Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 2 - Chương 2: Bảng đệ tử nội môn



Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Cổ Kính nhìn Quân Thanh Vũ, lấy thực lực của ông đương nhiên nhìn ra được thiếu nữ này chỉ là võ giả Hậu Thiên thất cấp, mà trong đệ tử nội môn thấp nhất cũng là bát cấp, chỉ dựa vào một Hậu Thiên thất cấp, sao có thể thành công tiến vào nội môn?

Nhưng chỉ cần là đệ tử ngoại môn đề ra, vậy ông sẽ không có tư cách từ chối……

“Đuọc, ta sẽ thay ngươi sắp xếp trận tỷ thí này.” Cổ Kính nhìn mọi người chung quanh đang sôi nổi nghị luận ở phía dưới, nói: “Còn có ai muốn khiêu chiến nội môn không?”

Liễu Thiếu Ngọc khẽ phe phẩy quạt xếp, khuôn mặt như quan ngọc chứa đầy ý cười, mắt đào hoa đặt ở trên người Quân Thanh Vũ, cong môi cười nhạt nói: “Vậy lại thêm một tại hạ đi.”

Chẳng qua, với yêu cầu của Liễu Thiếu Ngọc, không có ai cảm thấy nghi ngờ, đơn giản là nam nhân này có được thực lực tiến vào nội môn……

Hoa Lạc Y vũ mị cong khóe môi lên, mắt phượng chứa đầy ý cười: “Liễu công tử và Quân cô nương đều có hứng thú này, ta cũng không muốn rơi ở phía sau, một nội môn thôi, Hoa Lạc Y ta cũng muốn khiêu chiến nội môn.”

Ầm!

Đám người chấn động, lần cần khiêu chiến nội môn này lại có ba người.

“Đuọc, vậy đêm nay các ngươi trở về chuẩn bị đi, ngày mai ta sẽ thay các ngươi bắt đầu tiến hành cuộc tỷ thí kia.” Ánh mắt của Cổ Kính xẹt qua mọi người ở đây, lạnh nhạt nói.

Mà ngay ở lúc ông rời đi, ánh mắt của Liễu Thiếu Ngọc đảo qua, đã đặt ở trên người nữ tử áo lục mở miệng châm chọc Quân Thanh Vũ kia.

“Liễu…… Liễu công tử……” Khuôn mặt xinh đẹp của Lục Thường đỏ lên, ngượng ngùng nhìn Liễu Thiếu Ngọc đi về phía mình, trong ánh mắt mang theo tia si ngốc.

Liễu công tử lớn lên thật là đẹp, trên khuôn mặt như ngọc kia không có một tia tì vết, mà lại là ôn nhuận như ngọc, phong lưu đa tình như vậy, nam nhân như thế ai sẽ không thích?

Liễu Thiếu Ngọc đi đến trước mặt Lục Thường, từ từ dừng bước chân lại, quạt xếp trong tay hắn khẽ nâng cằm của nữ tử lên, tươi cười trên khuôn mặt anh tuấn vẫn ôn nhuận như vậy.

“Gương mặt này lớn lên vẫn không tồi……” Hắn cong môi mỉm cười, mắt đào hoa lại là một tia lạnh lẽo: “Nếu lần sau lại để cho ta nghe thấy ngươi vũ nhục nàng một chữ, ta không ngại…… Huỷ hoại ngươi đâu, cút!”

Một chữ cút khiến nữ tử run sợ run, không dám tin nhìn nam nhân tươi cười ôn nhuận này.

Chỉ là đáy mắt nam nhân này không có ý cười, lạnh lùng khiến lòng người rét lạnh……

Hắn chính là Liễu công tử luôn thương hương tiếc ngọc sao? Vì một nữ nhân, lại rống to kêu to với nàng, nữ nhân kia có cái gì tốt? Cuồng vọng kiêu ngạo, trên tỷ thí ngày mai nhất định sẽ xấu xí rất lớn.

Bóng đêm như nước, bình tĩnh không có một gợn sóng.

Trong viện đệ tử ngoại môn, Quân Thanh Vũ khoanh chân ngồi, bóng dáng lẳng lặng bắt đầu mơ hồ, rất nhanh nàng đã xuất hiện ở trong Chu Tước Bảo Đỉnh……

“Tiểu chủ nhân.”

Trông thấy nàng xuất hiện, ánh mắt của Vô Đạo lão nhân sáng lên, nhanh chóng đi lên đón.

“Tiền bối, Tử Quả hẳn là đã chín.” Quân Thanh Vũ khẽ mỉm cười, nói: “Cho nên lần này ta đến, là vì lấy Tử Quả cho Hồng Ngọc dùng.”

Vô Đạo lão nhân ha hả cười: “Tử Quả phải một thời gian mới chín được, ở trong linh điền Chu Tước Bảo Đỉnh, tốc độ nó trưởng thành là gấp mười lần bên ngoài, vốn cần phải ba mươi năm Tử Quả mới có thể trưởng thành, bây giờ chỉ cần ba ngày là đủ rồi.”

