Giờ phút này, Nam Vực một cái nào đó phiến sơn mạch đỉnh, đứng đấy ba đạo bóng người, cầm đầu là một cái Bạch Bào Lão Giả, Bạch Bào Lão Giả tóc trắng bạch mi, tiên phong đạo cốt, siêu nhiên xuất trần.
Tại hắn sau lưng cách đó không xa, đứng đấy một cái non nớt cẩm bào thiếu niên cùng một cái lớn cỡ bàn tay nhỏ Thạch Nhân, Thạch Nhân đứng ở cẩm bào thiếu niên đầu vai, ba người đều là ngắm nhìn không trung, ánh mắt lấp lóe không thôi.
Thật lâu, cẩm bào thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía không trung, kinh ngạc nói: “Lão đầu, đây chính là ngươi khoảng thời gian này để cho chúng ta bố trí Trận Pháp?”
“Xem như thế đi.” Bạch Bào Lão Giả nhẹ gật đầu, thần sắc không hề bận tâm, cái kia một đôi mắt, tràn đầy đục ngầu cùng tang thương, đạm mạc nhìn chằm chằm chân trời phía trên.
Nếu như Tiêu Phàm ở chỗ này, khẳng định có thể nhận ra, ba người không phải người khác, chính là Bắc Lão, Sở Phiền cùng Thạch Thánh.
“Đây là cái gì Trận Pháp, có thể nào vượt qua một giới?” Thạch Thánh kinh hãi nhìn xem thiên khung, kinh ngạc nói.
“Chân chính Trận Pháp Sư, không chỉ có thể lấy một giới làm trận, càng là có thể lấy Chư Thiên Vạn Giới làm trận.” Bắc Lão lắc lắc đầu nói, ngôn ngữ ở giữa, hắn cũng tràn đầy đối loại kia cảnh giới hướng tới.
Sau đó, Bắc Lão chậm rãi quay người, nhìn về phía hai người nói: “Đi thôi, theo ta đi Thần Vực.”
“Lão đầu, ngươi bộ dáng?” Cẩm bào thiếu niên Sở Phiền cùng Thạch Thánh hai người đột nhiên trăm miệng một lời kêu lên.
Giờ phút này Bắc Lão, so với trước kia, nhìn qua muốn càng thêm già, khô gầy dáng người, khô quắt da dẻ, thậm chí có loại Thiên Nhân Ngũ Suy xu thế.
Chỉ có cái kia sống lưng, vẫn như cũ thẳng tắp như tùng.
“Ta thực lực còn chưa đi đến như vậy cảnh giới, tự nhiên muốn bỏ ra một chút đền bù.” Bắc Lão khoát khoát tay, lơ đễnh nói.
Không cần nghĩ cũng biết rõ, Cửu Thiên Thần Quang Trận chính là Bắc Lão bố trí, những ngày qua, Bắc Lão dốc hết tâm huyết, cơ hồ không có nghỉ ngơi qua, trong đôi mắt giăng đầy tơ máu.
“Thời gian không nhiều lắm.” Bắc Lão lại ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, dường như xem thấu thâm thúy Tinh Không đồng dạng, híp híp hai mắt, trong mắt lóe lên một tia ngưng trọng.
Thoại âm rơi xuống, Bắc Lão đưa tay vung lên, một cỗ đại lực bọc lấy Thạch Thánh cùng Sở Phiền, mấy người phóng ra bước chân, trong nháy mắt biến mất ở chân trời, tốc độ kia, giống hệt Không Gian Na Di.
Giờ phút này, Tiểu Thiên Địa bên trong, Tiêu Phàm đang cùng Dạ Cửu Thiên cùng Dạ Cửu U chiến hừng hực khí thế, Tiểu Thiên Địa cũng đã tiếp nhận không được loại này va chạm kịch liệt, bắt đầu không ngừng vỡ nát.
“Oanh long long!” Một cỗ ngập trời sát phạt Ma Khí hướng về Tiêu Phàm oanh sát tới, một quyền dường như có thể vỡ nát Thiên Địa, Dạ Cửu U cỗ này Ma Thể, so với hắn Thần Thể không biết muốn cường đại gấp bao nhiêu lần.
