“Cái gì? Mọi người nghe thế xong đều kinh ngạc mà nhìn Sinh Sinh Bất Tức Quả kia.
“Không giống! Sinh cơ dồi dào như thế này làm sao có thể là giả, sinh cơ trong phòng này cũng như thủy triều ngập nước vậy, giống hệt miêu tả trong sách mà!”
Những người khác cũng không nhìn ra điều gì khác thường nhưng bọn họ thấy cả người Thanh Phong lão tổ đang run nhẹ, không biết là đang phẫn nộ hay sợ hãi nữa.
Nếu thật sự như lời Tiêu Phàm nói, lão ta mang một Sinh Sinh Bất Tức Quả giả tới lừa gạt Cổ Thần Phong vậy có nghĩa lão ta muốn tìm đường chết rồi.
Bởi vì hiệu quả của một Sinh Sinh Bất Tức Quả chưa chín và Sinh Sinh Bất Tức Quả đã chín chênh lệch cả vạn dặm, căn bản không thể so sánh được.
“Thanh Phong, hắn nói thật sao?” Cổ Thần Phong hơi nhíu mày, mặc dù y không ưa Tiêu Phàm nhưng cũng không cho phép những người khác trêu cợt y.
“Cổ các chủ, đừng nghe hắn nói bậy! Một Sinh Sinh Bất Tức Quả chưa chín, làm sao có được nguồn sinh cơ dồi dào như thế chứ?” Thanh Phong lão tổ vội vàng biện giải.
Lão ta nắm chặt tay trong ống tay áo, trong lòng bàn tay lão ta túa ra mồ hôi, nếu như việc này bại lộ thì sau này lão ta đừng mơ có thể bước vô ngưỡng cửa này nữa.
“Ngươi có chứng cứ gì chứng minh đây là Sinh Sinh Bất Tức Quả chưa chín không? “ Ánh mắt Cổ Thần Phong chuyển về phía Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm không gấp không hoảng mà thản nhiên nói: “Mọi người nhìn đi, có phải hoa văn trên Sinh Sinh Bất Tức Quả rất gồ ghề, có lớn có nhỏ không?”
“Đúng là như thế! Nhưng điều này cũng không thể chứng minh Sinh Sinh Bất Tức Quả này chưa chín được!” Hắc Mộc lão tổ trầm giọng nói, những lão tổ khác cũng gật đầu, chỉ dựa vào hoa cũng không thể chứng minh lời Tiêu Phàm nói là đúng.
“Hoa văn trên Sinh Sinh Bất Tức Quả đều thu nạp linh khí trời đất và thần linh khí hằng ngày, hoa văn bình thường đều bằng phẳng, bóng loáng, trừ phi dùng phương pháp đặc thù để thúc chín thì hoa văn sẽ không có trải qua quá trình phun ra nuốt vào thần linh khí nên mới gồ ghề như thế!” Tiêu Phàm nói tiếp.
“Dựa vào điểm này thôi mà ngươi muốn chứng minh Sinh Sinh Bất Tức Quả này chưa chín sao? Chẳng lẽ không thể là do môi trường xung quanh ảnh hưởng à?” Thanh Phong lão tổ tức giận cãi lại.
“Môi trường xung quanh hả? Ngươi cảm thấy nơi có thể sinh ra loại quả như Sinh Sinh Bất Tức Quả này thì sẽ có điều kiện hoàn cảnh kém cỡ nào?” Tiêu Phàm hỏi ngước lại.
Thanh Phong lão tổ nhất thời không phản bác được, Tiêu Phàm nói không sai, nơi có thể sinh ra Sinh Sinh Bất Tức Quả này khẳng định là nơi có tinh hoa trời đất và thần linh khí dồi dào, nói nó là tiên cảnh nhân gian cũng không sai.
“Ngươi chỉ là suy đoán mà thôi, không hề có chứng cứ gì rõ ràng cả!” Thanh Phong lão tổ còn muốn giãy giụa vào phút chót.
“Thật ra, ta có một cách để chứng minh!” Tiêu Phàm bổ sung.
