Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 3 - Chương 23: Thần Cảnh Chân Linh



Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Nam nhân áo bào tro từ trên cao nhìn xuống Quân Lâm Thiên, khóe môi cong lên một nụ cười nhạo: “Không biết lượng sức, mặc dù ngươi có được những trận pháp này, cũng không phải là đối thủ của ta!”

Xoạt!

Vừa dứt lời, khí thế trước người nam nhân ngưng tụ thành một đại kiếm trảm phá kinh thiên, lấy khí thế sét đánh chém về phía Quân Lâm Thiên……

Quanh người nhấc lên một gió lốc mãnh liệt, ở dưới gió lốc, y phục của Quân Lâm Thiên tung bay ở trong gió, khuôn mặt già nua hiện vẻ ngưng trọng xưa nay chưa từng có.

“Ngươi cũng là võ giả Thần Đan?”

Mọi người đều biết, ở qua Chân Linh đó là Thiên Linh, qua Thiên Linh là Thần Đan, mà Quân Lâm Thiên thân là đệ nhất cường giả Quân Môn, cũng đã có thể ngưng tụ ra Thần Đan, hai cường giả Thần Đan chiến đấu, sẽ là lưỡng bại câu thương……

“Thần Đan?” Nam nhân áo bào tro cười lạnh một tiếng: “Ta cũng không phải chỉ có một viên Thần Đan, cho nên, ta và ngươi là khác nhau, ha ha ha!”

Không chỉ có một viên Thần Đan? Lời này có ý gì?

Quân Lâm Thiên như nghĩ tới cái gì, sắc mặt đại biến: “Song Thần Đan, ngươi có được song Thần Đan!”

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người bất giác hít một ngụm khí lạnh.

Đừng nhìn song Thần Đan trong có thể người chỉ là nhiều hơn một quả Thần Đan, lực lượng lại cao hơn mấy phần, mặc dù là Quân Lâm Thiên có được nhiều trận pháp như vậy, cũng không có khả năng chiến thắng người có song Thần Đan……

“Gia chủ, chúng ta vẫn từ bỏ đi, hắn cường đại như vậy, sao Quân gia có thể là đối thủ của hắn?” Văn Hoa bất giác nhắc mãi, trong ánh mắt bắn ra tia bất mãn.

“Câm miệng!”

Ánh mắt Quân Lâm Thiên trầm xuống, lạnh lùng nhìn Văn Hoa: “Lão phu ở đây, ngược lại muốn nhìn ai có thể vượt qua ta đi tổn thương nha đầu này?”

Giờ khắc này, vẻ mặt của ông khí phách, trên người tỏa ra khí thế từ trên cao nhìn xuống.

Sắc mặt của Văn Hoa hoàn toàn thay đổi, trong ánh mắt lộ ra tia âm ngoan, vì một tiểu nha đầu không biết lai lịch từ bỏ Quân gia, xem ra gia chủ xác thật là lão hồ đồ.

“Hừ!”

Nam nhân hừ lạnh một tiếng, cơ thể vừa động, uy áp vô hình kia đã phát ra, che trời lấp đất áp về phía Quân Lâm Thiên.

Ở dưới uy áp mãnh liệt, sắc mặt Quân Lâm Thiên trắng nhợt, ánh mắt trầm xuống một chút.

Giữa Song Thần Đan và Thần Đan, quả nhiên không phải ở một cấp bậc…… Trong Thần Cảnh, cũng chỉ có một số ít người có thể tu luyện ra song Thần Đan, loại người này trong hàng tỉ mới có thể xuất hiện một người, không nghĩ tới lại bị ông đụng phải……

Quân Lâm Thiên hít sâu một hơi, vô số trận pháp thi triển ra, tăng tố chất toàn thân ông lên, xoạt một chút bắn về phía nam nhân áo bào tro……

Trái tim mọi người căng thẳng, nhìn hai người giữa hư không không chớp mắt.

Thực lực của cường giả Thần Đan là cường đại như thế nào? Lúc này, tất cả mọi người chỉ có thể nhìn thấy hai ánh sáng va chạm ở không trung, phát ra ánh lửa kịch liệt……

Giữa hư không, khí thế cường đại kia áp có một số người hít thở không thông, trong lòng tràn ngập tia chấn động.

