Vô Thượng Sát Thần

Chương 1699: Tuyệt Cảnh



Thập đại cửu biến Chiến Thần xuất hiện cực kì quỷ dị, thực lực Tiêu Phàm tất nhiên bất phàm, bình thường cửu biến Chiến Thần ở trước mặt hắn cũng có thể bị lập tức giết chết.

Nhưng mười người thì lại khác, hơn nữa còn bố trí kiếm trận, uy lực tăng gấp bội, kiếm khí đầy trời dày đặc hư không, trong lúc nhất thời Tiêu Phàm không tìm thấy cửa để đột phá.

Nhật Nguyệt kiếm trận, chính là trận pháp mạnh mẽ công phòng kết hợp, vẻn vẹn trong chốc lát, toàn thân Tiêu Phàm đã nhuốm máu.

Chỉ một thoáng, trường kiếm trong tay Tiêu Phàm múa lên, quanh người hắn kiếm khí lượn lờ, cũng nhanh chóng ngưng tụ thành một kiếm giới, ngăn cản kiếm khí đầy trời kia ở ngoài!

"Lão tam!" Đám người Lăng Phong kêu lên sợ hãi, nhanh chóng chạy tới gần.

"Cản bọn họ lại, một tên cũng không để lại, giết không tha! Giét được một tên, thưởng làm Bách phu trưởng!" Một nam tử mặc huyết sắc chiến giáp trong đám người vây quanh Tiêu Phàm mở miệng, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, lộ ra vẻ khát máu.

"Giết!"

Tu sĩ Huyết Thần Quân nghe vậy, máu tươi trong cơ thể đều dường như sôi trào lên, Bách phu trưởng, đây chính là vị trí bọ hắn nằm mơ cũng nghĩ tới, bây giờ chỉ cần giết chết một người đã có thể trở thành Bách phu trưởng, bọn hắn làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội như vậy chứ?

Kiếm khí đao mang dày đặc hư không, Tiêu Phàm bị nhốt, bốn người Lăng Phong, Trọc Thiên Hồng, Long Thần và Kiếm La lập tức bị vây ở giữa, trong lúc nhất thời khó mà đột phá.

"Mọi người chậm rãi rút lui về phía sau." Lúc này, bên tai mọi người đột nhiên truyền đến giọng nói của Tiêu Phàm.

Quay đầu nhìn lại, mấy người Lăng Phong lập tức nhìn thấy, một linh hồn phân thân của Tiêu Phàm đang lại gần phía bên này, ở chân trời cũng có linh hồn phân thân của Tiêu Phàm, đi ra tiếp ứng Nam Cung Tiêu Tiêu cùng bộ hạ cũ của Tu La điện.

Mấy người Lăng Phong nhìn nhau, bắt đầu vừa đánh vừa lui, Huyết Thần Quân mạnh mẽ thế nào bọn họ cũng đã thấy qua, căn bản bọn họ không thể giết chết hết chúng được.

Bằng không mà nói, chi quân đội này cũng sẽ không đóng quân ở đây lâu dài như vậy.

Bây giờ nơi này chỉ có hơn nghìn người, bọn họ còn có thể miễn cưỡng ứng phó, một khi bảy ngàn người khác xông tới, đến lúc đó muốn chạy trốn cũng khó có khả năng.

Thời gian chậm rãi trôi đi, Huyết Thần Quân xung quanh vẫn không ngừng tăng lên, không bao lâu, Ảnh Phong, Phong Lang, Lãnh Tiếu Nhận cùng mấy người Diêm La tất cả đều tới gần.

"Rốt cuộc đã đến!" Trên mặt Tiêu Phàm hiện lên một nụ cười, khí thế trên người lập tức mạnh lên mấy phần, Tu La huyết mạch sôi trào, sau lưng hắn, xuất hiện một hư ảnh to lớn màu máu.

Huyết sắc hư ảnh không phải cái gì khác, chính là Tu La huyễn ảnh, tản ra một luồng khí tức cuồng bá, hai tay dùng sức, đánh ra phía ngoài của kiếm trận.

Ầm ầm ầm ~

Kiếm trận nổ tung, kiếm khí chém lên trên thân Tu La huyễn ảnh, vậy mà giống như vật thật, kiếm trận bỗng nhiên xuất hiện hai khe hở.

