Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Chương 18: Không cần vội



Chẳng bao lâu, tin tức về việc nhà họ Trần bị tiêu diệt như. thể có cánh, lan truyền đến mọi ngóc ngách của Tân Hải

Nó đã gây ra sóng to gió lớn trong một nhóm người nào đó.

"Cái gi? Thiếu gia nhà họ Diệp ba năm trước đã trở lại rồi á? Hơn nữa, vừa trở về đã gây ra một trận gió tanh mưa máu, tiêu diệt nhà họ Mã, nhà họ Tô, Huyết Thủ Bang, nhà họ Trần.."

"Rốt cuộc hẳn ta đã lột xác thành gì vậy? Theo tôi được biết, bang chủ Quách Côn của Huyết Thủ Bang là Tông sư và nhà họ Trần cũng có năm đại Tông sư trấn giữ."

"Đây gọi là đại nạn không chết ắt có hậu phúc à? Chờ đi, tôi thấy công cuộc trả thù của vị thiếu gia nhà họ Diệp này mới chỉ bắt đầu thôi, những hành động đáng sợ hơn nữa vẫn còn ở phía sau”

*Chẹp, đừng mong đợi quá nhiều. Đừng quên, chuyện xảy ra ba năm trước có liên lụy rất lớn. Hầu như tất cả các thế lực nối bật ở Tân Hải đều tham gia vào vụ việc đó. Làm sao hẳn có thế lật trời băng sức mạnh của một mình mình chứ?"

"Dũng khí thật đáng khen, nhưng lại không nhìn nhận rổ hiện thực..."

Tại một gia tộc nào đó, một ông già trạc tuổi Trần Vân Phi đã sờ sờ chiếc nhẫn phỉ thúy của mình với thái độ khinh thường sau khi nghe tin đồn đang được bàn tán xôn xao.

“Cũng khá thú vị đấy, dư nghiệt nhà họ Diệp ư? Không ngờ. lại có thế thoát chết và ngóc đầu trở lại. Đáng tiếc tuối còn trẻ như vậy mà lại thích đi tìm chết"

"Gia chủ, bây giờ tên nghiệt chủng tàn dư nhà họ Diệp này đang lan tin bảo ba ngày sau, tất cả những người có liên quan đến vụ việc năm đó hãy đến nghĩa trang nhà họ Diệp quỳ xuống và sám hối. Hản đúng là cưồng vọng hết thuốc chữa! Chúng ta không thể để hẳn ngang ngược như vậy được! Hay. là để tôi dẫn người đi giết nhuệ khí của hẳn đi!" Một người đàn ông trung niên đã chủ động xin đi giết giặc nói.

"Không cần vội."

Ông già xua tay, cười chế nhạo, nói: "Mặc dù tên nghiệt chủng đó khiến người ta ghét bỏ, nhưng trong trường hợp này, nhà chúng ta cũng không cần làm chim đầu đàn đâu, cứ yên tĩnh ngồi chờ trước đi. Sẽ có người không chịu nối mà đi thăm dò chừng mực của hẳn th

Một nơi khác. Ở một thế lực ngầm nào đó. Một người đàn ông trung niên cũng nghe được báo cáo

của cấp dưới, khóe miệng nở một nụ cười có chút tàn nhân mà lại đầy mïa mai.

"Thiếu gia nhà họ Diệp? Ha ha, đúng là khiến người ta ngạc nhiên mà!"

"Một con chó rơi xuống nước thoát chết trong gang tấc còn muốn gây sóng giớ? Hản cho rắng tiêu diệt được nhà họ. Trần và Huyết Thủ Bang hèn mọn là có thế coi trời bãng vung áp"

Mặc dù nhà họ Trần là gia tộc cấp một ở Tân Hải nhưng số lượng gia tộc cấp một cũng không ít nên thứ hạng của họ. cũng không cao lăm.

Về phần Huyết Thủ Bang, bọn họ xếp cuối cùng trong bốn thế lực ngầm lớn và có thực lực yếu nhất. Mấy năm nay, nếu không phải bọn họ ôm được một cái đùi to, chủ động làm tay. sai cho người đó thì e rằng bọn họ đã bị đá ra khỏi hàng ngũ bốn thế lực ngầm lớn từ lâu rồi

"Đường chủ, ý của ngài là, không thế giữ lại tên dư nghiệt nhà họ Diệp này? Vậy đêm nay chúng ta qua đó xử lý hẳn ạ?" Cấp dưới lập tức hỏi

"Xử lý? Cứ ngồi chờ đi!”

Người đàn ông suy nghĩ một chút, xua tay nói: "Cơm ngon không sợ trễ. Hơn nữa, thời hạn ba ngày này không phải là do thăng nhóc đó tự đặt ra à?"

"Ba ngày sau, cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng là nghĩa địa do thắng nhóc đó tự chọn"

"Tôi muốn xem xem, liệu trong ba ngày này, có thế lực. nào khác quét sạch dư nghiệt đó hay không. Vậy thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều sức lực"

Cùng một thời gian, ở một trang viên sang trọng nào đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.