Vô Thượng Sát Thần

Chương 1023: Đổ Máu Cũng Có Sao



- Ngươi nói nhảm cái gì vậy, huynh đệ không sinh được cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện chết cùng một ngày!

Bàn Tử một tay đập trên vai Tiêu Phàm, tức giận nói.

- Tam Ca, ta và ngươi giết những tên cẩu tạp chủng này!

Quan Tiểu Thất cũng không sợ hãi chút nào.

- Huynh đệ với nhau không cần nói nhiều.

Ngữ khí Lăng Phong rất bình tĩnh, trên mặt hiện lên một nụ cười.

Nghe vậy, Tiêu Phàm cười, nhìn ba người nói:

- Là ta nghĩ nhiều rồi, không nghĩ tới ngày huynh đệ chúng ta tụ hợp, liền có thể kề vai chiến đấu. Hôm nay, liền giết bọn cho xả láng!

Dứt lời, Tiêu Phàm hai tay chộp vào trên người Bàn Tử cùng Quan Tiểu Thất, năng lượng đá trắng điên cuồng tràn vào trong cơ thể hai người, thương thế trên người hai người lập tức khôi phục với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy.

Mấy phút sau, khí thế hai người đạt tới đỉnh phong, tất cả bệnh tật đều biến mất hết, hai người kinh dị nhìn Tiêu Phàm, không nghĩ tới Tiêu Phàm còn thủ đoạn này.

- Lão Tam, Lão Nhị, không biết vị huynh đệ kia xưng hô thế nào?

Lăng Phong nhìn Quan Tiểu Thất cười hỏi, không có cảm giác gì là đang đối mặt với tử vong giác ngộ, ngược lại vô cùng điềm đạm.

Những năm này, Lăng Phong cũng không còn là tu sĩ Chiến Tôn cảnh năm đó, bây giờ tu vi của hắn cũng đột phá đến Chiến Đế hậu kỳ.

- Tiểu Ngũ, vị này chính là Đại Ca Lăng Phong của chúng ta.

Tiêu Phàm kéo Quan Tiểu Thất tới, cười nói:

- Lão Đại, đây là Quan Tiểu Thất, là huynh đệ đồng sinh cộng tử của ta.

- Huynh đệ ngươi, vậy tất nhiên cũng là huynh đệ của ta. Hôm nay huynh đệ chúng ta liền giết cho thoải mái.

Lăng Phong sang sảng cười một tiếng, sau đó duỗi một tay ra.

- Ba ~

Mấy tiếng giòn vang truyền ra, cánh tay bốn người Tiêu Phàm xếp ở cùng một chỗ, khí thế đắc ý, bộ dáng bễ nghễ thiên hạ.

- Còn có ta.

Cũng đúng lúc này, một tiếng quát nhẹ truyền ra, lại thấy một thân ảnh tịnh lệ đạp không mà tới, một bộ váy trắng hơn tuyết, phong hoa tuyệt đại, ngoài Tiểu Ma Nữ còn có thể là ai?

Ba! Không đợi bọn Tiêu Phàm lấy lại tinh thần, Tiểu Ma Nữ cũng đã đáp xuống bên người Tiêu Phàm, tay nắm lấy tay Tiêu Phàm, trên mặt lộ ra nụ cười khuynh quốc khuynh thành.

- Ha ha, năm huynh muội chúng ta rốt cục tề tựu, vậy liền giết cho xoay chuyển càn khôn, giết cho máu nhuộm thanh thiên!

Bàn Tử cất tiếng cười to.

Trên đài đấu võ, trên mặt Diệp Thệ Thủy lộ ra vẻ lo lắng, Tiểu Ma Nữ là hi vọng của Diệp gia, hắn không muốn Tiểu Ma Nữ xảy ra điều gì ngoài ý muốn.

Lúc sốt ruột, hắn không khỏi giận dữ nhìn Diệp Lâm Trần một cái, có mấy phần ý tứ trách cứ, hắn tin là Diệp Lâm Trần là có thể ngăn Tiểu Ma Nữ lại.

Nhưng mà thần sắc Diệp Lâm Trần rất đạm nhiên, đột nhiên đạp không mà lên, bay đi về giữa sân. Mặt khác, trên võ trường, còn có một người một thú cũng tới gần Tiêu Phàm, chính là Sở Khinh Cuồng cùng Tử Tinh Lôi Thú.