Quân Thanh Vũ không nói gì thêm, đi về phía cửa thứ tư của Chu Tước……

Bên trong linh điền, hai đại thụ đón gió lớn lên.

Chỉ thấy một trái cây trong đó là màu vàng, áng sáng lập loè lóa mắt, mà một quả còn lại là màu tím, hai loại ánh sáng ở trong linh điền tôn nhau lên thành rực rỡ.

Quả màu vàng đó là trái cây Kim Thụ Quả, dược liệu chuẩn bị luyện chế Tiên Thiên Trận, là vật phẩm lần trước dùng để trao đổi trận pháp ở đấu giá hội, vốn cần phải ngàn năm mới lớn, bây giờ ở trong linh điền chỉ cần một trăm ngày. Mà một cây khác đó là trái cây Tử Thụ Quả, vật phẩm dùng để tăng thực lực của linh thú lên……

Quân Thanh Vũ đi đến hái một Tử Quả xuống, lại xoay người rời khỏi cửa Chu Tước.

“Tiền bối, ở đây có có mười giọt Thạch Tinh Hoa Dịch, giúp ta giao cho mười con rối kia, có mười giọt Thạch Tinh Hoa Dịch này, bọn họ có thể đủ thăng cấp đến Hậu Thiên thập cấp.”

Cứ như vậy, bên người nàng sẽ có mười một cường giả Hậu Thiên thập cấp……

“Tiểu chủ nhân, ngươi cũng địng dùng Thạch Tinh Hoa Dịch để đột phá?” Vô Đạo lão nhân tiếp nhận bình ngọc Quân Thanh Vũ đưa đến, nghi hoặc ngẩng đầu nhìn về phía nàng.

Quân Thanh Vũ lắc đầu, nói: “Thạch Tinh Hoa Dịch này là chuẩn bị cho đám người Quân béo và chiến đội linh thú Phong Vân, ta không định dùng Thạch Tinh Hoa Dịch tăng lên thực lực, dù sao lực lượng này không phải tự mình ta tu luyện đến, cũng khác với lực lượng hấp thu trong cơ thể của cự long màu đỏ, cho nên, dùng loại phương pháp này tăng lên thực lực, xa xa không thể chắc chắn đến nơi đến chốn.”

Vô Đạo lão nhân tán thưởng gật đầu: “Thật ra ta cũng không đồng ý ngươi dùng mấy thứ này tăng thực lực lên, vận dụng ngoại vật, căn cơ sẽ không vững chắc như vậy, lại không nghĩ rằng tiểu chủ nhân ngươi còn nhỏ tuổi mà đã có ý tưởng như vậy.”

Quân Thanh Vũ chỉ lạnh nhạt cười, trong ánh mắt thanh lãnh kia lại phát ra một tia kiên quyết.

Sau khi rời khỏi Chu Tước Bảo Đỉnh, nàng triệu hồi Hồng Ngọc ra, ném Tử Quả đến trước mặt nó. Nhìn thấy Tử Quả kia vứt đến, đôi mắt của Hồng Ngọc lập tức sáng ngời, mở miệng ra đã nuốt vào trong bụng.

Trong phút chốc, một ánh sáng từ trên người Hồng Ngọc phát ra.

Linh thú thập giai!

Rốt cuộc Hồng Ngọc cũng đột phá thập giai rồi!

“Hu hu.” Hồng Ngọc khẽ gọi hai tiếng, cơ thể mềm như bông lập tức nhào vào trong lòng Quân Thanh Vũ, nó nâng mắt to ngập nước lên, thân mật cọ hai cái ở trong lòng thiếu nữ ngực.

“Hồng Ngọc, ngươi đi tu luyện trước đi, tiếp theo ta phải nghĩ cách để trứng Phượng Hoàng hấp thu máu Phượng Hoàng?”

Khi nói lời này, Quân Thanh Vũ đã lấy trứng Phượng Hoàng ra.

Sau đó lấy ra còn có một lọ máu màu đỏ……

Khi mới vừa lấy ra máu kia, trứng Phượng Hoàng đã hưng phấn bay lên, xoay vòng quanh người Quân Thanh Vũ, sau đó, bình thủy tinh máu trong tay nàng lạch cạch một tiếng vỡ vụn.

“Nguy rồi!”

Sắc mặt Quân Thanh Vũ khẽ biến, vừa định đi lên đón máu Phượng Hoàng sắp rơi xuống đất kia, lại kỳ tích, những giọt máu đó cũng không rơi xuống mặt đất sau khi bình thủy tinh vỡ ra, mà biến thành một trường tuyến, hưu một tiếng xông về phía trứng Phượng Hoàng đang trôi nổi ở dưới xà nhà.

Máu tươi vây quanh lấy trứng Phượng Hoàng, tỏa ra ánh sáng đỏ rất nhỏ, sau đó máu kia thấm vào bên trong vỏ trứng từng chút một, như bị hấp thu vậy.