“Đây chính là thực lực của cường giả Thần Đan?” Ánh mắt của Đào Gia Lạc tràn ngập ghen tỵ, nếu ông ta sớm có loại lực lượng này, có lẽ chủ quyền Thần Môn đã rơi vào trong tay ông ta.

Chính là hiện giờ ông ta cách Thần Đan kia có một bước xa…

“Gia chủ ở chỗ này liều chết chiến đấu, nàng ở kia làm gì?”

Trong Quân gia, ánh mắt bất mãn của mọi người nhìn về phía Quân Thanh Vũ.

Nếu không phải vì bảo vệ nàng, sao gia chủ cần phải đối mặt với cường địch như thế? Chỉ là nàng khen ngược, lại trốn ở trong trận pháp, đều để lại toàn bộ nguy cơ cho gia chủ đối mặt.

Loại hèn nhát này, gia chủ không nên trợ giúp nàng!

“Đủ rồi!” Quân Hạo Vũ nhíu mày lại, mắt lạnh đảo qua mọi người nghị luận sôi nổi vừa rồi, ánh mắt âm trầm, nói: “Các ngươi không sợ chết, có thể đi lên trợ giúp phụ thân ta!”

Vừa nghe lời này, tất cả mọi người bất giác im lặng, để cho bọn họ đi chen chân vào chiến đấu của cường giả Thần Đan, vậy không phải là tìm chết sao?

Chỉ là khí thế kia đã đủ để nháy mắt hạ gục bọn họ rồi……

Quân Hạo Vũ cười lạnh một tiếng, ánh mắt lãnh lệ đảo qua Văn Hoa bên cạnh, nhưng cái gì cũng đều không nói……

Sắc mặt của Văn Hoa xanh mét, trong ánh mắt chợt lóe tia lửa phẫn nộ, ông ta vốn là tưởng khơi mào lửa giận của mọi người với Quân Thanh Vũ, lại vì thiếu chủ nói mấy câu đã biến mất.

Xem ra phụ tử Quân gia này xác thật đều là càng sống càng hồ đồ, vì một nữ nhân mà chôn vùi tương lai Quân gia……

Hiện giờ Văn Hoa nghiễm nhiên quên mất, nếu không có Quân Thanh Vũ, chỉ sợ Quân gia đã sớm bị Đào gia thay thế……

Ầm!

Quân Lâm Thiên lui về phía sau hai bước, lau vết máu ở khóe môi, ánh mắt lạnh lẽo dừng ở trên người nam nhân áo bào tro.

“Ngu ngốc!” Nam nhân áo bào tro hừ lạnh một tiếng, sắc mặt kiêu căng nói: “Ngươi chỉ có một quả Thần Đan, tuyệt đối không phải là đối thủ của ta! Ta khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoãn giao nha đầu kia ra đây, có lẽ, ngươi còn có thể miễn chết……”

“Hừ!”

Mặt của Quân Lâm Thiên không đổi nhìn khuôn mặt âm trầm của nam nhân, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Lão phu còn không hèn nhát đến mức độ này, trừ phi bước qua thi thể của ta, nếu không, ai cũng đừng nghĩ động vào một sợi long của nha đầu này!”

Giọng nói của lão giả truyền ở khắp toàn bộ quảng trường, cũng ở trong nháy mắt kia rơi vào trong lòng mọi người.

Thẩm Phục bất đắc dĩ lắc đầu, cười lạnh nhìn Đào Gia Lạc: “Đào Gia Lạc, ngươi là muốn trở thành phản đồ của Thần Môn?”

“Phản đồ Thần Môn?” Đào Gia Lạc lạnh lùng cười: “Quân Lâm Thiên đã chết, thủ lĩnh Thần Môn này chính là Đào gia chúng ta, người cãi mệnh lệnh Đào gia, mới là phản đồ! Tục ngữ nói kẻ thức thời mới trang tuấn kiệt, Thẩm Phục, tốt nhất ngươi nên đứng đúng đội ngũ!”

Thẩm Phục trầm mặt xuống, vẻ mặt lạnh xuống một chút.

“Ta và Quân lão nhân cũng coi như là giao tình nhiều năm, cho nên, ta cũng muốn đứng ở bên ông ấy, hơn nữa, lão nhân này bạo phát lực tương đối mạnh, chưa chắc sẽ bại bởi linh thú kia.”

