Nghe được lời nói của Huyết Minh, Tiêu Phàm khẽ nhìn hắn một cái, Huyết Minh mặc dù chỉ là Chiến Thánh cảnh trung kỳ, nhưng hắn là người tương đối cơ trí.
Nghĩ một chút, Tiêu Phàm nói: "Các ngươi có cái nhìn như thế nào về tình hình đệ tam Diêm La điện hiện tại?"
Đám người Huyết Minh nghe vậy, không khỏi lộ vẻ nghi hoặc, không biết Tiêu Phàm có ý gì.
"Không biết điện chủ có ý gì?" Huyết Minh trầm ngâm không nói, hắn thực sự không biết Tiêu Phàm có ý gì.
Nhưng Huyết Minh biết, đối với đệ tạm Diêm La điện, Tiêu Phàm chắc chắn có chút thất vọng, dù sao lần này xuất hiện chuyện của Vô Tâm, nếu như không phải Tiêu Phàm đích thân xử lý, ai biết đệ tạm Diêm La điện sẽ có kết cục như thế nào.
Khả năng lớn nhất chính là, tất cả bọn hắn đều bị Vô Tâm giết chết, đệ tam Diêm La điện nhất định sẽ tách khỏi Tu La điện.
Xét theo khía cạnh khác, việc này chính là phản bội.
"Vậy thì nói chuyện khác đi, các ngươi cảm thấy Tu La điện còn chỗ nào xử lý không thích hợp, mọi người không cần khẩn trương, tùy tiện nói một chút." Tiêu Phàm cũng không nóng nảy, đi đến chủ vị ngồi xuống, cười cười nói.
Hiện tại, tình huống như thế này mới chỉ xuất hiện ở đệ tam Diêm La điện, nhưng ai biết được, ở những Diêm La điện khác có xảy ra chuyện như vậy hay không?
Sắc mặt đám người Huyết Minh khẽ trầm xuống, bọn hắn không ngờ Tiêu Phàm lại để bọn hắn thảo luận chuyện của Tu La điện trong tương lai, bọn hắn sao có thể nói được chứ.
Nhưng qua chuyện này, ấn tượng của đám người đối với Tiêu Phàm đã có chút thay đổi, trong ấn tượng của bọn họ, Tu La điện chủ chính là một người sát phạt quyết đoán.
Nhưng Tiêu Phàm ở trước mắt bọn họ lại là người vô cùng hiền lành, giống như một người bình thường không thể bình thường hơn.
"Vâng, điện chủ, vậy thuộc hạ to gan xin nói." Huyết Minh thở sâu, nói: " Thời gian Tu La điện mặc dù đã hoạt động mấy năm, nhưng thực sự còn có rất nhiều việc xử lý không đúng."
Khi nói ra lời này, Huyết Minh khẽ ngẩng đầu len lén nhìn Tiêu Phàm vài lần, tựa như sợ Tiêu Phàm nổi giận.
Nhưng thần sắc Tiêu Phàm vẫn không chút thay đổi, đôi mắt đen nhánh, thâm thúy như biển cả.
Huyết Minh cố lấy dũng khí, tiếp tục nói: "Thuộc hạ cảm thấy, ít nhất có hai phương diện làm được không tốt, thứ nhất chính là lòng cảm mến cùng độ trung thành của mọi người vơi Tu La điện, qua chuyện lần này, Vô Tâm có thể mê hoặc những người này tạo phản, ngoài đe dọa còn dùng lợi để dụ nữa.
Uy hiếp, chính là dùng người nhà của những tu sĩ Tu La điện để uy hiếp, tu sĩ Tu La điện cũng là người, bọn hắn cũng có gia đình, có tình cảm, thực lực của Vô Tâm quả thật không tệ, nhưng nếu như hắn không nắm được tin tức về những tu sĩ Tu La điện khác, hắn cũng không thể dùng người nhà của tu sĩ này để uy hiếp."
"Nói tiếp đi." Tiêu Phàm nhíu mày, vấn đề này hắn cũng đã nghĩ đến, nhưng phải giải quyết vấn đề này như thế nào, hắn lại chưa nghĩ ra biện pháp.
Lời Huyết Minh nói khiến hắn có loại cảm giác bừng tỉnh, có lẽ có thể tìm được biện pháp để giải quyết vấn đề này.
"Một cách khác, chính là dùng lợi để dụ dỗ." Huyết Minh gật đầu, lá gan cũng càng lúc càng lớn, hắn không cố kỵ gì nữa rồi nói: "Thuộc hạ không biết Vô Tâm cho những người kia thứ gì.
Nhưng nếu như bọn hắn là đệ tử của Tu La điện, có thể có được đầy đủ tài nguyên, thì việc Vô Tâm dùng lợi dụ sẽ không thành công, coi như hắn vẫn muốn dùng lợi dụ, thì cái giá hắn phải trả sẽ càng lớn, lúc đó tự nhiên hắn sẽ thất bại."
Mặc dù trên mặt củaTiêu Phàm không hề bận tâm, nhưng trong lòng hắn lại bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này, vì Tu La điện vừa mới thành lập, nên tài nguyên không có nhiều như tu sĩ Chiến Thần điện.
Đây cũng là một trong những lý do vì sao tu sĩ Chiến Thần điện trung thành với Chiến Thần điện, thế nhưng muốn trong thời gian ngắn để kiếm được nguốn tài nguyên khổng lồ thì không có khả năng.
Khi Tiêu Phàm đang suy nghĩ, Huyết Minh tiếp tục nói: "Mặt khác, Tu La điện còn thiếu bộ máy giám sát."
"Bộ máy giám sát?" Tiêu Phàm khẽ híp hai mắt, có chút ngoài ý muốn nhìn Huyết Minh, hắn không ngờ Huyết Minh có thể nhìn rõ về vấn đề này như vậy.