Thậm chí, Quân Thanh Vũ còn nghe thấy tiếng ợ một cái……

Trứng Phượng Hoàng rõ ràng ăn uống no đủ, lại rơi xuống trong lòng Quân Thanh Vũ, trở mình, an ổn đi ngủ. Quân Thanh Vũ nhìn trứng trong lòng, trong lúc nhất thời có chút ngây ngẩn cả người……

Máu Phượng Hoàng cứ như vậy bị một quả trứng hấp thu?

“Tiền bối, sao nó còn chưa đi ra?” Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày, vốn cho rằng máu Phượng Hoàng chính là cơ hội khiến nó phá xác mà ra, ai ngờ đến trứng này uống no rồi sau đó đi ngủ.

Một chút phản ứng phá xác đều không có……

“Tiểu chủ nhân, có lẽ là năng lượng không đủ.”

Suy nghĩ nửa năm, Vô Đạo lão nhân cũng chỉ nghĩ ra một lời giải thích như vậy, nếu Chu Tước đại nhân ở đây, nhất định sẽ biết dùng phương pháp gì mới có thể khiến Phượng Hoàng ra đời, đáng tiếc bây giờ Chu Tước đại nhân đang ở thời điểm quan trọng nhất của bế quan, căn bản là không ai có thể đi quấy rầy hắn.

Quân Thanh Vũ thở dài: “Thôi, chờ thời cơ, nó sẽ tự mình đi ra.”

Hôm sau.

Trong sân chiến đấu của Lưu Nguyệt Môn, trên cơ bản tất cả đệ tử nội môn đều đến đông đủ, nhưng phần lớn người đều là vì đến xem kịch vui, nói đúng ra, là nhìn Quân Thanh Vũ dựa vào bản lĩnh gì mà đánh bại đệ tử nội môn.

Khuôn mặt già nua của Cổ Kính lạnh nhạt nghiêm túc, ánh mắt uy nghiêm xẹt qua mọi người phía dưới, cuối cùng dừng ở trên người Quân Thanh Vũ: “Do ngươi đến rút thăm trước.”

Rút thăm, đó là chọn một đệ tử nội môn trở thành đối thủ của nàng……

Y phục trắng như tuyết lướt qua, Quân Thanh Vũ đã xuất hiện ở trong sân chiến đấu, đôi mắt thanh lãnh kia nhìn cái một rương màu đỏ trước mặt, tùy tiện rút ra một tờ giấy.

Cổ Kính mở giấy trắng ra, nhìn Quân Thanh Vũ, nói: “Đối thủ của ngươi là đệ tử nội môn Kiều Nho.”

Trong một chớp mắt, đám người chấn động.

Kiều Nho là ai? Đó là nhân vật đứng thứ một trăm ba mươi trong bảng xếp hạng đệ tử nội môn, còn là một cường giả Hậu Thiên cửu cấp, vận khí của thiếu nữ này quá không tốt, lại chọn trúng hắn.

“Nham Thương, ngươi nói cô nương này có thể mang đến cho chúng ta kinh hỉ gì hay không?”

Không xa chỗ này, thanh niên bạch y mỉm cười cong khóe môi lên, trên khuôn mặt tuấn dật đầy ý cười: “Nội môn cũng yên tĩnh lâu lắm rồi, cần một chút náo nhiệt, nếu nàng đáng giá để chúng ta mượn sức, vậy dù hao tổn tâm cơ bao nhiêu cũng phải kéo nàng về phía chúng ta……”

Thanh niên lãnh khốc tên là Nham Thương chỉ gật đầu, khuôn mặt tuấn mỹ như cương thi không có biểu tình, chỉ lẳng lặng nhìn trận chiến cách đó không xa.

……

Rất nhanh, một nam tử áo bào xám tay cầm đại đao đi nhanh nhảy lên đài.

Khác với tên nho nhã kia của hắn, nam tử này hình dáng thô kệch, cử chỉ mang theo một tia thô bỉ, khuôn mặt ngăm đen bình thường nở nụ cười, khi hắn nhìn thấy Quân Thanh Vũ thì cười ha ha hai tiếng.

“Tiểu nha đầu, chính là ngươi muốn khiêu chiến nội môn? Ngươi gặp gia gia ta là ngươi bất hạnh, ta luôn không nhẹ tay với bất kì đối thủ nào, càng sẽ không bởi vì ngươi là một nữ nhân mà nhường ngươi.”

Quân Thanh Vũ nhàn nhạt cười: “Lấy ra toàn bộ lực lượng của ngươi đi.”

“Quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ cọp, tiểu nha đầu, tuổi ngươi còn trẻ hà tất phải làm loại chuyện nguy hiểm này chứ, nhưng nếu ngươi đã khiêu chiến, vậy gia gia ta cũng chỉ có thể bồi tiểu nha đầu ngươi chơi đùa.”

Kiều Nho cười to hai tiếng, cánh tay vung lên, đại đao đã chém ra một kiếm khí màu xanh lục, ầm một tiếng nhấc lên một trận bụi bặm ở trong sân luận võ.

“Hồng Liên Bạo Viêm Kiếm!”

Theo tiếng quát thanh lãnh này, một ánh sáng đỏ bắn ra, tách đất tràn ngập bụi kia ra, như núi lửa bùng nổ xông về phía Kiều Nho.