- Các ngươi?

Tiêu Phàm kinh ngạc nhìn Diệp Lâm Trần, hắn không nghĩ tới, vậy mà Diệp Lâm Trần cũng ra trợ giúp bản thân. Còn Sở Khinh Cuồng cùng Tử Tinh Lôi Thú, Tiêu Phàm lại không hề bất ngờ.

Diệp Lâm Trần không để ý tới Tiêu Phàm, mà nhìn Tiểu Ma Nữ, trong mắt lóe qua một tia yêu chiều, nói:

- Tiểu Muội, ca không có gì tặng muội, chỉ có thể dùng máu tươi cùng đầu người, chúc muội có thể thu hoạch được tân sinh, cũng chúc các ngươi hạnh phúc.

- Ca!

Tiểu Ma Nữ sốt ruột nhìn Diệp Lâm Trần, nàng không muốn Diệp Lâm Trần tham dự vào việc này, dù sao, đây chính là đắc tội Chiến Thần Điện.

Tiêu Phàm cảm kích nhìn Diệp Lâm Trần, khúc mắc trong lòng đối với Diệp Lâm Trần cũng hoàn toàn biến mất, hai cánh tay hắn dựng trên người Tử Tinh Lôi Thú cùng Sở Khinh Cuồng, sau một lát, hai thân thể bọn hắn cũng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

- Diệp Thệ Thủy, Lăng Thừa Đạo, nhi nữ các ngươi sinh ra cũng giỏi lắm, đây là muốn phản Chiến Thần Điện sao?

Chiến Cuồng Tôn giận tím mặt, lạnh lùng quét nhìn Diệp Thệ Thủy cùng Lăng Thừa Đạo một cái.

Hai người Diệp Thệ Thủy cùng Lăng Thừa Đạo nhìn nhau, ánh mắt lộ ra nụ cười khổ. Đột nhiên, trên võ trường truyền đến hai tiếng quát như sấm.

- Lăng Phong ta rời khỏi Lăng gia, cùng Lăng gia không còn bất cứ quan hệ gì.

- Ta Diệp Thi Vũ cùng Diệp Lâm Trần rời khỏi Diệp gia, cùng Diệp gia ân đoạn nghĩa tuyệt.

Lăng Phong cùng Tiểu Ma Nữ quát to, vì không muốn liên luỵ Lăng gia cùng Diệp gia, bọn hắn không thể không lựa chọn như vậy, rời khỏi đại gia tộc của mình.

Lăng Thừa Đạo cùng Diệp Thệ Thủy không nói thêm gì nữa, bọn hắn lúc này mới phát hiện quá xem thường còn gái của mình, bọn chúng đã lớn, đã có một khoảng trời độc lập của riêng mình.

- Tốt, tốt, tốt!

Chiến Cuồng Tôn hoàn toàn tức giận, liên tục nói ra ba chữ tốt.

Nhiều năm như vậy, hắn còn chưa bao giờ tức giận như thế, bị mấy tiểu bối Chiến Đế cảnh khiêu khích, nỗi lòng bình tĩnh nhiều năm lần đầu tiên nổi lên gợn sóng.

- Bản tọa rất lâu không tức giận như thế, ngươi giỏi lắm, trong đám tiểu bối, ngươi là người đầu tiên dám kích động đến lửa giận của ta, ngươi không sợ gia tộc của ngươi chịu liên lụy vì ngươi sao?

Chiến Cuồng Tôn sát khí nặng nề nói.

Hắn sẽ không bỏ qua Tiêu Phàm, thậm chí ngay cả gia tộc Tiêu Phàm hắn cũng không bỏ qua, nói như thế, nhất định chính là trần trụi uy hiếp.

- Đại Trưởng Lão! Việc này chỉ có quan hệ tới Tiêu Phàm.

Trong đám người Chiến Thiên Long vội vàng kêu lên. Tiêu Phàm đắc tội Chiến Thần Điện cố nhiên đáng chết, nhưng cũng không nên liên luỵ đến Tiêu gia.

- Thiên Long, ngươi không cần phải xin giúp bọn hắn, bọn hắn vốn đáng chết.

