Vô Thượng Sát Thần

Chương 1447: Hồn Quy Lai Hề



Bên trong một cái sơn cốc, Tiêu Phàm ngồi ở trên một khối thạch đầu khôi phục Linh Hồn Chi Lực, hắn thỉnh thoảng cảm ứng vị trí nhục thân, nhưng mà lại phát hiện căn bản không liên lạc được nhục thân.

Hắn còn rõ ràng nhớ kỹ bất an trong lòng thời điểm Linh Hồn ly thể, mỗi lần nghĩ đến loại cảm giác này Tiêu Phàm liền cau mày.

- Phu quân, Sở tiền bối bọn hắn tỉnh.

Lúc này, Tiểu Ma Nữ đi đến bên người Tiêu Phàm nói ra.

Ở sau lưng nàng còn đứng Sở Thiên Minh cùng mười mấy người còn sống, sắc mặt bọn hắn không phải rất tốt, hiển nhiên đều là lo lắng an nguy Âm Minh.

- Mọi người yên tâm, Âm Minh tiền bối khẳng định không có việc gì.

Tiêu Phàm nói.

Cách trận chiến của Âm Minh cùng Cửu U Ma Thần tuyệt thế đã qua vài ngày thời gian, Âm Minh đem Sở Thiên Minh bọn hắn đưa đến bên cạnh mình, liền đem Cửu U Ma Thần dẫn vào bên trong hư không.

Sở Thiên Minh bọn hắn gật đầu, bọn hắn cũng hi vọng Âm Minh sẽ không xảy ra chuyện.

- Tiêu lão đệ, đây là Âm Minh tiền bối kêu ta cho ngươi.

Đột nhiên, Sở Thiên lấy ra một mai ngọc thạch đưa cho Tiêu Phàm.

- Đây là?

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, trong lúc nhất thời không nhận ra lai lịch ngọc thạch này.

Ngọc thạch toàn thân hình thoi, trong suốt bóng loáng, tản ra một tầng ánh sáng màu trắng sáng, cho người ta một loại cảm giác thập phần ôn hòa.

- Cái này chẳng lẽ là Chỉ Xích Thiên Nhai chi tâm? Ta liền nói ta làm sao chính là không thể luyện hóa Chỉ Xích Thiên Nhai!

Tiểu Ma Nữ đột nhiên kích động nói ra, trong mắt lóe lên ánh sáng:

- Phu quân, có lẽ những người chết đi còn có thể cứu!

- A?

Tiêu Phàm kích động nhìn Tiểu Ma Nữ.

- Tiểu nữ oa, ngươi nói thực?

Sở Thiên Minh bọn hắn cũng lộ ra vẻ kinh ngạc:

- Chỉ cần ngươi có thể cứu sống bọn hắn, ngươi muốn cái gì, chúng ta đều đáp ứng ngươi!

- Không sai, chỉ cần có thể cứu sống người chết đi, mối thù cùng Hồn Tộc chúng ta sẽ bỏ qua!

Những người khác cũng nhao nhao kêu to lên.

- Phu quân, các vị tiền bối, các ngươi nên biết rõ tính đặc thù Chỉ Xích Thiên Nhai, ở chỗ này Linh Hồn Chi Thể là vĩnh viễn sẽ không tiêu tán, kỳ thật, dù là Linh Hồn nát, chỉ cần không gặp công kích hủy diệt, Linh Hồn cũng sẽ không tiêu tán!

Tiểu Ma Nữ gật đầu giải thích nói.

- Vậy ngươi còn lo lắng cái gì, nhanh lên.

Một lão già kích động không biết làm sao.

Tiểu Ma Nữ lại lộ ra vẻ khó coi, hít sâu một cái nói:

- Muốn cứu bọn hắn cũng không phải không có tiền đề, thứ nhất, Mệnh Cách bọn hắn vẫn tồn tại bên trong vùng không gian này, thứ hai, mảnh vỡ Linh Hồn bọn hắn không có tiêu tán.

Nghe vậy, sắc mặt những người khác nghệt ra, bất quá Tiêu Phàm lại cực kỳ quyết đoán nói ra:

- Tiểu Ma Nữ, luyện hóa nó, vô luận như thế nào đều thử xem!

