Vô Thượng Sát Thần

Chương 1831: Bắt Đầu Thử Luyện Tâm Thiên Cảnh



Tiêu Phàm bây giờ Tu La huyết mạch sôi trào, không thể kìm hãm lại được nữa, quanh thân tràn ngập sương mù đỏ máu.

Tiêu Phàm cảm thấy hứng thú, may mắn là mình ở bên trong tiểu thiên địa luyện đan, bằng không động tĩnh truyền ra có lẽ rất lớn.

Hắn cũng không ngờ rằng, mình chỉ luyện đan mà thôi, vậy mà luyện đến mức đột phá.

Tiêu Phàm không kịp kiểm tra bản thân, khẩn trương thi triển nhất tâm nhị dụng, một mặt vận chuyển thành thứ mười Vô Tận Chiến Quyết, một mặt khống chế đan dược thành hình.

Cũng may linh hồn lực của hắn đủ cường đại, nếu là đổi lại một người khác, sự quấy nhiễu trong nháy mắt đó, có thể khiến hắn thành đan thất bại.

Linh khí trong tiểu thiên địa thiên địa rất nồng đậm, thậm chí còn tràn ngập thần lực khí, chỉ là vẫn không đủ để cung cấp bổ sung thần lực cho Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm lấy ra hơn ngàn viên thần thạch để xung quanh, miễn cưỡng bổ sung thần lực tiêu hao.

Về phần sức mạnh linh hồn, sau khi tiêu hao muốn bổ sung lại, coi như không phải là việc có thể nhất thời làm ngay.

Khoảng một canh giờ trôi qua, Tiêu Phàm đột nhiên bóp tay đánh ra từng đạo thủ quyết phức tạp, đột nhiên, nắp Càn Khôn Định Thiên ĐỉnhĐỉnh xốc lên, đồng thời sinh ra một lực hút to lớn.

Không đến thời gian của một giây, tất cả thiên địa linh khí và thần linh khí xung quanh trăm trượng, đều bị hấp thụ không còn, ngay cả không khí cũng trở nên ngạt thở.

"Phù…!" Tiêu Phàm khẽ nhả một hơi, sắc mặt hơi trắng bệch, sau đó từ từ đi tới Càn Khôn Định Thiên ĐỉnhĐỉnh, "Còn chưa đủ thuần thục! Bằng không sẽ không phải mất sức nhiều như vậy."

"Vèo vèo…!"

Lời còn chưa dứt, đột nhiên từng đạo ánh sáng màu trắng từ bên trong vạc Càn Khôn Định Thiên ĐỉnhĐỉnh rít lên, bay thẳng đi bốn phương tám hướng.

"Muốn chạy?" Tiêu Phàm hừ lạnh một tiếng, thân hình phân làm năm phần, sau đó đuổi theo luồng sáng màu trắng kia.

Mấy giây về sau, năm đạo phân thân linh hồn của Tiêu Phàm hội tụ vào một chỗ, tại lòng bàn tay của hắn, xuất hiện mấy viên đan dược.

"Sinh Cốt Thần đan, rốt cục thành rồi." Tiêu Phàm nhìn năm viên đan dược màu trắng trong suốt trong lòng bàn tay, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.

Vốn dĩ hắn đã sớm chuẩn bị cho thất bại, còn nghĩ rằng phải luyện chế nhiều lần mới thành công, không ngờ rằng duy nhất một lần đã thành công, còn luyện chế được năm viên.

"Ồ!" Tiêu Phàm đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, ánh mắt nhìn vào hai viên đan dược trong đó.

Nhìn kỹ, hai viên đan dược này và ba viên khác rõ ràng là không giống nhau, trên đường vân của hai viên này tản ra một tia sáng kim sắc nhàn nhạt, giống như từng đầu Kim Long lượn lờ ở bên trên.

"Dược lực phát ra trên hai viên đan dược này, còn nồng nặc gấp mấy lần ba viên còn lại!" Tiêu Phàm kinh ngạc hồi lâu, "Chẳng lẽ là vừa rồi do Cửu Âm nhả ra mấy ngụm long mạch chi khí kia, bị hai viên đan dược này hấp thu?"