Tiêu Phàm thừa cơ chạy ra ngoài nhờ hai khe hở kia, thân hình như thuấn di biến mất tại chỗ.

Phụt một tiếng, trong đó một cửu biến Chiến Thần bị Tiêu Phàm một kiếm cắt đứt cổ, ngay cả linh hồn cùng nhau chém giết.

Cùng lúc đó, Tiêu Phàm nhanh lui ra phía sau, hét lớn với tất cả mọi người: "Tất cả mọi người cùng ta lui lại!"

"Lui lại? Các ngươi chạy không thoát đâu." Một cửu biến Chiến Thần bên trong đám Huyết Thần Quân cười lạnh nói, mấy người gắt gao cuốn lấy Tiêu Phàm, cho dù là bọn họ vừa mới bị giết chết một người, nhưng vẫn không có bất kỳ ý tứ e ngại nào.

Ánh mắt Tiêu Phàm lạnh lùng, nhìn về phía chín bóng người kia, trong mắt lóe lên một vòng sát khí rét lạnh: "Cửu biến Chiến Thần, nghĩ lại thì các ngươi cũng là nhân vật cấp tướng lĩnh của Huyết Thần Quân, vậy đều hãy lưu lại đây đi."

"Sâm La Vạn Tượng!"

Tiêu Phàm hét lớn, biển máu cuồn cuộn từ trên người hắn lan tràn, bao phủ chu vi vài dặm, ngay sau đó, thân thể Tiêu Phàm bỗng nhiên biến mất tại chỗ, ở hư không lưu lại mấy ảo ảnh.

Thái Huyễn Thần Du Bộ được hắn thi triển đến cực hạn, trong đó ba người bị Tiêu Phàm một kiếm xuyên thủng mi tâm, chết không kịp ngáp.

Nhưng sáu người khác vẫn không biết e ngại là gì, liều mạng cuốn lấy Tiêu Phàm, tựa như đang trì hoãn thời gian.

"Tam ca, đi mau, Đám người Chiến Thiên Hạ đang đánh tới." Bóng người Quan Tiểu Thất từ đằng xa xuất hiện, thân hình có vẻ hơi chật vật.

Lấy thực lực của hắn bây giờ, bắn giết bát biến, thậm chí cửu biến Chiến Thần bình thường cũng không đáng kể, nhưng tuyệt đối không thể là đối thủ của Chiến Thần viên mãn.

Tiêu Phàm nghe vậy, phóng tầm mắt nhìn qua, cuối chân trời đột nhiên có mấy bóng người nhanh chóng tiến tới, mấy cái lắc mình đã tới gần.

Khoảng cách nơi đây với Vọng Cổ Thiên Đô chỉ khoảng ba ngàn dặm, hoạt động và tiếng vang lớn như thế, chắc chắn đã sớm kinh động đến bọn hắn.

Đối với cường giả Chiến Thần cảnh mà nói, khoảng cách ba ngàn dặm nếu như toàn lực đi đường, vẻn vẹn chỉ cần mười mấy nhịp thở mà thôi.

Mà giờ khắc này, bộ hạ cũ của Tu La điện, Nam Cung Tiêu Tiêu dẫn đầu Tử Tinh Lôi thú, cửu đại Diêm La của Tu La điện, cùng Lăng Phong, tất cả cũng đều tụ tập ở cùng nhau.

Các tu sĩ đại Cổ tộc cũng tụ tập lại với nhau, mấy người Chiến Hoàng Thiên, Dạ Cô U cũng nhanh chóng tới gần phía bên này.

Tất cả xung quanh đều là lít nha lít nhít tu sĩ Huyết Thần Quân, có một vài tu sĩ Cổ tộc muốn chạy trốn về phía Vọng Cổ Thiên Đô, lúc này một đạo kiếm mang từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bị kiếm khí gạt bỏ.

"Ha ha, Tiêu Phàm, lần này xem các ngươi chạy đi đâu!"

Lời nói từ đằng xa truyền đến, sau đó nhìn thấy Chiến Thiên Hạ mang theo mấy chục cường giả Chiến Thần cảnh xuất hiện ở phía xa, bộ dáng từ trên cao nhìn xuống, trong mắt tràn đầy hờ hững.