- Ta luyện hóa?

Tiểu Ma Nữ chỉ bản thân, nàng vốn là muốn cho Tiêu Phàm luyện hóa.

- Đương nhiên là ngươi, ngươi là Công Chúa Hồn Tộc, tương lai là người thừa kế Tộc Trưởng Hồn Tộc!

Tiêu Phàm khẳng định gật đầu, hắn đem Hồn Tộc chi tâm cho Tiểu Ma Nữ, tự nhiên cũng là có tư tâm.

Thứ nhất, Hồn Tộc vốn là rất đặc thù, Tiêu Phàm tự nhiên sẽ không từ bỏ, nếu như có thể để Tiểu Ma Nữ trở thành Tộc Trưởng, đó là không thể tốt hơn.

Thứ hai, Chỉ Xích Thiên Nhai vốn chính là thuộc về Hồn Tộc, nếu như hắn luyện hóa ngược lại có chút danh bất chính, ngôn bất thuận, cho Tiểu Ma Nữ vậy liền giá trị hoàn toàn không giống.

- Tiểu nữ oa, còn lề mà lề mề làm cái gì, các ngươi không phải vợ chồng trẻ à, ai luyện hóa đều là giống nhau thôi.

Một hắc bào lão giả hơi không kiên nhẫn nói.

Sắc mặt Tiểu Ma Nữ đỏ lên, mang theo ngượng ngùng, cuối cùng vẫn tiếp nhận ngọc thạch trong tay Tiêu Phàm, gật đầu nói:

- Ta đây liền luyện hóa.

Nói làm liền làm, Tiểu Ma Nữ bắt đầu luyện hóa Chỉ Xích Thiên Nhai chi tâm, Tiêu Phàm bọn hắn ngay ở một bên lẳng lặng chờ đợi. Tiểu Ma Nữ là Hồn Tộc, hơn nữa được Hồn Tộc Truyền Thừa, tốc độ luyện hóa ngược lại cũng không chậm, vẻn vẹn dùng ba ngày mà thôi.

Bất quá ba ngày này, Tiêu Phàm lại càng ngày càng khẩn trương, hắn thử nghiệm nhiều lần liên hệ nhục thân, lại căn bản không có bất kỳ cái gì đáp lại.

- Loại cảm ứng giữa Linh Hồn cùng nhục thân làm lại biến mất đây, chẳng lẽ nhục thân xảy ra việc ngoài ý muốn?

Tiêu Phàm cau mày.

Nếu như nói có ai có thể đoạn tuyệt nhục thân hắn, khả năng lớn nhất chính là U Linh Chiến Hồn, nhưng Tiêu Phàm tin tưởng, cho dù bất luận kẻ nào phản bội bản thân, U Linh Chiến Hồn tất nhiên sẽ không.

U Linh Chiến Hồn sớm đã cùng hắn hòa làm một thể, Linh Hồn Tiêu Phàm diệt vong, Mệnh Cách tiêu tán, đối với U Linh Chiến Hồn cũng sẽ tạo thành tổn thương rất lớn.

Mặc dù U Linh Chiến Hồn sinh ra một tia linh trí, nhưng còn không bằng một hài nhi bi bô tập nói, căn bản không có khả năng chiếm lấy nhục thân hắn.

Tiêu Phàm trầm tư suy nghĩ, trong lúc nhất thời căn bản nghĩ không ra chỗ nào xảy ra vấn đề.

- Nếu quả thật là nhục ghân xảy ra vấn đề, khả năng lớn nhất chính là thời điểm thi thể Thí Thần Thú mở ra Thần Cung, U Linh Chiến Hồn luyện hóa sức mạnh thân thể nó, nếu như Chiến Thần Điện động tay động chân trên thi thể Thí Thần Thú...

Lông mày Tiêu Phàm vặn thành một chữ Xuyên.

Nếu như nói U Linh Chiến Hồn xảy ra vấn đề, cũng chỉ có khả năng này.

- Oanh long long!

