Vô Thượng Sát Thần

Chương 1036: Giám Giết Nam Nhân Của Ta, Chết



- Xú Lưu Manh, thực lực ta coi như không tồi đi.

Tiểu Ma Nữ trở lại bên người Tiêu Phàm, mặt như hoa cười nói, trong mắt đều là nhu tình cùng yêu thương.

- Không tồi.

Tiêu Phàm đần độn gật đầu, hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại.

Miểu sát Chiến Thánh sơ kỳ, thực lực này đâu chỉ không tồi, đã thập phần biến thái rồi, dù là hắn cũng không gì hơn cái này.

Thậm chí, hắn vừa rồi đều không thấy rõ ràng Tiểu Ma Nữ là như thế nào biến mất, tốc độ kia nhất định chính là Thuấn Di.

- Từ nay về sau, ta tới bảo hộ ngươi!

Tiểu Ma Nữ cười nói, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Chiến Phong Lôi cùng ba trưởng lão trên không trung nói:

- Dám giết nam nhân ta, liền phải chết!

Dám giết nam nhân ta, liền phải chết!

Tiểu Ma Nữ thanh âm không lớn, lại giống như một đạo như kinh lôi quanh quẩn bên tai mọi người, tất cả đều bị Tiểu Ma Nữ bá khí làm cho chấn kinh.

Tiêu Phàm cũng là một mặt mộng bức nhìn Tiểu Ma Nữ, lúc này mới hồi phục tinh thần lại, cười hỏi:

- Tiểu Ma Nữ, ngươi nói cái gì?

- Không có gì, ta mới vừa nói gì sao?

Tiểu Ma Nữ cũng giống như ý thức được bản thân quá bá đạo, vậy mà ngay trước mặt nhiều người như vậy, kêu to nam nhân mình?

Đây quả thực là thể hiện tình yêu ngay trước mấy vạn người, còn có biết xấu hổ hay không?

Nghĩ vậy, sắc mặt Tiểu Ma Nữ đỏ như táo, hung hăng khoét Tiêu Phàm một cái.

- Ha ha, câu nói này ta nghe được nhất thanh nhị sở.

Tiêu Phàm cười ha ha một tiếng, cười thập phần thoải mái, từ lần trước Tiểu Ma Nữ rời đi về sau, hắn chưa bao giờ thoải mái cười như thế.

- Diệp Thi Vũ lúc nào bá đạo như thế?

Nơi xa, Tô Mạch Hàn kinh ngạc nhìn Tiểu Ma Nữ, quay đầu nhìn về phía Tô Mạch Huyên, lại phát hiện Tô Mạch Huyên cắn môi, tựa như mất đi đồ vật thập phần trọng yếu.

- Bọn hắn đúng là trời sinh một đôi.

Tô Mạch Huyên đột nhiên hít sâu một cái nói.

- Tỷ.

Tô Mạch Hàn lo lắng nhìn Tô Mạch Huyên, truyền âm nói.

- Yên tâm, ta không sao, ta ngay cả dũng khí chủ động theo đuổi hắn đều không có, chớ nói chi là cùng hắn chết, ta so sánh với Diệp Thi Vũ kém quá xa. Tiêu Phàm thích nàng rất bình thường, hi vọng bọn hắn có thể sống rời khỏi nơi này.

Tô Mạch Huyên lắc đầu, tựa như trong nháy mắt minh bạch rất nhiều.

Bất luận kẻ nào, chỉ có một chữ "Tình" khó mà suy nghĩ thấu, dù là Tô Mạch Huyên danh xưng trí tuệ thiên chi kiều nữ cũng thiếu chút lâm vào trong đó.

Nếu như không phải Tiểu Ma Nữ xuất hiện, có lẽ nàng sẽ càng lún càng sâu, về phần hiện tại, nàng chỉ có thể âm thầm thay cầu nguyện Tiêu Phàm bọn hắn.