Kiều nho ngẩn ra, ngọn lửa kia đã đến trước mặt, hắn vội vàng nghiêng người tránh ra, nhưng vẫn có một chút lửa lan đến ống tay áo của hắn, phụt một tiếng bốc cháy lên.

Hắn vội vàng xé ống tay áo xuống, ném xuống mặt đất, rồi sau đó nửa ống tay áo kia ở dưới ngọn lửa dần hóa thành tro tàn, gió thổi qua, tiêu tán ở trong không khí……

“Hậu Thiên thất cấp.”

Ở lúc Quân Thanh Vũ ra tay kia, thực lực của nàng đã bại lộ ở trước mắt người khác.

Tuổi trẻ như thế đã là Hậu Thiên thất cấp, xác thật có bản lĩnh cao ngạo, nhưng nàng cho rằng đệ tử nội môn đều là một đám yếu ớt? Vọng tưởng bằng thực lực thất cấp mà đánh bại bọn họ?

Kiều Nho lại giơ đại đao lên lần nữa, ầm một tiếng, kiếm khí cường đại xông về phía trước, trực tiếp xốc tấm ván gỗ trong sân luận võ lên.

Nhưng ở một khắc kia, Quân Thanh Vũ mất đi bóng dáng……

Đột nhiên, một trận gió lạnh từ sau tai truyền đến, Kiều Nho vội vàng xoay người, đại đao đỡ lấy trường kiếm đang đến đánh bất ngờ, ầm một tiếng, khí thế cường đại từ trên người hai người khuếch tán ra, hình thành một trận dao động muốn nổ tung.

Quân Thanh Vũ lui về phía sau hai bước, khóe môi tràn ra một vết máu nhàn nhạt.

Đây chính là thực lực của đệ tử nội môn trong Lưu Nguyệt Môn sao? Trong ngang cấp, so với đối thủ nàng gặp được lúc trước đều càng thêm cường đại, cho dù là võ kỹ hay là kỹ xảo chiến đấu, đều là những người khác kém hơn.

Hoặc đây là lần đầu tiên nàng lâm vào khổ chiến từ khi trùng sinh đến này……

Ý cười trên mặt Liễu Thiếu Ngọc thoáng biến mất, ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn trận chiến trên lôi đài, mắt đào hoa xẹt qua một tia sáng kỳ lạ.

“Tiểu nha đầu, nếm thử một chút Phong Bạo Liệt Đao của gia gia ngươi!”

Kiều Nho cười to hai tiếng, đao trong tay hung hăng cắm xuống mặt đất, trong khoảnh khắc, trong mặt đất như có thứ gì đó xông về phía Quân Thanh Vũ, ngay khi đến chỗ Quân Thanh Vũ, một gió lốc từ trong mặt đất nội vọt ra, hóa thành vô số đại đao đâm về phía thân thể của thiếu nữ.

Quân Thanh Vũ nắm chặt kiếm trong tay, đôi mắt không sợ hãi nhìn gió lốc hóa thành Liệt Đao đầy trời, rồi sau đó cánh tay dài vung lên, màu đỏ ngọn lửa và gió lốc màu xanh lục dung hợp lại công kích xông về phía Liệt Đao đầy trời kia.

Hồng Liên Bạo Phong Kiếm!

trong lúc nhất thời mọi người ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn kia công kích đỏ xanh giao nhau.

“Nàng là võ giả song thuộc tính? Còn có thể sử dụng hai loại thuộc tính công kích?”

Uy lực của hai loại thuộc tính tuyệt đối mãnh liệt, ngọn lửa và gió bão lập tức cuốn những Liệt Đao đó lên, ở trên bầu trời dần bị dập nát……

“Thật đúng là xem thường tiểu tiện nhân này!” Lục Thường ghen ghét nhìn Quân Thanh Vũ.

Đương nhiên, những lời này nàng chỉ dám đặt ở trong lòng, nếu bị Liễu Thiếu Ngọc nghe được, dù không thật sự tổn thương nàng, cũng sẽ khiến hắn không còn liếc mắt nhìn mình một cái.

“Nhưng cho dù ngươi có thể ngăn cản một công kích của hắn thì có thể như thế nào? Chỉ dựa vào thực lực Hậu Thiên thất cấp của ngươi mà muốn tiến vào nội môn, căn bản là là đang nằm mơ!”

Ở trong nội môn, thực lực kém nhất cũng đến bát cấp rồi, còn không có một Hậu Thiên thất cấp nào có thể bước vào nội môn……

Cho nên, tất cả mọi người tin tưởng, thiếu nữ trẻ tuổi này quyết không phải là đối thủ của Kiều Nho.

“Tiểu nha đầu, là gia gia xem thường ngươi.” Khóe môi của Kiều Nho cong lên, cười ha ha nói: “Đáng tiếc, công kích kia còn không phải là võ kỹ mạnh nhất của gia gia.”

Đôi mắt của Quân Thanh Vũ hơi co rụt lại, trên khuôn mặt lại không có bất kì biến hóa gì.