Nghe đến đây, cái đầu của Cửu Âm thần long vừa mới nhô ra cách mặt đất không xa trực tiếp trốn vào lòng đất, rất nhanh biến mất tăm.

Nói đùa gì chứ, long mạch khí của mình rất quan trọng, làm sao có thể thường xuyên dùng để luyện đan được?

Cửu Âm thần long không phải kẻ ngốc, ngược lại rất tinh tường, trực tiếp co cẳng chạy mất!

"Cũng tốt, dùng viên đan dược này mới có thể lấy giả làm thật, không phải Trường Sinh đan, nhưng có hiệu quả trường sinh." Tiêu Phàm hài lòng thu hồi mấy viên đan dược kia, sắp xếp về chỗ cũ, luyện hóa mấy trăm viên Thần thạch mới khôi phục thần lực trong cơ thể.

Rời khỏi tiểu thiên địa, lần nữa, Tiêu Phàm xuất hiện trong phòng đã là qua thời gian một ngày, cũng không có xảy ra chuyện gì đặc biệt.

Tiêu Phàm tìm mấy người Sở Khinh Cuồng, Kiếm La, lại đưa tất cả mọi người vào tiểu thiên địa.

Mấy người cũng không ngạc nhiên, ai cũng không nghĩ theo chiều hướng cho rằng đây là tiểu thiên địa, mà coi nơi này chỉ là một không gian bí cảnh trên người Tiêu Phàm mà thôi.

"Công tử, chúng ta tới đây để…?" Kiếm La mở miệng đầu tiên hỏi, rất là tò mò đánh giá cái không gian xa lạ này.

Tiêu Phàm không để ý đến Kiếm La, mà là nhìn về phía Sở Khinh Cuồng, mở bàn tay ra, một cái bình ngọc trống rỗng xuất hiện, nói: "Sở huynh, có nguyện ý giúp ta thử đan một lần hay không?"

Sở Khinh Cuồng tò mò nhìn Tiêu Phàm, có điều vẫn không hề nghĩ ngợi, trực tiếp tiếp nhận bình ngọc, lấy ra một viên đan dược màu trắng xen lẫn một tia kim sắc nhét vào trong miệng.

"Đan văn? Kia là thần đan?" Kiếm La kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, thầm nghĩ đến gì đó.

Vân Hạc và Võ Nhược Phong lại vô cùng bình tĩnh, thần đan hai người cũng đã gặp không ít, điều này cũng không có gì đáng để kinh ngạc.

Nếu như hai người biết đây là Tiêu Phàm luyện chế ra, đoán chừng sẽ không bình tĩnh được.

Sau một khắc, chuyện khiến đám người kinh ngạc xảy ra, chỉ thấy Sở Khinh Cuồng đột nhiên trừng lớn lấy hai mắt, nhìn cánh tay trái của mình, ống tay áo trống rỗng kia, vậy mà từ từ phồng lên.

"Cái này?" Sở Khinh Cuồng cũng giật nảy mình, vội vàng xé mở ống tay áo của mình, lại là nhìn thấy chỗ cụt tay tập trung một luồng sinh cơ mạnh mẽ, cánh tay của hắn đang phục hồi lại như cũ.

"Tay cụt mọc lại!" Mấy người Võ Nhược Phong cũng đã không thể bình tĩnh, bọn họ còn chưa từng thấy đan dược có thể làm cho người tay cụt mọc lại.

"Công tử, trước người muốn có được Huyết Ngọc Thần Cốt Tham, chính là vì luyện chế đan dược này?" Kiếm La sùng bái nhìn Tiêu Phàm.

"Xem là như thế đi." Tiêu Phàm gật đầu cười.

"Tiêu huynh!" Sở Khinh Cuồng đột nhiên kích động quỳ một gối xuống dưới, hai mắt đỏ bừng, cảm kích nhìn Tiêu Phàm.

Chỉ là Tiêu Phàm cũng không để cho hắn quỳ xuống, một luồng đại lực nâng Sở Khinh Cuồng lên, Sở Khinh Cuồng cắn răng nói: "Sở mỗ nợ ngươi nhiều lắm, lại nói nhiều lời cảm tạ cũng vô ích, về sau cái mạng này của Sở mỗ chính là của ngươi!"

