Vô Thượng Luân Hồi

Chương 670: 670: Vẫn Còn Lần Thứ Năm





“Hắn ta chỉ là cảnh giới Chân Linh sao?”
Vương Dương lảo đảo đứng dậy, vừa hay nhìn thấy cảnh đó thì ánh mắt đầy vẻ không thể tin nổi.

“Hắn mà là cấp Chân Linh sao?”
Trưởng lão nhà họ Vương cũng kinh ngạc y như thế, chỉ trong vài nhịp thở mà ông ta đã bị đánh bất ngờ ba lần, đường đường là một Huyền Dương đỉnh cao, dường như đây là lần đầu tiên ông ta chịu thiệt như vậy trước một tên cấp Chân Linh.

Ầm!
Trong lúc hai người họ đang kinh ngạc thì lại có một tiếng “ầm” nữa vang lên.

Trưởng lão nhà họ Vương lại bị ném xuống đất lần thứ hai.

Trước đó, chân nguyên hộ thể của ông ta vỡ nát, lần này thì ông ta đã bị ngã đến mức đau nhức toàn thân, nếu không nhờ có năng lực đủ mạnh thì e là ông ta đã bị liệt toàn thân rồi.

Chuyện này có thể làm lần một, lần hai nhưng lần ba thì đừng mơ!
Theo sau tiếng hét của trưởng lão nhà họ Vương, chân nguyên của ông ta liền cuồn cuộn dâng trào, ép đến mức Triệu Bân té nhào.


Ầm ầm!
Tiếng nổ vang lên ngay sau đó, bởi vì tại thời khắc bị Triệu Bân nắm lấy cánh tay, trưởng lão Vương gia đã bị gắn bùa nổ.

Ông ta thuộc phái kỹ năng, sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để tấn công kẻ địch.

Tuy bùa nổ không thể đả thương được võ tu đạt đỉnh cao của cảnh giới Huyền Dương, nhưng có thể làm chậm động tác của đối phương.

Đồng thời, ba thanh phi đao gắn bùa lôi quang bắn ra đã đồng loạt bùng nổ.

Ánh chớp lóe lên cực kỳ chói mắt.

Cho dù là cao thủ Huyền Dương cũng bị ảnh hưởng, hai mắt tối thui.

Lần thứ tư rồi, đây là lần thứ tư ông ta bị đánh cho không kịp trở tay rồi.


Vẫn còn lần thứ năm.

Triệu Bân giống như miếng cao dán phết trên da chó, tiếp tục cúi người áp sát, đập vào mặt ông ta là tiếng rồng gầm hổ gào khiến đầu óc của trưởng lão Vương gia đau như búa bổ.

Trong thời khắc choáng váng, lại có đôi bàn tay to lớn ấm áp túm lấy một cánh tay.

Kịch bản giống hệt lại được diễn thêm lần nữa.

Mặt đất là mẹ, ông ta lại được quay về với vòng ôm của mẹ.

Lần này ông ta ngã rất vang, đến mức hộc cả máu.

“Ma đạo, mở ra!”
Để duy trì sức mạnh, Triệu Bân cưỡng ép mở ra một ma đạo, hình thái thay đổi rất nhiều, mái tóc dài chỉ trong thoáng chốc đã đỏ như máu, trên mi tâm khắc một hoa văn, chân nguyên cuồn cuộn toàn thân cũng biến thành ma sát, bất kể nhìn từ góc độ nào cũng giống hệt một đại ma đầu.

Đây là lần đầu tiên hắn mở ma đạo khi tác chiến.

Không thể không thừa nhận, trạng thái tẩu hỏa nhập ma mang đến sức mạnh mãnh liệt, đủ để hắn trở nên cuồng bạo.

“Ma đạo, thế mà là ma đạo, nó lấy đâu ra ma đạo!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.