Chiến Cuồng Tôn quả quyết cự tuyệt, hắn nhất định phải dùng Tiêu Phàm để lập uy, nói cho thế nhân biết, phàm là người dám khiêu chiến quyền uy Chiến Thần Điện đều phải chết.

Tiêu Phàm thần sắc vô cùng bình tĩnh, coi thường Chiến Cuồng Tôn, ngẩng đầu ưỡn ngực nói ra một câu:

- Nam nhi ở đời phải tự cường, nhuộm máu thanh thiên có làm sao?

Nam nhi ở đời phải tự cường, nhuộm máu thanh thiên có làm sao?

Lời nói của Tiêu Phàm vang vọng thật lâu trong hư không, hắn không sợ hãi, thần sắc không vui không buồn.

Đám người bốn phía nghe vậy, trong lòng run lên bần bật, tựa như nhận phải xúc động cực lớn.

Nam nhi ở đời phải tự cường, nhuộm máu thanh thiên có làm sao?

Tu sĩ chúng ta vốn là nghịch thiên mà đi, há lại e ngại bất cứ hiểm trở gì?

- Tiêu Phàm tốt lắm, cho dù chết ở Vô Song Thánh Thành, cái tên Tiêu Phàm cũng nhất định khắc họa sử sách!

- Chiến Thần Điện có gì là giỏi sao? Muốn đưa Tiêu Phàm vào chỗ chết, không cần thiết phải quanh co lòng vòng.

Rất nhiều người bí mật truyền âm, có điều bọn hắn vẫn không dám bại lộ bản thân, sợ bị Chiến Thần Điện truy cứu.

Có điều, hầu hết tu sĩ chỉ cảm giác nhiệt huyết bành trướng, tựa như đối địch với Chiến Cuồng Tôn là bọn hắn, rất nhiều người còn cảm giác bản thân rơi vào kỳ cảnh, đối với Tiêu Phàm cũng càng kính nể hơn.

Dám trắng trợn đối địch với người Chiến Hồn Điện, Tiêu Phàm tuyệt đối là người đầu tiên.

- Còn ngây ra đó làm gì, giết bọn chúng!

Chiến Cuồng Tôn nhìn thấy quần chúng xúc động phẫn nộ, lập tức gầm thét một tiếng, tự hắn dẫn đầu đánh tới hướng Tiêu Phàm.

- Ngăn hắn lại!

Tiêu Phàm thò ra một ngón tay, U Linh Nhất Hào không chút do dự phóng lên tận trời, nhìn chăm chú gia chủ Sở gia cùng mấy đại gia tộc, sát khí nặng nề nói:

- Các ngươi có thể lăn tới nhận cái chết.

Tiện tay phóng ra một chiêu, Cửu U Ma Hổ xuất hiện, một cỗ khí tức cuồng bá phóng lên tận trời.

- Giết!

Tu sĩ Ngũ Đại Gia Tộc gào thét, tất cả đều đánh tới hướng bọn Tiêu Phàm, trong đó không thiếu cường giả Chiến Thánh.

- Lão Nhị, Tiểu Lôi, Tiểu Ngũ và Sở Khinh Cuồng, bốn người các ngươi một tổ. Tiểu Ma Nữ, Lão Đại và Diệp Lâm Trần một tổ.

Tiêu Phàm không chút do dự nói.

Bàn Tử bọn hắn lại có cảm giác quay lại hơn một năm trước đây, lúc ấy chiến đấu chính là Tiêu Phàm sắp xếp kế hoạch tác chiến, bọn hắn chấp hành.

- Được.

Đám người không phản bác, mấy người một tổ, có thể có thể chiếu ứng lẫn nhau.

- Tam Ca, một mình ngươi?

Quan Tiểu Thất lo lắng nói.

- Yên tâm, Lão Tam một người là đủ, huống chi hắn còn có Cửu U Ma Hổ.

Bàn Tử tràn ngập tự tin đối với thực lực Tiêu Phàm, Chiến Thánh sơ kỳ bình thường đến hắn còn không sợ, huống chi là Tiêu Phàm?

- Giết!

Khóe miệng Tiêu Phàm giương lên, dẫn đầu đạp không mà lên, cùng Hồn Điêu Thú Cửu U Ma Hổ nhào về phía những cường giả Chiến Thánh cảnh kia.

Lục Đạo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.