Vô Thượng Sát Thần

Chương 1356: Giết Đến Tận Thiên Thần Phong (1)



Đâu chỉ bọn hắn, ngay cả Tiêu Phàm cũng không thể tưởng tượng nổi, hắn không biết Trọc Thiên Hồng cuối cùng nói với bọn họ cái gì, bất quá cái này đối với hắn mà nói là một chuyện tốt.

- Ba vị đứng lên đi, trước làm xong vụ này, trở về lại ôn chuyện.

Tiêu Phàm cười cười nói, trong lòng cũng hết sức kích động.

Tiêu Phàm cũng không nghĩ đến, Huyết Ma vậy mà thuyết phục được ba con Hung Thú gia nhập trận doanh mình, đây chính là vui mừng ngoài ý muốn.

Phải biết, bọn chúng là Cửu Giai đỉnh phong, tương đương với tu sĩ nhân loại Chiến Thánh cảnh tối đỉnh, đối với Tu La Điện mà nói đã là trợ lực rất lớn.

Đối địch với Chiến Thần Điện, bằng vào Tu La Điện hiện tại còn thiếu rất nhiều, Tiêu Phàm cũng một mực đang muốn nhanh chóng bồi dưỡng lực lượng của Tu La Điện.

Mà cường giả Chiến Thánh cảnh tối đỉnh là thứ hắn cực kỳ cần, người như vậy căn bản không cần hắn bỏ ra bao nhiêu đại giới lièn đã có được hồi báo to lớn.

Đương nhiên, muốn Tu La Điện trường tồn, Tiêu Phàm là khẳng định cần bồi dưỡng cường giả tự thân, trong lòng hắn cũng có ý nghĩ đại khái.

Cái thứ nhất chính là tài nguyên, mà trước mắt thì có một cơ hội lấy được số lớn tài nguyên, đây cũng là nguyên nhân Tiêu Phàm sở dĩ nguyện ý đối mặt nguy hiểm cũng phải đắc tội Chiến Thần Điện.

Dù sao cả hai sớm muộn phải đánh nhau, tại sao không được thừa dịp Chiến Thần Điện không có cường giả Chiến Thần cảnh, hung hăng cướp hắn một lần.

Để lại một câu nói, Tiêu Phàm cùng Tiểu Kim liền dẫn đầu hướng về chỗ cao Thiên Thần Phong bay đi, Thạch Thánh lớn tiếng hét, sáu đầu Hồn Thú đi theo đằng sau khí thế hùng hổ, thanh thế cuồn cuộn!

Sau một lát, Tiêu Phàm bọn hắn liền biến mất ở chỗ sâu trên mây, cũng không thấy bóng dáng nữa, những người khác lúc này mới phục hồi tinh thần.

- Giết hết?

Khóe miệng đám người giật một cái, nơi này chính là Thiên Thần Phong đó, những gia hỏa này vậy mà thực đi lên.

Chẳng lẽ còn chuẩn bị đem Thiên Thần Phong huyên náo long trời lở đất hay sao? Nếu quả thật là như thế này, đoán chừng người cùng Tiêu Phàm có quan hệ đều sẽ không may.

- Đám Sở Linh Nhi đâu?

Người Sở gia lấy lại tinh thần, lại phát hiện Tiêu Linh Nhi, Dịch Bằng cùng Sở Nguyệt đều không thấy tăm hơi.

- Đi mau, đám Sở Linh Nhi khẳng định đã trốn, qua một lúc chờ Chiến Thần Điện bắt lấy Kiếm Hồng Trần, chúng ta đều bị xui xẻo!

Lại một tu sĩ Sở gia mở miệng nói.

Trước đó Kỳ Hiểu lên tiếng, về sau Thiên Thần Phong không cho phép người Sở gia đặt chân Thiên Thần Phong, thật muốn liên đới mà nói, bọn hắn đều phải chết.

Nghĩ vậy, bọn hắn nào còn dám do dự, lặng lẽ hướng về dưới Thiên Thần Phong chạy đi, nếu không đi thì sẽ không kịp nữa.

