Vô Thượng Sát Thần

Chương 1511: Thí Thần Chi Năng



- Bọn họ là Dị Tộc? Dị Tộc có bộ dáng như vậy sao?

Nam Cung Tiêu Tiêu trợn to hai mắt, kinh ngạc nhìn ba tên nam tử to con đối diện, đều là vẻ không thể tin.

Đây rõ ràng là Nhân Tộc và Hồn Thú, chỗ nào giống với Dị Tộc?

Hắn còn nhớ Dị Tộc bên trong Thời Không Tiểu Bí Cảnh đều là huyết khí ngập trời.

- Vậy ngươi tưởng bọn chúng có bộ dáng gì?

Tiêu Phàm không khỏi trợn mắt một cái.

Trong nội tâm hắn cũng hơi kinh ngạc, lần trước nhìn thấy Dị Tộc cả người đều bao phủ huyết mang, mà hiện tại nhìn thấy ba người ba thú này lại chẳng khác gì người ở Chiến Hồn Đại Lục.

Mặc dù nghĩ không ra nhưng Tiêu Phàm hoàn toàn có thể khẳng định thân phận bọn họ, chí ít Thí Thần sẽ không lừa hắn.

- Ta còn tưởng rằng bọn họ là quái vật có khuôn mặt đáng ghét chứ.

Nam Cung Tiêu Tiêu nói ra.

Nhìn thấy Tiêu Phàm cùng Nam Cung Tiêu Tiêu đang nhạo báng bọn hắn, ba người đối diện lập tức bạo phát sát ý, một người trong đó oanh một quyền về phía Tiêu Phàm.

- Ta cũng phải xem thử, máu Dị Tộc các ngươi có phải cũng màu đỏ hay không.

Nam Cung Tiêu Tiêu hừ lạnh một tiếng, cầm Chiến Thiên Kích trong tay trực tiếp xông lên.

Đối diện chính là Chiến Thần cảnh, Nam Cung Tiêu Tiêu cũng không dám khinh thường.

- Chiến Thần cảnh sơ kỳ! Không biết là Chiến Thần mấy biến.

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, từ khí tức người kia tỏa ra, người này hẳn ngang ngang với Diêm La Thiên Tử.

Nam Cung Tiêu Tiêu được Chiến Tộc Truyền Thừa, thực lực hẳn sẽ không kém, ứng phó một tên Chiến Thần cảnh sơ kỳ hẳn không thành vấn đề.

- Cùng tiến lên, mấy người này có chút cổ quái.

Người kia bị Nam Cung Tiêu Tiêu ngăn cản, sắc mặt vui đùa không còn nữa, hắn lập tức lớn tiếng rống to một tiếng.

- Giết!

Hai người khác thấy thế liền không chút do dự xông lên, Sát Phạt Chi Khí bạo phát, vô cùng lăng lệ hung mãnh.

- Trọc Thiên Hồng, ba con Hung Thú kia ngươi phụ trách giải quyết, ứng phó Dị Tộc không luận sinh tử.

Tiêu Phàm để lại một câu nói, dẫn đầu xông vào một người trong đó.

Hai người kia vừa ra tay, trong lòng Tiêu Phàm liền buông lỏng một hơi, bởi vì bọn hắn hiển lộ thực lực đều là Chiến Thần cảnh sơ kỳ.

Ứng phó Chiến Thần sơ kỳ, dù Tiêu Phàm chưa đột phá Chiến Thần cảnh cũng không có quá nhiều e ngại.

- Vâng, chủ nhân!

Hai mắt Trọc Thiên Hồng tỏa sáng, biến hóa thành bản thể nhào về phía ba con Hung Thú kia.

Ở trong mắt nó, đây không phải là ba con Hung Thú mà là một món ăn ngon, có thể làm cho nó nhanh chóng khôi phục tu vi đỉnh phong.

Về phần cái kia ba tên Chiến Thần cảnh Dị Tộc, dĩ nhiên chính là đá mài đao của đám Tiêu Phàm.

- Rống!

Tiểu Kim đồng thời xuất thủ, thân thể trong nháy mắt biến thành huyết kim sắc, một cỗ Long Uy cuồn cuộn tản ra.

Đám người xuất thủ thập phần tấn mãnh, nhưng mà quỷ dị là hư không vậy mà không có vỡ ra, mặt đất so với Chiến Hồn Đại Lục kiên cố hơn nhiều.

- Không gian Thần Kiếp Chi Địa so với Chiến Hồn Đại Lục quả nhiên vững chắc hơn nhiều, người ở đây đoán chừng muốn tiến về Chiến Hồn Đại Lục đều không có khả năng.

Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm.

Còn những tu sĩ Chiến Thánh cảnh tiến vào Thần Chi Kiếp Địa, nếu như không gia nhập Chiến Thần Điện, vậy muốn rời khỏi Thần Chi Kiếp Địa là chuyện không thể nào.

Thu liễm tâm thần, Tiêu Phàm phát hiện mình nghĩ quá nhiều rồi, Bắc Lão đều có thể rời khỏi nơi này, hắn tin mình cũng có thể làm được.

Thời gian nửa chén trà nhỏ, ba con Dị Tộc Hung Thú bị Trọc Thiên Hồng thôn phệ không còn một mảnh, Tiêu Phàm cũng không ngăn cản hắn.

Bất quá lúc này, ba tên Chiến Thần cảnh cũng có chút kinh khủng, thực lực bọn hắn tại đồng bậc cũng xem như cường giả, nhưng hiện tại lại bị ba tên Chiến Thánh cảnh đỉnh phong đè lên đánh.