Một quyền này, giống như vẫn lạc hạ xuống đồng dạng, thẳng hướng Tiêu Phàm, trên người bá đạo lực lượng không ngừng mãnh liệt.
Tiêu Phàm muốn né tránh, nhưng mà lúc này, Dạ Cửu Thiên một chưởng từ Tiêu Phàm sau lưng tập sát mà tới, hoàn toàn ngăn chặn Tiêu Phàm đường đi,
“Ta cũng phải nhìn xem ngươi cái này Ma Thể có cái gì trình độ.” Tiêu Phàm lạnh rên một tiếng, trên mặt lóe ra ngoan sắc, không tránh không lùi.
Một thoáng thời gian, Vô Tận Chiến Huyết sôi trào, Tiêu Phàm bên ngoài thân hiện ra nhàn nhạt kim sắc quang mang, sáng chói chói mắt, dáng vẻ trang nghiêm, khí thế của hắn thẳng trèo Thiên Thần Đỉnh Phong.
Sau đó, Tiêu Phàm chân đạp Thái Huyền Thần Du Bộ, hóa thành một đạo chớp lóe, trực tiếp thẳng hướng Dạ Cửu U.
Oanh!
Lực lượng cuồng bạo đụng vào nhau, lấy hai người nắm đấm làm trung tâm, khí lãng giống như Thiên Đao đồng dạng hướng về tứ phía bát phương nổi giận chém mà đi, Tiểu Thiên Địa không ngừng vỡ nát.
Hư vô bên trong, hai cái nắm đấm giằng co cùng một chỗ, ai cũng không làm gì được người nào một dạng.
“Chết!” Dạ Cửu Thiên thấy thế, chưởng cương lần nữa nở rộ, khí thế không ngừng kéo lên, muốn cho Tiêu Phàm tất sát một kích.
Hắn khóe miệng, lộ ra nồng đậm cười lạnh, chỉ cần giết chết Tiêu Phàm, liền có thể lấy được Tiêu Phàm trên người tất cả, chỉ cần hủy đi Mộ Bi, mở ra Thiên Địa Lao Ngục nhập khẩu đó là lại cực kỳ đơn giản sự tình.
Bất quá chưa kịp hắn tới gần Tiêu Phàm, Dạ Cửu Thiên trên mặt tiếu dung trong nháy mắt ngưng kết tại đó, con ngươi bỗng nhiên chấn động một cái.
Dạ Cửu U cũng là trợn to hai mắt, lộ ra vẻ khó tin, rất nhanh liền bị hoảng hốt chiếm lấy.
Chỉ thấy Dạ Cửu U thể nội đột nhiên truyền đến một trận ken két nứt xương thanh âm, ngay sau đó, từng khối xương vỡ bay tứ tung, xương tay càng là từ phía sau lưng xuyên thủng mà ra, máu tươi chảy ra.
“Không có khả năng!” Dạ Cửu U sợ hãi rống một tiếng, thân thể giống như như đạn pháo bay ngược mà ra, cực tốc đánh tới hướng hư vô bên trong.
Cũng khó trách hắn như thế kinh hãi, hắn cái này Nhục Thân cũng đã đạt đến Thiên Thần Đỉnh Phong Bất Hủ chi cảnh, hơn nữa còn là Ma Thể, so với đồng giai Thiên Thần cảnh đỉnh phong, đều muốn cường đại mấy lần có thừa.
Nhưng mà hiện tại, Tiêu Phàm một quyền vậy mà đánh bể hắn Nhục Thân, phải biết, Tiêu Phàm còn chỉ là Thiên Thần trung kỳ, Nhục Thân cũng chính là đệ nhị cảnh Thần Thể chi cảnh mà thôi.
Nhưng hắn cái này Thiên Thần cảnh đỉnh phong Nhục Thân, lại bị Thiên Thần cảnh trung kỳ Nhục Thân oanh bạo!
Nếu như Tiêu Phàm đều là Thiên Thần cảnh đỉnh phong, cái kia chẳng phải là có thể miểu sát mình?
