánh Đồng tự động tấn cấp mỗi khi hắn đột phá một đại cảnh giới.

Hiện tại không còn mang trong mình huyết mạch cao quý, thậm chí huyết mạch còn không được thuần khiết, không được hoàn chỉnh, hắn mới thấu hiểu nỗi khổ của các tộc nhân khác.

Vì mở ra Thánh Đồng, hắn đã tiêu tốn thời gian ba năm. Thế nhưng tiêu tốn ba năm đó, hắn miễn cưỡng tới Nguyên Hồn Cảnh mới có thể mở ra.

Tại Nguyên Hồn Cảnh mở ra Thánh Đồng – loại thành tựu này tại Thánh tộc cũng coi như cực cao. Thế nhưng Khương Thần vẫn luôn vì chuyện này mà rầu rĩ không vui.

Ít nhất hắn phải đạt tới Đại Đế mới có thể có cơ hội nhòm ngó Cửu Tinh Thánh Đồng.

Đại Đế Cảnh a!

Đến cả hắn cũng không có bao nhiêu tự tin đột phá đến loại cảnh giới này.

Thậm chí muốn chạm tay vào Thập Tinh Thánh Đồng trong truyền thuyết kia, hắn trước phải chạm tới Cổ Đế Cảnh đã.

Mặc dù tộc nhân trong tộc nói rằng hắn mệnh trung chú định sẽ là một đời Cổ Đế tiếp theo của tộc, thế nhưng hắn đối với loại cảnh giới kia càng là chưa có đủ tự tin.

Lại nói, vốn dĩ Thánh Đồng không tự động tấn cấp cùng với cảnh giới. Thời điểm cảnh giới đột phá, tộc nhân Thánh tộc mang theo Thánh Đồng phải chuẩn bị trạng thái tốt nhất để song song đột phá cả hai.

Đối với chuyện này, Khương Thần lúc trước thường thường không mấy khi quan tâm tới thế nhưng hiện tại chuyện này đã khiến hắn đau đầu mấy tháng nay.

Hiện tại hắn đầy đủ khả năng đột phá Nguyên Vương Cảnh, thế nhưng phải qua một thời gian tích lũy nữa Thánh Đồng mới có khả năng đột phá.

Khương Thần không vui chính là chuyện này.

Lại nói, lúc này Khương Thần cùng với Khương Y Na ngồi ăn trong một nhà hàng sang trọng.

Số tiền lúc trước Khương Thần tích lũy được tại Thiên Độ quốc sau khi tới quốc gia mang tên Thiên Linh quốc càng thêm được gia tăng. Bởi lẽ tỷ lệ tiền tệ quy đổi từ Thiên Độ sang Thiên Linh quốc chính là lớn hơn một.

Không cần biết bao nhiêu, lớn hơn một chính là từ số nhỏ được nâng lên số lớn.

Bởi vậy mà Khương Thần đi làm công việc làm thêm cũng chỉ là thời gian nhàn rỗi chán nản, đồng thời không để tiểu nha đầu nói mình là kẻ vô công rồi nghề.

Khương Y Na đang chăm chú ăn những món khoái khẩu của mình. Đột nhiên nàng ngẩng đầu, khẽ vểnh tai nhỏ lên nghe ngóng.

Không đợi Khương Thần hỏi xem có chuyện gì, tiểu nha đầu vội vàng chạy đi.

Đối với chuyện này, Khương Thần cũng không có bao nhiêu ngạc nhiên. Trong lòng hắn lúc này mặc niệm sắp có kẻ gặp xui xẻo.

Thứ có thể khiến cho Khương Y Na bỏ dở bữa ăn chạy đi chỉ có thể là có người gặp chuyện bất bình gần đó.

Từ khi dạy cho nàng tu luyện nguyên thuật, Khương Thần không chỉ phát hiện ra nàng là một tên nữ bạo lực. Hắn còn phát hiện ra nàng có một khỏa tâm tư hiệp nghĩa. Thường xuyên gặp chuyện bất bình ra tay tương trợ.

Hiện tại bỏ qua món khoái khẩu chạy ra ngoài chắc chắn cũng vì nghe thấy có người gặp chuyện nên ra tay giúp đỡ.

“Tiểu nha đầu này…” Khương Thần lắc đầu cười khổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.