Vô Thượng Sát Thần

Chương 1557: Vạn Dặm Đào Vong



Đao mang cùng kiếm khí sắc bén bắn ra, cùng Thần Lực chưởng cương bá đạo đâm vào cùng một chỗ, hư không ầm ầm không dứt bên tai, cơn bão năng lượng đáng sợ trùng kích tứ phương.

Khiến Tiêu Phàm rất ngạc nhiên là Thần Lực chưởng cương ma diệt đao mang cùng kiếm khí, tiếp tục hướng về phía dưới đánh giết tới.

Toàn thân Tiêu Phàm run rẩy dữ dội, lục phủ ngũ tạng bốc lên không thôi, bên ngoài thân tràn ra từng tia máu tươi.

- Bát Biến Chiến Thần!

Tiêu Phàm trợn to hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, hắn không nghĩ tới Chiến Thần Điện vì ứng phó hắn vậy mà phái tới Bát Biến Chiến Thần.

Tám thành Áo Nghĩa ẩn chứa uy năng, như thế nào một Tam Biến Chiến Thần có thể ngăn cản được?

Mắt thấy năng lượng sóng xung kích đáng sợ gào thét tới, Tiêu Phàm vội vàng dùng Đồ Thần Đao cùng Tu La Kiếm ngăn khuất trước người, thân thể nhanh chóng hướng về nơi xa thối lui.

Mặc dù chỉ là chênh lệch hai cái tiểu cảnh giới, nhưng chênh lệch lấy năm thành Áo Nghĩa chi lực, dù là Tiêu Phàm vô địch cùng giai cũng không dám ngạnh kháng.

Tốc độ của hắn rất nhanh, nghe đồn Tu La Thần Dực nắm giữ cực tốc thế gian, tự nhiên không phải giả, chỉ luận tốc độ mà nói, Tiêu Phàm đoán chừng cũng không yếu hơn Chiến Thần cảnh hậu kỳ.

Bất quá muốn từ trong tay Bát Biến Chiến Thần đào tẩu lại không dễ dàng.

Oanh một tiếng, chưởng cương chấn động tóe lên vô số cát vàng, đại địa mấy trăm trượng xung quanh kịch liệt run rẩy, vô số Lôi Điện linh xà tại hư không xuyên loạn, bạo loạn không ngừng.

Tiêu Phàm mặt âm trầm, lau đi máu tươi khóe miệng, hung hăng trừng Chiến Lão Tam một cái, sau đó vẫn không chút do dự hướng về nơi xa bỏ chạy.

Một Chiến Lão Tam đã đủ làm hắn bị thương, qua một lúc Minh La cùng những người Chiến Thần Điện khác chạy tới, Tiêu Phàm hắn đoán chừng chết là cái chắc.

- Muốn chạy?

Phía trên không trung truyền đến một tiếng cười lạnh, lại nhìn thấy Chiến Lão Tam lơ lửng không trung, nhìn chằm chằm Tiêu Phàm chạy trốn giống như nhìn sâu kiến.

Tiếng nói vừa dứt, Chiến Lão Tam hóa thành một đạo Lôi Điện phá toái hư không, Lôi Điện Áo Nghĩa, tốc độ không thể địch nổi, dù là Tiêu Phàm nắm giữ Tu La Thần Dực cũng hơi không bằng.

Mắt thấy càng ngày càng gần, Tiêu Phàm bắt đầu điên cuồng thôi động Tu La Thần Lực, đột phá Chiến Thần cảnh, phẩm giai Tu La Thần Lực cũng cường đại hơn.

- Ứng phó Chiến Thần cảnh hậu kỳ Thất Biến Chiến Thần, ta còn có thể chiến một trận, nhưng đối mặt Bát Biến Chiến Thần lại có chút phiền phức.

Tiêu Phàm tự nói.

Cùng Chiến Lão Tam giao thủ, hắn với đối thực lực bản thân cũng có một nhận biết đại khái, cho dù là tu sĩ cùng giai, thực lực chênh lệch cũng khác biệt rất lớn.

Cụ thể vẫn là phải nhìn trình độ lĩnh ngộ Áo Nghĩa cùng thực lực tự thân những người khác tổng hợp.