Thanh Phong lão tổ nghe thế thì trong mắt không khỏi hiện lên tia hốt hoảng, tiểu tử này đúng là không chết không ngừng mà!
Lão ta lại không nghĩ lại thái độ vừa rồi của mình đối với Tiêu Phàm như thế, còn luôn miệng nói muốn giết chết Tiêu Phàm nữa.
Nếu lão đã không nể mặt thì sao lại có thể mong hắn nể mặt lại chứ?
“Cách gì?” Xích Vân lão tổ cũng không thèm để lại chút mặt mũi nào cho Thanh Phong lão tổ mà hỏi thẳng.
“Lúc Sinh Sinh Bất Tức Quả mới sinh ra là ẩn chứa hai loại khí Sinh và Tử, bởi vì cắn nuốt thân linh khí nên sinh cơ từ từ tan ra, Tử khí dần dần biến mất.” Tiêu Phàm kiên nhẫn giải thích.
Dừng lại một chút, Tiêu Phàm nói tiếp: “Khi Tử khí hoàn toàn biến mất cũng là thời khắc Sinh Sinh Bất Tức Quả chín muồi, còn Sinh Sinh Bất Tức Quả này lại chín do bị thúc đẩy.
Phương pháp duy nhất chính là cố ý rút Tử khí bên trong ra, chỉ để lại phần Sinh khí, nhưng nếu quá trình này lại không rút hết thì Tử khí sẽ còn lại bên trong Sinh Sinh Bất Tức Quả.”
“Vậy ý của ngươi là muốn tách Sinh Sinh Bất Tức Quả này ra sao?” Xích Vân lão tổ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó.
Thanh Phong lão tổ nghe thế thì biến sắc, vội vàng nắm chặt Sinh Sinh Bất Tức Quả trong tay: “Đây là Sinh Sinh Bất Tức Quả của ta, ai dám phá hỏng nó!”
Mọi người nhíu mày, bọn họ cũng bắt đầu hoài nghi Sinh Sinh Bất Tức Quả có vấn đề, nhưng họ cũng không dám tùy tiện đúng vào đồ của Thanh Phong lão tổ, như thế không khác gì trắng trợn cướp bóc cả.
“Không cần phiền phức như thế!” Tiêu Phàm lại mỉm cười, nói với giọng thần bí: “Kiếm La, mang một bồn hoa tới đây!”
“Vâng, công tử!” Kiếm La đi rất nhanh, trở về cũng nhanh như vậy, không tốn bao lâu thời gian đã mang về một gốc cây cao bằng nửa người.
Sắc mặt Thanh Phong lão tổ vô cùng khó coi, trong lúc nhất thời, lão ta không biết nên làm sao, trong đầu hiện lên rất nhiều ý nghĩ.
“Vì mình lĩnh ngộ được Điêu Linh Áo Nghĩa nên mới có thể rút Tử khí, hắn chưa chắc có thể làm được!” Trong lòng Thanh Phong lão tổ tự an ủi bản thân, sau đó cười lạnh: “Nếu ngươi không cẩn thận làm hư Sinh Sinh Bất Tức Quả này thì coi chừng mạng chó của ngươi đó!”
“Yên tâm đi! Ngươi chẳng những sẽ không trách ta mà còn cảm kích ta đấy!” Tiêu Phàm nhíu mày, trong lòng càng thêm khó chịu.
Thanh Phong lão tổ lại lui qua một bên lần nữa, giao Sinh Sinh Bất Tức Quả cho Tiêu Phàm giải quyết.
Hai tay Tiêu Phàm bấm, niệm pháp quyết, đánh ra từng đạo thủ ấn, bao phủ chung quanh Sinh Sinh Bất Tức Quả, chỉ trong chốc lát, hoa văn trên Sinh Sinh Bất Tức Quả đều sống lại.
Ngay sau đó, linh khí trời đất xung quanh bỗng nhiên tuôn trào mà vào trong Sinh Sinh Bất Tức Quả, Sinh Sinh Bất Tức Quả không ngừng tỏa ra sinh cơ hùng hậu.