Bởi vì so với chiến đấu lúc trước, trận này càng khiến cho nàng nhiệt huyết sôi trào, chỉ có trải qua loại đánh nhau khó khăn này, nàng mới có thể càng thêm tiến bộ rõ ràng.

So với lần này, lúc trước đều là một chút đánh nhau nhỏ mà thôi.

“Vậy lấy ra toàn bộ lực lượng của ngươi đi.” Quân Thanh Vũ khẽ cong khóe môi lên, trong mắt thanh lãnh có tia sáng rực rỡ: “Ta cũng muốn tìm hiểu một chút năng lực thật sự của đệ tử nội môn.”

Kiều Nho ngẩn ra, nhưng lần đầu tiên có người đề ra loại yêu cầu này, khiến hắn nhịn không được ngửa đầu cười ha hả: “Ha ha, ta đây sẽ cho ngươi xem thực lực thật sự của ta.”

“Bạo Phong Liệt Sao tầng thứ hai!”

Ầm một tiếng.

Một trận gió bão từ trên mặt đất vọt ra trước mặt Quân Thanh Vũ, ở không trung biến thành vô số liệt đao, so với công kích vừa rồi kia, rõ ràng càng thêm cường đại hung mãnh, cũng càng khiến cho người ta đột nhiên không kịp phòng bị.

Vô số liệt đao phá trường không, ầm một tiếng xông về phía Quân Thanh Vũ, như từng mảnh đao ào ào rơi xuống.

Quân Thanh Vũ vội vàng vung kiếm ngăn cản, nhưng mà đao vũ quá nhiều, không đến một lát trên người nàng đã xuất hiện không ít vết thương, máu tươi từ trong da thịt chảy ra, thoạt nhìn khiếp người.

“Tiểu nha đầu, ngươi có nhận thua hay không?” Kiều Nho đi về phía Quân Thanh Vũ, từ trên cao nhìn xuống hắn.

Đúng lúc này, thiếu nữ trước mặt đột nhiên ngẩng đầu, nháy mắt, Kiều Nho cảm giác có thứ gì đó hung hăng đâm vào trong linh hồn của mình, đau đớn kịch liệt khiến hắn run rẩy một chút, trong nháy mắt đầu cũng xuất hiện trống không.

Nhưng dù sao Kiều Nho cũng là Hậu Thiên cửu cấp, cho dù bị linh hồn công kích cũng rất nhanh đã khôi phục lại.

Nhưng nháy mắt ngắn ngủi này, đã đủ để khiến Quân Thanh Vũ từ trên mặt đất đứng lên, một Hồng Liên Bạo Phong Kiếm phát ra, ầm một tiếng, thân thể của Kiều Nho chợt bay ra ngoài, lập tức ngã trên mặt đất.

Gió mát thổi qua, trên đài luận võ là một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, ai cũng không biết xả ra chuyện gì. Vì sao Kiều Nho rõ ràng ở vào thế thượng phong lại bị nàng lập tức đánh bay ra?

Đây căn bản không khoa học!

“Khụ khụ!” Kiều Nho từ trên mặt đất bò lên, lau vết máu ở khóe miệng, nhìn về phía Quân Thanh Vũ: “Tiểu nha đầu, ta cho ngươi một cơ hội nhận thua, nếu không nếu ta thi triển ra công kích tiếp theo, có lẽ ngay cả cơ hội nhận thua ngươi cũng đều không có, ta không muốn tùy tiện đả thương tánh mạng của người khác, cho nên, ngươi vẫn là nhận thua đi.”

Khuôn mặt của Quân Thanh Vũ không biểu tình nhìn Kiều Nho, ánh mắt hiện ra tia thanh lãnh: “Trong từ điển cuộc đời của ta, không có hai chữ nhận thua này.”

“Ha ha!” Kiều Nho cười to hai tiếng: “Tốt cho tiểu cô nương cuồng vọng, nhưng ta sẽ nể tình phần cứng rắn này của ngươi, ta sẽ khống chế lực đạo của mình một chút, chỉ cần ngươi còn có thể đứng lên ở dưới công kích này của ta, trận tỷ thí này chính là ta thua.”

Trong nháy mắt, trên thân kiếm Kiều Nho bao lấy một lớp gió màu xanh lục, ầm ầm bất ngờ xông về phía Quân Thanh Vũ. Gió cường đại kia nhấc lên toàn bộ đài luận võ, cùng nhau xông về phía thiếu nữ ở chỗ không xa.

Nhưng mà, ở dưới công kích cường đại này, thiếu nữ luôn bình tĩnh như thường, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không có bất kì biểu tình biến hóa gì, thật bình tĩnh như không cảm nhận được lực công kích cường hãn này……

“Hồng Liên Bạo Phong Kiếm!”

Ầm!

Hai luồng công kích ở trên bầu trời chạm vào nhau, trực tiếp nổ mạnh ở trước mặt thiếu nữ, lực nổ mạnh cường đại kia khiến xảy ra động đất, dư âm khuếch tán ra, cuốn người gần đài luận võ nhất đi vào.