Nếu như Tiêu Phàm có thể đột phá Tứ Biến Chiến Thần, hắn tự tin đánh với Chiến Lão Tam một trận, tuyệt đối sẽ không thua, chí ít sẽ không giống như hiện tại, chạy trối chết.

- Không biết lại lĩnh ngộ một thành Hỏa Diễm Áo Nghĩa có thể đánh với hắn một trận hay không?

Tiêu Phàm thầm nghĩ.

Linh Hồn phân thân đang luyện hóa Niết Bàn Châu, nhưng muốn lĩnh ngộ Hỏa Diễm Áo Nghĩa lại không phải trong thời gian ngắn có thể làm được, mặt khác, Hỏa Diễm Áo Nghĩa điệp gia cũng chưa chắc có thể để hắn chiến thắng Bát Biến Chiến Thần.

Thu liễm tâm thần, Tiêu Phàm hiện tại chỉ muốn lập tức thoát Chiến Lão Tam truy sát, hắn lực bền bỉ mặc dù không tệ, nhưng cùng Bát Biến Chiến Thần so sánh, đoán chừng vẫn hơi không bằng.

- Trước cùng hắn chơi một chút, nhìn hắn có thể truy ta đến lúc nào, vạn nhất hắn đuổi theo, ta không phải còn có một chiêu cuối cùng sao?

Tiêu Phàm quay đầu nhìn về quang ảnh chân trời nhanh chóng tới gần một cái, lạnh lùng cười nói.

Sau đó hắn nhanh chóng vận chuyển Sinh Tử Áo Nghĩa, khôi phục thương thế thể nội.

Cũng như Tiêu Phàm cùng Chiến Lão Tam một đuổi một chạy, Minh La cùng Chiến Lão Lục bọn hắn lần nữa xuất hiện, đám người liếc nhìn lấy bốn phía, lại không thấy được bất luận bóng người nào, chỉ có một cái hố sâu to lớn.

- Chiến Lão Tam đâu?

Minh La sầm mặt lại.

- Tam Ca là Bát Biến Chiến Thần, không có khả năng liền một kẻ vừa mới đột phá Chiến Thần cảnh đều giết không chết!

Chiến Lão Lục lắc lắc đầu nói, hắn đối với thực lực Chiến Lão Tam cực kỳ tự tin.

- Hừ, nhất định là lão kia xem thường Tiêu Phàm.

Minh La hừ lạnh một tiếng, sau đó lại lấy ra Huyết Sắc Ngọc Đài, dung nhập một giọt Cửu U Ma Huyết.

Chỉ một thoáng, sự tình bốn phía phát sinh lại hiện lên ở phía trên Huyết Sắc Ngọc Đài, nhìn thấy hình ảnh kia, sắc mặt mấy người càng ngày càng khó chịu.

Chiến Lão Lục càng là không tin hét lớn:

- Làm sao có thể, hắn vậy mà sống sót từ trong tay Tam Ca?

Nếu như không phải chân thực nhìn thấy hình tượng này, Chiến Lão Lục tuyệt đối sẽ không tin tưởng, nhưng đây chính là sự thật.

- Thần Tử, chẳng lẽ Tiêu Phàm đã đột phá Chiến Thần cảnh trung kỳ?

Cốc lão bên người Minh La trầm giọng nói, cũng chỉ có dạng này mới có thể giải thích Tiêu Phàm có thể từ trong tay Chiến Lão Tam chạy trốn.

- Bất kể như thế nào Tiêu Phàm cũng phải chết!

Minh La trầm giọng nói, sau đó nhìn về phía Chiến Lão Lục nói:

- Ta cuối cùng còn có thể xác định vị trí hắn một lần, nếu như lần này còn giết không chết hắn, chờ hắn rời Thần Linh Cấm Khu, đoán chừng người bình thường không thể giết hắn được.

- Chúng ta cần làm thế nào?

Lần này, Chiến Lão Lục không có phản bác lời nói của Minh La.

- Phong tỏa mảnh không gian này, đem Tiêu Phàm vây ở tầng không gian thứ ba, đến thời điểm lại chó cùng rứt giậu.

Minh La nắm chặt nắm đấm, ngón tay vang lên kèn kẹt, móng tay khảm vào lòng bàn tay gần như muốn bóp ra máu, có thể thấy cừu hận Minh La đối với Tiêu Phàm.

