Vô Thượng Sát Thần
Tiêu Phàm khó có thể nghĩ như vậy, một bộ Thần Thi dường như không có bất cứ
tình cảm nào, nhưng mà nó lại chỉ ngăn cản bọn họ mà không giết, việc này cũng
quá quỷ dị.
- Không phải có người khống chế cỗ Thần Thi này chứ?
Trong lòng Tiêu Phàm đột nhiên kinh hãi.
Nếu quả thật là như vậy, vậy Vạn Niên Huyền Băng Động này khả năng không chỉ
trấn phong Băng Ma đơn giản như vậy.
Nghĩ vậy, trong lòng Tiêu Phàm càng ngày càng kiên định, dù như thế nào cũng
phải vào trong của Vạn Niên Huyền Băng Động nhìn xem bên trong rốt cuộc có thứ
gì.
Ba người ai nấy đều cẩn thận bước tới, mặc dù Thần Thi không muốn giết bọn
hắn, nhưng ai biết đối phương có thể thay đổi chủ ý hay không?
Cũng ngay tại thời điểm đám Tiêu Phàm tiếp tục đi vào, bên trong một đầu thông
đạo khác, một đám cường giả Băng Tộc cũng cảm thấy khó khăn, hơn nữa, thứ mà
bọn hắn đối mặt cũng không chỉ là một bộ Thần Thi.
- Tộc Trưởng, hiện tại chúng ta vẫn sẽ đi tiếp chứ?
Sắc mặt Băng Diệp khó coi nói, phía trên đầu ngực của hắn có một vết cào nhìn
qua phải giật mình, máu tươi thấm ra băng trắng, trông rất đáng sợ.
Những người khác sắc mặt cũng chẳng tốt đẹp gì, có mấy người thương thế so với
Băng Diệp càng nặng, đám người quây thành một vòng tròn để phòng nhìn xem bốn
phía.
- Đã đến được nơi đây, chẳng lẽ dễ dàng từ bỏ như vậy sao? Nguyệt Thần Cung
Truyền Thừa đang ở trước mắt, nếu như lấy được Nguyệt Thần Thiên Quan, Băng
Tộc ta tất nhiên sẽ đạt được sự huy hoàng trước đây chưa từng có.
Không đợi Băng Bất Đồng mở miệng, Băng Dạ Hàn liền kiên định nói.
Băng Bất Đồng khẽ cắn môi, trầm giọng nói:
- Tiếp tục đi tới.
Băng Diệp cùng một đám Trưởng Lão nhìn thấy, đại bộ phận bọn hắn chỉ là Thất
Biến Chiến Thần, thậm chí còn có mấy tên Lục Biến Chiến Thần, mới vừa rồi bị
mấy cỗ Thần Thi đánh lén, thất bại thảm hại.
Mà hiện tại, Băng Bất Đồng còn để bọn hắn lên trước, bọn hắn mặc dù đều là
trung thần Băng Bất Đồng, nhưng trong lòng cũng khó tránh khỏi sinh ra một cỗ
oán khí.
Mấy người khẽ cắn môi, sắc mặt vô cùng âm trầm, tiếp tục đi đến.
- Cẩn thận!
Vừa đi ra mấy bước, đột nhiên một bón đen lướt qua, Băng Bất Đồng kêu to, đưa
tay tung một chưởng hướng về băng vụ đánh tới.
Bóng đen quá nhanh, dù là Băng Bất Đồng cũng không thể chạm đến đối phương,
cùng lúc đó, một tên trưởng lão Lục Biến Chiến Thần kêu thảm một tiếng, hai
tay cố gắng che cổ lại.
Nhưng mà như thế nào cũng không bịt lại được, máu tươi chảy ra, hóa thành từng
khỏa huyết sắc băng tinh rơi ở trên mặt đất.
- Đối phương tuyệt đối là Cửu Biến Chiến Thần, Gia Chủ, chúng ta không phải
là đối thủ, nhanh rời khỏi thôi!