Tô Mạch Hàn gật đầu, Tô Mạch Huyên có thể nhìn thấu đó là không thể tốt hơn, hắn đã từng cũng lâm vào bên trong tình kiếp với Lăng Băng Điệp, biết rõ dạng cảm giác này là cái gì, trừ bản thân, không có người nào có thể giúp nàng đi ra.

Nếu như nói hiện tại rầu rỉ nhất là ai, vậy liền trừ Diệp Thệ Thủy ra không còn có thể là ai khác, một phe là an nguy nữ nhi Diệp Thi Vũ của mình, một phe là sinh tử tất cả mọi người Diệp gia, hắn không biết lựa chọn như thế nào.

Nếu như hiện tại xuất thủ, hắn tuyệt đối có thể trợ giúp Diệp Thi Vũ cùng Tiêu Phàm rời đi, nhưng muốn bồi vào khả năng chính là toàn bộ Diệp gia.

Không xuất thủ, hiện tại Chiến Phong Lôi đã lửa giận xen lẫn, đoán chừng là vô luận như thế nào đều không buông tha Tiêu Phàm cùng Diệp Thi Vũ bọn hắn.

Phía trên không trung, con ngươi Chiến Phong Lôi băng lãnh tới cực điểm, Chiến Thần Điện uy nghiêm lần lượt đụng phải khiêu chiến, hắn làm sao có thể chịu đựng được.

- Ba người các ngươi đi giết bọn hắn.

Chiến Phong Lôi đột nhiên chỉ bọn Lăng Phong cùng Bàn Tử lạnh giọng nói, sau đó từng bước một hướng về Tiêu Phàm cùng Tiểu Ma Nữ.

- Cẩn tuân pháp chỉ Điện Chủ!

Ba Trưởng Lão Chiến Thần Điện nghe vậy, trên mặt hơi hơi vui vẻ.

Bọn hắn vừa nãy khẩn trương tới cực điểm, trong lòng một trận may mắn, may mắn trước đó xin đi giết giặc không phải mình, bằng không chết chính là bọn hắn.

Hiện tại Chiến Phong Lôi để bọn hắn đi đối phó Lăng Phong, bọn hắn tự nhiên không có mảy may sợ hãi, dù sao không có khả năng mỗi người cũng biến thái như Tiêu Phàm và Tiểu Ma Nữ.

Nghĩ vậy, ba người không chút do dự thẳng hướng Bàn Tử cùng Lăng Phong, tựa như sợ Chiến Phong Lôi đổi ý.

- Tiêu Phàm, chỉ cần ngươi hiện tại quỳ xuống thúc thủ chịu trói, bản tôn không giết ngươi, cũng đề cử ngươi tiến vào bản bộ Chiến Thần Điện, Chiến Thần Điện tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.

Chiến Phong Lôi từ trên cao đi xuống, quan sát Tiêu Phàm nói, liền tựa như một tôn Thần Minh ban thưởng một con kiến hôi.

- Gia nhập Chiến Thần Điện? Để cho ta quỳ xuống? Bản Điện Chủ thân làm Điện Chủ Tu La Điện, cùng Điện Chủ Chiến Thần Điện bình khởi bình tọa, ngươi một tên Điện Chủ Phân Điện nho nhỏ tính là gì, dám ở trước mặt ta diễu võ giương oai!

Tiêu Phàm ngạo nghễ nói.

Dù là bây giờ Tu La Điện sớm đã không còn tồn tại, nhưng tên Tu La Điện Điện Chủ lại cho phép người khác vũ nhục sao?

Lịch đại mười tám đời Điện Chủ Tu La Điện đều là ngông nghênh cương trực, chưa bao giờ hướng người khác khom lưng, Tiêu Phàm hắn mặc dù xa xa không có đạt tới độ cao như Tu La Điện Chủ, nhưng hắn cũng không thể hạ thấp uy phong Tu La Điện Chủ.

Hơn nữa, Tu La Điện Chủ ngàn năm đời trước nhắc nhở, Tiêu Phàm không cho rằng là giả.

