Vô Thượng Sát Thần

Chương 1154: Vạn Thánh Dược Điển



Két một tiếng, cửa phòng mở ra, Tiêu Phàm vịn Bắc Lão đi ra, trong sân đứng đấy một đạo thân ảnh hơi có vẻ còng xuống cùng gầy gò, tựa như gió lớn thổi liền sẽ phá ngược.

- Gặp qua Hề Lão.

Tiêu Phàm tiến lên hơi hơi thi lễ, người tới không phải ai khác, chính là Hề Lão.

Hề Lão đến nơi này làm cái gì đây? Trong lòng Tiêu Phàm có chút nghi hoặc.

Hơn nữa hắn phát hiện, Hề Lão cũng chỉ là Chiến Đế đỉnh phong, bất quá vừa nghĩ tới Hề Lão chủ công luyện dược, hắn cũng liền thoải mái.

Tu vi cũng không có nghĩa là tất cả, chỉ bằng thân phận Bát Phẩm Luyện Dược Sư, Hề Lão trong một đám Đế Triều cũng là hi hữu tồn tại.

- Hề Lão Quái, làm sao ngươi tới?

Bắc Lão cổ quái nhìn Hề Lão, khí huyết vẫn có chút suy yếu, muốn trong thời gian ngắn bù lại, cái kia là không có khả năng, trừ phi có bổ sung Huyết Linh dược hoặc là Đan Dược.

Đương nhiên tất cả những thứ này Tiêu Phàm cũng không thiếu, chỉ là hiện tại hắn còn chưa kịp luyện chế mà thôi.

Nghe Bắc Lão nói, trong lòng Tiêu Phàm đột nhiên kinh ngạc, Bắc Lão là lão quái vật sống mấy trăm năm, có thể được hắn xưng là lão quái, làm sao cũng phải sống mấy trăm năm.

Thế nhưng Hề Lão chỉ là Chiến Đế cảnh đỉnh phong tu vi, khí huyết có thể chèo chống hắn sống mấy trăm năm sao?

Đáp án là không có khả năng!

- Nhìn đến trên người Hề Lão cũng có bí mật không muốn người biết.

Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm.

- Làm sao, ta liền không thể tới sao? Tuy ta không có thực lực cùng người Chiến Thần Điện đọ sức chém giết, nhưng ta cũng có thể cung cấp hậu viện nha.

Hề Lão khẽ mỉm cười nói, khó được mở lời nói đùa.

Dứt lời, Hề Lão lấy ra một biên bạch sắc Đan Dược, Đan Dược óng ánh trong suốt, lưu chuyển quang trạch, một cỗ mùi thơm nhàn nhạt đập vào mặt.

- Cửu Phẩm Thiên Thọ Đan!

Tiêu Phàm hơi kinh ngạc nhìn Hề Lão, không nghĩ tới trên tay Hề Lão vẫn còn có loại Cực Phẩm Đan Dược này.

Ngàn thọ đan, là dược cực ít có thể bổ sung Khí Huyết Đan a, hơn nữa còn là một loại cao cấp nhất.

Mặc dù nói gia tăng ngàn năm thọ nguyên có chút khoa trương, nhưng gia tăng huyết khí một trăm năm vẫn không thành vấn đề.

Viên Đan Dược này nếu đặt ở Thánh Thành tuyệt đối có thể đánh ra một cái giá trên trời, dù là trong cổ tộc cũng là cực kỳ trân quý.

Trăm năm huyết khí, đây chính là tương đương với trăm năm thọ nguyên, nhìn như không phải rất nhiều, nhưng đối với những đại gia tộc nắm giữ Chiến Thánh cảnh mà nói, viên đan dược này vô cùng trân quý.

Một viên Thiên Thọ Đan tương đương với bảo trụ một cái gia tộc trăm năm không suy, có thể thấy Thiên Thọ Đan trân quý đến mức nào.

- Vậy thì cảm ơn.

Bắc Lão không chút khách khí cầm lấy Thiên Thọ Đan, một ngụm nuốt vào.

- Oanh!