Kiều Nho nhìn chỗ tràn ngập bụi mù kia, khẽ thở dài một cái, ở dưới công kích này của mình, nàng căn bản là không tránh khỏi đi, cho dù là không chết, cũng đã không bò dậy nổi.

Mọi người nhìn nhau, nữ nhân này nhất định đã thi đấu thua rồi.

Chỉ bằng một Hậu Thiên thất cấp như nàng, sao có thể chiến đấu với đệ tử nội môn Hậu Thiên cửu cấp?

“Không.” Liễu Thiếu Ngọc ngẩng đầu nhìn chỗ bụi mù trên đài luận võ kia, mắt đào hoa lóe ra tia sáng: “Nàng còn chưa thua.”

Nếu nàng thua, vậy nàng không phải là Quân Thanh Vũ……

“Cái gì?”

Không thua? Sao có thể?

Nàng rõ ràng cũng đã thi đấu thua.

Ngay cả bọn họ đều không nắm chắc có thể tránh thoát một kiếp ở dưới chiêu số kia, nàng là một Hậu Thiên thất cấp sao có thể làm được?

Ngay ở lúc mọi người nghị luận, một góc áo đột nhiên xuất hiện ở trước mắt bọn họ……

Y phục của thiếu nữ rách tả tơi, sắc mặt tái nhợt đáng sợ, chỉ là ánh mắt kia vẫn thanh lạnh nhạt mạc.

Nhưng càng khiến cho kinh ngạc chính là, lúc này trên người thiếu nữ bao vây lấy một ngọn lửa, ở dưới ngọn lửa kia, lại không đốt y phục và tóc đen của nàng thành tro tàn, chỉ là khi máu tươi từ trong da thịt chảy ra, sẽ bị ngọn lửa đốt cháy sạch sẽ, một tia đều không giữ lại.

“Ngọn lửa kia……” Cổ Kính nhíu mày: “Xem ra vừa rồi chính là kia ngọn lửa đã bảo vệ nàng.”

Chỉ là nhân loại hình như không thể sử dụng lửa như thế, có toàn thân thể thiêu đốt ngọn lửa chỉ có linh thú mới có thể làm được. Chẳng lẽ bên người thiếu nữ này còn có một linh thú cường đại có thể cho nàng mượn lửa?

Lửa của Chu Tước, vốn dĩ có thể dùng làm lực phòng ngự.

Vừa rồi nếu không phải dưới khẩn cấp sử dụng ra lửa Chu Tước, chỉ sợ dù Quân Thanh Vũ không chết cũng sẽ rơi vào trọng thương……

“Hồng Liên Bạo Phong Kiếm!”

Trong khoảnh khắc, ngọn lửa chạy lên trường kiếm trong tay, nàng nắm chặt kiếm đột nhiên chém về phía kiều Nho, lập tức hỏa diễm phong bạo cường đại thổi quét về phía đối phương.

Kiều Nho còn không kịp phản ứng lại, hỏa diễm phong bạo kia đã hung hăng cuốn hắn ra ngoài, phịch một tiếng trực tiếp đẩy hắn ra khỏi đài luận võ, hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, kinh ngạc nhìn Quân Thanh Vũ.

Nữ nhân này không phải là người!

Mọi người ngẩng đầu nhìn bóng dáng phong hoa tuyệt đại trên đài luận võ kia, trong lòng đều xuất hiện ý nghĩ như vậy. Người thường sao có thể chiến đấu vượt hai cấp? Nhưng nàng lại làm được, lại là chuyển bại thành thắng.

Nếu Liễu Thiếu Ngọc và Hoa Lạc Y xem như là nhân vật thiên tài, vậy thiếu nữ này lại tính là cái gì? Dựa theo tuổi, nàng còn nhỏ hơn bọn họ vài tuổi, cũng đã có thể đánh bại cường giả cửu cấp……

“Lần chiến đấu này là đệ tử ngoại môn Quân Thanh Vũ chiến thắng.” Cổ Kính chậm rãi đi về phía Quân Thanh Vũ, khuôn mặt già không gợn sóng rốt cuộc nở một nụ cười: “Chúc mừng ngươi.”

Quân Thanh Vũ không nói gì, khuôn mặt tuyệt sắc hiện vẻ thanh lãnh, cũng không vui sướng vì chiến thắng chút nào.

Cổ Kính thở dài, ông ngược lại có chút nghi ngờ tuổi thật của nha đầu này, người có tuổi như bọn họ là có bao nhiêu không kể công kiêu ngạo? Nhưng ở trên người nha đầu này, ông lại không nhìn ra một chút cảm xúc dao động.

Thật giống như…… Có thể chiến thắng Kiều Nho là đương nhiên, không có gì phải vui vẻ.

“Thanh Đại, ngươi dẫn nàng đi địa bàn đệ tử nội môn, để nàng dưỡng thương thật tốt.” Cổ Kính nhìn thiếu nữ bị thương, lông mày trắng khẽ nhíu.

“Vâng, Cổ Kính đại nhân.”

