Vô Thượng Sát Thần

Chương 1670: Ba Tông Tội



Uy hiếp Tu La điện chủ, tội gì?

Giọng nói Tiêu Phàm không lớn, nhưng lại giống như một thanh đao nhọn đâm vào trong lòng tất cả mọi người, những tiếng cười kia đột nhiên ngừng lại, sắc mặt tất cả mọi người hơi đổi nhìn về phía Tiêu Phàm.

Tội uy hiếp Tu La điện chủ, hiển nhiên bọn hắn đều rất rõ ràng, đây chính là tội chết!

Dù sao, đây chính là tội so với phạm thượng còn lớn hơn.

Bọn hắn không thừa nhận Tiêu Phàm là Tu La điện chủ thì cũng thôi đi, nếu như định tội uy hiếp điện chủ, đừng nói trục xuất bọn hắn ra khỏi Tu La điện, ngay cả giết chết bọn hắn cũng không ai dám nói cái gì.

Đám người Kiếm La vạn lần không nghĩ tới mấy lời nói và hành động của mình, vậy mà lại đẩy bản thân mình vào góc chết.

Du Ảnh không nghĩ tới Tiêu Phàm sẽ hỏi hắn, hít một hơi thật sâu, Du Ảnh nói: "Uy hiếp Tu La điện chủ, đáng chém! Có điều người không biết không có tội!"

"Không sai, người không biết không có tội!" Kiếm La vội vàng phụ họa nói, ngoài ra còn có không ít tu sĩ khác phụ họa theo.

Tiêu Phàm cười lạnh một tiếng, con ngươi băng lãnh đảo qua đám người Kiếm La, không ít người trong lòng run lên, dù là Kiếm La thân là cửu biến Chiến Thần, cũng không dám nhìn thẳng vào Tiêu Phàm.

"Hay cho câu người không biết không có tội! Lúc bản điện chủ đưa ra Tu La kiếm, các ngươi đã làm gì?" Cuối cùng ánh mắt Tiêu Phàm dừng lại trên thân Kiếm La, trong lúc nhất thời, Kiếm La không biết trả lời như thế nào.

Dừng một chút, Tiêu Phàm lại nói: "Kiếm La, ngươi trước tiên là phái bốn người tới giết bản điện chủ, bản điện chủ chỉ là chặt đứt một tay bọn chúng, trừng phạt này, các ngươi có phục hay không?"

Đám người không nói, nhưng là không có cách nào phản bác, bọn hắn nhìn thấy Tu La điện chủ, đầu tiên không phải bái lạy, mà là đánh giết, Tiêu Phàm lại nhịn được sát tâm, chỉ là chặt một tay của bonh hắn, phong ấn tu vi của bọn hắn, trừng phạt như thế đã là rất nhẹ rồi.

"Lần thứ hai, lúc bản điện chủ hiển lộ vô tận chiến hồn, các ngươi lại làm cái gì?" Tiêu Phàm tiếp tục chất vấn.

Sắc mặt mọi người khó xử vô cùng, căn bản không biết trả lời như thế nào.

Sắc mặt Tiêu Phàm lạnh lùng: "Bản điện chủ không biết các ngươi có ý cũng được, không nghi ngờ cũng được, biết rõ thân phận của bản điện chủ, vậy mà các ngươi vẫn muốn giết chết bản điện chủ!

Bản điện chủ chẳng lẽ đứng yên tại đây để các ngươi giết sao? Việc này của các ngươi không chỉ là phạm thượng, mà là xỉ nhục với tất cả các thế hệ Tu La điện chủ, sai lầm nối tiếp sai lầm, bản điện chủ giết hắn, có gì không được? Tu La điện chủ, không thể bị khinh nhờn!"

Tu La điện chủ, không thể bị khinh nhờn!

Giọng nói Tiêu Phàm giống như một tiếng sấm, chấn động đến linh hồn đám người run rẩy, hắn giết chết người này, không hề chỉ là vì mình, mà là lấy danh Tu La điện chủ.

Nếu như ngay cả người của Tu La điện đều có thể tùy ý giết Tu La điện chủ, Tu La điện cũng chỉ khiến cho người ta chê cười.