- Tốt, ta liền đi làm.

Chiến Lão Lục gật đầu, chỉ cần có thể giết chết Tiêu Phàm, bảo hắn làm cái gì đều được.

Mà lúc này, Tiêu Phàm vẫn tại nơi cát vàng chẳng có phương hướng đào vong, hắn mặc dù muốn tiến về thông hướng tầng thứ tư, nhưng khắp nơi khắp nơi cát vàng, hắn căn bản tìm không thấy phương hướng.

Mấy canh giờ sau, Chiến Lão Tam phía sau cách hắn càng ngày càng gần, chỉ luận trình độ Thần Lực hùng hậu, Tiêu Phàm vẫn không bằng Bát Biến Chiến Thần Chiến Lão Tam.

- Cửa vào tầng thứ tư đến cùng đang ở đâu?

Trên mặt Tiêu Phàm hiện lên vẻ lo lắng, hắn đã thoát đi mấy vạn dặm, tốc độ rõ ràng chậm xuống.

Chủ yếu nhất là hắn ở chỗ này ngốc mấy canh giờ, nếu như còn không tiến vào tầng không gian thứ tư, đến thời điểm những người Chiến Thần cảnh khác vây giết, hắn muốn trốn đều không có khả năng.

Cùng lúc đó, tin tức Tiêu Phàm bị Chiến Thần Điện truy sát lan truyền nhanh chóng, khắp nơi đều đang nghị luận.

Một chỗ hoang mạc, một đạo thân ảnh đột nhiên từ đằng xa bay vụt mà tới, mặt khác hai đạo thân ảnh chào đón.

Nếu như Tiêu Phàm ở chỗ này khẳng định có thể nhận ra, hai người chính là Lăng Phong, Nam Cung Tiêu Tiêu cùng hắn thất lạc.

Mặt khác một người lại là một tiểu nam hài cao gầy, không sai biệt lắm 7 ~ 8 tuổi, mắt to mày rậm, mái tóc dài vàng óng cực kỳ loá mắt, như cùng một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt, tiểu nam hài không phải ai khác mà chính là Tiểu Kim đột phá Thần Giai.

- Lão Đại, thế nào?

Nhìn thấy Lăng Phong trở về, Nam Cung Tiêu Tiêu vội vàng nghênh lên.

- Lão Tam đang bị người Chiến Thần Điện truy sát, nghe nói nhập khẩu tầng thứ ba thông hướng tầng thứ tư chẳng mấy chốc sẽ phong bế.

Sắc mặt Lăng Phong âm trầm, đi tới Chúng Thần Mộ Địa, hắn đã không phát huy ra được lực lượng Chiến Thần cảnh.

- Chúng ta còn chờ cái gì, nhanh tìm Lão Tam, lập tức tiến về tầng thứ tư.

Nam Cung Tiêu Tiêu lo lắng nói.

Lăng Phong lại lắc đầu, nói:

- Chúng ta mặc dù là Chiến Thần cảnh, nhưng ở chỗ này lại bị áp chế.

- Chúng ta bị áp chế, người Chiến Thần Điện khẳng định cũng bị áp chế, không chừng giết hắn thống khoái.

Nam Cung Tiêu Tiêu hung ác nói, hắn đối với Chiến Thần Điện không có hảo cảm gì.

- Mấu chốt là người Chiến Thần Điện cũng không có bị áp chế!

Lăng Phong lắc lắc đầu nói, nói đến đây, sắc mặt hắn càng ngày càng khó nhìn.

- Làm sao có thể, chúng ta hiện tại làm sao bây giờ?

Nam Cung Tiêu Tiêu trực tiếp ngốc trệ tại chỗ.

- Đại Ca, Nhị Ca, tìm các ngươi thực sự rất vất vả.

Đột nhiên, một đạo thanh âm từ phía chân trời truyền đến.

Lăng Phong cùng Nam Cung Tiêu Tiêu hai người bỗng nhiên quay đầu, lại nhìn thấy một thanh bào thanh niên chân đạp một đầu hỏa điểu to lớn hướng về vị trí bọn hắn bay tới.

Khi thấy thanh bào thanh niên phía trên hỏa điểu, thần sắc hai người run lên, không khỏi trừng lớn hai mắt.

Lục Đạo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.