Nghe thấy lời nói kia, một nữ tử thanh y tú mỹ đứng dậy, làm động tác mời với Quân Thanh Vũ, nói: “Về sau chúng ta chính là đệ tử một môn phái, Thanh Vũ sư muội mời theo ta đến đi đây.”

Quân Thanh Vũ gật đầu, rồi sau đó nhìn về phía Liễu Thiếu Ngọc và Hoa Lạc Y ở dưới.

Liễu Thiếu Ngọc chỉ chớp mắt đào hoa với nàng, không nói gì, nhưng Quân Thanh Vũ đã biết ý tứ của hắn, bảo nàng đi nghỉ ngơi trước, sao đó hắn sẽ theo tới.

Cho nên Quân Thanh Vũ không dừng lại nhiều, theo phía sau nữ tử thanh y rời khỏi nơi này.

“Thanh Vũ sư muội, lần này ta không chỉ dẫn ngươi đến địa bàn của ngươi, cũng có một số quy định trong đệ tử nội môn gian cần nói cho ngươi.” Thanh Đại quay đầu nhìn về phía Quân Thanh Vũ, khẽ mỉm cười: “Đệ tử nội môn khác với đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn là không có rằng buộc, cũng không có bất kì kẻ nào đi dạy dỗ ngươi tu luyện, mọi việc cần phải dựa vào mình cố gắng, mà ở trong đệ tử nội môn có một bảng đệ tử nội môn, ngươi chiến thắng Kiều Nho đó là đứng thứ một trăm ba mươi trong bảng đệ tử nội môn.”

“Đứng thứ một trăm ba mươi?”

Cũng chính là nói, đệ tử nội môn còn có một trăm hai chín cá nhân còn mạnh hơn hắn.

Quả nhiên Lưu Nguyệt Môn là ngọa hổ tàng long……

“Không sai, hơn nữa, mỗi người đệ tử nội môn chúng ta đều sẽ có phòng riêng tu luyện, dựa theo xếp hạng khác nhau để sắp xếp, ngươi chiến thắng Kiều Nho, vậy có thể đi đến phòng của hắn tu luyện, đương nhiên, ngươi phải cẩn thận, sẽ tùy thời tùy khắc có người khiêu chiến với ngươi, bởi vì chiến thắng ngươi, có thể được phòng tu luyện ngươi có, mà xếp hạng càng cào thì chân khí bên trong phòng tu luyện càng nồng đậm.”

Đáy mắt Quân Thanh Vũ hiện lên chiến ý nồng đậm, khóe môi cong lên một nụ cười nhạt.

Thanh Đại không nhìn thấy vẻ mặt của nàng, tiếp tục nói: “Nhưng đây cũng là bảng đệ tử nội môn, ở trước bảng đệ tử nội môn còn có bảng tinh anh, thành viên bảng tinh anh đều là cường giả Hậu Thiên thập nhị cấp, chẳng qua tuy là người ngang cấp, nhưng võ kỹ và độ chiến đấu thuần thục khác nhau, cũng sẽ khiến cho bọn họ có một xếp hạng, bảng đệ tử tinh anh kia tổng cộng có mười hai người, các thực lực đều rất mạnh.”

Quân Thanh Vũ nhướng mày: “Không biết Cảnh Nguyệt Hiên là ở xếp hạng thứ mấy?”

“Thanh Vũ sư muội biết thiếu chủ?” Thanh Đại kinh ngạc nhìn Quân Thanh Vũ.

Quân Thanh Vũ nhún vai, khẽ mỉm cười: “Chỉ là nghe qua tên của hắn mà thôi.”

“Thì ra là thế.” Thanh Đại hiểu rõ gật đầu: “Thiếu chủ cũng không phải đệ tử nội môn, hắn là đồ nhi của môn chủ, cũng là đệ tử hạch tâm của Lưu Nguyệt Môn, cũng sẽ không xuất hiện ở đây, nếu muốn trở thành đệ tử hạch tâm, thấp nhất cần có đó là nửa Tiên Thiên, trở thành đệ tử hạch tâm và đệ tử nội môn cũng không giống nhau, chỉ cần đến cấp bậc này thì trực tiếp xin, là có thể thành công tiến vào hạch tâm, hoặc là được trưởng lão nào đó thu làm đồ đệ, mà ở đây đều là thiên tài chân chính, cũng là trình độ mà mọi người hướng đến, về phần thiếu chủ, thực lực của hắn là ở Tiên Thiên, chuẩn xác là giai đoạn nào thì ta cũng không rõ lắm.”

Ánh mắt của Quân Thanh Vũ hơi lóe.

Thực lực của Cảnh Nguyệt Hiên lại là ở Tiên Thiên?

Nàng thật đúng là xem thường nam nhân này……

“Mặt khác.” Thanh Đại ngừng nói một chút, quay đầu nhìn về phía Quân Thanh Vũ, nói: “Ở trong nội môn chúng ta và ngoại giới không có gì khác nhau, cho dù là trang bị, dược liệu, hau là đồ vật khác đều sẽ có chỗ buôn bán chuyên môn, chỉ là ở đây chúng ta cũng không thu tiền tài, chúng ta chỉ thu Chân Linh Thạch.”