Dạ Cửu Thiên nhìn thấy một màn này, cũng không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, hắn lúc này mới phát hiện, Tiêu Phàm không chỉ là vượt quá hắn khống chế, hơn nữa cũng đã nắm giữ làm thịt giết hắn Dạ Cửu Thiên năng lực.
“Lăn!”
Đột nhiên, Tiêu Phàm quay đầu nổi giận gầm lên một tiếng, giống như nộ long điên cuồng gào thét, chấn động đến Dạ Cửu Thiên tê cả da đầu, tâm thần run rẩy dữ dội.
Hắn vội vàng thu hồi bàn tay, cực tốc lui lại, sau đó một chưởng xé mở hư không, biến mất ở Tiểu Thiên Địa bên trong, hư không chỉ có một câu ngoan thoại quanh quẩn: “Tiêu Phàm, có loại rời đi giới này một trận chiến!”
Tại Dạ Cửu Thiên nhìn đến, Tiêu Phàm ở một giới này, có thể điều động một giới lực lượng cùng bọn họ một trận chiến, tự nhiên có thể áp chế bọn họ.
Nhưng nếu rời đi giới này, Tiêu Phàm lực lượng liền muốn giảm bớt đi nhiều.
Nếu như Dạ Cửu Thiên biết rõ, Tiêu Phàm vô luận đi tới chỗ nào, đều có thể điều động bản thân Tiểu Thiên Địa lực lượng, hắn liền sẽ không như thế suy nghĩ.
Tiêu Phàm không có để ý tới Dạ Cửu Thiên, đạp chân xuống, hướng về hư vô bên trong Dạ Cửu U gào thét mà đi, Dạ Cửu U bị thương nặng, cái này thế nhưng là chém giết hắn cơ hội tốt nhất, Tiêu Phàm tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Một phương diện khác, Tiếu Thương Sinh nhìn thấy Tiêu Phàm một quyền chấn thương Dạ Cửu U, hắn cũng là lông mày nhíu lại, sau đó không chút do dự xé mở Tiểu Thiên Địa, trốn ra giới này.
“Chạy đi đâu!” Thần Thiên Nghiêu chợt quát một tiếng, không chút do dự theo đi lên
Dạ Cửu Thiên khẽ cắn môi, cũng đi theo rời đi Tiểu Thiên Địa.
Về phần Tiêu Phàm, cũng không để ý Tiếu Thương Sinh bọn họ rời đi, hắn muốn dựa vào Tiểu Thiên Địa vây khốn Tiếu Thương Sinh bọn họ, cơ hồ cũng là không thể nào, dù sao hắn chỉ là Thiên Thần cảnh trung kỳ mà thôi.
Thiên Thần cảnh đỉnh phong liều mạng muốn chạy, hắn cũng không ngăn cản được, bất quá trước mắt Dạ Cửu U liền không nhất định, hắn bị thương nặng, nghĩ giết hắn có lẽ cũng không khó.
Giờ phút này, Tiêu Phàm cũng đã đi tới hư vô bên trong, hắn con ngươi nhìn chằm chặp một cái phương hướng.
Đột nhiên, một đạo tiếng xé gió vang lên, Hư Vô Chi Lực mãnh liệt mà tới, một cái bàn chân khổng lồ từ phía trước trước mặt hung hăng chà đạp mà đến, liền hư vô đều tiếp nhận không được cỗ lực lượng kia.
“Rốt cục thi triển ra toàn bộ thực lực sao?” Tiêu Phàm nhìn xem cái kia bàn chân khổng lồ, vẫn như cũ không sợ, tại hắn sau lưng, một đạo to lớn hắc sắc hư ảnh hiển hiện, giống như cuồn cuộn Ma Khí sôi trào, so với đối diện khí thế cũng không kém mảy may.
“Vô Tận Chi Quyền!”
Tiêu Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, điều động ba thành Tiểu Thiên Địa lực lượng, triệt để thiêu đốt Vô Tận Chiến Huyết, giống như Hung Thú tại tê minh, gầm thét, một quyền hung hăng đập đi lên.
CẦU VOTE 9-10 ||| CẦU KIM ĐẬU ||| CẦU NGUYỆT PHIẾU |||
Mấy bạn độc giả ủng hộ mình bộ truyện mới là Chí Tôn Thần Đế nhé...