Vô Thượng Luân Hồi

Chương 510: 510: Bị Sư Phụ Của Ta Mang Đi Rồi





Hồ lô nhỏ này rất không bình thường, bên trong chứa linh dịch, lại là loại linh dịch bất phàm.

Vết thương nặng như vậy cũng có thể chữa khỏi chỉ bằng một ngụm linh dịch.

Nghĩ như vậy, cô ta liền tìm một bình ngọc, len lén chia linh dịch vào bình ngọc, để sau này nghiên cứu một chút, cô ta đã tu đạo nhiều năm như vậy mà lần đầu tiên mới được thấy loại linh dịch thần kỳ như thế này.

Hồi lâu, cô ta lại liếc nhìn Triệu Bân.

Cho dù cô ta vẫn còn rất tức giận, nhưng đối với tên nhóc này, cô ta vẫn rất khiếp sợ.

Cảnh giới Chân Linh nho nhỏ mà có thể bắt chước khí thế của cảnh giới Thiên Võ, còn nữa, hắn đã bị vây hãm ở thành Thương Lang, sao có thể thoát ra được? Một nhân tài như vậy, cho dù sư tôn của hắn không phải là Đại Hạ Hồng Uyên thì nhất định cũng là một người cực kỳ đáng sợ.

Không biết bao lâu sau thì Triệu Bân mới được thả xuống.


Thiếu chủ Triệu gia cuối cùng cũng tỉnh, ôm đầu ngồi xổm dưới táng cây.

Tư thế này của hắn nhìn sao cũng giống như một tên tội phạm đang bị cải tạo, thành thật mà nói, Triệu Bân ở trước mặt Tử Linh đã sớm không còn thể diện rồi, nếu không nghĩ tình hắn đã cứu cô ta một mạng thì Tử Linh nhất định đã một chưởng giết chết hắn.

"Bị đòn cũng là một loại tu hành".

Nguyệt Thần nói, trong lời nói của cô ta lúc nào cũng tràn đầy hiểu biết.

Triệu Bân đen mặt lại, rất muốn lớn tiếng văng tục vào lúc này.

Ta muốn thành thần.

Chuyện này chính là tâm nguyện từ lâu trong lòng hắn.


Không vì mục đích gì khác, chỉ vì hắn muốn dạy cho Nguyệt Thần một bài học, bà cô này càng lúc càng xấu xa rồi.

"Vị vua của nhà ta đâu?"
Tử Linh khoan thai nói, tất nhiên là cô ta đang nói tới vua Âm Nguyệt.

Nếu như Triệu Bân đã sắm vai Hồng Uyên, thì kẻ mang quan tài của vua Âm Nguyệt đi chắc chắn là hắn.

"Bị sư phụ của ta mang đi rồi".

"Chát!"
Đoạn đối thoại cực kỳ ngắn gọn, Triệu Bân còn muốn hù dọa người, Tử Linh lại tiếp đón hắn bằng một cái tát, ý tứ rõ ràng dễ hiểu, ngươi đã bị ta nhìn thấu rồi mà còn dám lừa dối bà đây, Đại Hạ Hồng Uyên mà lại chịu thu nhận một đệ tử không có liêm sỉ như ngươi hay sao?
"Để ở vùng đất U Minh rồi".

Triệu Bân che mặt, hắn bị đánh mạnh đến mức trước mắt bây giờ toàn sao là sao.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.