“Chân Linh Thạch, đó là cái gì?” Quân Thanh Vũ sửng sốt một chút, nàng chỉ biết luyện chế trận pháp cần linh thạch, lại chưa từng nghe qua loại đồ vật Chân Linh Thạch này.

Thanh Đại cười, kiên nhẫn giải thích nói: “Sư muội không biết cũng là đương nhiên, mấy thứ này ở bên ngoài là không có, bởi vì tất cả mạch khoáng Chân Linh Thạch đều bị mấy đại môn phái chúng ta ôm lấy, ở bên ngoài căn bản không thấy được Chân Linh Thạch, Chân Linh Thạch này ẩn chứa chân khí cực lớn, có thể để võ giả hấp thu, hơn nữa không cần lo lắng sẽ tạo thành vấn đề căn cơ không ổn, Chân Linh Thạch chẳng những ở chúng ta trong môn phái dùng đến, sau này đi đại hội giao dịch với môn phái khác, cũng có thể dùng để đổi vật phẩm, ngược lại những thứ vàng trắng kia không có tác dụng gì với chúng ta.”

Tiến vào môn phái tu luyện, chẳng khác nào mở một khe hở với ngoại giới, ở trong mắt thế nhân tiền tài cực kỳ quan trọng, với bọn họ mà nói xa xa không quan trọng bằng tu luyện.

Cũng chính là nói, mặc kệ ngươi ở bên ngoài có tiền cỡ nào, ở chỗ này nhất định phải bắt đầu từ đầu.

Quân Thanh Vũ gật đầu, hỏi: “Không biết những Chân Linh Thạch đó lấy được như thế nào?”

“Phương pháp để có Chân Linh Thạch có rất nhiều loại.” Thanh Đại mím môi cười: “Nếu nội môn có nhiều cửa hàng như vậy, cũng có địa phương đặc việt để cho các đệ tử thiếu Chân Linh Thạch đi bán vật phẩm, tương đương với tiệm cầm đồ bên ngoài, chẳng qua bán vật phẩm không thể chuộc lại, hoặc là ngươi cũng có thể đi trao đổi với đệ tử khác, dùng vật phẩm trong tay ngươi đổi lấy Chân Linh Thạch, ở trong nội môn, không có Chân Linh Thạch là một bước khó đi.”

Nói đến đây, Thanh Đại hơi ngừng một chút: “Đúng rồi, ở trong nội môn cũng chia môn hóa phái, cẩn thận những người kéo ngươi tiến vào trong thế lực đó của bọn họ, có một số người sẽ vì việc này mà không chừa thủ đoạn, nếu có thể, ngươi cũng có thể tự mình đi tổ kiến một đoàn đội, dùng để bảo vệ an toàn cho bản thân.”

“Cảm ơn.” Trên khuôn mặt của Quân Thanh Vũ nở một nụ cười, với Thanh Đại lại giải thích với mình nhiều như vậy thì rất có thiện cảm.

“Ta đã cũng từng như ngươi, khi mới vào nội môn cái gì cũng đều không hiểu, kết quả đi không ít đường vòng.” Thanh Đại che môi cười duyên, nói: “Cho nên nhìn thấy ngươi là nghĩ đến mình lúc trước, huống chi trận chiến giữa ngươi và Kiều Nho xác thật khiến người ta chấn động, nếu những đệ tử tinh anh đang bế quan đó biết có một nhân vật như ngươi xuất hiện, không biết có bao nhiêu khiếp sợ, Thanh Vũ sư muội, đây là phòng tu luyện sau này của ngươi, cũng là nơi ngươi sinh hoạt, ta đứng thứ mười bảng đệ tử nội môn, nếu ngươi có yêu cầu gì trợ giúp, có thể đi tìm ta.”

Quân Thanh Vũ nhìn phòng tu luyện trước mặt.

Nói là phòng tu luyện, không bằng nói là một sân thì càng thêm chuẩn xác.

Sân của đệ tử nội môn đều ở đỉnh núi khác nhau, chân khí trong mỗi một đỉnh núi đều không giống nhau, Quân Thanh Vũ mới vừa đi vào, đã cảm giác được một cổ chân khí nồng đậm đánh tới……

Phòng tu luyện thứ một trăm ba mươi đã có chân khí nồng đậm như vậy, vậy đứng đầu lại nồng đậm đến trình độ nào?

Khó trách Lưu Nguyệt Môn sẽ có nhiều thiên tài như vậy.

Phòng tu luyện có được chân khí nồng đậm, Chân Linh Thạch có thể để võ giả hấp thu càng sẽ không tạo thành căn cơ phù phiếm…… Nếu có những điều kiện này còn không bồi dưỡng ra những đệ tử đó, chẳng phải là chứng minh những người đó quá phế vật sao?

Mà nếu ở loại địa phương này tu luyện, lại đặt ra Tụ Linh Trận cỡ trung, Quân Thanh Vũ có nắm chắc khiến mình tiến giai càng trở nên nhanh chóng……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.