Bỗng nhiên, một cỗ Hồn Lực bá đạo ba động từ trên người Bắc Lão bộc phát ra, Tiêu Phàm bị cỗ lực lượng này đánh bay ra ngoài.

- Huyết khí thật bá đạo.

Tiêu Phàm kinh ngạc nhìn Bắc Lão biến hóa, chỉ thấy nguyên bản sắc mặt trắng bệch trong nháy mắt trở nên hồng nhuận phơn phớt vô cùng, cả người đều cảm giác trẻ hơn nhiều tuổi.

- Ha ha, Hề Lão Quái, lần này xem ra ta kiếm bộn.

Bắc Lão cười ha ha một tiếng nói.

- Đáng tiếc, Túy Lão Quỷ đã đi.

Hề Lão thở dài:

- Bằng không Thiên Thọ Đan có lẽ còn có thể cho hắn dùng một cái, nhiều thêm mấy ngày tính mệnh.

- Hề Lão không cần tự trách, coi như dùng ngàn thọ đan cũng không thể cứu lão sư.

Tiêu Phàm an ủi, mặc dù cái chết Túy Ông làm hắn khó mà tiếp nhận, nhưng cái này đã là sự thật.

- Hi vọng Túy Lão Quỷ tại Hoàng Tuyền Lộ chớ đi quá nhanh, đến lúc đó chúng ta có lẽ còn có thể đuổi kịp hắn.

Bắc Lão nói ra, hắn đã hoàn toàn không quan tâm sinh tử:

- Hề Lão Quái, Thiên Thọ Đan này không phải là ngươi tự mình luyện chế ra đi.

Hề Lão gật đầu nói:

- Vừa nãy nhìn ngươi dùng mười tôn Huyết Hồn điêu chiến đấu, ta liền thử nghiệm luyện chế một cái, không nghĩ tới thành công.

- Chúc mừng Hề Lão tấn thăng Cửu Phẩm Luyện Dược Sư.

Tiêu Phàm chúc mừng, trong lòng càng thêm sợ hãi thán phục thiên phú Hề Lão luyện dược, rõ ràng chỉ là Chiến Đế cảnh lại có thể luyện chế Cửu Phẩm Đan Dược, việc này đã vô cùng hi hữu.

Dù là Tiêu Phàm ban đầu ở Chiến Đế cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc có thể làm được, nghĩ vậy, nội tâm Tiêu Phàm có chút kính nể năng lực Hề Lão.

- Chúc mừng hắn làm cái gì, hắn vốn chính là Cửu Phẩm Luyện Dược Sư.

Bắc Lão đột nhiên mở miệng nói ra, hấp thu Đan Dược, hắn đã nhìn qua cùng bình thường không có bất kỳ khác nhau nào.

- A?

Tiêu Phàm hơi kinh ngạc, Hề Lão vẫn luôn là Cửu Phẩm Luyện Dược Sư?

- Ngươi cảm thấy một Chiến Đế cảnh có thể sống mấy trăm năm sao?

Bắc Lão lơ đễnh nói ra.

Đây chính là vấn đề Tiêu Phàm nghĩ không ra, đang lúc Bắc Lão còn chuẩn bị nói, Hề Lão vội vàng ngắt lời nói:

- Việc này không nói cũng được, Tiêu Phàm, ta lần này đến nơi này là tìm ngươi.

- Tìm ta?

Tiêu Phàm trên mặt đều là vẻ nghi hoặc, chỉ bản thân.

- Không sai, lúc trước ngươi từ ta lấy đi Huyền Tâm Đan, ngươi còn nhớ ngươi đã đáp ứng ta cái gì không?

Hề Lão cười tủm tỉm nói.

Tiêu Phàm tự nhiên nhớ kỹ lúc trước đáp ứng Hề Lão, bởi vì hắn vội vàng muốn có được Huyền Tâm Đan cho nên cho Hề Lão một cái cam kết.

Chỉ cần Hề Lão cần, cho dù xông pha khói lửa cũng không chối từ.

- Vãn bối nhớ.