“Giả thần giả quỷ!” Thanh Phong lão tổ thấy thế lại cười lạnh.
“Mọi người nhìn kỹ!” Cũng ngay lúc này, Tiêu Phàm đột ngột lên tiếng, chỉ trong nháy mắt, khi hắn điểm một cái, một làn lương mù đen đột nhiên không ngừng tuôn ra từ Sinh Sinh Bất Tức Quả.
Linh hồn lực của Tiêu Phàm dẫn dắt làn sương mù đen kia tiến về phía cái cây cao nửa người, bao phủ lấy nó.
Sau một khắc, sự việc khiến tất cả mọi người kinh ngạc xảy ra, họ thấy cái cây cao nửa người kia nhanh chóng khô héo, sau đó lại lập tức co lại, trở nên cực kỳ úa tàn.
“Tử khí!” Mọi người sợ hãi kêu lên, thật ra không cần Tiêu Phàm phải làm như thế thì họ cũng có thể xác định được sương mù đen kia là Tử khí.
Có điều Tiêu Phàm lại dùng một cái cây khác để xác minh lại, như vậy lại càng thêm rõ ràng vì chỉ có Tử khí mới có thể khiến cái cây kia nhanh chóng khô héo như vậy.
“Không thể nào! Sao ngươi lại có thể rút ra Tử khí được?” Thanh Phong lão tổ kinh ngạc nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, thần sắc không còn bình tĩnh nữa.
“Vạn sự vạn vật đều có thể!” Tiêu Phàm cười nhạt một tiếng rồi nói: “Ta nói rồi, ông sẽ cảm kích ta vì phần Tử khí còn sót lại trong Sinh Sinh Bất Tức Quả cũng đã bị rút ra!”
Cảm kích sao?
Khóe miệng Thanh Phong lão tổ giật một cái, thiếu chút nữa lão ta không nhịn được mà dùng một bàn tay tát chết Tiêu Phàm rồi, bời vì lão ta căn bản không muốn Tiêu Phàm chứng minh cái gì cả.
Bây giờ thì hay rồi! Tiêu Phàm cố tình tốn thời gian lấy ra Tử khí trong Sinh Sinh Bất Tức Quả, việc này cũng đồng nghĩa là chứng minh lão ta đang lừa gạt Cổ Thần Phong.
Lừa gạt Cổ Thần Phong có hậu quả gì, Thanh Phong lão tổ không thể tưởng tượng nổi!
“Hừ!” Cổ Thần Phong đang im lặng, nhíu chặt chân mày thành hình chữ Xuyên (川) đột ngột lên tiếng: “Ngươi nghĩ Cổ Thần Phong ta dễ lừa như vậy à?”
“Cổ các chủ, ta cũng không biết là Sinh Sinh Bất Tức Quả này chưa chín, trước khi tới đây, ta còn tìm mấy vị luyện dược sư để giám định nữa, có lẽ nguyên nhân là do ta hái xuống quá sớm!” Thanh Phong lão tổ ngụy biện cho mình.
Hiện tại, lão ta chỉ muốn rũ hết mọi liên quan của mình với việc này thôi, còn những thứ khác thì mặc kệ hết.
‘Nể mặt ngươi là khách khanh của Vạn Bảo Các, việc này coi như qua! Ngươi đi đi! Cổ Thần Phong phất tay, không muốn nói gì thêm với Thanh Phong lão tổ.
Thanh Phong lão tổ còn muốn nói gì đó nhưng vẫn không nói ra khỏi miệng được, hiện tại mà không đi thì sau đó lão ta sẽ không còn đi được.
Đám người trầm mặc, bọn họ tất nhiên không tin lời Thanh Phong lão tổ là lão ta không biết gì cả, rõ ràng lão cố ý muốn lừa gạt Cổ Thần Phong.
Nhưng hành động của Cổ Thần Phong lại có được hảo cảm của mọi người, ít nhất là Cổ Thần Phong cũng không làm khó, cũng không làm lạnh lẽo tấm lòng của những người này.