Huống chi, ông có một loại chờ mong với Quân Thanh Vũ……

Nữ tử biến thái như thế, thật sự sẽ trốn ở trong trận pháp không phản kháng sao? Không! Đây tuyệt đối không có khả năng! Trận quyết đấu này, Quân gia chưa chắc sẽ thua……

“Ngu muội đến cực điểm!”

Đào Gia Lạc cười lạnh một tiếng, theo ông ta, Thẩm Phục này hoàn toàn là đang tìm chết, tuyệt không ngoại lệ!

“Ha ha ha!”

Bỗng nhiên, một tiếng cười từ trong hư không truyền đến, vẻ mặt của nam nhân áo bào tro không còn cao ngạo như lúc ban đầu, lại hiện ra một tia bội phục.

“Quân Lâm Thiên, ngươi làm người ta sớm đã nghe nói, nếu có thể, ta thật không muốn giết một quân tử như ngươi, đáng tiếc ta thiếu Đào Gia Lạc một ân tình, bất đắc dĩ chỉ có thể hy sinh ngươi……”

Hắn chậm rãi nâng tay lên, trong khoảnh khắc, gió lốc vô tận hiện ra ở quanh người.

Trong nháy mắt, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt không ánh sáng, mây đen che kín khắp không trung, đen nghìn nghịt một mảnh, nặng nề khiến người ta không thể hít thở……

Rốt cuộc sắc mặt Quân Lâm Thiên cũng thay đổi, trong ánh mắt tỏa ra tia chấn động.

“Ngươi…… Ngươi đang làm cái gì?”

Nam nhân áo bào tro cười lạnh một tiếng: “Quân Lâm Thiên, ban đầu là ta khinh thường, nhưng không nghĩ tới ngươi mượn dùng trận pháp có thể đối kháng với ta lâu như vậy, ta không có kiên nhẫn tiếp tục chiến đấu, chỉ có thể bằng tốc độ nhanh chóng giải quyết trận chiến đấu này……”

Một chiêu này, nam nhân áo bào tro vận dụng toàn bộ lực lượng.

Linh khí thiên địa hội tụ ở trước mặt, biến thành một gió lốc như có thể phá hủy tất cả, ầm một tiếng thổi quét về phía Quân Lâm Thiên……

“Gia chủ!”

“Phụ thân!”

Nhìn thấy một màn làm cho người ta sợ hãi này, sắc mặt mọi người đều đại biến, rốt cuộc Quân Hạo Vũ không quản được nhiều như vậy xông về phía Quân Lâm Thiên, nhưng vẫn không còn kịp nữa rồi……

Thân thể kia ở dưới gió lốc bay lên trời không, máu chảy xuống đầy trời, rơi vào trong mắt mọi người từng chút một.

“Phụ thân!”

Hai chân Quân Hạo Vũ mềm nhũn, phịch một tiếng quỳ trên mặt đất, tuyệt vọng mà thống khổ lên tiếng gào rống.

“Yên tâm đi, ông ta sẽ không chết.”

Nhiều lắm là bán thân bất toại mà thôi……

Nam nhân áo bào tro chậm rãi thu tay lại, lão nhân này vẫn là làm hắn cực kỳ bội phục, vì vậy cũng không tổn thương tính mạng của ông……

Chẳng qua, một chiêu này, làm toàn thân ông ta suy yếu, thân thể từ trong hư không rơi xuống.

Nhưng mà, ân tình hắn thiếu Đào Gia Lạc cuối cùng cũng xong rồi, sau này không cần đeo trên lưng nợ tình người nọ nữa……

Ngay ở lúc nam nhân áo bào tro nở nụ cười nhẹ nhàng, một chủy thủ màu vàng từ sau lưng đâm qua thân thể, cơ thể của hắn lập tức cứng đờ, không dám tin quay đầu nhìn khuôn mặt già nua kia.

“Ngươi…… Ngươi lại……”

Một kiếm xuyên tim!

Ở một khắc kia, hắn cho rằng Quân Lâm Thiên trọng thương, mà bên cạnh mình lại đều là người Đào gia, vì vậy không tiếp tục phòng bị, ai ngờ……

“Linh thú chính là linh thú.” Đào Gia Lạc rút chủy thủ ra, âm hiểm cười: “Vĩnh viễn đều là toàn cơ bắp như vậy, ngươi lại dùng toàn bộ lực lượng đối phó Quân Lâm Thiên, cũng cho ta cơ hội, nhưng tất cả đều là bởi vì ngươi quá tin tưởng ta, ha ha ha!”

Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, hiển nhiên không nghĩ tới Đào Gia Lạc sẽ ra tay đối phó với người một nhà! Tên hỗn đản này làm được nhiều chuyện như thế, vậy về sau còn không làm được cái gì?

Lúc này, Kỳ gia ban đầu còn duy trì trung lập bị thủ đoạn của ông ta dọa sợ, vội vàng đặt lập trường ở bên Quân gia này, bằng không, nói không chừng một ngày nào đó, vừa rồi còn liên thủ đối kháng địch nhân, trong nháy mắt sẽ bị ông ta đâm một đao sau lưng……

Phụt!

Tay Đào Gia Lạc thâm nhập vào trong ngực nam nhân áo bào tro, đào ra hai quả Thần Đan trong thân thể, lộc cộc một tiếng nuốt vào trong bụng.

Ầm!

Trong khoảnh khắc, trên người ông ta phát ra khí thế cường hãn, cuồng phong chợt nổi, tóc bạc như kẻ điên dựng lên ở trong gió.

“Ha ha! Cường giả Thần Đan, rốt cuộc ta cũng tới Thần Đan, Ngạn đại nhân này nên cảm ơn ngươi cung cấp Thần Đan cho ta, cũng làm ngươi chết có giá trị!”

Trong mắt nam nhân áo bào tro lộ ra tia không thể tưởng tượng, hắn chỉ vào thần thái điên cuồng của Đào Gia Lạc, lại không cách nào dùng ra một chút lực lượng.

Rồi sau đó, nam nhân từ từ nhắm hai mắt lại, cơ thể ngã về phía sau, phịch một tiếng ngã ở trước mặt mọi người……

“Quân Lâm Thiên, ngươi đi tìm chết cho ta!”

Ầm!

Lực lượng cường đại ở trong không khí ngưng tụ thành một thanh cự kiếm, ở lúc chém xuống, như xé rách không trung ra, tiếng cười có vẻ điên cuồng như thế của Đào Gia Lạc làm cho người ta sợ hãi……

“Phụ thân! Chạy mau!”

Khuôn mặt anh tuấn của Quân Hạo Vũ trắng bệch, tuyệt vọng hò nói.

Chỉ là, Quân Lâm Thiên lại cả người vô lực, ngay cả lực lượng hoạt động bước chân cũng đều không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn cự kiếm chém về phía thân thể của mình……

Có lẽ lần này ông thật sự là chạy trời không khỏi nắng.

Nhưng mà, ông còn chưa nhìn nữ nhi một cái, sao có thể cam tâm cứ chết đi như vậy? Nữ nhi của ông, nhất định còn ở đại lục chờ ông……

Nhưng không còn cơ hội nữa rồi……

Quân Lâm Thiên từ từ nhắm hai mắt lại, lại vào lúc này, một tiếng gào rống thanh từ phía sau ông truyền đến, khiến cơ thể của ông đột nhiên cứng lại.

“Ngoại công!”

Ngoại công? Đây…… Là đang gọi ông sao? Nhưng nữ nhi ông đã sớm bị đưa đi, sao lại chạy ra một người gọi ông là ngoại công? Đây nhất định là ảo giác mà thôi……

Nhưng Quân Lâm Thiên vẫn mở bừng mắt, tầm mắt nhìn ra phía sau, dừng ở trên khuôn mặt tái nhợt kia……

Lúc này Quân Thanh Vũ mới vừa đột phá đến Thần Cảnh Chân Linh, lại không nghĩ rằng vừa mở mắt đã nhìn thấy một màn mạo hiểm như vậy, hoảng sợ mãnh liệt làm lòng nàng không tự chủ được gọi ra xưng hô, không màng tất cả xông về phía Quân Lâm Thiên……

“Hoàng Nhi!”

Xoạt!

Một ánh lửa từ trên người Quân Thanh Vũ bắn lên cao, không có bất kì dấu hiệu gì xông về phía Quân Lâm Thiên, mà ngay trong nháy mắt này, cự kiếm hung hăng chém xuống, lập tức nhấc lên đá vụn đầy trời, lơ lửng ở trước mắt mọi người.