Đột nhiên, bốn phía một trận nổ vang, giữa thiên địa không ngừng rung động, suy nghĩ Tiêu Phàm bị kéo trở về, khi hắn nhìn thấy biến hóa bốn phía, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Chỉ thấy sông núi nguyên bản trở thành một vùng phế tích đột nhiên nhanh chóng biến hóa, hố to lấp đầy, liệt phùng khôi phục, trong phút chốc chính là thương hải tang điền.

Những phế tích rất nhanh mọc ra từng mảnh từng mảnh chồi non, chồi non nhanh chóng sinh trưởng, biến thành từng khỏa mầm non, khỏe mạnh trưởng thành.

- Cái này?

Các đại trưởng lão Hồn Tộc nhìn trợn mắt hốc mồm, nếu như không phải tận mắt thấy, bọn hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng một màn này.

Cải biến sông núi mặt đất, đây thực sự là nhân lực làm sao? Cho dù là Chiến Thần cảnh cũng chưa chắc có thể làm đến bước này?

Tiêu Phàm bọn hắn lại coi như bình tĩnh, Tiểu Ma Nữ hiển nhiên là luyện hóa Chỉ Xích Thiên Nhai có thể thao túng dễ dàng tất cả nơi này là việc rất bình thường.

Liền tựa như Tiêu Phàm, hắn cũng có thể tùy ý điều khiển tất cả bên trong Tiểu Thiên Địa, ở chỗ này, Tiểu Ma Nữ chính là Chúa Tể.

Tiểu Ma Nữ xếp bằng ở trên một mảnh cỏ, quanh thân bao phủ một tầng Thất Thải hà mang, nàng rõ ràng đứng ở đó lại tựa như cách xa nhau ngàn vạn thế giới, không phải chân thực tồn tại.

Chỉ thấy trong miệng nàng nói lẩm bẩm, đám người căn bản nghe không hiểu, bất quá bọn hắn biết rõ cái kia nhất định là cổ lão chú ngữ Hồn Tộc.

Chỉ một thoáng, đám người chỉ cảm thấy một cỗ linh hồn lực lượng vô cùng bàng bạc từ bọn trên người nàng quét sạch ra, hướng về Thiên Địa tứ phương lan tràn đi, dưới cỗ lực lượng này, bọn hắn đều cảm thấy bản thân thập phần nhỏ bé.

- Hồn Quy Lai Hề ~

Hồi lâu, Tiểu Ma Nữ rốt cục phun ra một câu làm tất cả mọi người nghe hiểu được, chân trời gió xoáy vân dũng, biến một mảnh đen kịt, có thể nhìn thấy từng đạo từng đạo hào quang từ Thiên Địa tứ phương mãnh liệt mà tới.

Những hào quang này nhanh chóng tổ hợp cùng một chỗ, điên cuồng cắn nuốt thiên địa linh khí bốn phía, bên trong tất cả ánh mắt mọi người kinh hãi, những hào quang này vậy mà hội tụ thành từng đạo từng đạo bóng người.

- Thôi Lão Quái!

Trong đó một lão già kêu sợ hãi, nhận ra người kia, trong con ngươi đ-c ngầu hiện ra lệ quang, những người khác cũng chẳng tốt đẹp gì, chiến hữu bọn hắn vậy mà thực sống.

- Không nên quấy rầy nàng.

Sở Thiên Minh làm ra một cái thủ thế im lặng, những lão giả kia vội vàng đóng chặt miệng, bọn hắn hiện tại chỉ muốn nhìn chiến hữu chết đi phục sinh, căn bản sẽ không quan tâm.

- Có lẽ, năm đó Tu La Điện Chủ bọn hắn đem đầu lâu Cửu U Ma Thần phong ấn ở chỗ này, đã sớm nghĩ đến hôm nay.

Tiêu Phàm nghĩ thầm.

Tại nơi khác, Linh Hồn chết đi muốn phục sinh là căn bản không có khả năng, nhưng Chỉ Xích Thiên Nhai lại cực kỳ huyền diệu, Linh Hồn Chi Thể ở chỗ này đều có thể vĩnh viễn sinh tồn, có thể phục sinh tự nhiên cũng hợp tình hợp lý.

Bất quá Tiêu Phàm lại nghĩ tới càng nhiều, nắm giữ chí bảo Chỉ Xích Thiên Nhai dạng này, Hồn Tộc lại làm sao có thể đơn giản?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.