"Chiến Thiên Hạ!" Tiêu Phàm nghiến răng nghiến lợi nhìn lên không trung, hắn đối với Chiến Thần điện đã hận thấu xương.

Nếu như Chiến Thần điện chỉ ở góc độ người đứng xem không can thiệp, Tiêu Phàm cũng chỉ có thể trách bọn hắn không quan tâm.

Nhưng mà Chiến Thần điện lại nhiều lần muốn tính mạng của hắn, mà lại thường xuyên ở lúc mấu chốt tới ngáng chân, chuyện này đối với bọn họ mà nói, là cực kì trí mạng!

Hít sâu một hơi, hai tay Tiêu Phàm bấm niệm pháp quyết, trong tay đánh ra từng đạo thủ ấn, hư không lập tức dày đặc hồn văn, trên mặt đất, từng đạo lưu quang phóng lên tận trời, hóa thành một kết giới lớn bằng màng ánh sáng.

Tất cả đám người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, phóng tầm mắt nhìn tới, lại nhìn thấy xa xa tám Tiêu Phàm đồng thời bấm niệm pháp quyết, hiển nhiên, Tiêu Phàm sớm đã sớm bố trí trận pháp ở đây.

"Tất cả mọi người vào trận, nhanh!" Tiêu Phàm kêu to, Huyết Thần Quân càng ngày càng nhiều, lại không rời đi, cho nên thật sự không đi được.

Đám người nghe vậy, bất kể là người của Tu La điện, hay là người của Cổ tộc, tất cả đều phóng vào bên trong màn ánh sáng.

Giờ khắc này, bất luận là người một nhà, hay đã từng là địch nhân, đều trước tiên lựa chọn tin tưởng Tiêu Phàm.

"Giết bọn hắn, đừng để bọn hắn chạy trốn!" Sắc mặt Chiến Thiên Hạ hơi đổi một chút, nhưng mà khi bọn hắn kịp phản ứng, phần lớn mọi người đã xông vào bên trong màn ánh sáng.

Huyết Thần Quân công kích vào phía trên màn ánh sáng, vậy mà bị bắn ngược lại.

Lấy Tiêu Phàm bây giờ tạo ra trận pháp, từng ấy công kích tất nhiên không có khả năng phá vỡ được trận pháp mà hắn đã tỉ mỉ bố trí, nếu dễ dàng phá vỡ như vậy, cũng không cần hao phí hắn tám linh hồn phân thân bố trí tỉ mỉ.

"Ngăn Tiêu Phàm lại, giết một mình hắn là đủ rồi!" Chiến Thiên Hạ lo lắng quát to.

Trong mắt hắn, những người khác cộng lại đều không quang trọng bằng tính mạng của một mình Tiêu Phàm, chỉ cần có thể giết chết Tiêu Phàm, ngay cả để cho người khác chạy mất cũng không quan trọng.

Giờ phút này, chỉ có Tiêu Phàm còn ở bên ngoài trận pháp, còn đang khởi động trận pháp, đây chính là cơ hội tốt nhất để tới giết chết hắn.

Tiếng nói vừa xuống, Chiến Thiên Hạ là người đầu tiên phóng tới Tiêu Phàm, tức giận đập xuống một chưởng.

Một màn này làm đám người Lăng Phong bị dọa cho phát sợ, chưởng cương tới rất nhanh, mắt thấy đã đánh vào trên người Tiêu Phàm.

Đột nhiên, một đạo lưu quang lướt qua trước mắt hắn, bay thẳng lên không trung mà đi.

"Uỳnh!"

Một đạo kiếm mang sắc bén chém xuống, xé nát chưởng cương của Chiến Thiên Hạ, cơn bão năng lượng cuồng bạo quét sạch giữa trời đất.

"Kiếm La?" Lăng Phong ngoài ý muốn nhìn bóng người kia, hắn không nghĩ tới tại thời điểm then chốt này, lại là Kiếm La ra tay cứu giúp.

"Ha ha, Tiêu Phàm, lần này ngươi chắc chắn phải chết không nghi ngờ!" Chiến Thiên thản nhiên nhe răng cười.

Tiếng nói vừa dứt, sáu Huyết Thần Quân cửu biến Chiến Thần từ nơi xa đã tới gần, đánh thẳng về phía Tiêu Phàm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.