"Không sai, chính là bộ máy giám sát." Huyết Minh trịnh trọng gật đầu nói, "Nếu có một bộ máy giám sát, thì việc Vô Tâm uy hiếp, lợi dụ tu sĩ Tu La điện khác, chắc chắn sẽ sớm bị phát hiện, chỉ cần có một chút tin tức, đã có thể bó chết việc này từ trong trứng nước, cũng sẽ không xảy ra chuyện hôm nay."
Nói xong, ánh mắt Huyết Minh rơi vào người Tiêu Phàm, trong lòng hắn chó chút khẩn trương, hô hấp cũng dẫn dồn dập, sợ Tiêu Phàm nổi giận.
"Ngươi nói không sai." Tiêu Phàm nhẹ gật đầu, khiến tảng đá lớn trong lòng Huyết Minh rơi xuống, nhưng Tiêu Phàm lại nói, nói: " Bộ máy giám sát đúng là rất quan trọng, nhưng nếu thành lập nó khó tránh sẽ khiến đệ tử Tu La bàng hoàng, tạm thời không suy tính."
Nhưng hắn nhìn sắc mặt của Tiêu Phàm, hắn hiểu trong lòng Tiêu Phàm nhất định đã có định đoạt, chỉ là không nói ra trước mặt nhiều người mà thôi.
Như Tiêu Phàm nói, bộ máy giám sát chính là một con dao hai lưỡi, nếu như lợi dụng không tốt, sẽ làm bị thương đến mình, Tiêu Phàm cũng không muốn để Tu La điện chia năm xẻ bảy.
Thật ra Tiêu Phàm cũng nghĩ đến bộ máy giám sát, nhưng với tình hình hiện tại của Tu La điện còn không thích hợp, hơn nữa trong lòng của hắn cũng chưa tìm được người thích hợp.
Xét về độ tín nhiệm, đám người Ảnh Phong cùng Phong Lang đều rất đáng tin tưởng, nhưng hiện tại bọn hắn cũng quản lý một Diêm La điện, rút ra cũng không thích hợp.
" Cơ cấu của bộ máy giám sát này sau này sẽ từ từ tìm kiếm người thích hợp đi." Tiêu Phàm trong lòng nghĩ thầm, tương lai Tu La điện muốn phát triển lớn mạnh, bộ máy giám sát là cần thiết.
Trầm ngâm một lát, Tiêu Phàm lại nói: "Về vấn đề đầu tiên ngươi nói, có thể lập lên một chế độ thưởng phạt, Tu La điện mặc dù thành lập không lâu, nhưng cũng không thể để lòng đệ tử Tu La điện nguội lạnh, mọi người yên tâm, ta ở đây hứa hẹn, nhất định sẽ không để cho mọi người thất vọng."
"Điện chủ anh minh!" Đám người nghe vậy, cúi đầu cẩm tạ, trong đôi mắt họ ngập tràn chờ mong.
"Tốt, tất cả mọi người đi làm việc đi, Nhiễm Trường Ca lưu lại." Tiêu Phàm khoát tay một cái nói.
Đám người cung kính lui ra, khi những người khác rời đi còn không khỏi hâm mộ nhìn Nhiễm Trường Ca một chút, có thể được điện chủ ưu ái, đây chính là phúc phận.
Nhiễm Trường Ca đứng im tại chỗ không dám động, nhưng nếu nhìn kỹ có thể phát hiện, thân thể của hắn khẽ run, rõ ràng là hắn đàng rất kích động.
"Nhiễm Trường Ca, ta cho ngươi một cơ hội đi rèn luyện, không biết ngươi có nguyện ý đi thử hay không?" Tiêu Phàm khẽ cười nói.
"Thuộc hạ nguyện ý!" Nhiễm Trường Ca nghe vậy, không chút do dự gật đầu, quỳ một chân trên đất nói.
"Không nên hơi một tí là quỳ xuống." Tiêu Phàm lắc đầu, một luồng sức mạnh nâng Nhiễm Trường Ca lên, sau đó đặt tay lên mi tâm Nhiễm Trường Ca, cảm thụ tình trạng thân thể của Nhiễm Trường Ca.
Nhiễm Trường Ca vô cùng khẩn trương, nhưng hắn vẫn không dám động.
Một lát sau, Tiêu Phàm thả tay xuống, sau đó lấy ra một viên Hồn giới cùng ngọc phù, đưa cho Nhiễm Trường Ca nói: "Đi đi, nhiệm vụ rèn luyện ở trong này, việc này chỉ có mình ngươi biết là đủ."
"Vâng, điện chủ." Nhiễm Trường Ca vừa mừng vừa sợ, tiếp nhận Hồn giới cùng ngọc phù, lách mình biến mất tại nguyên chỗ.
"Công tử, tiểu tử này?" Kiếm La nhìn Nhiễm Trường Ca rời đi, không nhịn được hỏi, hắn rất ít khi thấy Tiêu Phàm coi trọng người tuổi trẻ nào.
"Một khối ngọc thô." Tiêu Phàm lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.
Vừa dứt lời, tiếng bước chân vang lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiêu Niệm Niệm lo lắng chạy tới, thở không ra hơi nói ra: "Ca ca, ngươi mau đi xem Huyết tỷ tỷ đi, nàng khóc rất thương tâm."
Nụ cười trên mặt Tiêu Phàm trong nháy mắt cứng đờ, nghĩ tới Huyết Vô Tuyệt, trong lòng Tiêu Phàm lại thấy đau xót, hiện tại hắn vẫn không biết phải đối mặt như thế nào với chuyện này.
Nhưng hắn vẫn thở dài một cái rồi gật đầu nói: "Ta đi xem tình hình thế nào."