Cũng khó trách Sở Khinh Cuồng kích động như vậy, Tiêu Phàm cứu hắn đã không phải là một hai lần, lần này lại cố ý tìm đan dược, làm cho hắn tay cụt mọc lại, làm sao không khiến hắn cảm động được?

"Sở huynh nói quá lời, trước đó ta đã đồng ý với huynh, hiện tại chỉ là làm tròn lời hứa mà thôi." Tiêu Phàm cười lắc đầu.

Sống mũi Sở Khinh Cuồng cay cay, trước đó hắn chỉ xem đó là lời nói đùa của Tiêu Phàm mà thôi, không ngờ rằng Tiêu Phàm thật sự giúp hắn khôi phục cánh tay bị cụt.

Không đợi Sở Khinh Cuồng nói gì, Tiêu Phàm khéo léo đổi chủ đề: "Lần này gọi mọi người tới, là muốn cho mọi người một chỗ tốt để tu luyện."

"Tu luyện?" Kiếm La mấy người tò mò.

Vút…!

Lúc này, một luồng ánh sáng màu đỏ từ tận cùng của thiên địa xé gió mà tới, một tòa tiểu tháp màu đỏ máu trong nháy mắt xuất hiện tại trước mặt mấy người, đùng một tiếng rơi xuống mặt đất.

"Luyện Tâm tháp?" Vân Hạc liếc mắt một cái liền nhận ra huyết sắc tiểu tháp, trong mắt lóe lên một tia nóng rực.

"Tiêu điện chủ, ngươi cuối cùng cũng đồng ý với ta rồi?" Lúc này, một cái bóng mờ từ bên trong huyết sắc tiểu tháp xông ra, chính là khí linh của luyện tâm tháp.

"Không cần nói nhảm nhiều lời, trực tiếp mở ra tầng thứ bảy đi, ở đây có một tỷ cực phẩm Hồn thạch, mở ra mười ngày." Tiêu Phàm trực tiếp vung ra một Hồn giới nói.

Vốn dĩ tiến vào tầng thứ bảy, mỗi ngày đều cần năm trăm triệu cực phẩm Hồn thạch, nhưng cuối cùng Tiêu Phàm chặt chém mạnh tay còn một trăm triệu cực phẩm Hồn thạch.

Tiêu Phàm mặc dù xem như giàu có, nhưng cũng không chịu được tiêu hao như vậy.

Sở Khinh Cuồng và Kiếm La bọn họ nghe được lời nói của Tiêu Phàm, không khỏi thở ra ngụm khí lạnh, một trăm triệu cực phẩm Hồn thạch một ngày, Luyện Tâm tháp này thật đúng là lòng dạ đen tối không bình thường.

Thật ra việc này cũng không thể trách Luyện Tâm tháp, hắn thôi động Luyện Tâm thiên cảnh là cần năng lượng, ít hơn nữa, hiệu quả sẽ chênh lệch rất nhiều.

"Tiêu điện chủ, kỳ thật dùng Thần thạch hiệu quả sẽ tốt hơn."Khí linh Luyện tâm tháp cười ha hả nói, "Dùng thần thạch mở ra tầng thứ bảy một ngày cũng năm vạn viên, ta bớt cho ngươi, một ngày một vạn viên, hơn nữa cam đoan hiệu quả tốt lên rất nhiều."

"Còn nói nhảm nữa liền hủy bỏ hợp tác." Tiêu Phàm lạnh lùng nói.

Trong lòng của hắn lại là thầm mắng không thôi, đồ quỷ sứ, Luyện Tâm tháp này đơn giản là ma quỷ ăn người không nhả xương, đừng nói năm vạn Thần thạch một ngày, liền là một vạn một ngày, Thần thạch trên người Tiêu Phàm cũng tiêu hao bằng trời rồi.

Một lần duy nhất xuất ra một tỷ cực phẩm Hồn thạch, trong lòng Tiêu Phàm cũng đang chảy máu, chớ nói chi là mười vạn Thần thạch.

"Được, ta đây mở ra Luyện Tâm thiên cảnh!" Khí linh của Luyện Tâm tháp vội vàng nói, căn bản không dám bất kỳ do dự gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.