Vô Thượng Sát Thần

Chương 1609: Tiêu Gia Cường Đại



Nghe thấy tin tức này, toàn thân Tiêu Phàm chấn động, thật giống như bị một đạo kinh lôi đánh trúng, nói:

- Lăng Ngạo, ngươi nói tin tức này là thật ư?

- Ta cũng không biết, ta là ngẫu nhiên nghe được người Chiến Thần Điện đang đàm luận.

Lăng Ngạo cười khổ lắc đầu:

- Bất quá tám chín phần là thật, hơn nữa chúng ta lo lắng cũng vô dụng, nơi này không gian bị phong bế, cho dù Chiến Thần đỉnh phong cũng không đánh tan được.

Tiêu Phàm hít sâu một cái, cố ép mình bình tĩnh, Lăng Ngạo nói không sai, hiện tại điều cần quan tâm là nơi này, còn không không thể mạnh lên.

Chờ mười tháng sau, Truyền Tống Thông Đạo mở ra, cũng có đủ thực lực đối mặt với Chiến Thần Điện.

Chiến Thần Điện ra tay với Cổ Tộc, tự nhiên sẽ không để đám người Cổ Tộc rời khỏi Chúng Thần Mộ Địa, dù sao người dùng Thần Lực Chi Tinh nơi này đột phá Chiến Thần cảnh đều bị giết không ít.

Hơn nữa, những người này vẫn là không thể khống chế, Chiến Thần Điện tự nhiên là không có khả năng cho phép những người này sống sót.

- Đúng rồi, những Thần Lực Chi Tinh này các ngươi tốt nhất đừng luyện hóa, nếu như Chiến Thần Điện vạn nhất động tay động chân ở bên trong, đến thời điểm sẽ nguy hại vô cùng.

Tiêu Phàm đem viên Thần Lực Chi Tinh kia ném cho bọn Lăng Ngạo, lại nhắc nhở.

- Chúng ta biết rõ.

Lăng Ngạo gật đầu, điểm này hắn tự nhiên rõ ràng, dù có được Thần Lực Chi Tinh, về sau bọn hắn cũng sẽ m ời Lão Tổ xóa đi ấn ký bên trong, sau đó m ới luyện hóa.

Đương nhiên, nếu như có thể dựa vào tự thân đột phá Chiến Thần cảnh thì không thể tốt hơn.

Chỉ là hắn không nghĩ tới là, Tiêu Phàm tự nhiên đem mai Thần Lực Chi Tinh này trả cho bọn hắn, điều này không khỏi làm Lăng Ngạo thay đổi cách nhìn đối với Tiêu Phàm.

- Tiếp theo các ngươi làm sao bây giờ?

Tiêu Phàm lại hỏi.

- Chúng ta ở nơi này lĩnh ngộ Phong Chi Áo Nghĩa, thuận tiện tìm kiếm Thần Lực Chi Tinh.

Lăng Ngạo nói ra, chẳng biết tại sao, hắn đối Tiêu Phàm sinh ra một loại tín nhiệm khó hiểu.

- Vậy các ngươi cẩn thận một chút, sau này còn gặp lại.

Tiêu Phàm gật đầu, cũng không chờ bọn hắn phản ứng, liền mang Trọc Thiên Hồng hướng về chỗ sâu của Phong Chi Thế Giới bay đi.

Mấy người Lăng Ngạo đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Tiêu Phàm chậm rãi biến mất trong tấm mắt, một người Lăng gia nhịn không được nói:

- Đây chính là Tu La Điện Chủ? Có vẻ như cũng không khủng bố đến mức như vậy.

- Khủng bố? Nếu như lúc hắn kinh khủng, cả thế giới đều sẽ run rẩy.

Lăng Ngạo lắc đầu, lập tức trong lòng lại bổ sung một câu:

- Không thể không nói, Chiến Thần Điện nói xấu Tu La rất có tác dụng, ngay cả Cổ Tộc ta cũng có không ít người bị ảnh hưởng.

- Đi thôi, rời khỏi nơi này trước.

Hồi lâu, Lăng Ngạo lấy lại tinh thần, ánh mắt nhìn chăm chú phương xa, suy nghĩ có chút mê mang.