Giờ phút này, ánh mắt mọi người lại nhìn ánh lửa tràn ngập không trung kia, trong ánh mắt hiện ra tia chấn động thật sâu……

Phượng Hoàng khổng lồ chặn một mảnh không trung, đứng ở trên lưng nó là một lão giả mặt dại ra. Rồi sau đó, ngay ở dưới ánh mắt của mọi người, thân thể Phượng Hoàng dần thu nhỏ lại, hóa thành một ánh sáng đỏ từ trên bầu trời rơi xuống……

“Mẫu thân.”

Tiểu Hoàng Nhi buông lỏng tay ra, vứt Quân Lâm Thiên trên mặt đất, phịch một tiếng nhào vào trong lòng Quân Thanh Vũ, trên khuôn mặt phấn điêu ngọc trác lộ ra nụ cười ngây thơ sáng lạn.

Quân Thanh Vũ vuốt đầu Tiểu Hoàng Nhi, khẽ thở phào nhẹ nhõm, cũng may Hoàng Nhi kịp thời nghĩ cách cứu viện, nếu không, hậu quả không dám tưởng tượng……

“Con…… Vừa rồi con gọi ta là cái gì?” Quân Lâm Thiên ngây ngốc nhìn nữ tử trước mặt, trong giọng nói tràn ngập kinh ngạc.

Cơ thể của Quân Thanh Vũ cứng đờ, khi nhìn thấy một màn nguy hiểm kia, đầu óc nàng trống rỗng, có một số lời nói chưa kịp suy nghĩ đã nói ra……

“Mẫu thân, Hoàng Nhi sẽ vĩnh viễn bảo vệ mẫu than.” Tiểu Hoàng Nhi nở nụ cười sáng lạn: “Cho nên, mẫu thân không cần phải lo lắng, bất cứ lúc nào, Hoàng Nhi và phụ thân Vô Tình cũng sẽ vĩnh viễn đứng ở bên cạnh mẫu thân, vì mẫu thân chống đỡ mảnh trời này……”

Trái tim Quân Thanh Vũ run rẩy, đưa mắt nhìn về phía khuôn mặt chờ mong của Quân Lâm Thiên, trong mắt thanh lãnh hiện ra ánh sáng nhàn nhạt, nàng nhẹ giọng gọi: “Ngoại công……”

Như ngũ lôi oanh đỉnh, Quân Lâm Thiên lập tức ngây ngốc, ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của nữ tử……

Lúc này, ông không có nghe lầm, nha đầu này xác thật là gọi ông là ngoại công?

“Con…… Con là nữ nhi của Ngọc Nhi?” Quân Lâm Thiên ngăn chấn động trong lòng, cố gắng dùng giọng vững vàng hỏi.

Nhưng trong đôi mắt kia lại vẫn hiện ra tia kích động.

“Đúng……” Quân Thanh Vũ khé mím môi mỏng: “Nương của con là dưỡng nữ Tiêu gia, khối ngọc bội này, là vật bà lưu lại……”

Xoạt!

Quân Thanh Vũ giơ bàn tay lên, một khối ngọc bội bất ngờ xuất hiện ở trong tay nàng, trên ngọc bội kia khắc chữ Quân chính là rõ ràng như thế, từng nét bút đều là rõ ràng……

“Đây là năm đó trước khi Ngọc Nhi rời đi, ta tự mình khắc cho nàng.” Quân Lâm Thiên vô lực nâng tay lên, run rẩy nhận ngọc bội, ông khẽ vuốt chữ Quân trên ngọc bội, rơi lệ nói: “Ai ngờ từ biệt này, chính là vài chục năm…… Mẫu than con, nàng có khỏe không?”

Quân Lâm Thiên ngẩng đầu, chờ mong nhìn Quân Thanh Vũ.

Nghe được lời này, trái tim Quân Thanh Vũ run rẩy, bên môi miễn cưỡng lộ ra một nụ cười: “Ngoại công, hiện tại thương thế của người là quan trọng nhất, chuyện khác sau này lại nói……”

“Được, được!” Quân Lâm Thiên kích động thu ngọc bội lại, trong lòng lại thật lâu không thể bình phục.

Khó trách nha đầu này để tâm đến ông như thế, thì ra nàng lại là nữ nhi của Ngọc Nhi, làm tôn nữ lập tức biến thành ngoại tôn nữ có được quan hệ huyết mạch, không có gì làm cho ông hưng phấn điều này……

“Thật không biết vận khí của Quân Lâm Thiên từ đâu ra, biến thái này lại chính là ngoại tôn nữ của ông ấy!” Tâm tình của Thẩm Phục rất khó chịu, ghen ghét trừng mắt nhìn Quân Lâm Thiên.

