Trọc Thiên Hồng thập phần không cam tâm, bất quá hắn cũng không dám vi phạm mệnh lệnh Tiêu Phàm, từ bỏ truy sát Lục Biến Chiến Thần, sau đó đi theo Tiêu Phàm xông vào cát vàng vụ hải nơi xa.
Nhìn thấy một màn này, Lục Biến Chiến Thần buông lỏng một hơi, thực lực hắn mặc dù không yếu, nhưng năng lực Trọc Thiên Hồng quá biến thái, Trọc Thiên Hồng có thể mài chết hắn.
- Đừng chạy!
Cũng đúng lúc này, một đạo thanh âm phẫn nộ từ phía sau truyền đến, lại là Chiến Lão Lục đám người nhanh chóng chạy tới.
Mấy người nhìn thấy thi thể bốn phía, sắc mặt trắng bệch, Minh La dẫn đầu lấy lại tinh thần, đằng đằng sát khí nhìn Lục Biến Chiến Thần may mắn còn sống sót, quát lạnh nói:
- Tiêu Phàm đâu?
- Bọn hắn đã đi vào.
Lục Biến Chiến Thần vẫn một bộ chưa tỉnh hồn.
Bất quá nghe được ngữ khí Minh La, trong lòng hắn vô cùng khó chịu, nhíu mày nói:
- Ngươi một cái Dị Tộc tính là gì, cũng dám la hét om sòm?
Thân làm Lục Biến Chiến Thần, hắn tự nhiên có ngạo khí, huống chi phần lớn người nơi này đều là người Chiến Thần Điện, tất yếu sợ Minh La sao?
- Ồn ào!
Minh La còn chưa mở miệng, Cốc lão quát lạnh một tiếng, lách mình tại chỗ biến mất, đưa tay trực tiếp đem Lục Biến Chiến Thần quất bay.
Rất hiển nhiên, Cốc lão cũng là Lục Biến Chiến Thần, thực lực so với Lục Biến Chiến Thần Chiến Thần Điện kia còn muốn mạnh hơn không ít.
- Ngươi tự tìm cái chết!
Lục Biến Chiến Thần Chiến Thần Điện nổi giận gầm lên một tiếng, sát khí nặng nề xông lên, ngay trước mặt nhiều người như vậy bị người tát một phát, hắn chỗ nào chịu đựng được cái khẩu khí này.
Thả Tiêu Phàm bọn hắn đi cũng không phải hắn cố ý, chỉ là thực lực không đủ mà thôi.
- Dừng tay cho ta!
Chiến Lão Lục quát lạnh một tiếng, lách mình ngăn khuất trung gian, lạnh lùng nhìn Minh La nói:
- Minh La, nơi này chính là Chiến Thần Điện, không phải nơi các ngươi có thể giương oai!
- Chiến Thần Điện?
Minh La nhe răng cười một tiếng, lộ ra một ngụm răng trắng như tuyết, bên trong ánh mắt lộ ra một vòng tà dị chi quang.
Nhìn thấy con mắt Minh La, Chiến Lão Lục cảm giác toàn thân run lên, trong lòng có chút phát lạnh, vội vàng mở miệng nói:
- Tất cả mọi người là vì giết chết Tiêu Phàm, không cần thiết vì việc nhỏ mà tranh đấu, vẫn là ngẫm lại như thế nào mới giết được Tiêu Phàm đi.
- Áp chế tầng không gian thứ tư đối với chúng ta mạnh hơn so với tầng không gian thứ ba không ít, ở chỗ này giết không chết hắn, đi vào chẳng phải là tự tìm cái chết?
Lục Biến Chiến Thần may mắn còn sống sót châm chọc khiêu khích nói.
- Áp chế chúng ta, chẳng lẽ đối với Tiêu Phàm liền không có áp chế sao? Hắn hiện tại bị thương, chỉ cần không cho hắn cơ hội thở dốc, muốn giết chết hắn cũng không khó.
Minh La lạnh lùng nói.
Hắn hiện tại chỉ muốn giết chết Tiêu Phàm, cái khác tạm thời chẳng muốn cố kỵ.