Tiêu Phàm rời đi, tiếng lòng căng cứng, thần sắc vô cùng ngưng trọng, Trọc Thiên Hồng nhịn không được hỏi:

- Công Tử, ngươi đang lo lắng Chiến Hồn Đại Lục ư?

Tiêu Phàm gật đầu, quan trọng nhất hắn là đang lo lắng cho Nam Vực, lo lắng cho gia tộc mình, dù sao, những khu vực khác đều có Cổ Tộc tọa trấn, bên ngoài Nam Vực lại không có thế lực gì.

- Ngươi yên tâm đi, Chiến Hồn Đại Lục sẽ không yếu ớt như thế, bằng không Chiến Thần Điện đã sớm động thủ.

Trọc Thiên Hồng an ủi.

- Hy vọng thế.

Tiêu Phàm thở dài một hơi.

- Đúng rồi Công Tử, ta luôn có một vấn đề muốn hỏi ngươi.

Trọc Thiên Hồng đột nhiên nghĩ tới cái gì, mở miệng hỏi.

- Vấn đề gì?

Tiêu Phàm lơ đễnh nói.

- Ta nhớ vạn năm trước, Chiến Hồn Đại Lục có thế lực cực kỳ đáng sợ là Tiêu gia, chưởng quản Truyền Thừa Điện một trong Tam Đại Chí Cao Thần Điện, tại sao Chiến Thần Điện cùng Tu La Điện đều ở đây, mà Tiêu gia Truyền Thừa Điện lại không gặp?

Trọc Thiên Hồng cau mày một cái.

- Tiêu gia là chủ nhân Truyền Thừa Điện? Không phải Diệp gia sao?

Tiêu Phàm trợn to hai mắt, kinh ngạc nhìn Trọc Thiên Hồng, hắn hiển nhiên chưa từng nghe nói qua sự việc này.

Từ khi hắn sinh ra, cũng chỉ biết Tiêu gia là một tiểu gia tộc tại Vương Triều mà thôi, sao mà có liên quan đến Truyền Thừa Điện một trong Tam Đại Chí Cao Thần Điện được?

Dù ở bên trong Tu La Truyền Thừa, Tiêu Phàm cũng không tìm được dấu vết gì cho thấy Tiêu gia cùng Truyền Thừa Điện có liên quan với nhau.

Nhưng hắn biết, Trọc Thiên Hồng không có lý do lừa hắn, khả năng duy nhất chính là tin tức bên trong Tu La Truyền Thừa bị người ta cố ý che dấu.

- Công Tử không biết sao?

Lần này đến phiên Trọc Thiên Hồng kinh ngạc, nói:

- Ta còn tưởng là Công Tử chính là người Tiêu gia Truyền Thừa Điện, sau đó lại lấy được Tu La Điện Truyền Thừa, Diệp gia trong miệng ngươi trước kia ta ngay cả nghe đều chưa nghe nói qua.

- Ngươi xác định Tiêu gia vạn năm trước là người cầm lái Truyền Thừa Điện?

Tiêu Phàm lại hỏi lần nữa, Tiêu gia ở Chiến Hồn Đại Lục không chỉ có một mình gia tộc của hắn, nhưng cho đến bây giờ, Tiêu Phàm thật đúng là chưa nghe nói qua Tiêu gia khác tồn tại.

Nếu như Trọc Thiên Hồng không có nói dối, bản thân Tiêu gia vô cùng có khả năng chính là Truyền Thừa Điện vạn năm trước, chí ít cũng là hậu duệ Tiêu gia chi thứ.

- Ta xác định.

Trọc Thiên Hồng thập phần khẳng định nói:

- Năm đó Tiêu gia chưởng quản lấy Truyền Thừa ở Chiến Hồn Đại Lục, vô luận Tu La Điện, hay là Chiến Thần Điện Truyền Thừa, tất cả đều thuộc về hắn chưởng quản, có thể nói, Tam Đại Chí Cao Thần Điện kỳ thật lấy Truyền Thừa Điện cầm đầu, Chiến Thần Điện ở ngoài sáng, Tu La Điện ở trong tối, mà Truyền Thừa Điện trù tính chung tất cả.

