Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch

Chương 58: C58: Huống hồ



"Ta còn tưởng, ngươi sẽ mãi ở lại nhà họ Trần, chờ nhà họ Trần hùng mạnh, Trần Vân Hiên trưởng thành lên chứ”

"Bây giờ đi rồi, ngươi yên tâm về tiểu tử Trần Vân Hiên đó sao?"

"Đây là thiên tài yêu nghiệt tuyệt đối trong hậu bối nhà họ. Trần đấy."

Nghe lời nói của Đại Hoàng, Trần Trường An lạnh lùng nói: "Trần Vân Hiên có con đường riêng của mình cần phải đi."

"Hắn cần phải tự mình đối mặt, tự mình trưởng thành."

"Cho dù thật sự yểu mệnh, thì đó cũng là mệnh của hắn."

"Huống hồ... mãi ở lại nhà họ Trần thì quá nhàm chán."

"Vẫn là thế giới bên ngoài hoa lệ hơn."


Đại Hoàng bất đắc dĩ lắc đầu, còn tưởng rằng lần này quay về nhà họ Trần, tính cách của thăng nhóc Trần Trường An này có thay đổi.

Không ngờ, chân trước rời khỏi nhà họ Trần, chân sau đã quay lại bản chất thật.

"Vậy chúng ta đi đâu đây?" Đại Hoàng tò mò hỏi. "Trung Thiên Vực, Lang Gial" Lang Gia?

Cái tên này Đại Hoàng cảm thấy có phần quen thuộc, dường như có nghe đâu đó.

Nhưng nó có thể khẳng định, bản thân và Trần Trường An từng lén chạy ra ngoài chơi, trong quá trình đó chắc chẳn không đi qua nơi này.

"Đúng rồi!" "Nếu ta không nhớ nhầm, thăng nhóc Lâm Tương Liễu đó, quê nhà chính là Lang Gia phải không?" Đại Hoàng đột nhiên hỏi.

"Ừm, Lâm gia Lang Gia, chính là gia tộc của tên nhóc Lâm Tương Liễu đó."

"Bao nhiêu năm trôi qua, không biết hắn có còn ở lại Lâm gia, hay là đi nơi khác rồi."

"Tuy nhiên, Lâm Tương Liễu bây giờ, chắc chắn đã thành cấp bậc lão tổ tông rồi."

Dù sao qua hơn ngàn năm, Lâm Tương Liễu cũng không còn là thiếu niên mà Trần Trường An gặp lúc đó.

"Ngươi muốn đi tìm Lâm Tương Liễu ôn lại chuyện xưa sao?" Đại Hoàng tò mò hỏi.

"Đúng, cũng không phải."

"Lang Gia có thể lớn hơn rất nhiều so với Bắc Cực, mục đích chính của ta, vẫn là Thai Châu."

Sở dĩ Trần Trường An chọn Lang Gia, một mặt là chưa đi qua, muốn đi dạo một vòng, mặt khác, đương nhiên chính là Thai Châu.


“Ngươi có tin tức của Thai Châu rồi sao?” Đại Hoàng có phần kinh ngạc nhìn về phía Trần Trường An.

Tin tức về Thai Châu này, ngoại trừ một viên ở hoàng tộc Đại Chu ra, Trần Trường An lại có được tin tức từ đâu chứ?

Chẳng lế bây giờ hẳn đã có thể cảm ứng được vị trí đại khái của Thai Châu rồi chăng?

Nghe đến lời của Đại Hoàng, Trần Trường An läc đầu, nói: “Không có tin tức, chỉ là, ta đã lật xem tộc ký của nhà họ. Trần”

Nhà họ Trần là loại gia tộc tồn tại hàng vạn năm trước, đương nhiên sẽ có loại vật phẩm tộc ký này tồn tại.

Mỗi một đời tộc trưởng, đều phải ghi lại cuộc đời của bản thân, cũng như những sự kiện quan trọng xảy ra trong quá trình làm tộc trưởng.

Mục đích chính là để lại cho hậu nhân, có thể coi là tăng thêm một chút kinh nghiệm, những sai lầm từng mắc phải không được mắc lại lần thứ hai.

Hoặc những rắc rối từng gặp phải có cách nào để giải quyết, giúp bọn họ cũng có một sự hiểu biết, để khi gặp phải

chuyện như vậy, cũng biết phải ứng phó thế nào.

“Tộc ký nhà họ Trần có ghi lại tình huống cụ thể Thai Châu bị thất lạc sao?”


“Không có." “Không có? Vậy sao ngươi biết là ở Lang Gia?” “Suy đoán.”

Trần Trường An thông qua xem tộc ký, phát hiện trước khi nhà họ Trần đến Bắc Vực thì đã sinh sống ở Lang Gia.

Mặc dù không có ghi chép rõ ràng liên quan đến Thai Châu, nhưng vẫn có thể phát hiện một số manh mối.

Nhà họ Trần ở giai đoạn này bị người khác để ý, xảy ra tranh chấp, nhà họ Trần thiệt hại nặng nề, bị đuổi khỏi Lang Gia.

Về phần cụ thể đã xảy ra chuyện gì, phía trên không có ghi chép rõ ràng, thật ra tình huống này có phần kỳ quái.

Theo cách ghi chép của tộc ký, chuyện quan trọng như vậy, nhất định phải ghi lại.

Cũng có thể để cho hậu nhân nhà họ Trần biết kẻ thù từng ở Lang Gia của bọn họ là ai.

“Vậy thì sao? Nhà họ Trần ở Lang Gia có thể có kẻ thù, nhưng vẫn chưa có tin tức Thai Châu mà” Đại Hoàng không hiểu hỏi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.