- Bị thương? Ai nói hắn bị thương, nếu như bị thương, hắn chẳng lẽ có thể giết chết nhiều người chúng ta như vậy sao? Dám đánh ta, ta liền cho bọn chúng đi chịu chết!
Lục Biến Chiến Thần trong lòng khịt mũi coi thường.
Hắn hiện tại còn kìm nén một hơi, tự nhiên sẽ không hảo tâm nói cho bọn hắn, sau đó nói:
- Ngươi nói không sai, Tiêu Phàm không biết dùng thủ đoạn quỷ dị gì mà thực lực tăng vọt, ngay cả ta đều không phải là đối thủ, bất quá cảm giác khí tức hắn càng ngày càng yếu.
- Vậy còn không mau theo, chờ cái gì?
Minh La hừ lạnh một tiếng, dẫn đầu xông vào bên trong cát vàng vụ hải.
Những người khác nhìn nhau, vội vàng cùng đi lên, trước khi đi, Chiến Lão Lục lại nhìn về phía Lục Biến Chiến Thần nói:
- Liễu An, ngươi đi thông tri Tứ Ca cùng Ngũ Ca, để bọn hắn đến trợ giúp chúng ta.
- Được.
Liễu An Lục Biến Chiến Thần cung kính gật đầu, sau đó nhanh chóng hướng về nơi xa bay đi.
Khi thấy Chiến Lão Lục bọn hắn hoàn toàn biến mất trong cát vàng vụ hải, hắn lại ngừng bước chân, cười lạnh nói:
- Giúp đỡ Dị Tộc vốn đã đáng chết, ta ngay tại nơi này chờ tin tức các ngươi tử vong!
Dứt lời, Liễu An lách mình rơi vào trong một lăng gò cát vàng, lẳng lặng nhìn chăm chú nơi xa, căn bản không có đi chấp hành mệnh lệnh Chiến Lão Lục.
Lại nói Tiêu Phàm bọn hắn xông vào tầng không gian thứ tư thấy lạnh cả người, tất cả mọi người không khỏi đánh một cái lạnh run, phóng tầm mắt nhìn tới, hư không tung bay vô tận bông tuyết.
Cuồng phong thổi, bông tuyết kia liền tựa như Tiểu Đao sắc bén cắt khuôn mặt đám người, đám người không chút do dự dùng Thần Lực bao phủ quanh thân, đem bông tuyết kia ngăn cản ở ngoài.
Sau đó mấy người lựa chọn một phương hướng nhanh chóng tiến lên, chỉ cần bỏ qua người Chiến Thần Điện truy sát, bọn hắn liền tạm thời an toàn.
- Chúng Thần Mộ Địa thật đúng là kỳ lạ, mỗi một tầng không gian cũng không giống nhau, chín tầng không gian sẽ không vừa lúc đối ứng chín loại Áo Nghĩa chứ?
Nam Cung Tiêu Tiêu kinh ngạc nói.
- Ngươi nói cũng thực không sai, Thần Linh Cấm Khu chính là đối ứng chín loại Áo Nghĩa, cũng chính là chín cái thế giới khác nhau.
Lăng Phong gật gật đầu nói.
- A?
Nam Cung Tiêu Tiêu hơi hơi ngoài ý muốn, trong truyền thừa hắn cũng không có những cái ghi chép này, thậm chí ngay cả truyền thừa Lăng Phong ghi chép đều không đặc biệt rõ ràng, chỉ là đại khái biết rõ một chút mà thôi.
Ngẫm lại, Lăng Phong lại nói ra:
- Tầng thứ nhất đến tầng thứ năm theo thứ tự là Hỏa, Mộc, Kim, Thủy, Thổ, mà tầng thứ sáu bắt đầu, hẳn là Phong, Lôi Áo Nghĩa.
- Vậy Chúng Thần Mộ Địa thật đúng là kỳ lạ.
Nam Cung Tiêu Tiêu không khỏi cảm khái nói.
- Không phải Chúng Thần Mộ Địa kỳ lạ.
Lúc này, Tiêu Phàm đột nhiên chen lời nói:
- Nơi này vốn chính là nơi Cửu U Ma Thần cùng Thí Thần Thú lúc trước chiến đấu, thế giới bích lũy bị đánh nát, mà bên trong thế giới bích lũy ẩn chứa Áo Nghĩa cơ bản nhất, cho nên mới có thể phơi bày chín mảnh khu vực, Áo Nghĩa chân chính cũng không chỉ có chín loại.