Bọn hắn hối hận không thôi, sớm biết liền không nên đắc tội Tiêu Linh Nhi, hiện tại cũng không đến mức lưu lạc đến cấp độ không có nhà để về.

Thần Kiếp Chi Địa không thể đi, Sở gia khẳng định không thể quay về, một khi trở lại Thiên Vực, không cần Tiêu Linh Nhi, Sở Lăng Vi cũng nhất định sẽ tìm bọn hắn gây phiền phức.

- Các vị theo ta trở về gia tộc, gia tộc còn có một chút sự tình cần chúng ta xử lý, trở về chúng ta lại tiến về Thần Kiếp Chi Địa.

Độc Cô Tướng Đình cũng vội vàng mang theo người Độc Cô gia tộc rời đi.

Bọn hắn hiện tại cũng coi là nửa người Chiến Thần Điện, nếu như trơ mắt nhìn người khác ở Chiến Thần Điện làm xằng làm bậy, bọn hắn cũng khẳng định khó thoát tội.

Người Độc Cô gia tộc cũng không phải người ngu, lập tức minh bạch, tất cả đều hấp tấp đi theo Độc Cô Tướng Đình rời khỏi.

Những người khác bĩu môi, gia tộc gì có sự tình, còn không phải tìm một cái cớ rời đi?

- Diệp gia và Chiến Hồn Điện đi theo ta, việc nhỏ Chiến Thần Điện cũng không cần đến chúng ta, mọi người chuẩn bị theo ta đi Thần Kiếp Chi Địa.

Một bạch y thanh niên Diệp gia dáng dấp ngọc thụ lâm phong, tư thế hiên ngang mở miệng nói.

Người này tên là Diệp Khuynh Thành, cũng là một trong Thập Đại Yêu Nghiệt, thực lực thâm bất khả trắc, không có người nào biết rõ chân chính thực lực hắn.

Diệp Khuynh Thành mang theo người Diệp gia cùng Chiến Hồn Điện rời đi, khóe miệng những người khác giật một cái, cái gì gọi là việc nhỏ?

Chiến Thần Điện Tam Trưởng Lão đều bị giết rồi, đây là việc nhỏ? Chẳng lẽ giết đến tận Thiên Thần Phong mới là chuyện lớn sao?

Bất quá bọn hắn thật đúng là không thể phản bác, việc này tại Chiến Thần Điện kỳ thật cũng không phải là đại sự, rất nhiều người rõ ràng, những Trưởng Lão này chỉ là trợ giúp Chiến Thần Điện quản lý sự tình mà thôi.

Giết một người, rất nhanh liền sẽ có một người khác bổ sung, nội tình Chiến Thần Điện chính là cường giả Chiến Thần cảnh.

Coi như Tiêu Phàm lợi hại đi nữa, chẳng lẽ còn là đối thủ của Chiến Thần cảnh sao?

- Ta để quên một thứ ở gia tộc rồi, mọi người theo ta trở về lấy.

- Ta cũng vậy, còn có một chiêu chiến kỹ muốn trở về thỉnh giáo trưởng bối trong nhà một chút, cũng vừa vặn chuẩn bị đi Thần Kiếp Chi Địa.

Người các đại Cổ Tộc đều rối rít tìm một cái cớ rời đi, những cớ kia đơn giản chả ra làm sao cà, những người khác đành phải theo Cổ Tộc rời đi.

Chỉ có tu sĩ Chiến Thần Điện ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhất thời không biết làm sao.

Người khác có thể rời đi, nhưng bọn hắn cũng không dám rời đi, rời đi thì tương đương với phản bội Chiến Thần Điện, chú định khó thoát khỏi cái chết.

- Oanh!

Đột nhiên, một tiếng nổ vang làm người ở đây lấy lại tinh thần, bọn hắn đều kinh ngạc nhìn chỗ sâu trên mây, chẳng lẽ bọn hắn đã đánh rồi?