Một khi gia nhập Chiến Thần Điện, khả năng liền không phải Chiến Thần Điện bạc đãi hắn đơn giản như vậy, đoán chừng nghênh đón hắn chính là đủ loại tra tấn vô tình.

Liền năm đó Tu La Điện Chủ cường đại như thế đều chết, Tiêu Phàm hắn không cho rằng có thể từ bản bộ Chiến Thần Điện chạy thoát.

Chiến Phong Lôi hiện tại chỉ bất quá là cố ý ngăn chặn bản thân mà thôi, đương nhiên, Tiêu Phàm càng tin tưởng, Chiến Phong Lôi là vì bắt sống hắn.

- Ngươi cho rằng ngươi chính là Điện Chủ Tu La Điện ngàn năm trước đó sao? Hiện tại ngươi, cho dù ta đều có thể tùy ý bóp chết, gia nhập vào Chiến Thần Điện là đường sống duy nhất, ngươi cần gì phải tự tìm đường chết đây?

Thanh âm Chiến Phong Lôi đạm mạc, dưới chân lại không có mảy may dừng lại.

- Gia nhập Chiến Thần Điện mới là tử lộ đi, huống chi ngươi liền tự tin ăn chắc ta như vậy? Tiểu gia dù sao cũng là Điện Chủ Tu La Điện, gia nhập Chiến Thần Điện cũng cũng không phải là không có khả năng, chỉ cần người phía dưới Chiến Thánh sơ kỳ Chiến Thần Điện có thể thắng ta, tiểu gia đáp ứng ngươi thì như thế nào?

Tiêu Phàm cười tủm tỉm nói.

Mặt ngoài nhìn rất bình tĩnh nhưng trong lòng Tiêu Phàm lại bồn chồn, nếu như Chiến Phong Lôi khăng khăng muốn giết bọn hắn, lấy thực lực Chiến Thánh cảnh trung kỳ, Tiêu Phàm liên thủ với Tiểu Ma Nữ đều không nhất định là đối thủ.

Nghe vậy, sắc mặt Chiến Phong Lôi tái nhợt vô cùng, vừa mới hắn kiến thức đến thủ đoạn Tiểu Ma Nữ, nàng đều có thể miểu sát Chiến Thánh sơ kỳ, Tiêu Phàm đường đường Tu La Điện Chủ, đồng dạng tu vi còn đối phó không được Chiến Thánh sơ kỳ sao?

- Xem ra ngươi là khăng khăng muốn lựa chọn cái chết, bản tôn liền thành toàn ngươi.

Chiến Phong Lôi ngữ khí càng ngày càng lạnh.

- Thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành!

Tiêu Phàm ngữ khí âm vang hữu lực, nói năng có khí phách.

Trong bàn tay, Tu La Kiếm xuất hiện trong tay, kiếm khí đáng sợ từ trên người hắn nở rộ mà ra, một biển máu từ dưới chân hắn bắt đầu tràn ngập, Sát Phạt Chi Khí đáng sợ tràn ngập cả vùng không gian.

Trong tay Tiểu Ma Nữ cũng cầm một chuôi bảo kiếm, thần sắc đạm mạc, chuẩn bị chém giết.

Chính như nàng trước đó nói, hiện tại nàng đã có đầy đủ thực lực bảo hộ Tiêu Phàm, hơn nữa, phàm là kẻ dám giết nam nhân nàng, đều phải chết.

Dù đối phương là Chiến Thần Điện Phân Điện Điện Chủ, nàng cũng không sợ.

Giờ phút này, Sở gia, Hoàng Phủ gia tộc cùng Lục Đại Gia Tộc đã trở thành quần chúng, gia chủ bọn hắn cùng Lão Tổ đã chết, trong lúc nhất thời không biết làm sao.

- Các ngươi Lục Đại Gia Tộc nghe lệnh, giết bọn hắn, một tên cũng không để lại!

Chiến Phong Lôi quát chói tai một tiếng, dưới chân vừa nhảy, một chưởng hướng về Tiêu Phàm bổ xuống.

Lục Đạo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.