Trưởng Lão kinh khủng kêu lên, hiện tại đã có một người chết, sau một lúc khả
năng sẽ đến lượt hắn.
- Rời khỏi? Các ngươi cảm thấy hiện tại rời đi, bọn hắn sẽ bỏ qua cho chúng
ta sao?
Băng Bất Đồng lạnh lùng nói, trong mắt hiện ra huyết quang, gắt gao nhìn chằm
chằm vào bên trong huyết vụ.
- Chết!
Đột nhiên, Băng Dạ Hàn gầm lên một tiếng, đưa một tay vung kiếm, băng vụ bên
trong truyền đến một tiếng vang giòn, ngay sau đó một màu đỏ sậm của máu tươi
bắn ra.
Hơn ba trượng trước mặt đám người, từng cơ thể phân thành hai, bộ dạng vô cùng
thê thảm, nhìn kỹ lại đám người lúc này mới phát hiện, thi thể này không có
hơi ấm, tựa như đã chết vô số tuế nguyệt, máu lại giống như vừa mới ngưng tụ.
- Quả nhiên là Thần Thi!
Sắc mặt Tộc Lão âm trầm nói, bởi bọn hắn nhìn đến, Thần Thi cùng giai so với
người sống còn đáng sợ hơn rất nhiều.
- Chỉ cần mọi người chú ý cẩn thận, cho dù gặp Thần Thi Chiến Thần Viên Mãn
cũng không cần sợ hãi.
Băng Dạ Hàn hít sâu một cái, con ngươi của hắn không ngừng lóe lên, sâu trong
đôi mắt lại có chút lo lắng, tựa như tất cả những thứ này đều vượt qua những
gì hắn nghĩ.
- Nói thì nói như thế, bọn hắn ở trong tối, chúng ta ở ngoài chỗ sáng...
Băng Diệp lắc đầu, trên mặt toát lên vẻ sợ hãi.
- Các vị Tộc Lão, thực lực chúng ta quá thấp, không phát hiện được Thần Thi,
cũng không ngăn cản được Thần Thi, nếu chúng ta còn tiếp tục đi, vậy sẽ giống
như lao đầu vào chỗ chết.
Trưởng Lão lấy lại dũng khí nói.
Nghe vậy, mấy Trưởng Lão khác cũng gật đầu, tu vi Trưởng Lão bọn hắn đều chỉ
từ Thất Biến Chiến Thần trở xuống, nào có thể là đối thủ của Thần Thi.
Bọn hắn đã muốn nói ra, dựa vào cái gì mà bảo bọn hắn mở đường, đây rò ràng là
để bọn hắn đi chịu chết, không phải sao?
- Việc này đúng là chúng ta nghĩ không cẩn thân, đã như vậy, vậy các ngươi ở
trong, chúng ta sẽ ở vòng ngoài.
Băng Dạ Hàn gật đầu.
- Đa tạ Tộc Lão.
CácTrưởng Lão khác nghe thấy vậy lập tức vui vẻ ra mặt, có một đám Bát Biến
Chiến Thần, thậm chí Cửu Biến Chiến Thần Tộc Lão mở đường, bọn hắn sẽ an toàn
hơn rất nhiều.
Trong mắt Băng Bất Đồng lóe lên một tia nham hiểm, những người này đều là
người hắn, bây giờ dĩ nhiên toàn bộ đứng hết ở phía Băng Dạ Hàn, trong lòng
hắn đương nhiên cảm thấy rất khó chịu.
Hắn mới vừa muốn nói cái gì, đột nhiên mấy cỗ khí tức cường đại nhanh chóng
tới gần, tất cả mọi người ớn lạnh, toàn thân nổi da gà.
Phốc phốc ~
Không đợi mọi người lấy lại tinh thần, các Trưởng Lão bên trong đều bị từng
đạo vết cào xẹt qua, máu tươi bay vụt, nhuộm đỏ hư không, đường đường là Lục
Biến Chiến Thần lại không có bất kỳ sức phản kháng nào cả.