Tiêu Phàm gật đầu, không có quấy rầy lời nói Trọc Thiên Hồng, điểm này hắn ngược lại biết rõ, dù sao hiện tại Chiến Hồn Điện đều là từ Truyền Thừa Điện phân liệt đến.

Bất quá hắn nghĩ không ra, Truyền Thừa Điện cường đại như thế, tại sao lại bị phân liệt đây?

Trọc Thiên Hồng tựa như lâm vào hồi ức xa xôi, chậm chạp nói:

- Ta còn nhớ, Gia Chủ Tiêu gia lúc ấy một nhân vật cực kỳ cường hoành, tên là Tiêu Thần Võ, đây chính là tồn tại đến Chiến Luân Hồi đều phải kiêng kị, chỉ là không biết vạn năm trôi qua, Tiêu Thần Võ còn sống hay không.

- Tiêu Thần Võ?

Trong miệng Tiêu Phàm lẩm bẩm cái tên này.

- Không sai, chính là Tiêu Thần Võ, Chiến Hồn Đại Lục trừ Thí Thần, hắn là người duy nhất có thể chống lại Dạ Cửu U, đương nhiên, hắn cũng không phải đối thủ Dạ Cửu U, nhưng quét ngang Chiến Hồn Đại Lục vẫn không có bất cứ vấn đề gì.

Trọc Thiên Hồng gật đầu.

Nhắc đến Tiêu Thần Võ, trong mắt Trọc Thiên Hồng liền tràn ngập kiêng kị, hiển nhiên hắn cũng từng thua thiệt trong tay Tiêu Thần Võ.

- Trước đó Minh La Lão Tổ Minh Yểm kia, cũng chính là Huyết Ma Bộ Lạc Phó Lĩnh Chúa, cũng ăn thiệt thòi lớn trong tay Tiêu Thần Võ.

Trọc Thiên Hồng lại nói.

- Khó trách Chiến Thần Điện cùng Huyết Ma Bộ Lạc một mực không có động tĩnh, hiện tại nhìn đến, trước khi Dạ Cửu U khôi phục lại thực lực, Chiến Hồn Đại Lục có lẽ có thể chống cự được thực lực Chiến Thần Điện cùng Huyết Ma Bộ Lạc.

Lắng trên mặt Tiêu Phàm biến mất không ít.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới gia tộc mình đã từng huy hoàng như vậy, trên mặt hắn tự nhiên lộ ra một vẻ tự hào, mặc kệ hắn có phải phải người của Tiêu gia hay không, chí ít hắn họ Tiêu.

- Ta cảm thấy sự tình có lẽ không phải đơn giản như vậy.

Trọc Thiên Hồng đột nhiên lắc đầu, thận trọng nói:

- Thiếu Chủ đừng nên khinh thường Huyết Ma Bộ Lạc, dù là hiện tại không có Dạ Cửu U, thực lực của Huyết Ma Bộ Lạc đã từng hủy diệt Chiến Hồn Đại Lục, duy nhất khả năng chính là thực lực Huyết Ma Bộ Lạc hiện tại giảm đi nhiều, cho nên mới chậm chạp không có động thủ.

Tiêu Phàm cau mày, điểm này hắn cũng từng nghĩ đến, dù sao mấy ngàn năm trước, Huyết Ma Bộ Lạc cùng Chiến Hồn Đại Lục đã phát sinh mấy trận chiến đấu.

Có lẽ chính là trong khoảng thời gian này, thực lực Huyết Ma Bộ Lạc bị suy yếu không ít.

- Công Tử, những sự tình này ngươi tạm thời không cần lo lắng, nên cố gắng đột phá tu vi trước rồi nói sau, chỉ có đầy đủ thực lực mới có thể tự bảo vệ mình và bảo vệ người.

Trọc Thiên Hồng nói.

- Ngươi nói không sai.

Tiêu Phàm gật đầu, đột nhiên khóe miệng hơi hơi giương lên nói:

- Nếu quả thật như như lời ngươi nói, người nhà ta cũng không có gặp nguy hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.