Nơi đó còn có Trọc Thiên Hồng đang nhìn chằm chằm, vừa rồi dư quang bọn hắn thỉnh thoảng nhìn về phía Trọc Thiên Hồng, ba người đều bị năng lực quỷ dị của Trọc Thiên Hồng làm cho chấn kinh.

- Bọn họ đều là thần cấm thiên tài, đi mau!

Một người trong đó hét lớn, lách mình hướng về nơi xa bỏ chạy, Tiểu Kim nổi giận gầm lên một tiếng liền chuẩn bị truy theo.

- Tiểu Kim, không cần truy, lưu lại hai tên này.

Tiêu Phàm kêu to, thực lực bọn hắn tuy mạnh, nhưng một tên Chiến Thần cảnh muốn chạy trốn, bọn hắn cũng không có khả năng đuổi kịp.

- Lưu lại chúng ta, cho dù các ngươi là thần cấm thiên tài, lại như thế nào?

Hai người tựa như nghe được trò cười to lớn nhất, trong mắt đều là vẻ khinh thường.

- Ngươi sẽ sớm biết thôi.

Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, đột nhiên, sau lưng hắn xuất hiện một đạo bóng đen to lớn, bóng đen mở ra huyết bồn đại khẩu, trực tiếp nuốt người trước mặt hắn vào.

- Thí, Thí Thần?

Một người khác bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.

Hắn không dám suy nghĩ nhiều, xoay người liền chạy, nhưng mà lúc này, mấy đạo huyết sắc quang ảnh từ hậu phương gào thét lao tới, trong nháy mắt cuốn lấy thân thể hắn, không thể động đậy được nữa.

Người chạy trốn tới nơi xa thấy thế liền run lẩy bẩy:

- Không có khả năng, Thí Thần Tổ Thú không phải đã bị lãnh chúa đại nhân giết chết à, làm sao có thể còn sống được!

Uy danh Thí Thần Thú, không chỉ có riêng người Chiến Hồn Đại Lục biết, mà bên trong Dị Tộc cũng có ảnh hưởng rất lớn.

- Không được, ta phải nhanh trở về đem việc này nói cho Phó Lĩnh Chúa!

Người kia hít sâu một cái, tốc độ chạy trốn càng nhanh, trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi.

Lại nói Thí Thần nuốt tên Chiến Thần cảnh kia vào, vẻn vẹn mấy tức sau trong miệng lại phun ra thân anh nó vừa mới nuốt vào.

Bất quá, Tiêu Phàm lại có thể cảm nhận được trên người kẻ bị nuốt kia đã không còn chút sinh cơ gì, thậm chí ngay cả Linh Hồn đều biến mất không còn.

Cách đó không xa, Trọc Thiên Hồng nuốt nước miếng, hắn cũng bị thủ đoạn Thí Thần Thú dọa cho phát sợ.

- Thí Thần lại có thể thôn phệ Thần Lực Chi Tinh?

Tiêu Phàm đi đến bên cạnh cỗ thi thể kia, sau khi dò xét liền phát hiện Thần Lực Chi Tinh của hắn đã biến mất không thấy đâu nữa.

Thần Lực Chi Tinh vô cùng kiên cố, dù Chiến Thần cảnh cũng chưa chắc có thể tuỳ tiện phá hủy, hơn nữa đẳng cấp Thần Lực Chi Tinh càng cao thì nó cũng càng cứng.

Nhưng mà Thần Lực Chi Tinh tron thi thể kia đã không còn nữa, ngoại trừ bị Thí Thần Thú thôn phệ ra thì không còn khả năng nào khác.

Sau một khắc, Tiêu Phàm đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng huyền diệu đột nhiên rót vào tứ chi, cả người thần thanh khí sảng hơn không ít.

Hắn biết đây là Thí Thần Thú trả lại năng lượng, thôn phệ một viên Thần Lực Chi Tinh vậy mà làm Linh Hồn Chi Lực cùng Tu La Thần Lực ngưng tụ không ít.

- Công Tử, Thí Thần Thú nuốt Thần Lực Chi Tinh sao.

Lúc này, Trọc Thiên Hồng đột nhiên run giọng nói.

- Không phải sao?

Tiêu Phàm lộ ra vẻ ngờ vực.

Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Thí Thần Thú lần nữa nuốt một người khác vào, Trọc Thiên Hồng khôi phục hình người, khóe miệng có chút co lại.

Lập tức hít sâu một cái, hết sức trịnh trọng nói:

- Thí Thần Thú có thể thôn phệ Thần Tính, tỉ như Thần Linh Chi Khí, tỉ như Thần Lực Chi Tinh, tỉ như Thần Cách, nó đều có thể thôn phệ.

- Thần Cách cũng có thể thôn phệ?

Tiêu Phàm lần này thực sự kinh ngạc.

Thần Cách, đây chính là Mệnh Cách và Thần Lực Chi Tinh dung hợp lại mới có thể sinh ra, so với Thần Lực Chi Tinh phải cứng rắn hơn không ít, căn bản không phải là người thường có thể hủy diệt.

- Không sai, chỉ cần có quan hệ với Thần Tính, nó đều có thể thôn phệ, đây cũng là một trong những lý do nó là tồn tại hiếm có bên trong Bảng Xếp Hạng Thần Thú tại Chư Thiên Vạn Giới.

Trọc Thiên Hồng gật đầu nói, ánh mắt nhìn về phía Thí Thần Thú tràn ngập sợ hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.