- Không sai, Bắc Lão lĩnh ngộ chính là Thời Không Áo Nghĩa, có thể chuyển đổi thời không, mạnh hơn so với những Áo Nghĩa cơ bản này nhiều.
Nam Cung Tiêu Tiêu gật đầu.
- Hai Mập, ngươi không phải cũng lĩnh ngộ Thiên Lôi Áo Nghĩa đặc biệt của Chiến Tộc à, vậy cũng không phải Lôi Điện Áo Nghĩa bình thường có thể so sánh.
Lăng Phong nói ra.
- Không, nói cho đúng không phải Thiên Lôi Áo Nghĩa, mà là Chiến Áo Nghĩa, hoặc có lẽ là Đấu Áo Nghĩa.
Tiêu Phàm cười cười.
- Vẫn là Lão Tam có mắt.
Nam Cung Tiêu Tiêu nhếch miệng cười một tiếng, Lăng Phong không khỏi nhún nhún vai.
- Tiểu Ngũ, ngươi trước đó nói ngươi có thể tước đoạt linh tính trong linh hồn?
Tiêu Phàm đổi chủ đề, kinh ngạc nhìn Quan Tiểu Thất nói.
Linh Hồn, chính là Hồn Lực cùng linh tính dung hợp mà thành, cũng bởi vì có linh tính, nhân loại tu sĩ mới có thể tu luyện.
Lúc người đột phá Chiến Thần cảnh, Linh Hồn cũng xưng là Thần Hồn, linh tính cũng chính là Thần Tính, linh tính chính là căn cơ Thiên Địa vạn Linh, Người chết đèn tắt, linh tính sẽ tiêu tán giữa thiên địa.
Nhưng mà, Quan Tiểu Thất lại có thể tước đoạt linh tính trong linh hồn, cái này khiến Tiêu Phàm như thế nào bình tĩnh?
- Không sai, bất quá ta chỉ có thể tước đoạt lực lượng thuần túy bên trong linh tính, sau đó dung luyện thành Linh Hồn Thần Dịch.
Quan Tiểu Thất gật đầu, cũng không có giấu diếm.
Ngừng lại, Quan Tiểu Thất lại nói:
- Tam Ca vừa rồi không phải nói à, nơi này là nơi Cửu U Ma Thần cùng Thí Thần Thú chiến đấu, cho nên tự nhiên ẩn chứa cả hai lực lượng, có thể áp chế tu sĩ Chiến Thần cảnh, bất quá có hai loại tình huống sẽ không bị áp chế hoàn toàn.
- Hai loại tình huống nào?
Tiêu Phàm hiếu kỳ hỏi.
- Loại thứ nhất, được huyết dịch Cửu U Ma Thần, cũng chính là Cửu U Ma Huyết, có thể ngăn cản một bộ phận áp chế lực lượng Thí Thần Thú, hơn nữa được lực lượng Cửu U Ma Thần tán thành.
Quan Tiểu Thất nói ra.
- Mà một loại khác là được Linh Hồn Thần Dịch, cũng chính là rút ra linh tính cô đọng trong linh hồn mà thành, có thể ngăn cản lực lượng Cửu U Ma Thần áp chế, sau đó được lực lượng Thí Thần Thú tán thành, tự nhiên có thể phát huy ra lực lượng càng cường đại.
Tiêu Phàm nghe vậy lộ ra vẻ hiểu, hắn lúc này mới phát hiện bản thân suy nghĩ nhiều, nguyên lai nguyên nhân sở dĩ bị huyền diệu áp chế là như thế, mà cũng không phải là vấn đề Thần Binh.
- Chờ đã, ngươi lại như thế nào biết rõ phương pháp này?
Tiêu Phàm lại đột nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi.
- Bởi vì ta là Linh Tộc a, Linh Tộc vốn là chủng tộc Thí Thần Thú lưu lại.
Quan Tiểu Thất cười nói.
- Cái gì?
Tiêu Phàm giật mình, kinh ngạc nhìn Quan Tiểu Thất, một mặt kinh ngạc.