Tiêu Phàm trịnh trọng gật đầu.

- Ta nói Hề Lão Quái, ngươi không phải đến lừa phỉnh đồ đệ bảo bối của ta chứ, coi như ta nguyện ý, Túy Lão Quỷ cũng khẳng định không nguyện ý.

Bắc Lão có chút không vui, hắn cực kỳ bảo hộ người mình.

Nếu như Hề Lão muốn làm khó Tiêu Phàm, Bắc Lão là khẳng định sẽ không đáp ứng.

- Yên tâm, ta làm sao có thể làm khó minh châu sáng chói của Nam Vực được?

Hề Lão cười ha ha một tiếng:

- Bắc Lão Quái, Vạn Thánh Dược Điển sắp đến rồi.

- Vạn Thánh Dược Điển?

Bắc Lão mị mị hai mắt, thật sâu nhìn Hề Lão một cái nói:

- Ý ngươi là muốn cho Phàm Nhi đi theo Sở gia ngươi?

Thần sắc Tiêu Phàm lại thập phần bình tĩnh, tựa như hắn đã sớm biết rõ, không chút do dự gật đầu nói:

- Hề Lão, ta với ngươi đi!

Trước đó Tiêu Phàm gặp gỡ Sở Vân Bắc, chính là Sở gia dòng chính, hơn nữa còn là biểu ca hắn, đọc ký ức Sở Vân Bắc về sau, Tiêu Phàm tự nhiên cũng biết rõ Vạn Thánh Dược Điển.

Nguyên bản hắn còn muốn một người lặng lẽ tiến về Thiên Vực Sở gia, chỉ là bởi như vậy sẽ rất phiền phức, không nghĩ tới Hề Lão cũng đột nhiên nhắc chuyện này, Tiêu Phàm tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

- Phàm Nhi, ngươi phải rõ ràng, thân phận ngươi hiện tại đã bại lộ, ai cũng có thể nhận ra ngươi.

Bắc Lão lo lắng nói.

- Lão sư yên tâm.

Tiêu Phàm mỉm cười, đột nhiên, thân thể một trận ngọa nguậy, chỉ một lát sau về sau, hình dạng Tiêu Phàm lập tức đại biến, thoáng có chút thành thục, nhìn qua như hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi.

Chủ yếu nhất là, khí tức Hồn Lực trên người hắn cũng phát sinh biến hóa, cùng trước đó hoàn toàn khác biệt.

- Cái này?

Bắc Lão kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, nếu như không phải hắn tận mắt nhìn Tiêu Phàm biến hóa, hắn cũng tuyệt đối không nhận ra Tiêu Phàm.

- Ha ha, quả nhiên không hổ là Tu La Điện Chủ.

Hề Lão cười ha ha một tiếng, cũng vì thủ đoạn Tiêu Phàm kỳ lạ, trước đó hắn cũng lo lắng vấn đề tướng mạo cùng Hồn Lực Tiêu Phàm, hiện tại nhìn đến, hoàn toàn không cần lo lắng.

- Như thế ta cũng yên tâm.

Bắc Lão mở miệng nói.

- Cách Vạn Thánh Dược Điển không xa, nếu như ngươi có sự tình gì thì mau chóng chuẩn bị một chút đi.

Hề Lão còn nói thêm.

- Lão sư, Bắc Thần Phong cùng Lão Tam bọn họ đâu?

Tiêu Phàm hỏi.

- Yên tâm, bọn hắn không có gì, chỉ bất quá bọn hắn thực lực quá thấp, ta đưa bọn hắn đi địa phương nên đi học hỏi kinh nghiệm.

Bắc Lão cười thần bí nói:

- Mặt khác, Tiêu gia ngươi cũng không cần lo lắng, tuyệt đối không có việc gì.

- Tốt, vậy ta cũng không tất yếu chuẩn bị cái gì, chờ trở về an táng lão sư, ta liền tùy thời có thể xuất phát.

Tiêu Phàm nhìn về phía Hề Lão, thần sắc hết sức trịnh trọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.