Vì sao ông không có một nữ nhi có tiền đồ như vậy, sinh ra một biến thái như thế?

Lúc này khiếp sợ nhất không gì hơn là Văn Hoa, ông ta nhìn chằm chằm Quân Thanh Vũ, đáy mắt xuyên qua một tia âm trầm: “Nàng lại chính là nữ nhi của đại tiểu thư, người Tiên Tông vẫn luôn tìm kiếm đại tiểu thư, nếu biết nàng trở về Quân gia, nhất định sẽ để Quân gia giao nàng ra, nếu như không chịu, sẽ mang đến đại nạn cho Quân gia……”

Không được, ông ta cần đi nói cho người Tiên Tông, có lẽ sau này Tiên Tông phải ra tay với Quân gia, nói không chừng sẽ nể tình ông ta đã từng mật báo mà tha cho ông ta……

“Thần Cảnh Chân Linh? Không có khả năng! Sao ngươi lại đột phá tới Thần Cảnh Chân Linh rồi?” Sau khi Đào Gia Lạc nhìn thấy hiện giờ Quân Thanh Vũ tỏa ra khí thế, sắc mặt đột nhiên đại biến, lên tiếng gào rống như là thấy quỷ.

Thần Cảnh Chân Linh?

Mọi người sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Quân Thanh Vũ.

“Nàng đột phá tới Chân Linh rồi? Đây…… Đây cũng quá kỳ quái, vừa rồi rõ ràng nàng cũng chỉ là Tụ Linh mà thôi.”

“Từ từ, vừa rồi không phải nàng vẫn luôn ngốc ở trong trận pháp sao? Chẳng lẽ, là trận pháp kia trợ giúp nàng đột phá?”

“Trận pháp làm Thần Cảnh đột phá? Kia không phải là trận pháp cửu cấp mới có thể làm được sao? Này……”

Trong lúc nhất thời mọi người trợn tròn mắt, ai cũng đều không muốn tin tưởng đáp án trong lòng đã lấy được kia.

Quân Thanh Vũ còn trẻ tuổi hơn Đào Ngọc Đào gia, nếu tuổi này nàng đã đạt đến trận pháp cửu cấp, vậy cũng quá thiên tài……

“Nha đầu, đây là có chuyện gì?” Quân Lâm Thiên ngây ngốc chớp đôi mắt, nghi hoặc hỏi.

“Tạo Thần Trận cửu cấp.” Khóe môi Quân Thanh Vũ khẽ nhếch, không chút để ý đáp: “Trận pháp này có thể trợ giúp võ giả câu thông linh khí thiên địa càng nhanh, ở dưới Thiên Linh đều có hiệu quả, chẳng qua một trận pháp chỉ có thể đột phá một lần, nếu ngoại công có yêu cầu, chờ sau khi trận thi đấu này chấm dứt, con có thể giúp người luyện chế một trăm tám mươi cái, để đệ tử Quân gia đều tới Chân Linh……”

Ầm!

Một đạo sấm sét đánh xuống, Quân Lâm Thiên hoàn toàn ngây ngốc, thật lâu cũng không thể từ trong loại khiếp sợ này phục hồi tinh thần lại……

Tạo Thần Trận, xem như đứng đầu trong trận pháp cửu cấp, cho dù là Luyện Trận Sư cửu cấp, cũng không thể luyện chế ra, có thể nghĩ, Tạo Thần Trận này với Quân gia là quan trọng cỡ nào.

Huống chi, còn là một trăm tám mươi cái? Nàng xem trận pháp cửu cấp là cải trắng sao?

“Quân lão nhân, chúng ta quan hệ như vậy, ngươi đừng keo kiệt với ta quá.” Thẩm Phục ghen ghét nhìn Quân Lâm Thiên, hận không thể thay thế lão nhân này.

Vận khí của ông thật sự là quá tốt, vì sao mình không có vận may như vậy?

“Hừ!” Đào Gia Lạc phục hồi tinh thần lại, hừ lạnh một tiếng: “Vậy ngươi phải có cơ hội mới được, hôm nay, các ngươi đều cần chết ở chỗ này!”

Nói xong lời này, khí thế cường giả thuộc về Thần Đan trên người Đào Gia Lạc kia lại khuếch tán ra lần nữa, hung hăng áp về phía Quân Thanh Vũ……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.