Đám người kia không phản bác được, rất nhiều người cúi đầu xuống, không dám đối mặt cùng Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm có được vô tận chiến hồn, đã đủ để chứng minh thân phận của Tiêu Phàm, bởi vì vô tận chiến hồn, chỉ có thể truyền thừa cho Tu La điện chủ.

Nhưng mà lão giả áo bào đen kia biết rõ thân phận của Tiêu Phàm, còn muốn đưa Tiêu Phàm vào chỗ chết, đây là người không biết không có tội sao?

Bây giờ nghĩ kỹ một lúc, đúng là bọn hắn sai, coi như bọn hắn không thừa nhận thân phận Tu La điện chủ của Tiêu Phàm, cũng không nên lăng nhục Tiêu Phàm, thậm chí nghĩ tới việc giết Tiêu Phàm.

Đừng nói tiêu phàm là Tu La điện chủ, cho dù chỉ là một người bình thường, cũng không có khả năng đứng yên ở đây mặc cho bọn hắn giết.

Có điều Tiêu Phàm vẫn còn chưa nói xong, giọng nói lạnh lùng một lần nữa vang lên: "Lần thứ ba, các ngươi nhìn thấy Tu La lệnh, lại làm cái gì?"

Sắc mặt mọi người càng khó coi, giây phút nhìn thấy Tu La lệnh, đầu tiên đám người Kiếm La phản kháng lại.

"Chúng ta không phải là liền quỳ xuống sao? Dựa vào cái gì trục xuất chúng ta ra khỏi Tu La điện?" Có một người vô cùng không phục nói.

"Bản điện chủ hỏi các ngươi quỳ hay không quỳ sao?" Ánh mắt Tiêu Phàm quét ngang, trầm giọng nói: "Bản điện chủ chỉ hỏi các ngươi có nhận Tu La điện hay không, từng người các ngươi mắt nhìn lên trời, từng người không coi ai ra gì, trong mắt đã không có Tu La lệnh, trong lòng lại há có thể dễ dàng dung chứa Tu La điện sao? Trục xuất các ngươi khỏi Tu La điện, còn cần phải tính toán chi li sao?"

Đám người á khẩu không trả lời được, Tiêu Phàm xác thực không bảo bọn hắn quỳ xuống, chỉ là hỏi bọn hắn có nhận Tu La lệnh hay không mà thôi, nhưng bọn hắn lại không để Tu La lệnh vào trong mắt.

Đã đều không để Tu La điện ở trong mắt, việc trục xuất khỏi Tu La điện cũng là chuyện rất tự nhiên mà thôi.

Đổ lỗi cho Tiêu Phàm?

Nhiều người muốn đổ lỗi ngược lại cho Tiêu Phàm, nhưng lại căn bản tìm không ra lời để phản bác, lúc mới bắt đầu Tiêu Phàm cũng không dùng tới Tu La lệnh đè người, chính bọn hắn bức bách Tiêu Phàm mà thôi.

"Thấy các ngươi cũng có phần vì Chiến Hồn đại lục tận tâm tận lực, bản điện chủ lòng mang kính ý cùng cảm kích đối với các ngươi, nhưng…" Tiêu Phàm nhìn về phía đám người Du Ảnh, ánh mắt bọn chúng lộ vẻ kinh sợ từ đáy lòng.

Chỉ có điều cuối cùng, lời nói Tiêu Phàm xoay chuyển: "Đó cũng là do các ngươi không coi ai ra gì, bây giờ các ngươi dám uy hiếp Tu La điện chủ, tương lai cũng sẽ dám uy hiếp những người khác, uy hiếp tới đồng bạn các ngươi, thậm chí uy hiếp toàn bộ Chiến Hồn đại lục.

Trước kia Tu La điện như thế nào, bản điện chủ mặc kệ, nhưng Tu La điện bây giờ, bản điện chủ định đoạt, trừ phi bản điện chủ không còn là Tu La điện chủ nữa!"

"Chúng ta sao lại đi uy hiếp đồng bạn, uy hiếp Chiến Hồn đại lục chứ, ngươi, ngươi quả thực chuyện này nói sang chuyện khác!" Kiếm La kêu to, hắn biết nếu thật sự không phản bác, mình thật sự sẽ bị trục xuất ra khoi Tu La điện.

