Vô Thượng Niết Bàn

Chương 165: Chém 2



Tên chưởng quầy bị đập cho đến mặt mũi biến dạng, lại bị phong ấn tu vi, khiến hắn không có cách nào đánh trả,

Bạch Hàn Phong lại lên tiếng:

“Ngươi còn chưa trả lời ta”

Tên chưởng quầy này giãy dụa một chút, Hắn vẫn kiên quyết không trả lời,

Bạch Hàn Phong, thuận thế một cước đạp Tên chưởng quầy này văng ra, lãnh nguyệt nâng lên chỉ vào chung quanh, hắn thi pháp quát lớn:

“Để ta nói cho các ngươi biết, chức vị này là của yêu tôn ban cho, đất đai này cũng là của yêu tôn, không phải của các ngươi- Ta không quản sau lưng các ngươi là người nào, có bối cảnh gì, trong thiên hạ đều là của Hoàng Mi Yêu Tôn đại nhân, cá ngươi là cái thá gì lại dám khinh nhờn luật lệ do Yêu Tôn đặt ra, phải chịu tội gì?

Bị chụp cái mũ quá nghiêm trọng, Tên chưởng quầy này bị đá văng lập tức giải thích:

“ Thành chủ đại nhân, chúng ta không có ý khinh nhờn thiên uy. Ngươi đừng vội chụp tội danh, ai đúng ai sai Càn Nguyên Quận sẽ có phán xét. Không đến lượt ngươi”

Đám người đều biết cái mũ này quá nặng, khinh nhờn Yêu Tôn chính là tử tội. Nếu không giải thích, bọn họ chắc chắn phải chết.

- Chúng ta tuyệt đối không khinh nhờn thiên uy!

- Đúng!

Một quỳ dưới đất cùng kêu lên.

Bạch Hàn Phong trợn mắt nhìn xung quanh, hắn quát:

“Các ngươi sống trong Khô Lâu thành này, Ở chỗ này... Bản Thành chủ đại biểu cho Yêu Chủ, đại biểu cho Yêu Tôn, lời ta nói chính yêu tôn nói”

Dứt lời hắn chỉ tay vào mấy tên quỳ trước nhất rồi quát:

“- Trảm!”

Đám người như lang như hổ nhảy vào trong đám người đang quỳ, vung vẩy đao thương kiếm chém giết lung tung.

“Khốn kiếp, Bạch Hàn Phong”

Có kẻ hoảng sợ la hét,, muốn hối hận cũng đã muộn.

“- Tha mạng!”

“ Thành chủ đại nhân tha mạng!”

“- Ta sai...”

Ba tên quỳ trước nhất cùng với toàn bộ người làm, cho dù cầu xin tha thứ cũng vô dụng, tất cả đều bị chém đầu.

- Ah...

Hiện trường chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết.

Những người quỳ xuống bị phong ấn tu vi, lại bị trói nên không có sức hoàn thủ, Lúc này bọn họ đã biết thế nào là hối hận. Đám người chung quanh cũng biết hậu quả khi chọc giận Thành chủ đại nhân là thế nào.

Lúc này từng người kêu lên đầy tuyệt vọng, bọn họ đã đánh giá cao bản thân, có tiền có thế chỉ là gà đất chó kiểng khi đấu với cường quyền. Từng đầu lâu bay lên cao, từng dòng máu phun lên trời, từng thú tộc bị chém giết, Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, đám người vây xem hoảng sợ lui ra phía sau.

Chỉ muốn trốn tránh đồ sát, chỉ muốn mạng sống!

Năm cửa hàng to nhất, hơn ba trăm cái đầu, tất cả đều bị chém sạch Cũng có thể nói những thế lực lớn nhất đã bị Bạch Thành chủ nhổ tận gốc.

Hiện trường thây ngã đầy đất, đầu người lăn lốc các nơi, máu chảy thành sông, mùi máu tươi đậm đặc bao phủ không khí. Nhiều người rơi đầu như thế. Bạch Thành chủ chắp tay đứng ở đó, lạnh lùng nhìn tất cả, ngay cả máu tươi chảy đến dưới chân cũng không quan tâm. Đám người sống sót không bị tàn sát và đám người đang vây xem, ánh mắt bọn họ nhìn Bạch Thành chủ không khác gì ma quỷ, đều sợ hãi không nhỏ.

Đúng lúc này, một tên thủ thành chạy vào nói:

“Báo bẩm báo thành chủ đại nhân, người phía bên trên xuống tra xét, hiện đang đứng ngoài cổng thành”

Bạch Hàn Phong thở hắt ra một hơi, đến nhanh như vậy,

Hắn quay sang, quát lớn với Toàn Phong:

“Năm nhà này, còn ai trốn thoát”

Toàn Phong cung kính trả lời:

“- Bẩm Đại Thành chủ đại nhân, có ít người không có trong cửa hàng ra ngoài làm việc, trong thời gian ngắn không thể bắt được, chúng ta đang làm công tác thống kê, đại khái bắt được gần chục người”

Bạch Hàn Phong lại nói

“- Truyền lệnh xuống, nếu những đào phạm kia đến tự thú, chỉ cần nguyện ý khai ra hành vi cấu kết làm loạn có thể miễn tội, tha cho bọn họ khỏi chết! Đồng thời thông báo với các cửa hàng nếu có người dám thu nhận đào phạm, hoặc phát hiện đào phạm giấu diếm không báo đều nghiêm trị cùng tội.”