Một mảnh sương mù trong rừng núi mịt mờ, Trọc Thiên Hồng, Huyết Ma cùng lục đại Hồn Thú lấy nhục thân mở đường, không ngừng leo lên, những nơi đi qua, tất cả đều hóa thành phế tích, bừa bộn vô cùng.

Kỳ thật cũng không thể trách bọn chúng thô lỗ như thế, nơi này bao phủ một tầng Hồn Giới, hình thành một mảnh tràng vực đặc biệt, căn bản không thể phi hành, cho nên bọn hắn chỉ có thể mạnh mẽ đâm tới.

Phía trước có không ít tu sĩ Chiến Thần Điện vô cùng hoảng sợ, bọn hắn mặc dù là Chiến Thánh cảnh trung kỳ nhưng trước mặt Trọc Thiên Hồng bọn hắn hoàn toàn có thể bỏ qua không tính.

Sau khi lại chết mười mấy hai mươi người, bọn hắn cũng không dám ngăn cản bước chân bọn Tiêu Phàm, chỉ có thể không ngừng thối lui về phía trên Thiên Thần Phong.

- Để cho ta đi, ngươi không phải muốn giết người à, ngăn ta làm gì?

Thạch Thánh hưng phấn dị thường, gia hỏa này rất ưa thích khoảng thời gian đẫm máu thế này.

Khóe miệng Tiêu Phàm hơi rút, trong lòng thầm mắng, chẳng lẽ Thạch Nhân Tộc đều là hiếu chiến như vậy sao?

Điều này không khỏi làm Tiêu Phàm nhớ tới người vật bên trong Thần Thoại kiếp trước, chỉ bất quá Thạch Thánh không phải Thạch Hầu, mà là thạch nhân!

- Hiện tại không cần ngươi xuất thủ, trở về sẽ có cơ hội cho ngươi xuất thủ.

Tiêu Phàm khuyên nhủ, kỳ thật trong lòng Tiêu Phàm không phải nghĩ như vậy, Thạch Thánh, Huyết Ma, Trọc Thiên Hồng cùng Long Mãng là sẽ không phản bội hắn.

Nhưng Cửu Mệnh Ma Thiền Ma Viêm bọn hắn khả năng liền không nhất định, nếu lựa chọn gia nhập trận doanh mình, Tiêu Phàm tự nhiên muốn để chúng nó hảo hảo "Biểu hiện".

Coi như bọn chúng thực có can đảm phản bội hắn, về sau cũng không thể để Chiến Thần Điện sử dụng, thậm chí Chiến Thần Điện còn sẽ giúp đỡ truy sát bọn hắn.

Không phải Tiêu Phàm xấu bụng, mà là Ma Viêm bọn chúng đã coi như là phản bội Chiến Thần Điện, ai biết rõ về sau có thể phản bội Tu La Điện hay không.

- Được, bất quá chúng ta đã thỏa thuận, tìm được kỳ dị thạch đầu đều sẽ thuộc về ta.

Thạch Thánh một bộ hữu khí vô lực, bất quá khi nói đến thạch đầu con mắt lại có chút tỏa sáng.

Tiêu Phàm cười khổ một hồi, nguyên lai gia hỏa này đánh chủ ý này, bất quá hắn tấn công Thượng Thiên Thần phong không phải vì thạch đầu mà đến.

Mà U Linh Chiến Hồn thể nội Tiêu Phàm một mực đang rục rịch, tựa như đỉnh núi có thứ gì đang triệu hoán nó.

Cho đến bây giờ Tiêu Phàm đều không biết U Linh Chiến Hồn là cái gì, hắn có loại cảm giác, có lẽ lần này có thể làm rõ ràng bí mật U Linh Chiến Hồn.

Hơn nữa, nếu như lần này không đi lên, về sau muốn đặt chân tới nơi này khẳng định thập phần gian nan, đây không phải điều Tiêu Phàm muốn.

- Nghiệt súc, còn không bảo những súc sinh này dừng tay!

Đột nhiên, một tiếng gầm lên từ phía trên truyền đến, một cỗ khí tức đáng sợ mãnh liệt mà tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.