- Cút ra cho ta!
Băng Bất Đồng gầm thét, hắn chém một đao xuống, vô số băng phong chi khí ngưng
tụ thành một chuôi cao vài trượng quét ngang hư không.
Chỉ một thoáng, xác chết bên trong từ băng vụ rơi ra ngoài, máu tươi xen lẫn
mùi mục nát nồng đậm.
Cũng đúng lúc này, Băng Bất Đồng đột nhiên đưa tay vung lên, bốn phía băng vụ
bỗng nhiên ngưng lại, ngưng kết thành Băng Sương trên hư không.
- Rống ~
Băng Bất Đồng há miệng gầm thét, tiếng kêu đáng sợ trùng kích quét sạch ra,
trời đất như bị chấn động, cái băng vụ kia đột nhiên tản hết ra ngoài, thông
đạo trong nháy mắt khôi phục lại thanh minh.
Ở bên trong ánh mắt bọn chúng, có bảy tám bóng người ăn mặc cổ quái đang lạnh
lùng nhìn chằm chằm bọn hắn, ánh mắt những người kia đờ đẫn, mặt xanh xao, tái
nhợt giống hệt xác chết di động.
Nhưng khí thế truyền ra lại vô cùng đáng sợ, yếu nhất đều là Cửu Biến Chiến
Thần, rất hiển nhiên, đây đều là Thần Thi đã chết từ vô số tuế nguyệt.
- Cũng chỉ là tám, chín người mà thôi, xông lên!
Trong mắt Băng Bất Đồng lãnh quang bắn ra bốn phía, hắn bắt đầu xuất chiêu,
nhào về phía một bộ Thần Thi trong số đó, thực lực của Cửu Biến Chiến Thần
hiển hiện rõ ràng, không thể nghi ngờ.
- Rống ~
Vô số cỗ Thần Thi kia bắt đầu gầm thét, cùng nhau nhào về phía Băng Bất Đồng.
Tộc Trưởng và một đám Tộc Lão không có chút do dự cùng xông tới tám, chín cỗ
Thần Thi kia, bọn hắn là Băng Tộc, ở chỗ này có thể phát huy ra bảy tám phần
thực lực.
Bất quá các trưởng lão Băng Diệp lại chần chờ, ánh mắt bọn hắn nhìn về phía
Thần Thi lộ ra vẻ sợ hãi, có mấy người khẽ cắn môi chuẩn bị xông đến.
Nhưng mà...
- Rống rống ~
Đột nhiên, từng đợt tiếng rống giận dữ ngập trời từ sâu trong thông đạo truyền
đến, thanh âm chập trùng, đinh tai nhức óc, đám người Băng Diệp cảm thấy
choáng váng, Linh Hồn đau nhói không thôi.
Mỗi người trên mặt đều lộ ra vẻ sợ hãi, nghe thấy cái này thanh âm, liền biết
rõ số lượng Thần Thi quả thực không hề ít.
Sự thật chứng minh, bọn hắn suy đoán không sai, về sau, lần lượt từng bóng
người từ sâu trong thông đạo gào thé tiến tới, khí thế cuồng bạo lao lên, bên
trong thông đạo truyền ra năng lượng khủng khiếp.
- Nhiều như vậy? Chẳng lẽ tất cả thi thể đều chưa chết?
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, sọ hãi kêu to.
Linh Hồn Chi Lực bọn hắn quét sơ qua, số lượng Thần Hi này vậy mà nhiều đến
trên trăm cỗ, thực lực mỗi một bộ Thần Thi cũng không dưới Bát Biến Chiến
Thần.
- Mau lui lại!
Sắc mặt Băng Bất Đồng trắng bệch, sợ hãi hét lớn, không đợi đám người phản
ứng, hắn bắt đầu hướng về thông đạo hậu phương phóng đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.