“- Vâng!”

Rất nhiều người vây quanh nghe xong hít khí lạnh, đây là kết đại thù đấy! Giết mấy trăm lại không bỏ qua cho mấy chục người bỏ trốn?

- Ta tự thú!

Vừa mới nghĩ xong, trong đám người vây xem đã có người quỳ xuống, có người nhận ra đây là tiểu nhị của cửa hàng nào đó.

- Ta tự thú!

Có người dẫn đầu, lập tức có người thứ hai, thứ ba quỳ xuống...

- Tiểu nhân tự thú!

Đảo mắt đã có hơn mười con cá lọt lưới chạy ra tự thú, cả đám nơm nớp lo sợ thấp thỏm, cũng không biết Bạch Thành chủ nói có giữ lời hay không.

Hiển nhiên đám người này vừa rồi trốn trong đám người quan sát tình hình, tự biết Khô Lâu Thành bị phong tỏa không thể chạy, vì mạng sống không thể không tự thú.

Về phần những người chưa xuất hiện, hoặc không có mặt ở hiện trường không biết, hoặc còn ôm tâm tính may mắn.

Bạch Hàn Phong hạ lệnh cho Hoắc Hải Ba và Toàn Phong:

“Mang chúng đi lấy khẩu cung, lát nữa, còn cần chúng đối chất với người của yêu tướng,”

Toàn Phong nhìn ánh mắt của bạch hàn Phong, hắn đã hiểu ý.

Bạch Hàn Phong vừa hạ lệnh này xong, thì một đoàn hơn ba mươi người từ trên trời hạ xuống, dẫn đầu là một tên thú tộc có vẻ mặt của cá sấu, bên cạnh hắn là Viên thuật, cùng với mấy chục tên thủ hạ, cả đám nhìn thấy tràng cảnh trước mặt, Sắc mặt chợt tái nhợt, trong không khí đầy mùi máu tươi, thi thể đầy đất, máu chảy thành sông.

Viên Thuật không dám hình dung tình cảnh trước mắt, có chút chóng mặt, nên làm sao cho phải!, trên địa bàn của mình xảy ra chuyện này, sợ rằng cái ghế yêu chủ cũng không giữ được.

Hắn không dám nghĩ tới hậu quả của việc này, liên quan đến nhiều quyền quý như thế, hơn nữa phần lớn đều có địa vị cao, một khi liên thủ hỏi tội, Bạch Hàn Phong đáng chết là đương nhiên, đến lúc đó Viên Thuật hắn không thể thoát tội, hoàn toàn có thể bị kéo xuống, mà người bị kéo xuống không ai có kết quả tốt.

Viên Thuật hiểu điểm này, Bạch Hàn Phong dám làm chuyện lớn như thế dưới ánh mắt hắn, vừa ra tay là chém mấy trăm người, đến lúc đó người ta sẽ hỏi vì sao hắn không ngăn cản, nếu trả lời một câu không phát hiện, ai mà tin Viên Thuật hắn?

Tên điên! Chỉ có tên điên mới có thể làm ra việc như vậy. Viên thuật bắt đầu hối hận, khi cho tên này làm thành chủ,

“Bạch Hàn Phong, đây là chuyện gì”|

Bạch Hàn Phong làm bộ lúc này mới nhận ra, Viên Thuật, hắn vọng tay thi lễ:

“Thuộc hạ, tham kiến Yêu Chủ, tham kiến các vị đại nhân”

Viên Thuật chỉ vào đám xác chết, sắp không giữu được bình tĩnh hỏi lại:

“Đây là chuyện gì’;

Bạch Hàn Phong dõng dạc nói:

“Bẩm báo Yêu Chủ, đám thương hội của Thiên Kê Tộc này, yer vào quan hệ sau lưng, muốn chống đối lại các vị yêu tôn, bằng chứng như núi, thuộc hạ đây là đang chấp pháp”

“Chấp pháp cái con em người”

Viên Thuật tức giận đến mức suýt nữa văng tục, nhưng tên mặt cá sấu đã ngăn hắn lại, hắn chỉ Bạch Hàn Phong và hỏi:

“Đây là Thành chủ tân nhậm của Khô Lâu thành”

Viên Thuật cung kính đáp:

“Bẩm Hữu PHương Tướng sứ đúng vậy, là thuộc hạ quản giáo không nghiêm… “

Viên Thuật còn muốn nói nữa, nhưng Hữu Phương đã ngăn lại, hắn nhìn Bạch Hàn Phong nói:

“Ngươi giải thích thế nào”

Bạch Hàn Phong đã dự tính từ trước, lúc này dõng dạc nói;

“Đám thương hội này, muốn nhét người của chúng vào, phủ thành chủ, thuộc hạ không đồng ý, vậy là chúng liên thủ lại ép thuộc hạ, bất đắc dĩ mới ra hạ sách này, Tướng sứ đại nhân điều tra sẽ rõ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.