Nguyên bản hắn chỉ là muốn hạ uy phong của Tiêu Phàm thôi, làm sao nghĩ tới Tiêu Phàm lại sắc bén như thế, còn không chân chính động thủ, chỉ dùng miệng nói cho bọn hắn không phản bác được, cam bái hạ phong.

Nếu như nói, trước đó đám người Du ảnh còn có chút khúc mắc với Tiêu Phàm, nhưng sau khi nghe xong những lời này, tất cả ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Tiêu Phàm đều tràn đầy kính sợ.

Nếu như Tiêu Phàm không phản kích, đó mới là để cho Tu La điện mặt mũi, Tiêu Phàm làm tất cả, chỉ là đang bảo vệ mình, đang giữ gìn uy nghiêm của Tu La điện chủ mà thôi.

"Ngươi bây giờ có thể phản bội Tu La điện, ngày sau chẳng lẽ không thể phản bội Chiến Hồn đại lục sao?" Tiêu phàm khinh thường nhìn Kiếm La nói.

Nếu quả thật đánh một trận, Tiêu Phàm chưa chắc là đối thủ của Kiếm La, nhưng thân phận của hắn có thể ép Kiếm La tới không thở nổi.

Cũng không phải Kiếm La thật sự dám không nhìn nhận Tu La điện chủ, ngược lại địa vị Tu La điện chủ trong lòng Kiếm La vô cùng cao thượng, vì cho rằng một ngũ biến Chiến Thần như Tiêu Phàm không đủ để đảm nhiệm chức vị Tu La điện chủ, cho nên hắn mới không đồng ý Tiêu Phàm, lúc này mới ra tay với Tiêu Phàm.

Tại trong lòng Kiếm La, người thừa kế Tu La điện chủ thích hợp nhất là Hình Thánh mà không phải tiểu tử ngũ biến Chiến Thần Tiêu Phàm này.

"Ta không phản bội Tu La điện, ta chỉ là mạo phạm ngươi mà thôi!" Kiếm La vội vàng giải thích, thần sắc cũng biến thành sợ hãi.

Nếu để cho hắn mang danh phản bội Tu La điện, hắn thà chết còn hơn, rất hiển nhiên, chuyện lần này vượt quá dự liệu của hắn.

"Biết rõ bản điện chủ là Tu La điện chủ, chẳng những không ngăn cản, còn cổ động người khác trắng trợn đánh giết bản điện chủ, không phải phản bội Tu La điện thì là cái gì?" Tiêu Phàm từng bước ép sát.

Tu La điện chủ là người chèo lái Tu La điện, Kiếm La ngươi ngay cả Tu La điện chủ cũng dám giết, tội danh này so với tội phản bội Tu La điện còn muốn lớn hơn.

Kiếm La nghe vậy, không khỏi lùi về phía sau mấy bước, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, thần sắc có chút tái nhợt, trong miệng tự lẩm bẩm, cả người nhìn qua có chút điên cuồng.

"Xét thấy các ngươi vì Chiến Hồn đại lục bỏ ra không ít công sức, bản điện chủ không muốn tính mệnh các ngươi, chỉ là trục xuất các ngươi khỏi Tu La điện mà thôi, huống hồ trong lòng các ngươi không có Tu La điện, lưu lại cũng không có ý nghĩa." Tiêu Phàm cuối cùng tổng kết lại một câu.

Lời này rơi vào trong tai một đám tu sĩ của Tu La điện, đột nhiên cảm thấy Tiêu Phàm đã vô cùng nhân từ, có điều nói đi cũng phải nói lại, Tiêu Phàm thực sự nhân từ.

Nếu là đổi lại là Tu La điện chủ trước kia, đoán chừng những người này đã chết tới mấy lần.

"Điện chủ đại nhân thật là khéo mồm khéo miệng." Đột nhiên, một tiếng hét lớn từ đằng xa truyền đến, nguyên bản Kiếm La đang có chút điên cuồng, trong nháy mắt an tĩnh lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.